Quyển 6 - Chương 130: Luyện hóa thi đế.
Yêu Dạ
10/12/2014
Bắt người? Bắt ai?
Vô Ngân Thiên Đế nghi hoặc mở to mắt, nhưng Tiêu Lãng đã xông hướng cửa bên trái. Vô Ngân Thiên Đế đành cắm đầu lao theo Tiêu Lãng.
Vô Ngân Thiên Đế thấy Tiêu Lãng không chút do dự chạy nhanh đi, tuyến đường rất kỳ lạ, lúc đông lúc nam lúc tây lúc bắc. Vô Ngân Thiên Đế đầy nghi ngờ, trong lòng nổi lên suy nghĩ, không lẽ Tiêu Lãng biết đường?
Một nén nhang sau.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế xông qua mấy trăm căn phòng, Tiêu Lãng chưa ngừng lại mà càng tăng tốc. Vô Ngân Thiên Đế nhìn bóng lưng Tiêu Lãng, suy đoán hoặc là hắn biết đường, hoặc là nổi đinê.
Lại qua nửa nén nhang.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế đi ra một cánh cửa, trước mặt xuất hiện một hành lang. Mắt Vô Ngân Thiên Đế sáng ngời, mừng như điên. Tiêu Lãng thật sự biết đường!
Vô Ngân Thiên Đế đầy nghi ngờ nhìn Tiêu Lãng, không lẽ hắn cũng có thần thông bói toán? Làm sao Tiêu Lãng biết tuyến đường chính xác? Mới rồi vòng tới vòng lui làm Vô Ngân Thiên Đế suýt choáng váng.
Vô Ngân Thiên Đế khựng tại chỗ, thảo đằng thần hồn màu lam lao nhanh tới trước dò đường. Tiêu Lãng vọt đi theo.
- Còn ngẩn ra làm gì? Mau đuổi theo!
Vô Ngân Thiên Đế chợt nhớ mới nãy Tiêu Lãng nói đi bắt người, bắt ai? Không lẽ có người đi vào, xuất hiện ở trước mặt bọn họ? Nhưng Thanh Mộc Ngọc không nói có ai đi vào?
Một đường chạy nhanh, mau chóng đến cuối con đường. Phía trước có một cánh cửa màu đen, cửa lớn trống rỗng không có ai.
- Trốn?
Mắt Tiêu Lãng lạnh băng, rõ ràng hắn cảm ứng được Vân Tử Sam ở đây, tại sao không thấy ai? Trừ phi Vân Tử Sam biết trước, biết Tiêu Lãng tới đây nên trước tiên vào trong cửa.
Vù vù vù vù vù!
Tình Thương rít gào bay ra. Cánh cửa màu đen chớp lóe ánh sáng vàng, mở ra ngay. Tiêu Lãng hóa thành tàn ảnh xông vào, mắt quét bốn phía.
Tiêu Lãng quát to:
- Quả nhiên đi vào!
Vô Ngân Thiên Đế theo vào, thấy trước mắt có một đám thi đế bị đánh chết, hơn nữa trong không khí còn thoang thoảng hơi thở thiên lực, khỏi nói cũng biết mới có người đi qua đây.
- Đi!
Tiêu Lãng xung phong đi trước, mặc kệ Vô Ngân Thiên Đế. Trên đường gặp toàn là thi đế bị giết, những thi đế này thực lực không mạnh, cỡ thi đế trong đại sảnh trước đó.
Tiêu Lãng thấy Vô Ngân Thiên Đế ở phía sau nhặt binh khí thi đế thì hét to:
- Đừng nhặt mấy thứ đồng nát đó, mau chạy theo, đằng trước có Vân Tử Sam!
- Vân Tử Sam?
Vô Ngân Thiên Đế nghe vậy con ngươi co rút, không anhựt binh khí nữa, mau chóng theo Tiêu Lãng lao tới trước. Nhiều nghi vấn trong lòng Vô Ngân Thiên Đế được giải mở. Vân Tử Sam là thánh nữ của Diệt Hồn Điện, lúc trước Diệt Hồn có vào trong cấm địa cổ thần, thành công đi ra ngoài, còn đột phá Bán Thần cảnh. Diệt Hồn rất hiểu rõ về cấm địa cổ thần, Vân Tử Sam có thể dễ dàng đi vào đây là chuyện bình thường.
Vân Tử Sam là đối thủ một mất một còn của Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế biết rõ điều này. Nếu không giết Vân Tử Sam, để nàng trốn thoát, có lẽ nàng sẽ lợi dụng cấm chế bên trong giết hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế chạy nhanh đi, toàn thấy xương cốt thi đế, bị chém thành hai nửa, đao pháp gọn gàng, một đao trí mạng. Khỏi nói cũng biết chắc chắn trong tay Vân Tử Sam có thần binh Chí Tôn, thậm chí là... Thần binh Đại Đế!
Vù vù vù vù vù!
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế chạy nhanh nửa canh giờ sau ngừng lại, vì phía trước có ba cánh cửa màu đen, bốn phía không thấy bóng dáng Vân Tử Sam đâu, chắc nàng đã vào trong một cánh cửa rồi.
Tiêu Lãng tức giận chửi thề:
- Tổ cha nó!
Tiêu Lãng không hiểu tại sao Vân Tử Sam phát hiện nhanh như vậy, không lẽ lúc hắn linh hồn xuất khiếu tra được nàng thì cũng bị nàng nhận ra?
Vù vù vù vù vù!
Lúc này hai bên trái phải truyền đến bốn tiếng xé gió. Tiêu Lãng sắc mặt âm trầm, phát ra Tình Thương đánh vào một cánh cửa lớn.
Nhưng mà...
Cánh cửa lớn không nhúc nhích, bốn bóng người đã vọt tới.
Tiêu Lãng đành quát to:
- Vô Ngân, đừng công kích, lui!
Bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế!
Tuy Vô Ngân Thiên Đế có một thanh thần binh Chí Tôn nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của bất cứ thi đế trong số đó. Nếu Vô Ngân Thiên Đế ra tay thì gã sẽ chết tại đây.
Tiêu Lãng lập tức phóng ra Vô Tình kiếm khí quét hai thi đế Chí Tôn Thiên Đế bên trái, phóng ra Tình Thương đánh hướng bên phải. Tuy Vô Ngân Thiên Đế muốn công kích nhưng Tiêu Lãng đã ra lệnh, gã lập tức rút lui.
Lòng Vô Ngân Thiên Đế đầy nghi hoặc. Tại sao trước đó Vân Tử Sam không xúc động bốn thi đế Chí Tôn Thiên Đế này? Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế vừa đến thì bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế liền công kích? Không lẽ Vân Tử Sam là thần thể nên bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế không dám đụng chạm?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế công kích hai bên, Tình Thương của Tiêu Lãng dễ dàng bị tránh thoát. Hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế nhanh như chớp bắn ra hai công kích thiên lực. Hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bên kia phát ra công kích chấnd vỡ Vô Tình kiếm khí. Hai đao mang không lớn không nhỏ xé gió bay tới.
- Hừ!
Tiêu Lãng không chút e ngại xông tới trước mấy bước, hai chân nặng nề đạp mấy cước vào cánh cửa to đen. Tiêu Lãng bay lên trời, dán trần nhà đảo ngược lại, nhẹ nhàng né bốn đợt công kích.
- Vô Ngân, lùi xa chút. Bốn thi đế không giết ta được, chờ một mình ta giết chúng!
Những người này lúc còn sống tuy là Chí Tôn Thiên Đế nhưng đã hóa thành thi đế, tuy là thi đế khá lợi hại thì thực lực vẫn cách biệt với Chí Tôn Thiên Đế sống, ít nhất lực phản ứng cảm xa. Hiện tại Tiêu Lãng dựa vào thân thể miễn cưỡng ngang bàng Chí Tôn Thiên Đế, linh hồn càng cường đại, lực phản ứng, cảm giác rất khủng bố. Công kích của bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế sao có thể tổn thương Tiêu Lãng được?
Vô Ngân Thiên Đế nhanh chóng thụt lùi. Bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đuổi theo không bỏ. Đại điện rộng rãi, Tiêu Lãng mang theo bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đi vòng vòng. Tiêu Lãng dựa vào lực lượng thân thể, tốc độ vượt tội bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế một chút.
Chạy một vòng, sau lưng Tiêu Lãng liên tục có công kích thiên lực bay tới. Lực cảm giác của Tiêu Lãng biến thái, trước một bước tránh thoát nhưng mấy lần bị dư ba tạc thương. Tuy nhiên, lực phòng ngự của Tiêu Lãng khủng bố, có thảo đằng thần hồn màu lam trị liệu, tương đương với người bất tử.
- Mị Nhi, ra tay!
Tiêu Lãng chạy nhanh phía trước, chợt quát một tiếng. Vô số thảo đằng thần hồn màu lam chui ra quấn bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế. Tiêu Lãng ở giữa không trung đột nhiên xoay lại, chém ra một luồng Vô Tình kiếm khí. Ngoài người Tiêu Lãng ngưng tụ Tình Thương rít gào đánh ra.
Cùng lúc đó, tay Tiêu Lãng xuất hiện một đầu lâu.
Tiêu Lãng quát to:
- Tà Chủ, luyện hóa bọn chúng cho ta!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bị vô số thảo đằng thần hồn màu lam quấn lấy, không kịp phản ứng, suýt té ngã. Vô Tình kiếm khí của Tiêu Lãng đã đến. Trong bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế chỉ có hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế phía sau tránh thoát, còn lại hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bị Vô Tình kiếm khí, Tình Thương đánh trúng văng ra ngoài.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng khói đen với tốc độ khủng bố bay tới, nhanh chóng bao phủ hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bị đánh bay. Khói đen bay về, hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế ngây ngốc đứng tại chỗ.
Tàn hồn của Tà Chủ bay tới bên cạnh Tiêu Lãng, nịnh nọt nói:
- Chủ nhân, đã luyện hóa hai đứa xong.
Những thi đế này chỉ có một tia tàn hồn, tàn hồn của Tà Chủ là tàn hồn cường giả Bán Thần cảnh, thực lực cạch biệt như trời với đất, luyện hóa thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế dễ như chơi.
Tiêu Lãng gật đầu, khống chế thảo đằng thần hồn màu lam trị thương cho hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, bình tĩnh xoay người nhìn hướng hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế khác. Thấy hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế vọt tới, khóe môi Tiêu Lãng cong lên.
Tiêu Lãng cười gian nói:
- Có thể thu bốn thi đế làm nô lệ cũng tuyệt. Tà Chủ, khiến thi đế ra tay ngăn chặn đi.
Chuyện sau đó dễ làm, hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đối chiến với hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, Tiêu Lãng ở bên cạnh tập kích, tàn hồn của Tà Chủ nhân cơ hội luyện hóa. Chốc lát sau, Tiêu Lãng có bốn ô lệ thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế.
- Chậc chậc.
Vô Ngân Thiên Đế hớn hở chạy tới, tay sờ thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đứng ngây ngốc tại chỗ. Vô Ngân Thiên Đế nhìn thần binh Chí Tôn trong tay thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, rất hưng phấn.
Xem ra chuyến này thắng lợi trở về rồi, thu phục bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, được bốn thanh thần binh Chí Tôn. Giờ phút này, Vô Ngân Thiên Đế hy vọng càng nhiều thi đế chạy tới.
Vô Ngân Thiên Đế nghi hoặc mở to mắt, nhưng Tiêu Lãng đã xông hướng cửa bên trái. Vô Ngân Thiên Đế đành cắm đầu lao theo Tiêu Lãng.
Vô Ngân Thiên Đế thấy Tiêu Lãng không chút do dự chạy nhanh đi, tuyến đường rất kỳ lạ, lúc đông lúc nam lúc tây lúc bắc. Vô Ngân Thiên Đế đầy nghi ngờ, trong lòng nổi lên suy nghĩ, không lẽ Tiêu Lãng biết đường?
Một nén nhang sau.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế xông qua mấy trăm căn phòng, Tiêu Lãng chưa ngừng lại mà càng tăng tốc. Vô Ngân Thiên Đế nhìn bóng lưng Tiêu Lãng, suy đoán hoặc là hắn biết đường, hoặc là nổi đinê.
Lại qua nửa nén nhang.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế đi ra một cánh cửa, trước mặt xuất hiện một hành lang. Mắt Vô Ngân Thiên Đế sáng ngời, mừng như điên. Tiêu Lãng thật sự biết đường!
Vô Ngân Thiên Đế đầy nghi ngờ nhìn Tiêu Lãng, không lẽ hắn cũng có thần thông bói toán? Làm sao Tiêu Lãng biết tuyến đường chính xác? Mới rồi vòng tới vòng lui làm Vô Ngân Thiên Đế suýt choáng váng.
Vô Ngân Thiên Đế khựng tại chỗ, thảo đằng thần hồn màu lam lao nhanh tới trước dò đường. Tiêu Lãng vọt đi theo.
- Còn ngẩn ra làm gì? Mau đuổi theo!
Vô Ngân Thiên Đế chợt nhớ mới nãy Tiêu Lãng nói đi bắt người, bắt ai? Không lẽ có người đi vào, xuất hiện ở trước mặt bọn họ? Nhưng Thanh Mộc Ngọc không nói có ai đi vào?
Một đường chạy nhanh, mau chóng đến cuối con đường. Phía trước có một cánh cửa màu đen, cửa lớn trống rỗng không có ai.
- Trốn?
Mắt Tiêu Lãng lạnh băng, rõ ràng hắn cảm ứng được Vân Tử Sam ở đây, tại sao không thấy ai? Trừ phi Vân Tử Sam biết trước, biết Tiêu Lãng tới đây nên trước tiên vào trong cửa.
Vù vù vù vù vù!
Tình Thương rít gào bay ra. Cánh cửa màu đen chớp lóe ánh sáng vàng, mở ra ngay. Tiêu Lãng hóa thành tàn ảnh xông vào, mắt quét bốn phía.
Tiêu Lãng quát to:
- Quả nhiên đi vào!
Vô Ngân Thiên Đế theo vào, thấy trước mắt có một đám thi đế bị đánh chết, hơn nữa trong không khí còn thoang thoảng hơi thở thiên lực, khỏi nói cũng biết mới có người đi qua đây.
- Đi!
Tiêu Lãng xung phong đi trước, mặc kệ Vô Ngân Thiên Đế. Trên đường gặp toàn là thi đế bị giết, những thi đế này thực lực không mạnh, cỡ thi đế trong đại sảnh trước đó.
Tiêu Lãng thấy Vô Ngân Thiên Đế ở phía sau nhặt binh khí thi đế thì hét to:
- Đừng nhặt mấy thứ đồng nát đó, mau chạy theo, đằng trước có Vân Tử Sam!
- Vân Tử Sam?
Vô Ngân Thiên Đế nghe vậy con ngươi co rút, không anhựt binh khí nữa, mau chóng theo Tiêu Lãng lao tới trước. Nhiều nghi vấn trong lòng Vô Ngân Thiên Đế được giải mở. Vân Tử Sam là thánh nữ của Diệt Hồn Điện, lúc trước Diệt Hồn có vào trong cấm địa cổ thần, thành công đi ra ngoài, còn đột phá Bán Thần cảnh. Diệt Hồn rất hiểu rõ về cấm địa cổ thần, Vân Tử Sam có thể dễ dàng đi vào đây là chuyện bình thường.
Vân Tử Sam là đối thủ một mất một còn của Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế biết rõ điều này. Nếu không giết Vân Tử Sam, để nàng trốn thoát, có lẽ nàng sẽ lợi dụng cấm chế bên trong giết hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế.
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế chạy nhanh đi, toàn thấy xương cốt thi đế, bị chém thành hai nửa, đao pháp gọn gàng, một đao trí mạng. Khỏi nói cũng biết chắc chắn trong tay Vân Tử Sam có thần binh Chí Tôn, thậm chí là... Thần binh Đại Đế!
Vù vù vù vù vù!
Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế chạy nhanh nửa canh giờ sau ngừng lại, vì phía trước có ba cánh cửa màu đen, bốn phía không thấy bóng dáng Vân Tử Sam đâu, chắc nàng đã vào trong một cánh cửa rồi.
Tiêu Lãng tức giận chửi thề:
- Tổ cha nó!
Tiêu Lãng không hiểu tại sao Vân Tử Sam phát hiện nhanh như vậy, không lẽ lúc hắn linh hồn xuất khiếu tra được nàng thì cũng bị nàng nhận ra?
Vù vù vù vù vù!
Lúc này hai bên trái phải truyền đến bốn tiếng xé gió. Tiêu Lãng sắc mặt âm trầm, phát ra Tình Thương đánh vào một cánh cửa lớn.
Nhưng mà...
Cánh cửa lớn không nhúc nhích, bốn bóng người đã vọt tới.
Tiêu Lãng đành quát to:
- Vô Ngân, đừng công kích, lui!
Bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế!
Tuy Vô Ngân Thiên Đế có một thanh thần binh Chí Tôn nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của bất cứ thi đế trong số đó. Nếu Vô Ngân Thiên Đế ra tay thì gã sẽ chết tại đây.
Tiêu Lãng lập tức phóng ra Vô Tình kiếm khí quét hai thi đế Chí Tôn Thiên Đế bên trái, phóng ra Tình Thương đánh hướng bên phải. Tuy Vô Ngân Thiên Đế muốn công kích nhưng Tiêu Lãng đã ra lệnh, gã lập tức rút lui.
Lòng Vô Ngân Thiên Đế đầy nghi hoặc. Tại sao trước đó Vân Tử Sam không xúc động bốn thi đế Chí Tôn Thiên Đế này? Hai người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế vừa đến thì bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế liền công kích? Không lẽ Vân Tử Sam là thần thể nên bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế không dám đụng chạm?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế công kích hai bên, Tình Thương của Tiêu Lãng dễ dàng bị tránh thoát. Hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế nhanh như chớp bắn ra hai công kích thiên lực. Hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bên kia phát ra công kích chấnd vỡ Vô Tình kiếm khí. Hai đao mang không lớn không nhỏ xé gió bay tới.
- Hừ!
Tiêu Lãng không chút e ngại xông tới trước mấy bước, hai chân nặng nề đạp mấy cước vào cánh cửa to đen. Tiêu Lãng bay lên trời, dán trần nhà đảo ngược lại, nhẹ nhàng né bốn đợt công kích.
- Vô Ngân, lùi xa chút. Bốn thi đế không giết ta được, chờ một mình ta giết chúng!
Những người này lúc còn sống tuy là Chí Tôn Thiên Đế nhưng đã hóa thành thi đế, tuy là thi đế khá lợi hại thì thực lực vẫn cách biệt với Chí Tôn Thiên Đế sống, ít nhất lực phản ứng cảm xa. Hiện tại Tiêu Lãng dựa vào thân thể miễn cưỡng ngang bàng Chí Tôn Thiên Đế, linh hồn càng cường đại, lực phản ứng, cảm giác rất khủng bố. Công kích của bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế sao có thể tổn thương Tiêu Lãng được?
Vô Ngân Thiên Đế nhanh chóng thụt lùi. Bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đuổi theo không bỏ. Đại điện rộng rãi, Tiêu Lãng mang theo bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đi vòng vòng. Tiêu Lãng dựa vào lực lượng thân thể, tốc độ vượt tội bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế một chút.
Chạy một vòng, sau lưng Tiêu Lãng liên tục có công kích thiên lực bay tới. Lực cảm giác của Tiêu Lãng biến thái, trước một bước tránh thoát nhưng mấy lần bị dư ba tạc thương. Tuy nhiên, lực phòng ngự của Tiêu Lãng khủng bố, có thảo đằng thần hồn màu lam trị liệu, tương đương với người bất tử.
- Mị Nhi, ra tay!
Tiêu Lãng chạy nhanh phía trước, chợt quát một tiếng. Vô số thảo đằng thần hồn màu lam chui ra quấn bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế. Tiêu Lãng ở giữa không trung đột nhiên xoay lại, chém ra một luồng Vô Tình kiếm khí. Ngoài người Tiêu Lãng ngưng tụ Tình Thương rít gào đánh ra.
Cùng lúc đó, tay Tiêu Lãng xuất hiện một đầu lâu.
Tiêu Lãng quát to:
- Tà Chủ, luyện hóa bọn chúng cho ta!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bị vô số thảo đằng thần hồn màu lam quấn lấy, không kịp phản ứng, suýt té ngã. Vô Tình kiếm khí của Tiêu Lãng đã đến. Trong bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế chỉ có hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế phía sau tránh thoát, còn lại hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bị Vô Tình kiếm khí, Tình Thương đánh trúng văng ra ngoài.
Vù vù vù vù vù!
Một luồng khói đen với tốc độ khủng bố bay tới, nhanh chóng bao phủ hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế bị đánh bay. Khói đen bay về, hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế ngây ngốc đứng tại chỗ.
Tàn hồn của Tà Chủ bay tới bên cạnh Tiêu Lãng, nịnh nọt nói:
- Chủ nhân, đã luyện hóa hai đứa xong.
Những thi đế này chỉ có một tia tàn hồn, tàn hồn của Tà Chủ là tàn hồn cường giả Bán Thần cảnh, thực lực cạch biệt như trời với đất, luyện hóa thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế dễ như chơi.
Tiêu Lãng gật đầu, khống chế thảo đằng thần hồn màu lam trị thương cho hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, bình tĩnh xoay người nhìn hướng hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế khác. Thấy hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế vọt tới, khóe môi Tiêu Lãng cong lên.
Tiêu Lãng cười gian nói:
- Có thể thu bốn thi đế làm nô lệ cũng tuyệt. Tà Chủ, khiến thi đế ra tay ngăn chặn đi.
Chuyện sau đó dễ làm, hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đối chiến với hai thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, Tiêu Lãng ở bên cạnh tập kích, tàn hồn của Tà Chủ nhân cơ hội luyện hóa. Chốc lát sau, Tiêu Lãng có bốn ô lệ thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế.
- Chậc chậc.
Vô Ngân Thiên Đế hớn hở chạy tới, tay sờ thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế đứng ngây ngốc tại chỗ. Vô Ngân Thiên Đế nhìn thần binh Chí Tôn trong tay thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, rất hưng phấn.
Xem ra chuyến này thắng lợi trở về rồi, thu phục bốn thi đế đẳng cấp Chí Tôn Thiên Đế, được bốn thanh thần binh Chí Tôn. Giờ phút này, Vô Ngân Thiên Đế hy vọng càng nhiều thi đế chạy tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.