Quyển 8 - Chương 78: Tàn sát
Yêu Dạ
10/12/2014
Hào quang truyền tống yếu đi, thân hình một đám người lộ ra. Phong Bất Quần vừa nhìn qua nhất thời liền biến sắc. Hắn làm chủ nhân một gia tộc tất nhiên có thể nhận ra rất nhiều nhân vật lớn. Trước mắt hắn là Thiên Tôn Hiên Viên, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Mai phu nhân, Mộc Ly Nhi tôn nữ Thiên Tôn Mộc Long tại Hủy Diệt Chi Địa đều rất có danh tiếng.
Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua một đám người, khi thấy một võ giả mang theo mặt nạ, mặc áo bào đen mái đầu bạc trắng, trong mắt lập tức lộ ra cừu hận. Tiêu Lãng này có mái tóc trắng như tuyết trắng, còn có chiêu bài thần khí thể quá dễ thấy kia.
Hắn nghĩ mãi không ra, mấy tháng trước thiếu niên này vẫn còn giống như một con giun con dế, tiện tay có thể bóp chết. Chỉ sau thời gian mấy tháng hắn lại mê hoặc được Hoàn Nhan gia, Hiên Viên gia Mộc gia, đồng thời còn quan hệ mật thiết đến mức Thiên Tôn Hiên Viên còn tự mình ra mặt?
Người đồng thời cũng nghĩ không ra chính là đám người Vô Ngân, Tiêu Ma Thần Năm đó Tiêu Lãng bởi vì là thần khí thể không có cách nào ở lại Mai gia. Một năm qua, bọn họ lo lắng, chỉ suy nghĩ cố gắng tu luyện, sau đó bảo vệ cho Tiêu Lãng. Nhưng không nghĩ tới chỉ hơn một năm không gặp, Tiêu Lãng lại giỏi như vậy, mời được nhiều cường giả như vậy đến cứu bọn họ? Ngay cả Thiên Tôn hắn cũng mời tới được?
Vèo!
Thiên Tôn Hiên Viên cũng không suy nghĩ nhiều. Hắn biết ý của Tiêu Lãng muốn tiêu diệt bộ tộc Phong Bất Quần, tất nhiên không chút cố kỵ. Thân thể hắn bắn mạnh lên, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa bay về phía Phong Bất Quần. Uy áp Thiên Tôn cường đại, khiến Phong Bất Quần và hai Thần Tổ gia tộc bọn họ không có dũng khí phản kháng...
Vù!
Truyền tống trận lại sáng lên. Thần thức Phong Bất Quần kiểm tra qua, lập tức giống như hài tử chết chìm, nắm được cọng rơm cứu mạng cuối cùng. Hắn bắt đầu rống lên, kèm theo tiếng khóc nức nở:
- Thiên Tôn, cứu ta, cứu ta!
Thân thể Thiên Tôn Hiên Viên không hề dừng lại. Hào quang truyền tống trận yếu đi, thân thể Thiên tôn Bán Dạ cũng hiện ra, nhưng trên mặt không tỏ thái độ gì đứng yên. Hắn một câu cũng không nói, chứ đừng nói tới chuyện ra tay cứu người.
Ầm!
Thiên Tôn Hiên Viên hóa thành một con hoang thú viễn cổ, cũng không có bất kỳ chiêu thức đẹp mắt nào, hóa chưởng thành trảo, tránh một chưởng của Phong Bất Quần, sau đó đánh ra một chưởng, dễ dàng vồ nát đầu của hắn!
Thiên Tôn Hiên Viên là Thiên Tôn hậu kỳ. Đừng nói đối phó một Thần Tổ nho nhỏ, cho dù là Thiên tôn Bán Dạ nếu muốn hắn cũng có thể giết chết dễ dàng. Thân thể hắn xoay tròn một cái hóa thành tàn ảnh, tốc độ nhanh đến mức đám người Tiêu Lãng đều không nhìn thấy rõ được, xoay quanh hai Thần Tổ khác của Phong gia. Đầu hai người lập tức nổ tung, mái tóc bạc phơ và máu bắn lên, làm người ta cảm thấy buồn nôn.
- A...
Hoàn Nhan Tuyệt Sát và Hoàn Nhan Nhược Thủy liếc mắt nhìn nhau, lộ ra một sự kinh ngạc. Mai phu nhân và Mộc Ly Nhi cũng cảm thấy rất khó hiểu.
Theo lý thuyết Thiên Tôn Hiên Viên có thực lực và địa vị như vậy, có thể ra mặt thay Tiêu Lãng đã xem như vô cùng coi trọng, hoàn toàn không cần tự mình động thủ, như vậy có chút hạ thấp thân phận của hắn.
Hắn nóng lòng biểu hiện như vậy là vì cái gì?
Ánh mắt bốn người đều nhìn về phía Tiêu Lãng, muốn xem thử hắn rốt cuộc còn cất dấu bí mật gì, lại khiến Thiên Tôn Hiên Viên coi trọng như thế?
- Động thủ! Một người của Phong gia cũng không để lại!
Mai phu nhân khẽ kêu một tiếng, Phong Bất Quần dám giết người của hắn, còn bắt đám người Tiêu Ma Thần chính là đắc tội Mai gia. Không giết người lập uy, sau này không phải ai cũng có thể động vào Mai gia hay sao?
Mộc Ly Nhi đưa mắt ra hiệu. Thần Tổ của Mộc gia cũng động, giống như mãnh hổ xuống núi nhào vào Thần Quân của Phong gia. Người của Hoàn Nhan Tuyệt Sát vẫn không nhúc nhích. Hôm nay, Hoàn Nhan Nhược Thủy đã lập được công lớn. Giờ phút này Thần Quân của Phong gia chỉ có hơn một trăm người. Cho dù động thủ cũng không tới mười mấy phút. Thật không có ý nghĩa.
Một đám người cường giả không chút kiêng kỵ bắt đầu giết chóc, hoàn toàn cho Thiên tôn Bán Dạ chỉ để làm cảnh. Trong thành có rất nhiều người đỏ mắt nhìn người của Phong gia bị tàn sát, tất cả đều xanh mặt. Người do Thiên tôn Bán Dạ dẫn đến vô cùng tức giận. Chuyện hôm nay truyền ra ngoài, danh dự của Bán Dạ Lĩnh nhất định sẽ bị quét ra rác.
Chỉ có điều bọn họ có thể làm thế nào? Thiên tôn Bán Dạ cũng suy sụp tinh thần. Nếu như bọn họ dám động, sợ là bốn đại gia tộc không ngần ngại san bằng Bán Dạ Lĩnh thành bình địa...
Cuộc chiến đấu rất nhanh liền kết thúc. Tất cả cường giả do Phong Bất Quần dẫn tới Bạch Dạ Thành đều bị tàn sát sạch. Ngay cả mấy vị Thần Quân ở Bạch Dạ Thành cũng bị ngộ sát. Thiên tôn Bán Dạ đến cái rắm cũng không dám thả.
- Được rồi!
Thiên Tôn Hiên Viên thấy gần được, vung tay lên, nhìn Thiên tôn Bán Dạ nói:
- Bán Dạ, chuyện hôm nay đừng trách lão phu không nể mặt ngươi. Ta tiện đây cũng nói luôn, sau này ai dám đắc tội Tiêu tiên sinh, đó chính là muốn khai chiến với Hiên Viên ta.
Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng nói tiếp nói:
- Không sai, Tiêu tiên sinh có ơn cứu mạng đối với ta, ai dám động tới hắn, chính là đụng đến Hoàn Nhan Tuyệt Sát ta.
Mộc Ly Nhi thản nhiên bay ra nói một câu:
- Thiên Tôn Nhà ta rất quý mến Tiêu tiên sinh, tặng hắn Mộc Hoàng Lệnh...
Mai phu nhân gấp gáp, có chút hối hận ngày đó không cứng rắn giữ Tiêu Lãng lại. Hiện tại nàng vội vàng mở miệng nói:
- Ai dám đụng đến Tiêu tiên sinh, đệ đẹ của ta, Mai Như Ảnh ta giết toàn gia nhà hắn.
Bốn nhân vật lớn tranh nhau tỏ thái độ, khiến mọi người trong toàn thành phải run sợ. Bốn người này nói rõ như vậy, còn đồng thời tạo thế cho một người. Không cần phải nói, ngày mai Tiêu tiên sinh chắc chắn sẽ danh chấn toàn Hủy Diệt Chi Địa, thậm chí thanh danh còn vang dội cả Thần Vực.
Nếu ai động tới hắn, phải lo lắng tới bốn gia tộc siêu cấp ở sau lưng hắn.
Bốn người Tiêu Ma Thần cảm giác giống như mình đang nằm mộng. Tiêu Lãng cũng không biết phải nói gì. Thiên Tôn Hiên Viên và Hoàn Nhan Tuyệt Sát nói như thế, hắn còn có thể hiểu được. Mộc Ly Nhi và Mai phu nhân lại tham gia náo nhiệt làm gì vậy?
Kỳ thực Tiêu Lãng không hiểu.
Hôm nay, Mộc Ly Nhi và Mai phu nhân hôm nay tỏ thái độ như vậy, kỳ thực đều bởi vì sự khác thường của Thiên Tôn Hiên Viên gây ra.
Người có thể đột phá Thiên Tôn có người nào là kẻ ngu si? Mọi hành động đều phải đắn đo suy nghĩ. Hôm nay hắn tự mình động thủ, không cần phải nói, rõ ràng là lôi kéo Tiêu Lãng. Không quan tâm Tiêu Lãng có bí mật gì mà các nàng không biết, cũng đáng để lôi kéo.
Giờ phút này Tiêu Lãng không thể không mở miệng. Hắn tiến lên phía trước một bước, chắp tay nhìn mọi người nói:
- Ta không nói nhiều lời vô nghĩa. Ân tình của chư vị, Tiêu mỗ khắc trong tim. Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài!
- Bán Thần đỉnh phong!
Tiêu Lãng đứng ra cảm ơn, khiến một đám người trong thành đều muốn rơi tròng mắt ra ngoài. Ban đầu bọn họ đều đang suy đoán, rốt cuộc nhân vật thiên tài tuyệt thế nào lại có thể khiến bốn đại gia tộc coi trọng như thế? Giờ phút này vừa nhìn thấy đó là một Bán Thần đỉnh phong, điều này quá tương phản, khiến rất nhiều người có phần không chịu được...
Ân tình nên trả đã trả, ân tình nên đưa đã đưa, Thiên Tôn Hiên Viên rời đi trước, để Hiên Viên Thiên Tâm ở lại tiếp tục đi cùng Tiêu Lãng. Mộc Ly Nhi cũng nói với Tiêu Lãng vài câu, sau đó liền rút lui. Hoàn Nhan Tuyệt Sát dẫn theo Hoàn Nhan Nhược Thủy rời đi, để lại Cao Sơn, Cao Hà tiếp tục đi theo. Mai phu nhân ngược lại nghĩ muốn mời Tiêu Lãng tới Tuyết Mai Thành một chuyến. Chỉ có điều Tiêu Lãng nói có việc cự tuyệt, đồng thời bảo đảm sau này vẫn để đám người Tiêu Ma Thần ở lại Mai gia, lúc này Mai phu nhân mới hài lòng dẫn người rời đi.
Tiêu Lãng giữ đám người Tiêu Ma Thần lại. Chỉ là mới gặp lại, hắn lại phải lập tức khởi hành đi Yêu Vực, tất nhiên không tiện dẫn mọi người theo. Hắn không giải thích gì, chỉ dẫn theo mọi người chuẩn bị truyền tống rời đi.
Hôm nay Thiên tôn Bán Dạ tức giận muốn phát điên. Bốn đại gia tộc không nhìn hắn, giết người cũng không nói một câu, vỗ mông rời đi, hoàn toàn không cho hắn chút mặt mũi nào. Nhưng giờ phút này hắn vẫn không thể không nói một câu:
- Tiêu tiên sinh, chuyện hôm nay là do đám thủ hạ không hiểu chuyện, vẫn mong tiên sinh bỏ qua cho.
Tiêu Lãng cười nhạt một tiếng, chắp tay nói:
- Thiên Tôn, chuyên hôm nay không liên quan đến Thiên Tôn, ngược lại đã làm khó Thiên Tôn. Chỉ có điều dư nghiệt của gia tộc Phong Ảnh vẫn hi vọng Thiên Tôn hỗ trợ trừng trị một chút. Đương nhiên... nếu như Thiên Tôn thấy phiền, Tiêu mỗ cũng có thể tự mình động thủ.
Phụt!
Chờ sau khi đám người Tiêu Lãng truyền tống đi, Thiên tôn Bán Dạ rốt cuộc không nhịn được, phun máu đầy mặt hai thủ hạ ở bên cạnh.
Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua một đám người, khi thấy một võ giả mang theo mặt nạ, mặc áo bào đen mái đầu bạc trắng, trong mắt lập tức lộ ra cừu hận. Tiêu Lãng này có mái tóc trắng như tuyết trắng, còn có chiêu bài thần khí thể quá dễ thấy kia.
Hắn nghĩ mãi không ra, mấy tháng trước thiếu niên này vẫn còn giống như một con giun con dế, tiện tay có thể bóp chết. Chỉ sau thời gian mấy tháng hắn lại mê hoặc được Hoàn Nhan gia, Hiên Viên gia Mộc gia, đồng thời còn quan hệ mật thiết đến mức Thiên Tôn Hiên Viên còn tự mình ra mặt?
Người đồng thời cũng nghĩ không ra chính là đám người Vô Ngân, Tiêu Ma Thần Năm đó Tiêu Lãng bởi vì là thần khí thể không có cách nào ở lại Mai gia. Một năm qua, bọn họ lo lắng, chỉ suy nghĩ cố gắng tu luyện, sau đó bảo vệ cho Tiêu Lãng. Nhưng không nghĩ tới chỉ hơn một năm không gặp, Tiêu Lãng lại giỏi như vậy, mời được nhiều cường giả như vậy đến cứu bọn họ? Ngay cả Thiên Tôn hắn cũng mời tới được?
Vèo!
Thiên Tôn Hiên Viên cũng không suy nghĩ nhiều. Hắn biết ý của Tiêu Lãng muốn tiêu diệt bộ tộc Phong Bất Quần, tất nhiên không chút cố kỵ. Thân thể hắn bắn mạnh lên, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa bay về phía Phong Bất Quần. Uy áp Thiên Tôn cường đại, khiến Phong Bất Quần và hai Thần Tổ gia tộc bọn họ không có dũng khí phản kháng...
Vù!
Truyền tống trận lại sáng lên. Thần thức Phong Bất Quần kiểm tra qua, lập tức giống như hài tử chết chìm, nắm được cọng rơm cứu mạng cuối cùng. Hắn bắt đầu rống lên, kèm theo tiếng khóc nức nở:
- Thiên Tôn, cứu ta, cứu ta!
Thân thể Thiên Tôn Hiên Viên không hề dừng lại. Hào quang truyền tống trận yếu đi, thân thể Thiên tôn Bán Dạ cũng hiện ra, nhưng trên mặt không tỏ thái độ gì đứng yên. Hắn một câu cũng không nói, chứ đừng nói tới chuyện ra tay cứu người.
Ầm!
Thiên Tôn Hiên Viên hóa thành một con hoang thú viễn cổ, cũng không có bất kỳ chiêu thức đẹp mắt nào, hóa chưởng thành trảo, tránh một chưởng của Phong Bất Quần, sau đó đánh ra một chưởng, dễ dàng vồ nát đầu của hắn!
Thiên Tôn Hiên Viên là Thiên Tôn hậu kỳ. Đừng nói đối phó một Thần Tổ nho nhỏ, cho dù là Thiên tôn Bán Dạ nếu muốn hắn cũng có thể giết chết dễ dàng. Thân thể hắn xoay tròn một cái hóa thành tàn ảnh, tốc độ nhanh đến mức đám người Tiêu Lãng đều không nhìn thấy rõ được, xoay quanh hai Thần Tổ khác của Phong gia. Đầu hai người lập tức nổ tung, mái tóc bạc phơ và máu bắn lên, làm người ta cảm thấy buồn nôn.
- A...
Hoàn Nhan Tuyệt Sát và Hoàn Nhan Nhược Thủy liếc mắt nhìn nhau, lộ ra một sự kinh ngạc. Mai phu nhân và Mộc Ly Nhi cũng cảm thấy rất khó hiểu.
Theo lý thuyết Thiên Tôn Hiên Viên có thực lực và địa vị như vậy, có thể ra mặt thay Tiêu Lãng đã xem như vô cùng coi trọng, hoàn toàn không cần tự mình động thủ, như vậy có chút hạ thấp thân phận của hắn.
Hắn nóng lòng biểu hiện như vậy là vì cái gì?
Ánh mắt bốn người đều nhìn về phía Tiêu Lãng, muốn xem thử hắn rốt cuộc còn cất dấu bí mật gì, lại khiến Thiên Tôn Hiên Viên coi trọng như thế?
- Động thủ! Một người của Phong gia cũng không để lại!
Mai phu nhân khẽ kêu một tiếng, Phong Bất Quần dám giết người của hắn, còn bắt đám người Tiêu Ma Thần chính là đắc tội Mai gia. Không giết người lập uy, sau này không phải ai cũng có thể động vào Mai gia hay sao?
Mộc Ly Nhi đưa mắt ra hiệu. Thần Tổ của Mộc gia cũng động, giống như mãnh hổ xuống núi nhào vào Thần Quân của Phong gia. Người của Hoàn Nhan Tuyệt Sát vẫn không nhúc nhích. Hôm nay, Hoàn Nhan Nhược Thủy đã lập được công lớn. Giờ phút này Thần Quân của Phong gia chỉ có hơn một trăm người. Cho dù động thủ cũng không tới mười mấy phút. Thật không có ý nghĩa.
Một đám người cường giả không chút kiêng kỵ bắt đầu giết chóc, hoàn toàn cho Thiên tôn Bán Dạ chỉ để làm cảnh. Trong thành có rất nhiều người đỏ mắt nhìn người của Phong gia bị tàn sát, tất cả đều xanh mặt. Người do Thiên tôn Bán Dạ dẫn đến vô cùng tức giận. Chuyện hôm nay truyền ra ngoài, danh dự của Bán Dạ Lĩnh nhất định sẽ bị quét ra rác.
Chỉ có điều bọn họ có thể làm thế nào? Thiên tôn Bán Dạ cũng suy sụp tinh thần. Nếu như bọn họ dám động, sợ là bốn đại gia tộc không ngần ngại san bằng Bán Dạ Lĩnh thành bình địa...
Cuộc chiến đấu rất nhanh liền kết thúc. Tất cả cường giả do Phong Bất Quần dẫn tới Bạch Dạ Thành đều bị tàn sát sạch. Ngay cả mấy vị Thần Quân ở Bạch Dạ Thành cũng bị ngộ sát. Thiên tôn Bán Dạ đến cái rắm cũng không dám thả.
- Được rồi!
Thiên Tôn Hiên Viên thấy gần được, vung tay lên, nhìn Thiên tôn Bán Dạ nói:
- Bán Dạ, chuyện hôm nay đừng trách lão phu không nể mặt ngươi. Ta tiện đây cũng nói luôn, sau này ai dám đắc tội Tiêu tiên sinh, đó chính là muốn khai chiến với Hiên Viên ta.
Hoàn Nhan Tuyệt Sát cũng nói tiếp nói:
- Không sai, Tiêu tiên sinh có ơn cứu mạng đối với ta, ai dám động tới hắn, chính là đụng đến Hoàn Nhan Tuyệt Sát ta.
Mộc Ly Nhi thản nhiên bay ra nói một câu:
- Thiên Tôn Nhà ta rất quý mến Tiêu tiên sinh, tặng hắn Mộc Hoàng Lệnh...
Mai phu nhân gấp gáp, có chút hối hận ngày đó không cứng rắn giữ Tiêu Lãng lại. Hiện tại nàng vội vàng mở miệng nói:
- Ai dám đụng đến Tiêu tiên sinh, đệ đẹ của ta, Mai Như Ảnh ta giết toàn gia nhà hắn.
Bốn nhân vật lớn tranh nhau tỏ thái độ, khiến mọi người trong toàn thành phải run sợ. Bốn người này nói rõ như vậy, còn đồng thời tạo thế cho một người. Không cần phải nói, ngày mai Tiêu tiên sinh chắc chắn sẽ danh chấn toàn Hủy Diệt Chi Địa, thậm chí thanh danh còn vang dội cả Thần Vực.
Nếu ai động tới hắn, phải lo lắng tới bốn gia tộc siêu cấp ở sau lưng hắn.
Bốn người Tiêu Ma Thần cảm giác giống như mình đang nằm mộng. Tiêu Lãng cũng không biết phải nói gì. Thiên Tôn Hiên Viên và Hoàn Nhan Tuyệt Sát nói như thế, hắn còn có thể hiểu được. Mộc Ly Nhi và Mai phu nhân lại tham gia náo nhiệt làm gì vậy?
Kỳ thực Tiêu Lãng không hiểu.
Hôm nay, Mộc Ly Nhi và Mai phu nhân hôm nay tỏ thái độ như vậy, kỳ thực đều bởi vì sự khác thường của Thiên Tôn Hiên Viên gây ra.
Người có thể đột phá Thiên Tôn có người nào là kẻ ngu si? Mọi hành động đều phải đắn đo suy nghĩ. Hôm nay hắn tự mình động thủ, không cần phải nói, rõ ràng là lôi kéo Tiêu Lãng. Không quan tâm Tiêu Lãng có bí mật gì mà các nàng không biết, cũng đáng để lôi kéo.
Giờ phút này Tiêu Lãng không thể không mở miệng. Hắn tiến lên phía trước một bước, chắp tay nhìn mọi người nói:
- Ta không nói nhiều lời vô nghĩa. Ân tình của chư vị, Tiêu mỗ khắc trong tim. Núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài!
- Bán Thần đỉnh phong!
Tiêu Lãng đứng ra cảm ơn, khiến một đám người trong thành đều muốn rơi tròng mắt ra ngoài. Ban đầu bọn họ đều đang suy đoán, rốt cuộc nhân vật thiên tài tuyệt thế nào lại có thể khiến bốn đại gia tộc coi trọng như thế? Giờ phút này vừa nhìn thấy đó là một Bán Thần đỉnh phong, điều này quá tương phản, khiến rất nhiều người có phần không chịu được...
Ân tình nên trả đã trả, ân tình nên đưa đã đưa, Thiên Tôn Hiên Viên rời đi trước, để Hiên Viên Thiên Tâm ở lại tiếp tục đi cùng Tiêu Lãng. Mộc Ly Nhi cũng nói với Tiêu Lãng vài câu, sau đó liền rút lui. Hoàn Nhan Tuyệt Sát dẫn theo Hoàn Nhan Nhược Thủy rời đi, để lại Cao Sơn, Cao Hà tiếp tục đi theo. Mai phu nhân ngược lại nghĩ muốn mời Tiêu Lãng tới Tuyết Mai Thành một chuyến. Chỉ có điều Tiêu Lãng nói có việc cự tuyệt, đồng thời bảo đảm sau này vẫn để đám người Tiêu Ma Thần ở lại Mai gia, lúc này Mai phu nhân mới hài lòng dẫn người rời đi.
Tiêu Lãng giữ đám người Tiêu Ma Thần lại. Chỉ là mới gặp lại, hắn lại phải lập tức khởi hành đi Yêu Vực, tất nhiên không tiện dẫn mọi người theo. Hắn không giải thích gì, chỉ dẫn theo mọi người chuẩn bị truyền tống rời đi.
Hôm nay Thiên tôn Bán Dạ tức giận muốn phát điên. Bốn đại gia tộc không nhìn hắn, giết người cũng không nói một câu, vỗ mông rời đi, hoàn toàn không cho hắn chút mặt mũi nào. Nhưng giờ phút này hắn vẫn không thể không nói một câu:
- Tiêu tiên sinh, chuyện hôm nay là do đám thủ hạ không hiểu chuyện, vẫn mong tiên sinh bỏ qua cho.
Tiêu Lãng cười nhạt một tiếng, chắp tay nói:
- Thiên Tôn, chuyên hôm nay không liên quan đến Thiên Tôn, ngược lại đã làm khó Thiên Tôn. Chỉ có điều dư nghiệt của gia tộc Phong Ảnh vẫn hi vọng Thiên Tôn hỗ trợ trừng trị một chút. Đương nhiên... nếu như Thiên Tôn thấy phiền, Tiêu mỗ cũng có thể tự mình động thủ.
Phụt!
Chờ sau khi đám người Tiêu Lãng truyền tống đi, Thiên tôn Bán Dạ rốt cuộc không nhịn được, phun máu đầy mặt hai thủ hạ ở bên cạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.