Yêu Giả Vi Vương

Quyển 5 - Chương 117: Sợi tóc dài ta tới eo

Yêu Dạ

10/12/2014

Một người nằm ở trong một gian phòng kín, không có thứ gì. Cho dù hắn không bị nhịn chết, đói chết, cũng sẽ phát điên mất!

Tiêu Lãng thực sự không bị nhịn chết. Cái không gian này vô cùng quỷ dị nhưng sẽ không thiếu dưỡng khí. Chết đói thật ra lại càng không. Năng lượng đan trong Tu Di Giới của Tiêu Lãng có thể chống đỡ được bảy, tám năm cũng không có vấn đề. Chỉ có điều giờ phút này hắn thực sự sắp phát điên rồi...

Hắn chỉ thoáng nhìn qua bức tranh mỹ nữ kia, không hiểu sao lại đến nơi này. Hắn tất nhiên biết đây là do cấm chế bên trong thần phủ mang hắn tới đây. Cấm chế bên trong thần phủ cường đại như vậy, Vô Tình Kiếm Khí còn có thể hấp thu hắn hiển nhiên không có cách nào đi ra ngoài được, chỉ có chờ đợi cung chủ Mê Thần Cung phá giải cấm chế.

Nhưng hắn chờ đợi suốt một tháng, trong đại điện vẫn hoàn toàn yên tĩnh, không có bất kỳ tình huống kỳ lạ nào phát sinh, yên tĩnh một cách đáng sợ. Cấm chế bạch ngọc không chớp hiện, không ai truyền tin cho hắn, không có bất kỳ âm thanh gì từ bên ngoài truyền đến.

Thời gian một tháng có thể làm rất nhiều chuyện. Nếu như cung chủ Mê Thần Cung có thể phá giải cấm chế đã sớm phá giải. Không ăn thua cũng sẽ truyền âm cho hắn, hoặc là thuấn di đi vào dẫn hắn rời khỏi. Nhưng không có gì, cho nên hắn sắp phát điên.

Những chuyện không biết đều có thể làm cho người ta cực kỳ sợ hãi. Ngồi chờ chết càng có thể làm cho một người phát điên. Ví dụ như một người biết được mình bị bệnh nan y, chỉ có thể từ từ chờ chết, cảm giác đó là dày vò nhất, là khủng hoảng nhất, cũng dễ dàng làm ra chuyện điên cuồng nhất. Ngồi trong đại điện bị phong kín, không biết làm gì cũng không làm được gì, nếu là người bình thường sợ là đã sớm phát điên, cuối cùng tự sát mà chết.

Thiên Châu còn có Vân Phi Dương, Vân Tử Sam đang nhìn chăm chú. Đám người Tiêu Thanh Y, Đông Phương Hồng Đậu vẫn đang chờ hắn trở lại. Hòa Miêu vẫn ở trên núi Phổ Đà đỏ mắt chờ hắn. Vô số người ở Thần Hồn Phủ vẫn đang đợi hắn trở lại chủ trì đại cục ổn định quân tâm...

- A, a, a!

Hắn rống to vài tiếng, vuốt mặt ép mình tỉnh táo lại, ép mình không nên suy nghĩ nhiều. Bằng không nếu tiếp tục như vậy hắn thật sự sẽ điên mất.

Hắn cảm giác mình phải tìm một vài chuyện để làm, khiến mình chìm vào trong đó khiến mình không phải suy nghĩ nhiều. Nhưng cuối cùng hắn phát hiện ngoại trừ tu luyện chiến kỹ Thiên Ma ra, hắn không có chuyện gì làm.

Chỉ có điều nếu tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đến tận cùng, hắn sẽ lại độ tâm ma. lấy trạng thái tinh thần của hắn giờ phút này, đó chắc chắn là phải chết! Nhưng hắn không có cách nào. Không tu luyện giờ phút này hắn sẽ phát điên.

Hắn vượt qua tâm ma lần thứ tư, đạt được ngũ trọng có thể tiếp tục luyện hóa huyền thạch để tu luyện. Trên người hắn còn có ba ngàn vạn huyền thạch. Lần trước hắn ở chỗ của Ma Đế dọa được sáu ngàn vạn. Trước kia hắn có hơn một ngàn vạn huyền thạch. Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma tứ trọng tốn hơn một ngàn vạn. Hắn trả lại cho Mộc Sơn Quỷ một ngàn vạn, cho các nàng Hồng Đậu một ngàn vạn, để lại cho Trà Mộc trăm nghìn vạn để hắn phân phát cho người đại lục Thần Hồn tu luyện.



Chiến kỹ Thiên Ma ngũ trọng, Tiêu Lãng không biết cần bao nhiêu huyền thạch. Bởi vì hắn trong bản bí điển Thiên Ma hắn có được cũng không giới thiệu. Chỉ có điều tứ trọng đã cần hơn một ngàn vạn, ngũ trọng chắc chắn phải đối cần tới mấy trăm vạn.

Hắn lấy huyền thạch ra chậm rãi luyện hóa. Hắn còn không dám luyện hóa quá nhanh, cố gắng hết sức để thời gian trôi qua chậm một chút. Hắn hi vọng chờ tới thời điểm mình xuất quan, có thể nhìn thấy cung chủ Mê Thần Cung đứng ở phía trước chờ hắn...

Tiêu Lãng khiến tâm thần mình chìm trong một trạng thái hoàn toàn yên tĩnh tu luyện, không để ý tới chuyện bên ngoài. Hắn không ngừng lấy ra huyền thạch luyện hóa, bên trong thân thể vận dụng chiến kỹ Thiên Ma hấp thu nguồn năng lượng trong huyền thạch, khiến thân thể từ từ trở nên cường đại.

Ngay thời điểm Tiêu Lãng hoàn toàn chìm đắm vào trong sự tu luyện, một chuyện rất quỷ dị đã xảy ra. Vách tường bạch ngọc xung quanh đột nhiên sáng lên. Sau đó trên vách tường xuất hiện bốn bức tranh cổ. Trong mỗi bức tranh cổ đều vẽ một nữ tử mặc trang phục màu xanh lục giống hệt với bức tranh ở trong Thiên điện, chỉ có điều cảnh trong tranh nlại không giống nhau. Bốn bức tranh cổ hết sức chân thực, rất sống động, cảm giác như bốn vị nữ tử đang lẳng lặng nhìn kỹ Tiêu Lãng...

Tiêu Lãng hoàn toàn không hay biết. Hắn sợ mình suy nghĩ quá nhiều, nên khiến trong lòng hoàn toàn chìm đắm trong sự tu luyện, quên thời gian, quên tất cả!

...

Thời gian trôi qua nhanh chóng. Chớp mắt Tiêu Lãng đã ở bên trong ba tháng. Bên ngoài Thanh Mộc Ngọc vẫn đang bế quan. Sau khi cung chủ Mê Thần Cung đi, cũng không thấy trở về.

Mộc Sơn Quỷ đã dẫn theo mọi người trở về. Thời điểm Hồng Đậu đi ngang qua Thần Hồn Phủ vốn định ở lại nhưng Mộc Sơn Quỷ không chịu. Hắn đáp ứng Tiêu Lãng phải chiếu cố tới sự an toàn của mọi người. Thần Hồn Phủ không có Tiêu Lãng sẽ không an toàn. Cho nên sau khi ở lại Thần Hồn Phủ một thời gian, Mộc Sơn Quỷ liền dẫn theo mọi người đi tới Thần Khải phủ.

Âu Dương Ấu Trĩ bị Âu Dương Lãnh Yên đột nhiên dẫn trở về. Hiển nhiên đây là mệnh lệnh của Âu Dương Thúy Thúy. Ở bên ngoài chơi một thời gian, Ấu Trĩ đã chậm trễ việc tu luyện quá nhiều.

Nguy cơ của Thần Khải phủ đã được bị phá giải. Chuyện của Mộc Tiểu Yêu cũng được giải quyết, tâm tình Mộc Sơn Quỷ rất tốt. Dưới cái nhìn của hắn, Mê Thần Cung cuối cùng đã ra tay nhất định là bởi vì quan hệ giữa Tiêu Lãng và Mê Thần Cung. Bằng không cung chủ Mê Thần Cung làm sao lại truyền tin cho Tiêu Lãng?

Hơn nữa vừa nhìn cũng thấy quan hệ giữa Mê Thần Cung và Tiêu Lãng rất tốt. Cho nên hắn lại càng chiếu cố tới đám người Tiêu Thanh Y. Các nàng ở tại Thần Khải Thành chính là vok khách tôn quý nhất.

Tiêu Thanh Y cũng yên tâm. Nàng nhìn thấy thi thể Độc Cô Hành thực sự được đặt ở trong Mê Thần Cung. Mọi người cũng không mấy lo lắng cho sự an toàn của Tiêu Lãng. Dù sao Tiêu Lãng đi theo Thanh Mộc Ngọc làm việc, Mê Thần Cung cường đại như vậy trong thiên hạ còn ai có thể tổn thương Tiêu Lãng? Mọi người an tâm ở lại núi Thần Khải, chờ đợi Tiêu Lãng trở về.



Thần Hồn Phủ tất cả mạnh khỏe. Có sự uy hiếp của Tiêu Lãng, Trà Mộc quản lý như cá gặp nước. Sau khi đám người Tiêu Thanh Long bị trục xuất về đại lục Thần Hồn, cũng không có ai dám cả gan dùng danh nghĩa của Tiêu Lãng làm loạn nữa.

Trên núi Phổ Đà Bắc Minh, một người nữ tử mặc đạo bào màu xanh nhưng không vấn đạo kế, lại thường xuyên một mình đứng ở đỉnh núi nhìn về phía bắc. Trên khuôn mặt nàng lộ vẻ ôn nhu. Nàng thường xuyên dùng tay khẽ vuốt sợi tóc, khóe miệng hiện ra một nụ cười tuyệt mỹ lẩm bẩm nói:

- Chờ tóc Hòa Nhi dài tới eo, Tiêu Lãng ngươi có trở về cưới ta hay không?

...

Tiêu Lãng rất muốn trở lại cưới vợ Hòa Nhi, cho Hồng Đậu một đại hôn. Chỉ có điều hiển nhiên trong khoảng thời gian ngắn hắn không ra được. Có lẽ hắn vĩnh viễn cũng không ra được.

Hơn nửa năm trôi qua!

Cho dù Tiêu Lãng giảm tốc độ luyện hóa xuống từ từ, nhưng trong thời gian hơn một nửa năm hắn đã luyện hóa hết ba ngàn vạn huyền thạch. Chiến kỹ Thiên Ma càng về sau thân thể càng cường đại, kinh mạch cũng trở nên cường đại hơn.

Ban đầu Tiêu Lãng chỉ có thể luyện hóa một viên huyền thạch, còn phải dè dặt trong thời gian một, hai ngày. Hiện tại gân mạch và thân thể hắn đã trở nên vô cùng cường đại, có thể đồng thời luyện hóa mấy trăm viên huyền thạch. Thân thể cũng có thể nhanh chóng hấp thu năng lượng trong huyền thạch.

Một ngày hắn dễ dàng luyện hóa mười vạn huyền thạch. Mười ngày chính là trăm vạn. Ba ngàn vạn huyền thạch lấy ra có thể xếp thành một ngọn núi nhỏ, nhưng không chịu nổi sự tiêu hao như thế.

Mà điều khiến Tiêu Lãng vô cùng kinh ngạc chính là, bên trong ba ngàn vạn huyền thạch có năng lượng khủng bố, tất cả đã bị thân thể của hắn hấp thu. Hắn vẫn không cảm giác đạt được ngũ trọng đỉnh cao! Hơn nữa hắn cũng không biết thân thể của mình rốt cuộc đã cường đại đến mức nào. Liệu có thể so sánh với cường giả Nhân Hoàng tầng mấy.

- Chiến kỹ Thiên Ma quả nhiên không phải là dành cho người luyện...

Tiêu Lãng mở mắt thở dài một tiếng. Ngũ trọng đã cần nhiều huyền thạch như vậy, nếu như là người trong gia tộc bình thường, ai có thể nắm giữ nhiều huyền thạch như thế? Phải biết rằng trước kia tất cả gia sản gia tộc Hắc Lân gộp lại cũng chỉ có mấy trăm vạn huyền thạch! Phía sau còn có lục trọng, bát trọng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Giả Vi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook