Quyển 6 - Chương 47: Tàn hồn của Tà Chủ.
Yêu Dạ
10/12/2014
Một con thi hoảng, một thi đế, hơn mười thi nhân thực lực ngang bằng Tiêu Lãng. Quái vật cường đại như vậy, ba người Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế, Âu Dương Thúy Thúy ứng đối đã là rất khó khăn. Bây giờ cộng với một Chí Tôn Thiên Đế xếp hạng sáu trong Thiên Châu, hai Thiên Đế Tinh Mộc phu nhân, cho dù Âu Dương Thúy Thúy lão điên và Tiêu Lãng có sức chiến đấu mạnh hơn nữa cũng tuyệt đối không đánh lại.
Vào lúc này Tiêu Lãng không biết làm sao, chỉ có thể mặc kệ thi hoảng, đẩy chữ tình to lớn bay về phía Tinh Thần Điện Chủ ở phía xa.
- Vô Ngân, bảo vệ ta!
Cục hôm nay chỉ có nước giết hoặc bị thương Tinh Thần Điện Chủ, nếu không thì không đường phá giải.
Tình Thương có uy lực mạnh, tốc độ rất nhanh. Tinh Thần Điện Chủ không ở bên ngoài Phi Dương thành, mới rồi gã không trông thấy Tình Thương công kích. Tiêu Lãng hy vọng Tinh Thần Điện Chủ nghĩ rằng Tình Thương là công kích bình thường, tùy ý ngăn cản, vậy thì quá tuyệt vời.
Nhưng mà!
Rất nhanh, hy vọng của Tiêu Lãng tan vỡ. Tinh Thần Điện Chủ trước tiên dẫn theo hai Thiên Đế chạy sang bên cạnh. Vốn Tinh Thần Điện Chủ cách Tiêu Lãng khá xa, chờ khi chữ tình bay tới thì gã đã tránh thoát rồi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chữ tình bay thẳng tới trước, chấn các đá núi, thi thú cấp thấp thành hư vô. Ba người Tinh Thần Điện Chủ nhìn nhau.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Thi hoảng kia bắt đầu công kích, khói đen đậm đặc nhanh như chớp phun ra từ miệng nó, bao phủ Tiêu Lãng và chiến xa Chí Tôn. Vô Ngân Thiên Đế liên tục bổ sung năng lượng nhưng vòng bảo hộ nhanh chóng bị ăn mòn, một lúc nữa sẽ nổ tung.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng thu lại chiến xa Chí Tôn. Vô Ngân Thiên Đế lập tức phóng ra vòng bảo hộ bao phủ Tiêu Lãng, mang theo hắn bay nhanh ra sau.
Tiêu Lãng trầm giọng quát một tiếng:
- Vô Ngân, cố chống!
Tiêu Lãng lại phóng ra Tình Thương. Bây giờ không còn cách nào khác, Tiêu Lãng không thể giữ sức, chỉ có thể liều mạng.
Vù vù vù vù vù!
Tình Thương to lớn lại rít gào bay ra, lần này bay hướng thi hoảng trông như quỷ ngưu. Nếu không công kích thi hoảng thì sợ là nó sẽ phun ra vài thi khí nữa. Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế sẽ biến thành thi nhân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chữ tình nặng nề đánh vào người thi hoảnng hưng chỉ khiến nó thụt lùi mấy chục thước, thịt thi trên trán nát bấy, xuất hiện một lỗ máu sâu một thước. So với con thi hoảng thứ nhất bị công kích thì hiệu quả hiện tại kém rất nhiều. Con thi thú bị Âu Dương Thúy Thúy công kích đến nửa chết nửa sống, con thi hoảng này không bị tổn thương chút nào, lực phòng ngự cường đại. Thế nên Tiêu Lãng công kích không tạo thành thương tổn lớn cho thi hoảng.
- Xem ra chữ tình công kích khá giống với Vô Tình kiếm, so với công kích từ Chí Tôn Thiên Đế vẫn có chênh lệch nhất định.
Lúc này Tiêu Lãng đã tính ra lực công kích của Tình Thương, giết Thiên Đế thì dư sức nhưng so với công kích của Chí Tôn Thiên Đế thì vẫn có chênh lệch.
Vù vù vù vù vù!
Ba đợt công kích bắn ra từ chân trời. Ba người Tinh Thần Điện Chủ ra tay. Một chưởng ấn to lớn nặng nề vỗ xuống đầu Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế. Bên dưới có một luồng kiếm khí, một bóng thương, rõ ràng là hai người Tinh Mộc phu nhân công kích.
Vô Ngân Thiên Đế hét to:
- Đại ca, chống không nổi!
Một bàn tay xuất hiện, một thanh trường kiếm bắn ra một đạo kiếm khí đập vào bóng thương. Tiêu Lãng nhanh chóng lùi ra sau, hắn biết rõ tình huống lúc này không làm gì được, chỉ có thể cắn răng phóng thích Tình Thương đánh hướng bàn tay to nơi chân trời. Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế cứng rắn ngăn cản kiếm khí từ Tinh Mộc phu nhân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Kiếm khí xé gió lao đến. Vòng bảo hộ của Vô Ngân Thiên Đế nổ tung, gã lập tức kéo Tiêu Lãng ra sau ngay. Vô Ngân Thiên Đế dùng thân thể đỡ kiếm khí. Mặc dù Vô Ngân Thiên Đế có thân thể Thiên Đế nhưng công kích, phòng ngự không mạnh. Mắt thường có thể thấy ngực dưới lớp y phục, nội giáp vỡ ra tầng tầng.
Tiêu Lãng tức giận quát:
- Vô Ngân!
Tiêu Lãng một tay bắt lấy Vô Ngân Thiên Đế ném ra xa, quăng gã ra mấy ngàn thước. Tiêu Lãng khống chế mấy vạn thảo đằng thần hồn màu tím bao bọc Vô Ngân Thiên Đế thành từng tầng, tránh cho thi thú cấp thấp công kích gã. Người Tiêu Lãng bị kiếm khí còn sót lại nổ da tróc thịt bong, bay rớt ra ngoài.
Âu Dương Thúy Thúy và thi đế dây dưa, còn phải liên tục ứng phó với thi nhân do Thiên Đế biến thành vây quanh công kích. Lúc này Âu Dương Thúy Thúy không rảnh giúp đỡ, nếu sơ sẩy một cái là sẽ bị trọng thương.
Âu Dương Thúy Thúy chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Lãng gặp nguy hiểm tức giận quát:
- Tiêu Lãng, cố chống một lúc nữa!
Từng cây thảo đằng thần hồn màu tím không ngừng bay tới, quấn quanh thân thể Tiêu Lãng nhanh chóng di chuyển, tránh né công kích thi khí từ bốn phương tám hướng. Thảo đằng thần hồn màu tím rất thần kỳ, không hề sợ hãi thi khí. Trong mộ Long đế, thảo đằng thần hồn màu tím gặp thi thú nhưng hoàn toàn không sợ, bây giờ đối diện thi khí của thi hoảng vẫn không bị ảnh hưởng chút nào.
- Ta chờ xem ngươi có thể chống được bao lâu!
Tinh Thần Điện Chủ dẫn theo ba người Tinh Mộc phu nhân nhanh chóng bay tới. Những thi thú trên bầu trời nhanh chóng tách ra, không công kích ba người Tinh Thần Điện Chủ, Tinh Mộc phu nhân. Quả nhiên thiên mộ của Tà Chủ bị Tinh Thần Điện Chủ khống chế, gã là người thiết kế cái bẫy này, vì muốn dụ Tiêu Lãng vào tòng.
Mặt Tinh Thần Điện Chủ nở nụ cười ođọc ác, nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, sắc mặt âm trầm nói:
- Giết gần vạn tộc nhân của ta, bá chiếm Tu La phủ của ta, nuốt sạch Tu La điện của Tinh gia ta vun vén mấy ngàn năm. Tiêu Lãng, không luyện hóa ngươi thành thi nhân, tàn hồn vĩnh viễn ở trong thiên mộ thì sao bổn Điện chủ cam lòng được? Ngươi yên tâm đi, ta sẽ khiến toàn bộ t nncảu ngươi vào thiên mộ, để các ngươi đoàn tụ, biến thành thi nhân trường sinh bất tử, ha ha ha ha ha ha!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
thi hoảng quỷ ngưu như ngọn núi to di động vọt hướng Tiêu Lãng, miệng liên tục bắn ra từng đợt thi khí. Tuy tốc độ của thảo đằng thần hồn màu tím nhanh, cỡ bằng Thiên Đế nhưng không tránh né được.
May mắn thảo đằng thần hồn màu tím rất thông minh, bao phủ Tiêu Lãng tầng tầng, khiến thi khí không cách nào chui vào được. Nhưng thân thể Tiêu Lãng hoàn toàn bị thảo đằng thần hồn màu tím bao phủ, cộng với bên ngoài toàn là thi khí màu đen làm hắn không biết phương hướng, không dám phóng ra Tình Thương, vì làm như vậy sẽ đánh nát phân thân thảo đằng thần hồn màu tím. Hơn nữa Tình Thương không thể giết chết thi hoảng, Tinh Thần Điện Chủ được.
Lòng Tiêu Lãng chua xót, trong đầu hoàn toàn hỗn loạn. Tuy Tiêu Lãng không cam lòng nhưng không có cách nào khác.
Tiêu Lãng cay đẳng lầm bầm:
- Không lẽ bên này thật sự là sinh môn? Không lẽ hôm nay ta chết chắc?
- A? Thi khí của thi hoảng vẫn không thể biến ngươi thành thi nhân?
Tinh Thần Điện Chủ điều tra, phát hiện Tiêu Lãng bình yên vô sự trong thảo đằng thần hồn màu tím thì rất kinh ngạc.
Thiên Đế đứng cạnh Tinh Thần Điện Chủ hừ lạnh một tiếng:
- ămcj kệ những thảo đằng này, đánh nát hết thì Tiêu Lãng sẽ bị thi khí luyện hóa ngay. Điện chủ, để ta ra tay!
Tinh Thần Điện Chủ hừ lạnh một tiếng:
- Không cần.
Âu Dương Thúy Thúy lấy một đầu luuw bằng gỗ, màu đen ra khỏi tay, nhe răng cười, bình tĩnh nói:
- Thiên mộ của Tà Chủ, hãy luyện hóa thiếu niên này, để ngươi tẩm bổ. Thiếu niên này tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể, nguyên lực sinh mệnh cực kỳ cường đại. Luyện hóa thiếu niên này xong có thể đi bắt lão điên luyện hóa, ha ha ha ha ha ha!
Một luồng gió đen bay ra từ đầu lâu màu đen.
Một thanh âm làm người ta rùng rợn vang lên khắp nơi:
- Khục khục, bổn thiên mộ của Tà Chủ thích nhất là luyện hóa thiếu niên có sinh mệnh, nguyên lực cường đại, khục khục!
- Tàn hồn của Tà Chủ!
Mắt Âu Dương Thúy Thúy vụt tắt, lão cảm giác được điểm mạnh của Tinh Mộc phu nhân. Tuy thiên mộ của Tà Chủ đã chết nhưng một tia tàn hồn rất khủng bố. Linh hồn của Tiêu Lãng khá mạnh nhưng làm sao là đối thủ của tàn hồn của Tà Chủ?
- Muốn luyện hóa ta? Nằm mơ đi!
Tiêu Lãng cảm nhận được luồng gió đen xuyên thấu qua thảo đằng thần hồn màu tím bao phủ người hắn. Tiêu Lãng tức giận rống to. Nếu bị luyện hóa thành thi nhân thì không có linh hồn, như xác chết biết đi. Nếu phải như vậy thì Tiêu Lãng thà chết.
Vào lúc này Tiêu Lãng không biết làm sao, chỉ có thể mặc kệ thi hoảng, đẩy chữ tình to lớn bay về phía Tinh Thần Điện Chủ ở phía xa.
- Vô Ngân, bảo vệ ta!
Cục hôm nay chỉ có nước giết hoặc bị thương Tinh Thần Điện Chủ, nếu không thì không đường phá giải.
Tình Thương có uy lực mạnh, tốc độ rất nhanh. Tinh Thần Điện Chủ không ở bên ngoài Phi Dương thành, mới rồi gã không trông thấy Tình Thương công kích. Tiêu Lãng hy vọng Tinh Thần Điện Chủ nghĩ rằng Tình Thương là công kích bình thường, tùy ý ngăn cản, vậy thì quá tuyệt vời.
Nhưng mà!
Rất nhanh, hy vọng của Tiêu Lãng tan vỡ. Tinh Thần Điện Chủ trước tiên dẫn theo hai Thiên Đế chạy sang bên cạnh. Vốn Tinh Thần Điện Chủ cách Tiêu Lãng khá xa, chờ khi chữ tình bay tới thì gã đã tránh thoát rồi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chữ tình bay thẳng tới trước, chấn các đá núi, thi thú cấp thấp thành hư vô. Ba người Tinh Thần Điện Chủ nhìn nhau.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Thi hoảng kia bắt đầu công kích, khói đen đậm đặc nhanh như chớp phun ra từ miệng nó, bao phủ Tiêu Lãng và chiến xa Chí Tôn. Vô Ngân Thiên Đế liên tục bổ sung năng lượng nhưng vòng bảo hộ nhanh chóng bị ăn mòn, một lúc nữa sẽ nổ tung.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng thu lại chiến xa Chí Tôn. Vô Ngân Thiên Đế lập tức phóng ra vòng bảo hộ bao phủ Tiêu Lãng, mang theo hắn bay nhanh ra sau.
Tiêu Lãng trầm giọng quát một tiếng:
- Vô Ngân, cố chống!
Tiêu Lãng lại phóng ra Tình Thương. Bây giờ không còn cách nào khác, Tiêu Lãng không thể giữ sức, chỉ có thể liều mạng.
Vù vù vù vù vù!
Tình Thương to lớn lại rít gào bay ra, lần này bay hướng thi hoảng trông như quỷ ngưu. Nếu không công kích thi hoảng thì sợ là nó sẽ phun ra vài thi khí nữa. Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế sẽ biến thành thi nhân.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chữ tình nặng nề đánh vào người thi hoảnng hưng chỉ khiến nó thụt lùi mấy chục thước, thịt thi trên trán nát bấy, xuất hiện một lỗ máu sâu một thước. So với con thi hoảng thứ nhất bị công kích thì hiệu quả hiện tại kém rất nhiều. Con thi thú bị Âu Dương Thúy Thúy công kích đến nửa chết nửa sống, con thi hoảng này không bị tổn thương chút nào, lực phòng ngự cường đại. Thế nên Tiêu Lãng công kích không tạo thành thương tổn lớn cho thi hoảng.
- Xem ra chữ tình công kích khá giống với Vô Tình kiếm, so với công kích từ Chí Tôn Thiên Đế vẫn có chênh lệch nhất định.
Lúc này Tiêu Lãng đã tính ra lực công kích của Tình Thương, giết Thiên Đế thì dư sức nhưng so với công kích của Chí Tôn Thiên Đế thì vẫn có chênh lệch.
Vù vù vù vù vù!
Ba đợt công kích bắn ra từ chân trời. Ba người Tinh Thần Điện Chủ ra tay. Một chưởng ấn to lớn nặng nề vỗ xuống đầu Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế. Bên dưới có một luồng kiếm khí, một bóng thương, rõ ràng là hai người Tinh Mộc phu nhân công kích.
Vô Ngân Thiên Đế hét to:
- Đại ca, chống không nổi!
Một bàn tay xuất hiện, một thanh trường kiếm bắn ra một đạo kiếm khí đập vào bóng thương. Tiêu Lãng nhanh chóng lùi ra sau, hắn biết rõ tình huống lúc này không làm gì được, chỉ có thể cắn răng phóng thích Tình Thương đánh hướng bàn tay to nơi chân trời. Tiêu Lãng, Vô Ngân Thiên Đế cứng rắn ngăn cản kiếm khí từ Tinh Mộc phu nhân.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Kiếm khí xé gió lao đến. Vòng bảo hộ của Vô Ngân Thiên Đế nổ tung, gã lập tức kéo Tiêu Lãng ra sau ngay. Vô Ngân Thiên Đế dùng thân thể đỡ kiếm khí. Mặc dù Vô Ngân Thiên Đế có thân thể Thiên Đế nhưng công kích, phòng ngự không mạnh. Mắt thường có thể thấy ngực dưới lớp y phục, nội giáp vỡ ra tầng tầng.
Tiêu Lãng tức giận quát:
- Vô Ngân!
Tiêu Lãng một tay bắt lấy Vô Ngân Thiên Đế ném ra xa, quăng gã ra mấy ngàn thước. Tiêu Lãng khống chế mấy vạn thảo đằng thần hồn màu tím bao bọc Vô Ngân Thiên Đế thành từng tầng, tránh cho thi thú cấp thấp công kích gã. Người Tiêu Lãng bị kiếm khí còn sót lại nổ da tróc thịt bong, bay rớt ra ngoài.
Âu Dương Thúy Thúy và thi đế dây dưa, còn phải liên tục ứng phó với thi nhân do Thiên Đế biến thành vây quanh công kích. Lúc này Âu Dương Thúy Thúy không rảnh giúp đỡ, nếu sơ sẩy một cái là sẽ bị trọng thương.
Âu Dương Thúy Thúy chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Lãng gặp nguy hiểm tức giận quát:
- Tiêu Lãng, cố chống một lúc nữa!
Từng cây thảo đằng thần hồn màu tím không ngừng bay tới, quấn quanh thân thể Tiêu Lãng nhanh chóng di chuyển, tránh né công kích thi khí từ bốn phương tám hướng. Thảo đằng thần hồn màu tím rất thần kỳ, không hề sợ hãi thi khí. Trong mộ Long đế, thảo đằng thần hồn màu tím gặp thi thú nhưng hoàn toàn không sợ, bây giờ đối diện thi khí của thi hoảng vẫn không bị ảnh hưởng chút nào.
- Ta chờ xem ngươi có thể chống được bao lâu!
Tinh Thần Điện Chủ dẫn theo ba người Tinh Mộc phu nhân nhanh chóng bay tới. Những thi thú trên bầu trời nhanh chóng tách ra, không công kích ba người Tinh Thần Điện Chủ, Tinh Mộc phu nhân. Quả nhiên thiên mộ của Tà Chủ bị Tinh Thần Điện Chủ khống chế, gã là người thiết kế cái bẫy này, vì muốn dụ Tiêu Lãng vào tòng.
Mặt Tinh Thần Điện Chủ nở nụ cười ođọc ác, nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, sắc mặt âm trầm nói:
- Giết gần vạn tộc nhân của ta, bá chiếm Tu La phủ của ta, nuốt sạch Tu La điện của Tinh gia ta vun vén mấy ngàn năm. Tiêu Lãng, không luyện hóa ngươi thành thi nhân, tàn hồn vĩnh viễn ở trong thiên mộ thì sao bổn Điện chủ cam lòng được? Ngươi yên tâm đi, ta sẽ khiến toàn bộ t nncảu ngươi vào thiên mộ, để các ngươi đoàn tụ, biến thành thi nhân trường sinh bất tử, ha ha ha ha ha ha!
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
thi hoảng quỷ ngưu như ngọn núi to di động vọt hướng Tiêu Lãng, miệng liên tục bắn ra từng đợt thi khí. Tuy tốc độ của thảo đằng thần hồn màu tím nhanh, cỡ bằng Thiên Đế nhưng không tránh né được.
May mắn thảo đằng thần hồn màu tím rất thông minh, bao phủ Tiêu Lãng tầng tầng, khiến thi khí không cách nào chui vào được. Nhưng thân thể Tiêu Lãng hoàn toàn bị thảo đằng thần hồn màu tím bao phủ, cộng với bên ngoài toàn là thi khí màu đen làm hắn không biết phương hướng, không dám phóng ra Tình Thương, vì làm như vậy sẽ đánh nát phân thân thảo đằng thần hồn màu tím. Hơn nữa Tình Thương không thể giết chết thi hoảng, Tinh Thần Điện Chủ được.
Lòng Tiêu Lãng chua xót, trong đầu hoàn toàn hỗn loạn. Tuy Tiêu Lãng không cam lòng nhưng không có cách nào khác.
Tiêu Lãng cay đẳng lầm bầm:
- Không lẽ bên này thật sự là sinh môn? Không lẽ hôm nay ta chết chắc?
- A? Thi khí của thi hoảng vẫn không thể biến ngươi thành thi nhân?
Tinh Thần Điện Chủ điều tra, phát hiện Tiêu Lãng bình yên vô sự trong thảo đằng thần hồn màu tím thì rất kinh ngạc.
Thiên Đế đứng cạnh Tinh Thần Điện Chủ hừ lạnh một tiếng:
- ămcj kệ những thảo đằng này, đánh nát hết thì Tiêu Lãng sẽ bị thi khí luyện hóa ngay. Điện chủ, để ta ra tay!
Tinh Thần Điện Chủ hừ lạnh một tiếng:
- Không cần.
Âu Dương Thúy Thúy lấy một đầu luuw bằng gỗ, màu đen ra khỏi tay, nhe răng cười, bình tĩnh nói:
- Thiên mộ của Tà Chủ, hãy luyện hóa thiếu niên này, để ngươi tẩm bổ. Thiếu niên này tu luyện chiến kỹ Thiên Ma luyện thể, nguyên lực sinh mệnh cực kỳ cường đại. Luyện hóa thiếu niên này xong có thể đi bắt lão điên luyện hóa, ha ha ha ha ha ha!
Một luồng gió đen bay ra từ đầu lâu màu đen.
Một thanh âm làm người ta rùng rợn vang lên khắp nơi:
- Khục khục, bổn thiên mộ của Tà Chủ thích nhất là luyện hóa thiếu niên có sinh mệnh, nguyên lực cường đại, khục khục!
- Tàn hồn của Tà Chủ!
Mắt Âu Dương Thúy Thúy vụt tắt, lão cảm giác được điểm mạnh của Tinh Mộc phu nhân. Tuy thiên mộ của Tà Chủ đã chết nhưng một tia tàn hồn rất khủng bố. Linh hồn của Tiêu Lãng khá mạnh nhưng làm sao là đối thủ của tàn hồn của Tà Chủ?
- Muốn luyện hóa ta? Nằm mơ đi!
Tiêu Lãng cảm nhận được luồng gió đen xuyên thấu qua thảo đằng thần hồn màu tím bao phủ người hắn. Tiêu Lãng tức giận rống to. Nếu bị luyện hóa thành thi nhân thì không có linh hồn, như xác chết biết đi. Nếu phải như vậy thì Tiêu Lãng thà chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.