Quyển 1 - Chương 48: Điệp Huyết yêu đao
Yêu Dạ
16/04/2014
Ồn ào!
Lời của Tiêu Thanh Y khiến các cường giả xôn xao. Nữ nhân này là ai? Dám lớn lối như vậy, nàng không sợ gió lớn thụt lưỡi sao?
Không nói đến đệ nhất đại gia tộc Hỏa gia tây bộ, chỉ nói Tư Đồ gia, Bộ gia, Liễu gia sừng sững ở Dược Vương thành nhiều năm, có thấy ai nói muốn diệt toàn tộc bọn họ không?
Nhưng khuôn mặt tuyệt trần của Tiêu Thanh Y, khí thế hùng hồn kia làm võ giả ba gia tộc không dám nổi giận vác đao chém ngay. Mọi người đưa mắt nhìn ba tộc trưởng gia tộc, và hai đại nhân Hỏa Phượng thành.
Mắt cường giả Hỏa Phượng thành lóe tia kinh ngạc, hỏi:
- Ngươi là ai? Ngươi biết chúng ta?
Hiện nay bọn họ không có tiêu chí Hỏa Phượng thành, có thể lập tức nhìn ra họ là người của Hỏa gia, ăn nói không kiêng nể gì thế này chắc chắn không phải người tầm thường.
Nhưng mặc kệ người kia là ai, cường giả này nghĩ đến sau khi Thành chủ của Hỏa Phượng thành trở về sẽ tức giận như thế nào thì không rảnh nghĩ nhiều.
Cường giả của Hỏa Phượng thành lạnh lùng nói:
- Lãng nhi? Ý ngươi nói là Tiêu Lãng? Nếu là Tiêu Lãng thì ta khẳng định với ngươi là... Hắn đã chết! Hắn ám toán công tử nhà ta, rơi vào hang không đáy, cuối cùng bị Hỏa Liệt đại nhân nghiền xương thành tro!
- Hắn đã chết...
Câu cuối của cường giả Hỏa gia vang bên tai Tiêu Thanh Y, Tiểu Đao, đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng trong sân. Người Tiêu Thanh Y mềm nhũn ngã ra xe lăn. Tiểu Đao gãi đầu, dường như không dám tin sự thật này. Đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng ngồi phịch xuống đất, bọn họ nghĩ cùng một vấn đề, nếu Tiêu Lãng đã chết thì bọn họ còn sống làm gì?
Sự yên lặng quái dị bị tiếng gầm đánh vỡ.
- Ca? Ca chết rồi? Sao ca chết được? Không, không!
Hai tay Tiểu Đao ôm đầu liên tục lắc lư, gào thét, mắt bắn ra tia hung ác, bạo ngược. Thân thể cao hai thước bỗng nhiên cao thêm, cơ bắp cục cục phồng lên như khí cầu, Tiểu Đao biến thành quái thú cơ bắp.
- Ca đã chết thì sao các ngươi còn chưa chết đi? A, a! Ta phải giét hết các ngươi chôn cùng ca!
Cuối cùng thân thể Tiểu Đao cao gần năm mươi ly thước, y phục trên người vỡ ra, cơ bắp bùng nổ làm người thấy rùng rợn. Khuôn mặt ngốc nghếch cực kỳ dữ tợn, sát khí vô tận. Tóc đay rối tung, Tiểu Đao biến thành con sư tử phát điên, cỗ máy giết chóc đã nhập ma. Tiểu Đao vung đôi tay, tốc độ khủng bố xông hướng võ giả ba gia tộc.
- Giết, báo thù cho thiếu chủ!
Đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng bị tiếng gầm của Tiểu Đao đánh thức, vận chuyển Huyền khí, rút ra Huyền khí xông ra ngoài. Tiêu Lãng đã chết, bọn họ không còn mặt mũi gặp Bát gia, chỉ có thể dùng cái chết tuẫn táng.
Võ giả ở lại Yên Vũ sơn trang không nhiều, chỉ vài chục người, đều là võ giả cấp thấp. Có sáu người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng là thực lực miễn cưỡng khá, đều là Chiến Suất cảnh. Nhưng mấy chục người liều mạng phát ra khí thế khiến võ giả ba gia tộc run lên.
- Lãng nhi nhà ta đã chết? Hài tử ta nuôi dưỡng mười bảy năm chết rồi? Không, sao hắn chết được? Từ nhỏ hắn rất lương thiện, nếu không phải ta ép hắn giết chóc thì hắn không muốn giết một con gà, hài tử như vậy tại sao sẽ chết?
Tiêu Thanh Y không để ý Tiểu Đao lao vào đám đông, dường như không lo lắng gã chỉ có thực lực Chiến Sư cảnh cao giai có bị loạn đao chém chết không. Đôi mắt như thu thủy mờ mịt, không tin, tràn ngập bi thương.
Cường giả của Hỏa Phượng thành không hành động, tộc trưởng của ba gia tộc cũng không nhúc nhích.
Tư Đồ Kiêu Hùng ra lệnh:
- Ra tay, giết hết chúng!
Bọn họ cảm thấy những tiểu nhân vật này hoàn toàn không cấu thành uy hiếp, quan trọng nhất là Bát gia chưa ra mặt và một trăm thiết kỵ thực lực cường đại.
- Giết!
Tiểu Đao tấn công cường giả Tư Đồ gia, đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng cũng ùa lên. Tư Đồ Kiêu Hùng ra lệnh, tuy Tiểu Đao có thể biến thân, rất quái dị nhưng cường giả Tư Đồ gia không chút do dự người vờn quanh Huyền khí, tay cầm Huyền khí chớp lóe ánh sáng giáng xuống Tiểu Đao. Có một nhóm người xông hướng đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng.
- Chết, chết, các ngươi phải chết!
Tiểu Đao đạp bước chân nặng nề, mỗi đạp một bước là mặt đất run lên để lại dấu chân sâu hoắm. Mắt Tiểu Đao đỏ rực, hai tay vung lung tung, miệng lầm bầm như tên điên.
Tiểu Đao chưa đến gần thì ba thanh trường đao lấp lánh Huyền khí đã chém vào người gã. Tiểu Đao như thật sự điên, mặc kệ, đôi tay thành vuốt chộp hướng hai người trước mặt.
Đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng giật mình kêu lên:
- Đao thiếu gia cẩn thận!
Tuy vị này không phải Tiêu gia công tử nhưng thân phận rất đặc biệt. Bọn họ nước xa không cứu được lửa gần, chỉ có thể rống to.
Chợt có trình diễn hình ảnh khiến Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng, cường giả Tư Đồ gia vô cùng rung động.
Ba thanh trường đao, ba thanh Huyền khí được rót vào Huyền khí có thể chặt đá chém sắt vậy mà chém vào người Tiểu Đao phát ra tiếng keng keng. Ba thanh trường đao bị đánh bật ra, trên người Tiểu Đao không có chút vết thương, chỉ có ba vệt trắng nhàn nhạt.
- Chết, chết, chết!
Đôi tay to như hai vuốt rồng đâm vào ngực hai cường giả Chiến Suất cảnh của Tư Đồ gia. Hai trái tim bị móc ra, Tiểu Đao vung tay hất xác hai người ra xa. Chiến mã dưới thân họ ngã quỵ xuống đất.
Trong khi mọi người bị hù ngây người thì Tiểu Đao như con quái thú thời tiền sử xông vào đám người, vuốt nhọn vung lên, lại dễ dàng xé hai cường giả Chiến Suất cảnh nhẹ nhàng như bóp chết một con kiến.
- Đây là quái vật gì vậy?
Nhiều người bị hù liên tục thụt lùi. Trong mắt đám người Tư Đồ Kiêu Hùng đầy giật mình. Ngay cả cường giả của Hỏa Phượng thành cũng không nghĩ ra đây là quái vật gì? Hoặc nên nói là chủng tộc gì? Không chỉ có thể biến thân, một Chiến Sư cảnh cao giai sao đột nhiên đao thương bất nhập?
- Giết!
Cường giả Tư Đồ Chiến Thiên điên cuồng thụt lùi, đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng lập tức ùa lên, vẻ mặt kích động theo sau lưng Tiểu Đao phóng đao chém đám võ giả bị hù ngu ra. Không ngờ một lần đụng độ giết bốn,năm tên.
- Ma quỷ, ma quỷ, hắn thị ác ma!
Nhóm võ giả Tư Đồ gia lại có hai đỉnh Chiến Suất cảnhvung Huyền khí nặng nề chém hướng Tiểu Đao nhưng vẫn bị gã đỡ được, vuốt vung nhanh như chớp, một tay sống xé hai người. Đám võ giả Tư Đồ gia còn lại chạy tán loạn.
Tư Đồ Kiêu Hùng quát to:
- Tránh ra, để ta!
Tư Đồ Kiêu Hùng nhảy lên cao, ảo ảnh vòng quanh thân hình, thần hồn phụ thể. Tư Đồ Kiêu Hùng quyết định tự tay đánh chết thiếu niên quái dị.
Một tiếng quát âm u vang lên:
- Đối thủ của ngươi là ta!
Tiêu Thanh Y luôn ngồi im chợt hành động, vẻ mặt mờ mịt, lạc lõng, đau thương đã biến mất, thay thế là sát ý mãnh liệt.
Tiêu Thanh Y không nhúc nhích, sau lưng bỗng xuất hiện một ảo ảnh vàng. ảo ảnh ngưng kết giữa không trung, là thanh trường đao vàng dài hơn mười thước.
Thanh trường đao này rất đẹp, hẹp dài, đao phong cong thành độ cong xinh đẹp. Thần hồn luôn là ảo ảnh, nhưng thanh đao có xu hướng ngưng kết lại. Quan trọng nhất là thanh đao vừa xuất hiện thì thiên địa, gió mây thay đổi, trong mắt mọi người chỉ còn lại thanh đao này. Thanh đao quái dị có lực lượng hút hồn người.
Không ngờ Tiêu Thanh Y là Thần Hồn Chiến Sĩ, thần hồn vô cùng cường đại.
- Tư Đồ Kiêu Hùng, chết đi!
Tóc tơ không gió tự bay, khuôn mặt tuyệt trần đầy sát ý. Tiêu Thanh Y không nhúc nhích nhưng tay bỗng giơ lên vạch xuống. Thanh trường đao vàng sau lưng Tiêu Thanh Y lao nhanh như chớp rạch phá không gian. Tư Đồ Kiêu Hùng chưa kịp công kích Tiểu Đao thì trường đao xé gió lao đến, chém người gã.
Hai cường giả của Hỏa Phượng thành không ra tay, không giúp đỡ Tư Đồ Kiêu Hùng, chợt trợn to mắt.
Hai cường giả của Hỏa Phượng thành kinh khủng la lên:
- Thiên giai thần hồn, Điệp Huyết yêu đao! Ngươi là Điệp Huyết La Sát Tiêu Thanh Y!?
- Điệp Huyết yêu đao? Là Thanh Y tiểu thư!
Cường giả của Hỏa Phượng thành chưa nói hết thì bầu trời phía đông vang tiếng kinh kêu, sau đó là khí thế hung ác cường đại phát ra từ hướng đó bao trùm lên mọi người.
Bầu trời phương đông có một trăm con Song Dực Tà Long dài mười thước che trời bày đên, khí thế bạo ngược của mãnh thú làm mọi người đáy lòng run sợ. Trên mỗi con Song Dực Tà Long có nam nhân tràn đầy sát khí đứng.
Bọn họ cùng quát to:
- Tiểu thư gặp nạn, toàn quân tấn công!
Con Song Dực Tà Long bay trước nhất chở một võ giả cực kỳ cao to mặc giáp đen, khí thế lạnh băng như băng ngàn năm. Gã bỗng nhảy xuống Song Dực Tà Long, tốc độ nhanh hơn chúng bay hướng chiến trường.
Giọng gã quát to vang vòng nguyên bầu trời Dược Vương thành.
- Có Tiêu Phù Đồ ở đây, ai dám bị thương tiểu thư nhà ta thì lão tử diệt toàn tộc nhà hắn!
Lời của Tiêu Thanh Y khiến các cường giả xôn xao. Nữ nhân này là ai? Dám lớn lối như vậy, nàng không sợ gió lớn thụt lưỡi sao?
Không nói đến đệ nhất đại gia tộc Hỏa gia tây bộ, chỉ nói Tư Đồ gia, Bộ gia, Liễu gia sừng sững ở Dược Vương thành nhiều năm, có thấy ai nói muốn diệt toàn tộc bọn họ không?
Nhưng khuôn mặt tuyệt trần của Tiêu Thanh Y, khí thế hùng hồn kia làm võ giả ba gia tộc không dám nổi giận vác đao chém ngay. Mọi người đưa mắt nhìn ba tộc trưởng gia tộc, và hai đại nhân Hỏa Phượng thành.
Mắt cường giả Hỏa Phượng thành lóe tia kinh ngạc, hỏi:
- Ngươi là ai? Ngươi biết chúng ta?
Hiện nay bọn họ không có tiêu chí Hỏa Phượng thành, có thể lập tức nhìn ra họ là người của Hỏa gia, ăn nói không kiêng nể gì thế này chắc chắn không phải người tầm thường.
Nhưng mặc kệ người kia là ai, cường giả này nghĩ đến sau khi Thành chủ của Hỏa Phượng thành trở về sẽ tức giận như thế nào thì không rảnh nghĩ nhiều.
Cường giả của Hỏa Phượng thành lạnh lùng nói:
- Lãng nhi? Ý ngươi nói là Tiêu Lãng? Nếu là Tiêu Lãng thì ta khẳng định với ngươi là... Hắn đã chết! Hắn ám toán công tử nhà ta, rơi vào hang không đáy, cuối cùng bị Hỏa Liệt đại nhân nghiền xương thành tro!
- Hắn đã chết...
Câu cuối của cường giả Hỏa gia vang bên tai Tiêu Thanh Y, Tiểu Đao, đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng trong sân. Người Tiêu Thanh Y mềm nhũn ngã ra xe lăn. Tiểu Đao gãi đầu, dường như không dám tin sự thật này. Đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng ngồi phịch xuống đất, bọn họ nghĩ cùng một vấn đề, nếu Tiêu Lãng đã chết thì bọn họ còn sống làm gì?
Sự yên lặng quái dị bị tiếng gầm đánh vỡ.
- Ca? Ca chết rồi? Sao ca chết được? Không, không!
Hai tay Tiểu Đao ôm đầu liên tục lắc lư, gào thét, mắt bắn ra tia hung ác, bạo ngược. Thân thể cao hai thước bỗng nhiên cao thêm, cơ bắp cục cục phồng lên như khí cầu, Tiểu Đao biến thành quái thú cơ bắp.
- Ca đã chết thì sao các ngươi còn chưa chết đi? A, a! Ta phải giét hết các ngươi chôn cùng ca!
Cuối cùng thân thể Tiểu Đao cao gần năm mươi ly thước, y phục trên người vỡ ra, cơ bắp bùng nổ làm người thấy rùng rợn. Khuôn mặt ngốc nghếch cực kỳ dữ tợn, sát khí vô tận. Tóc đay rối tung, Tiểu Đao biến thành con sư tử phát điên, cỗ máy giết chóc đã nhập ma. Tiểu Đao vung đôi tay, tốc độ khủng bố xông hướng võ giả ba gia tộc.
- Giết, báo thù cho thiếu chủ!
Đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng bị tiếng gầm của Tiểu Đao đánh thức, vận chuyển Huyền khí, rút ra Huyền khí xông ra ngoài. Tiêu Lãng đã chết, bọn họ không còn mặt mũi gặp Bát gia, chỉ có thể dùng cái chết tuẫn táng.
Võ giả ở lại Yên Vũ sơn trang không nhiều, chỉ vài chục người, đều là võ giả cấp thấp. Có sáu người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng là thực lực miễn cưỡng khá, đều là Chiến Suất cảnh. Nhưng mấy chục người liều mạng phát ra khí thế khiến võ giả ba gia tộc run lên.
- Lãng nhi nhà ta đã chết? Hài tử ta nuôi dưỡng mười bảy năm chết rồi? Không, sao hắn chết được? Từ nhỏ hắn rất lương thiện, nếu không phải ta ép hắn giết chóc thì hắn không muốn giết một con gà, hài tử như vậy tại sao sẽ chết?
Tiêu Thanh Y không để ý Tiểu Đao lao vào đám đông, dường như không lo lắng gã chỉ có thực lực Chiến Sư cảnh cao giai có bị loạn đao chém chết không. Đôi mắt như thu thủy mờ mịt, không tin, tràn ngập bi thương.
Cường giả của Hỏa Phượng thành không hành động, tộc trưởng của ba gia tộc cũng không nhúc nhích.
Tư Đồ Kiêu Hùng ra lệnh:
- Ra tay, giết hết chúng!
Bọn họ cảm thấy những tiểu nhân vật này hoàn toàn không cấu thành uy hiếp, quan trọng nhất là Bát gia chưa ra mặt và một trăm thiết kỵ thực lực cường đại.
- Giết!
Tiểu Đao tấn công cường giả Tư Đồ gia, đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng cũng ùa lên. Tư Đồ Kiêu Hùng ra lệnh, tuy Tiểu Đao có thể biến thân, rất quái dị nhưng cường giả Tư Đồ gia không chút do dự người vờn quanh Huyền khí, tay cầm Huyền khí chớp lóe ánh sáng giáng xuống Tiểu Đao. Có một nhóm người xông hướng đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng.
- Chết, chết, các ngươi phải chết!
Tiểu Đao đạp bước chân nặng nề, mỗi đạp một bước là mặt đất run lên để lại dấu chân sâu hoắm. Mắt Tiểu Đao đỏ rực, hai tay vung lung tung, miệng lầm bầm như tên điên.
Tiểu Đao chưa đến gần thì ba thanh trường đao lấp lánh Huyền khí đã chém vào người gã. Tiểu Đao như thật sự điên, mặc kệ, đôi tay thành vuốt chộp hướng hai người trước mặt.
Đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng giật mình kêu lên:
- Đao thiếu gia cẩn thận!
Tuy vị này không phải Tiêu gia công tử nhưng thân phận rất đặc biệt. Bọn họ nước xa không cứu được lửa gần, chỉ có thể rống to.
Chợt có trình diễn hình ảnh khiến Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng, cường giả Tư Đồ gia vô cùng rung động.
Ba thanh trường đao, ba thanh Huyền khí được rót vào Huyền khí có thể chặt đá chém sắt vậy mà chém vào người Tiểu Đao phát ra tiếng keng keng. Ba thanh trường đao bị đánh bật ra, trên người Tiểu Đao không có chút vết thương, chỉ có ba vệt trắng nhàn nhạt.
- Chết, chết, chết!
Đôi tay to như hai vuốt rồng đâm vào ngực hai cường giả Chiến Suất cảnh của Tư Đồ gia. Hai trái tim bị móc ra, Tiểu Đao vung tay hất xác hai người ra xa. Chiến mã dưới thân họ ngã quỵ xuống đất.
Trong khi mọi người bị hù ngây người thì Tiểu Đao như con quái thú thời tiền sử xông vào đám người, vuốt nhọn vung lên, lại dễ dàng xé hai cường giả Chiến Suất cảnh nhẹ nhàng như bóp chết một con kiến.
- Đây là quái vật gì vậy?
Nhiều người bị hù liên tục thụt lùi. Trong mắt đám người Tư Đồ Kiêu Hùng đầy giật mình. Ngay cả cường giả của Hỏa Phượng thành cũng không nghĩ ra đây là quái vật gì? Hoặc nên nói là chủng tộc gì? Không chỉ có thể biến thân, một Chiến Sư cảnh cao giai sao đột nhiên đao thương bất nhập?
- Giết!
Cường giả Tư Đồ Chiến Thiên điên cuồng thụt lùi, đám người Ba gia, quản sự của Đấu Thú Tràng lập tức ùa lên, vẻ mặt kích động theo sau lưng Tiểu Đao phóng đao chém đám võ giả bị hù ngu ra. Không ngờ một lần đụng độ giết bốn,năm tên.
- Ma quỷ, ma quỷ, hắn thị ác ma!
Nhóm võ giả Tư Đồ gia lại có hai đỉnh Chiến Suất cảnhvung Huyền khí nặng nề chém hướng Tiểu Đao nhưng vẫn bị gã đỡ được, vuốt vung nhanh như chớp, một tay sống xé hai người. Đám võ giả Tư Đồ gia còn lại chạy tán loạn.
Tư Đồ Kiêu Hùng quát to:
- Tránh ra, để ta!
Tư Đồ Kiêu Hùng nhảy lên cao, ảo ảnh vòng quanh thân hình, thần hồn phụ thể. Tư Đồ Kiêu Hùng quyết định tự tay đánh chết thiếu niên quái dị.
Một tiếng quát âm u vang lên:
- Đối thủ của ngươi là ta!
Tiêu Thanh Y luôn ngồi im chợt hành động, vẻ mặt mờ mịt, lạc lõng, đau thương đã biến mất, thay thế là sát ý mãnh liệt.
Tiêu Thanh Y không nhúc nhích, sau lưng bỗng xuất hiện một ảo ảnh vàng. ảo ảnh ngưng kết giữa không trung, là thanh trường đao vàng dài hơn mười thước.
Thanh trường đao này rất đẹp, hẹp dài, đao phong cong thành độ cong xinh đẹp. Thần hồn luôn là ảo ảnh, nhưng thanh đao có xu hướng ngưng kết lại. Quan trọng nhất là thanh đao vừa xuất hiện thì thiên địa, gió mây thay đổi, trong mắt mọi người chỉ còn lại thanh đao này. Thanh đao quái dị có lực lượng hút hồn người.
Không ngờ Tiêu Thanh Y là Thần Hồn Chiến Sĩ, thần hồn vô cùng cường đại.
- Tư Đồ Kiêu Hùng, chết đi!
Tóc tơ không gió tự bay, khuôn mặt tuyệt trần đầy sát ý. Tiêu Thanh Y không nhúc nhích nhưng tay bỗng giơ lên vạch xuống. Thanh trường đao vàng sau lưng Tiêu Thanh Y lao nhanh như chớp rạch phá không gian. Tư Đồ Kiêu Hùng chưa kịp công kích Tiểu Đao thì trường đao xé gió lao đến, chém người gã.
Hai cường giả của Hỏa Phượng thành không ra tay, không giúp đỡ Tư Đồ Kiêu Hùng, chợt trợn to mắt.
Hai cường giả của Hỏa Phượng thành kinh khủng la lên:
- Thiên giai thần hồn, Điệp Huyết yêu đao! Ngươi là Điệp Huyết La Sát Tiêu Thanh Y!?
- Điệp Huyết yêu đao? Là Thanh Y tiểu thư!
Cường giả của Hỏa Phượng thành chưa nói hết thì bầu trời phía đông vang tiếng kinh kêu, sau đó là khí thế hung ác cường đại phát ra từ hướng đó bao trùm lên mọi người.
Bầu trời phương đông có một trăm con Song Dực Tà Long dài mười thước che trời bày đên, khí thế bạo ngược của mãnh thú làm mọi người đáy lòng run sợ. Trên mỗi con Song Dực Tà Long có nam nhân tràn đầy sát khí đứng.
Bọn họ cùng quát to:
- Tiểu thư gặp nạn, toàn quân tấn công!
Con Song Dực Tà Long bay trước nhất chở một võ giả cực kỳ cao to mặc giáp đen, khí thế lạnh băng như băng ngàn năm. Gã bỗng nhảy xuống Song Dực Tà Long, tốc độ nhanh hơn chúng bay hướng chiến trường.
Giọng gã quát to vang vòng nguyên bầu trời Dược Vương thành.
- Có Tiêu Phù Đồ ở đây, ai dám bị thương tiểu thư nhà ta thì lão tử diệt toàn tộc nhà hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.