Yêu Giả Vi Vương

Quyển 9 - Chương 2: Tảng đá màu đen.

Yêu Dạ

10/12/2014

Tiêu Lãng quay về Thiên Châu, sinh hoạt trở nên vô cùng thoải mái, ngày nào cũng cùng thê nhi, không suy nghĩ gì. Hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương ở vui vẻ. Tiêu Lãng không lừa hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương, sau khi biết thân phận của hai người thì nhiều tộc trưởng gia tộc trăm phương ngàn kế tặng mỹ nữ tới cửa. Hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương tùy tiện phát cho một, hai thần binh là đám gia tộc rối rít cảm ơn. Thứ rác rưởi đối với hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương lại là chí bảo trong mắt đám người kia.

Tiêu Lãng không quan tâm mấy chuyện đó, dù sao những tiểu gia tộc tự nguyện, hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương không ép buộc. Hai bên ngươi tình ta nguyện, một cái nguyện đánh, một cái nguyện chịu, Tiêu Lãng lười để ý.

Linh khí hỗn độn tiến vào Thiên Châu, tu vi trung bình của các võ giả tăng cao nhưng mới qua bốn năm, không quá rõ ràng, ít nhất chưa ai đột phá Bán Thần cảnh.

Tiêu Lãng lấy ra mấy trăm vạn Tử Thánh Thạch, tặng cho Âu Dương gia, Mộc gia, Hòa gia, đám người Trà Mộc, Sát Đế, còn có thể đột phá hay không thì phải xem trong gia tộc bọn họ có thiên tài gì không.

Ngày thứ mười!

Thần thức của Tiêu Lãng liên tục quét qua Thiên Châu. Hiên Viên Thiên Tôn từng nói chắc chắn Thiên Châu có bí mật lớn, nếu không thì đã chẳng sinh ra thiên phẩm huyền thạch có thần thông kỳ dị như Liệt Thần Thủ.

Nhưng mà...

Thần thức của Tiêu Lãng quét Thiên Châu mấy chục lần vẫn không thu hoạch được gì, không phát hiện dưới Thiên Châu có chỗ nào đặc biệt. Tiêu Lãng nghi hoặc dặn dò Đông Phương Hồng Đậu một câu rồi đi hướng viện của hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương.

- Ha ha ha ha ha ha!

- Đại nhân đến bắt ta đi!

- Đại nhân, đừng mà...

Tiêu Lãng mới vào sân liền thấy hình ảnh tệ hại. Hiên Viên Thiên Cương không thích nhà lành nên Trà Mộc toàn dâng hoa khôi cho gã làm chuyện khiếm nhã. Những hoa khôi này biết cách trêu chọc nam nhân nhất. Hiên Viên Thiên Cương ngoan ngoãn tại Hiên Viên sơn, dù ngẫu nhiên đi ra thì cũng chỉ thập thò ban đêm, mấy ngày nay xem như chơi thả cửa.

- Ha ha ha ha ha ha! Tiêu Lãng, ngươi đến rồi.

Năng lực cảm ứng của Hiên Viên Thiên Cương rất mạnh, gã biết Tiêu Lãng không thích mấy thứ này nên phất tay khiến một đám nữ nhân quần áo xốc xếch về phòng.

Hiên Viên Thiên Cương lấm lét áp sát nói:

- Thật là đủ huynh đệ, chờ ta về Thần Vực thì tặng ta vài người mang theo?

Tiêu Lãng kinh ngạc nhướng mày nói:

- Ngươi không sợ Hiên Viên thúc thúc quở trách?

Hiên Viên Thiên Cương làm liều:

- Ta lén mang về làm thị nữ. Bà nội nó, mấy cô nương này thật biết hầu hạ người, có nhiều trò ta chưa từng thấy ở Thần Vực. Ta đã hứa với bọn họ sẽ mang về Thần Vực hưởng phúc.

- Vậy được rồi, ngươi mang đi đi, dù sao bọn họ xuất thân thanh lâu, đi theo ngươi xem như may mắn.

Tiêu Lãng không cho là đúng kêu thị nữ dâng trà, nói ra ý định:

- Thiên Cương đại ca, Hiên Viên thúc thúc đã từng nói có lẽ Thiên Châu ẩn chứa bí mật lớn, ta thăm dò mà không phát hiện cái gì, không bằng ngươi thử xem?



Hiên Viên Thiên Cương nghe vậy nổi lên hứng thú:

- Là bí mật gì?

Tiêu Lãng uống hớp trà, kể chuyện Liệt Thần Thủ, cũng nói đám người Mị Nhi, Thiên Vũ Đại Thần vô tình đến Thiên Châu. Hiên Viên Thiên Cương càng thêm hứng thú, vội vàng đặt chén trà xuống, phóng thích thần thức tra xét.

Một lần, hai lần, ba lần.

Khi dò xét đến lần thứ năm thì mắt Hiên Viên Thiên Cương lóe tia nghi hoặc, trầm giọng quát:

- Thiên Minh, đừng chơi nữa, lập tức lại đây! Phát hiện một thứ tốt nhưng ta không thể xác định!

Vù vù vù vù vù!

Trong cái sân bên cạnh có một nam nhân mặc quần áo xốc xếch lập tức bay lên, sửa soạng y phục ngay ngắn giữa không trung.

Nam nhân nghi hoặc hỏi:

- Có chuyện gì?

Tiêu Lãng phấn chấn tinh thần, khó hiểu hỏi:

- Thiên Cương đại ca, phát hiện cái gì vậy?

Hiên Viên Thiên Cương nhíu mày, ngừng một lúc mới ngập ngừng nói:

- Các ngươi dò xét hướng này, cách mặt đất khoảng trăm vạn thước, điều tra rõ ràng!

Thần thức của Tiêu Lãng quét qua, Hiên Viên Thiên Minh cũng đi theo thần thức của Hiên Viên Thiên Cương tra xét. Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương cùng nhíu chặt mày.

Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương dò được bên đó có một linh mạch lớn, thần thức quét qua linh mạch có cảm giác mâu thuẫn, không thể điều tra trung tâm linh mạch. Nhưng xung quanh trừ linh mạch ra không có gì khác, ban đầu Tiêu Lãng có điều tra chỗ đó, bởi vì bị linh mạch che lấp nên không để ý.

- Đi!

Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương liếc nhau, cùng chui xuống đất lao hướng kia. Tốc độ của ba người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương rất nhanh, chỉ giây lát đã đến lòng đất.

Mắt Hiên Viên Thiên Cương sáng ngời:

- Quả nhiên có vấn đề! Thần thức của ta không thể thẩm thấu vào linh mạch!

Thần thức của ba người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương cường đại như vậy mà không thể điều tra trung tâm linh mạch? Chắc chắn bên trong linh mạch có thứ tốt.

Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!



Trong tay Hiên Viên Thiên Minh xuất hiện một thanh thần binh, tùy ý quét qua, linh thạch xung quanh thành bột phấn. Ba người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương mở một con đường đi hướng trung tâm linh mạch.

Càng đến gần trung tâm linh mạch thì ba người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương càng cảm giác không đúng. Bởi vì khi đi, thần thức của ba người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương không thể điều tra bên ngoài. Hơn nữa huyền thạch màu trắng trung tâm huyền thạch dần biến thành linh thạch màu nâu.

"Quả nhiên là như vậy!"

Hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương liếc nhau, gật gù.

Thấy ánh mắt Tiêu Lãng khó hiểu, Hiên Viên Thiên Minh giải thích rằng:

- Tảng đá màu nâu này rất nổi tiếng trong Thần Vực, tên là Hạt Huyết Thạch, có thể che chắn võ giả tra xét thần thức. Cho dù là Thiên Tôn cũng không thể tra xét được. Tiêu Lãng, không nói đến bên trong có thứ gì không, chỉ có Hạt Huyết Thạch thì ngươi cũng lời to rồi. Nhiều Hạt Huyết Thạch thế này có thể bán mấy ức Tử Thánh Thạch. Có gia tộc nào không cần xây dựng mật thất?

- Mấy ức?

Con ngươi Tiêu Lãng co rút.

Hiên Viên Thiên Minh đi trước mở đường, không đập vỡ Hạt Huyết Thạch mà chia ra từng khối nhỏ bỏ vào không gian giới chỉ.

Linh mạch này rất lớn, so sán chũng cỡ Khuynh Thành sơn. Hạt Huyết Thạch to cỡ một ngọn núi, nếu dùng để xây mật thất nhỏ thì có thể tạo ra mấy trăm cái.

Một đường đi vào trong, Hạt Huyết Thạch biến thành đỏ như máu. Mắt hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương trợn to như trâu, khó tin lầm bầm.

- Không ngờ là Hắc Huyết Thạch có phẩm chất cao nhất? Trời ạ, dù là thần thức của Lưu Hỏa Chí Tôn cũng không tra xét được. Tiêu Lãng, ngươi giàu rồi!

- Ha ha ha ha ha ha! Hai vị đại ca, không phải ta phát tài, là chúng ta! Ta tặng một nửa cho các ngươi!

Tiêu Lãng nói một câu làm hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương suýt nhũn chân.

Hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương liếc nhau, vội lắc đầu, nói:

- Chúng ta không thể nhận, nếu bị đại nhân biết sẽ lột da chúng ta. Những Hắc Huyết Thạch này ít nhất đáng giá mấy ức.

Người Tiêu Lãng run lên nhưng vẫn kiên quyết nói:

- Các ngươi không dám nhận thì ta tặng cho Hiên Viên thúc thúc, cho gia tộc các ngươi! Dù sao tặng một nửa cho các ngươi, xử lý như thế nào thì tùy.

Hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương thầm gật đầu. Tiêu Lãng khí phách hùng hồn, biết làm người. Hắc Huyết Thạch cao cấp nhất rất thưa thớt, vô giá, hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương mang về là có công lớn.

Ba người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương càng mong chờ thứ ở trung tâm. Bên này là linh mạch bình thường, khiến linh thạch chuyển biến thành Hạt Huyết Thạch, Hắc Huyết Thạch quý giá như vậy, rốt cuộc bên trong ẩn chứa chí bảo gì?

Ba người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương tiến tới, rất nhanh đã đến trung tâm. Tại sao là trung tâm? Bởi vì bên trong có không gian! Ba người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương mở đường phát hiện không gian thì đều lấy làm lạ.

Bên trong có đồ vật!

Mặt đất có tảng đá màu đen to như trứng bồ lâu, hạt châu đen như mực, không có hơi thở năng lượng, dao động gì, thần thức dễ dàng tra xét, cảm giác như cục đá bình thường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Giả Vi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook