Quyển 8 - Chương 130: Về nhà
Yêu Dạ
10/12/2014
Thần Tổ đỉnh phong, còn thoáng chốc đã xuất hiện hai người, Hắc Tâm mới là Thần Tổ sơ kỳ, đừng nói đối đầu với hai người, hai người Hiên Viên Thiên Minh tùy tiện đánh ra một chiêu đã có thể giêt chết hắn. Địa thế còn mạnh hơn người, Hắc Tâm ở trong Hắc gia cũng không tính gì là con cháu nòng cốt, bằng không cũng sẽ không bị phái đến tinh vực Hắc Nhật, đương nhiên sẽ không đần độn chịu chết. Nhi tử chết có thể tái sinh...
Hiên Viên Thiên Minh nhìn Tiêu Lãng, ý tứ có muốn nhổ cỏ tận gốc hay không? Ở trong mắt bọn họ diệt bộ tộc Hắc Dương đúng là không tính thành chuyện gì. Đừng nói Hắc Dương, Hắc Tâm cho dù giết người tại Hắc Sơn Lĩnh, giờ phút này lấy thanh uy của Hiên Viên gia cũng không tính là chuyện gì lớn.
Tiêu Lãng trầm ngâm một chút, vẫn lắc đầu. Oan có đầu nợ có chủ. Nếu như giết lung tung nói, vậy hắn có khác gì với võ giả Ma Vực?
Ánh mắt hắn nhìn về phía Hắc Tâm, lạnh lùng nói:
- Có thể không giết các ngươi. Các ngươi bồi thường một chút tổn thất cho chúng ta là được!
- A?
Đám người Hắc Tâm vui mừng, ngay lập tức trong lòng lại thầm mắng. Tổn thất? Các ngươi có tổn thất cái lông. Giết người của chúng ta, chẳng lẽ nói lãng phí năng lượng, làm chậm trễ hành trình?
Tiêu Lãng thản nhiên thoáng nhìn, cười lạnh nói:
- Sao vậy? Không muốn bồi thường?
- Bồi thường, bồi thường!
- Hắc Tâm vội vàng nhỏ gật đầu như gà mổ thóc đạo. Tử thánh thạch không đáng là gì. Không có, có thể kiếm lại được, nhưng mạng không còn cái gì cũng mất.
Lúc này Tiêu Lãng mới thoả mãn gật đầu nói:
- Ta tính thế này, lần trước bị công tử các ngươi truy sát, tổn hao của chúng ta mười chiếc phi vân bàn cao cấp nhất, tám chiến giáp cao cấp nhất, mười sáu chiến đao. 368 bảo vật các loại. Huynh đệ của ta và ta bị thương, các loại linh dược, đan dược 1680 thứ. Lại thêm phí tổn thất tinh thần của chúng ta, phí công kích nhầm... Như vậy đi, ta tùy tiện tính toán một lát, ngươi giao ra năm ngàn vạn tử thánh thạch việc này coi như xong. Số lẻ ta cũng không tính.
- Năm ngàn vạn!
Ầm!
Hắc Tâm trợn mắt, trực tiếp ngã trên mặt đất. Đừng thấy tinh vực Hắc Nhật một năm kiếm được nhiều, kỳ thực cũng chỉ mấy trăm vạn tử thánh thạch. Hàng năm hắn còn phải nộp cho Hắc gia một nửa, chuẩn bị chi cho hải tặc gần đó, lại thêm quân hộ vệ. Một năm hắn thu vào cũng chỉ gần trăm vạn tử thánh thạch. Những năm qua hắn bị Hắc Dương phá sản cũng thất bại không ít. Giờ phút này trên người hắn cũng chỉ có sáu, bảy tám ngàn vạn tử thánh thạch. Tiêu Lãng vừa mở miệng đã đòi năm ngàn vạn?
- Thế nào? Cảm thấy nhiều sao? Ngươi có thể không đưa.
Tiêu Lãng cười lạnh một tiếng, trong mắt lại chớp hiện hắc quang, nói rõ không đưa sẽ giết người.
Hai người Hiên Viên Thiên Minh cũng phóng ra sát khí. Hắc Tâm vội vàng cắn răng một cái nói:
- Đưa, ta đưa!
- Đi, đi.
Chờ sau khi Hắc Tâm giao đủ tử thánh thạch, lúc này Tiêu Lãng mới lười biếng cùng đám người Hiên Viên Thiên Minh đi ra ngoài. Khi đi tới cửa, hắn còn quay đầu lại nhìn nói:
- Vực chủ Hắc Tâm, nếu như ngươi muốn báo thù, bất cứ lúc nào ta cũng hoan nghênh. Ta tên là Tiêu Lãng!
Đi ra bên ngoài, một đám người trực tiếp bay vào trong không trung, lấy phi vân bàn ra tiếp tục bay về hướng Thiên Châu, rất nhanh đã phá không rời đi, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Ầm!
Nghĩ tới chuyện Hắc Dương đã hóa thành bột mịn ngay cả hài cốt cũng không còn, hai tay Hắc Tâm ngưng tụ năng lượng cực lớn phóng ra liên tục đập phá bên trong đại điện. Nhất thời cả toà đại điện nổ tung, tạo thành một đám mây hình nấm cực lớn.
- Tiêu Lãng, ta muốn giết ngươi. Ta nhất định phải giết ngươi!
Tất cả mọi người ở đó yên tĩnh không hề phát ra một tiếng động nào. Chỉ có Hắc Tâm áp chế tiếng gầm nhẹ vang lên. Tiếng gầm kia dường như phát ra từ sâu trong yết hầu, cũng giống như tiếng dã thú gầm nhẹ. Sắc mặt hắn trở nên cực kỳ dữ tợn, khí tức trên người phóng ra vô cùng khủng khiếp. Người của Hắc gia sợ tới mức nằm sấp trên mặt đất.
Sau khi Hắc Tâm phát tiết một hồi, lúc này bỗng nhiên quát lên:
- Lập tức truyền tin tới Hắc Thành, điều tra một chút tin tức về Tiêu Lãng. Mặt khác thống báo chuyện nơi đây cho đại nhân Hắc Nham biết!
Thống lĩnh hộ vệ Thần quân Hắc Phàm lập tức phóng tới một mật trận truyền tin. Rất nhanh một hào quang truyền tin liền sáng lên. Không bao lâu, Thần quân Hắc Phàm trở lại, vẻ mặt cay đắng. Hắn đi tới bên cạnh Hắc Tâm, chắp tay nhỏ giọng nói:
- Tộc trưởng, đại nhân Hắc Nham truyền tin tới, việc này đến đây chấm dứt đi! Tiêu Lãng... Chúng ta không chọc nổi? Ngay cả đại nhân Hắc Nham cũng không chọc nổi.
- Cái gì? Hắn có lai lịch thế nào?
Con ngươi trong mắt Hắc Tâm co lại, thân thể run lên khiếp sợ hỏi.
Hắc Phàm cười khổ nói:
- Cụ thể lai lịch thế nào cũng không biết. Chỉ có điều trước đây không lâu hắn dẫn theo người xông vào Thiên Ma Thành, bắt lấy đại công tử Ma Đằng làm con tin, cuối cùng chống lại người của Tu gia, giờ phút này vẫn an toàn vô sự. Tộc trưởng có thể tưởng tượng được lai lịch của hắn thế nào!
- Thiên Ma tộc? Tu gia...
Thân thể Hắc Tâm mềm nhũn. Đừng nói Tu gia, chính riêng Thiên Ma tộc, đối với Hắc Sơn Lĩnh mà nói đã là quái vật khổng lồ. Tiêu Lãng chọc Thiên Ma tộc, chống lại Tu gia giờ phút này còn bình yên vô sự. Lai lịch của Tiêu Lãng khiến hắn hoàn toàn tuyệt vọng.
...
- Hai vị đại ca, đây là hai ngàn vạn tử thánh thạch. Tiêu Lãng nghèo, hai người đừng chê cười!
Trong phi vân bàn, Tiêu Lãng lấy ra hai chiếc nhẫn không gian lần lượt đưa cho Hiên Viên Thiên Minh và Thiên Cương. Bên trong đều có hai ngàn vạn tử thánh thạch.
Thiên Minh Thiên Cương liếc mắt nhìn nhau. Hiên Viên Thiên Minh mở miệng nói:
- Tiêu Lãng, ngươi làm vậy là xem thường chúng ta sao? Chúng ta giống người thiếu tử thánh thạch sao?
Tiêu Lãng cười một tiếng nói:
- Hai vị đại ca tất nhiên không thiếu. Chỉ có điều đây là chút tâm ý của ta. Hai người ngàn dặm xa xôi đưa ta trở về, ta không biểu hiện một chút trong lòng bất an. Nếu như hai người không nhận, chính là xem thường tiểu đệ.
Hai ngàn vạn tử thánh thạch, đối với hai người Hiên Viên Thiên Minh không tính là giàu có, đương nhiên cũng coi như một khoản rất lớn. Hai người kỳ thực khá động lòng. Dù sao thế giới này có rất nhiều thứ đều cần phải dùng tử thánh thạch để mua. Bọn họ không phải là Hiên Viên Thiên Tâm.
Hai người nhìn thấy sự chân thành trong mắt Tiêu Lãng, âm thầm gật đầu. Cuối cùng Hiên Viên Thiên Cương tiếp nhận một chiếc nhẫn không gian nói:
- Tiêu lão đệ có lòng như vậy, chúng ta nhận một nửa, tiểu huynh đệ ngươi chúng ta nhận.
Hiên Viên Thiên Minh cũng gật đầu nói:
- Tiêu huynh đệ là người trượng nghĩa. Tộc trưởng đã nhận là con cháu, thật ra là do chúng ta trèo cao.
- Ha ha!
Tiêu Lãng cười dài nói:
- Tiêu Lãng sinh ra ở Thiên Châu, có thể được thúc thúc Hiên Viên coi trọng xem như có phúc ba đời. Hai vị đại ca muốn nói thân phận, tuyệt đối là ta trèo cao. Không nói những cái khác, lần này đi Thiên Châu, ta nhất định phải khiến hai vị đại ca thoả mãn mà về.
Hai người Hiên Viên Thiên Minh liếc mắt nhìn nhau, cười. Bọn họ càng hài lòng về Tiêu Lãng. Bản thân đã được Thiên Tôn Hiên Viên căn dặn, cho dù bảo hai người làm cái gì cũng không do dự. Hiện tại hai người nhìn thấy vậy, thật lòng thích tiểu huynh đệ này.
...
Tốc độ phi vân bàn bay rất nhanh. Tinh vực Hắc Nhật cũng cách Thiên Châu không quá xa. Sau hơn một tháng, Thiên Châu đã hiện ra ở phía xa trong tầm mắt.
Nhìn vực diện nhỏ trôi nổi trong không trung phía trước, Tiêu Lãng và Tiểu Đao đều trở nên kích động. Hai người đã rời khỏi vực diện Thiên Châu gần bốn năm. Thời gian bốn năm đối với võ giả cường đại mà nói vậy chỉ là trong chớp mắt, nhưng đối với với hai người Tiêu Lãng mà nói, nhưng dài dằng dặc.
Vèo!
Tốc độ phi vân bàn đột nhiên tăng thêm một phần, nhanh chóng bay về phía Thiên Châu. Khi tới gần Thiên Châu lúc này mới giảm tốc độ xuống.
- A...
Tiêu Lãng đã sớm phát tán thần thức ra ngoài, quét qua Thiên Châu một lượt, xác định Thiên Châu an toàn vô sự, cả người liền trở nên kích động. Thân thể hắn và Tiểu Đao bắn tới, ngửi được mùi không khí quen thuộc, trên mặt hai người đều lộ vẻ say mê.
- Ha ha ha! Thiên Châu, rốt cuộc chúng ta đã trở lại!
Tiểu Đao tính tình nóng nảy, hét lớn một tiếng. Giờ phút này thực lực hắn đã đạt đến Đại Thần đỉnh phong. Một tiếng quát này nghe như tiếng sấm sét giữa trời quang, khiến tất cả võ giả Thiên Châu đều chấn động.
- Là Đại Đế, Đại Đế trở lại!
Vô số võ giả bay ra không trung. Âu Dương Thúy Thúy, Hòa Mộc, Sơn Quỷ đều bắn nhanh vào trong không trung trước. Vừa nhìn thấy hắn nhất thời tất cả đều nở nụ cười. Toàn bộ Thiên Châu cũng rất nhanh trở nên sôi động.
Hiên Viên Thiên Minh nhìn Tiêu Lãng, ý tứ có muốn nhổ cỏ tận gốc hay không? Ở trong mắt bọn họ diệt bộ tộc Hắc Dương đúng là không tính thành chuyện gì. Đừng nói Hắc Dương, Hắc Tâm cho dù giết người tại Hắc Sơn Lĩnh, giờ phút này lấy thanh uy của Hiên Viên gia cũng không tính là chuyện gì lớn.
Tiêu Lãng trầm ngâm một chút, vẫn lắc đầu. Oan có đầu nợ có chủ. Nếu như giết lung tung nói, vậy hắn có khác gì với võ giả Ma Vực?
Ánh mắt hắn nhìn về phía Hắc Tâm, lạnh lùng nói:
- Có thể không giết các ngươi. Các ngươi bồi thường một chút tổn thất cho chúng ta là được!
- A?
Đám người Hắc Tâm vui mừng, ngay lập tức trong lòng lại thầm mắng. Tổn thất? Các ngươi có tổn thất cái lông. Giết người của chúng ta, chẳng lẽ nói lãng phí năng lượng, làm chậm trễ hành trình?
Tiêu Lãng thản nhiên thoáng nhìn, cười lạnh nói:
- Sao vậy? Không muốn bồi thường?
- Bồi thường, bồi thường!
- Hắc Tâm vội vàng nhỏ gật đầu như gà mổ thóc đạo. Tử thánh thạch không đáng là gì. Không có, có thể kiếm lại được, nhưng mạng không còn cái gì cũng mất.
Lúc này Tiêu Lãng mới thoả mãn gật đầu nói:
- Ta tính thế này, lần trước bị công tử các ngươi truy sát, tổn hao của chúng ta mười chiếc phi vân bàn cao cấp nhất, tám chiến giáp cao cấp nhất, mười sáu chiến đao. 368 bảo vật các loại. Huynh đệ của ta và ta bị thương, các loại linh dược, đan dược 1680 thứ. Lại thêm phí tổn thất tinh thần của chúng ta, phí công kích nhầm... Như vậy đi, ta tùy tiện tính toán một lát, ngươi giao ra năm ngàn vạn tử thánh thạch việc này coi như xong. Số lẻ ta cũng không tính.
- Năm ngàn vạn!
Ầm!
Hắc Tâm trợn mắt, trực tiếp ngã trên mặt đất. Đừng thấy tinh vực Hắc Nhật một năm kiếm được nhiều, kỳ thực cũng chỉ mấy trăm vạn tử thánh thạch. Hàng năm hắn còn phải nộp cho Hắc gia một nửa, chuẩn bị chi cho hải tặc gần đó, lại thêm quân hộ vệ. Một năm hắn thu vào cũng chỉ gần trăm vạn tử thánh thạch. Những năm qua hắn bị Hắc Dương phá sản cũng thất bại không ít. Giờ phút này trên người hắn cũng chỉ có sáu, bảy tám ngàn vạn tử thánh thạch. Tiêu Lãng vừa mở miệng đã đòi năm ngàn vạn?
- Thế nào? Cảm thấy nhiều sao? Ngươi có thể không đưa.
Tiêu Lãng cười lạnh một tiếng, trong mắt lại chớp hiện hắc quang, nói rõ không đưa sẽ giết người.
Hai người Hiên Viên Thiên Minh cũng phóng ra sát khí. Hắc Tâm vội vàng cắn răng một cái nói:
- Đưa, ta đưa!
- Đi, đi.
Chờ sau khi Hắc Tâm giao đủ tử thánh thạch, lúc này Tiêu Lãng mới lười biếng cùng đám người Hiên Viên Thiên Minh đi ra ngoài. Khi đi tới cửa, hắn còn quay đầu lại nhìn nói:
- Vực chủ Hắc Tâm, nếu như ngươi muốn báo thù, bất cứ lúc nào ta cũng hoan nghênh. Ta tên là Tiêu Lãng!
Đi ra bên ngoài, một đám người trực tiếp bay vào trong không trung, lấy phi vân bàn ra tiếp tục bay về hướng Thiên Châu, rất nhanh đã phá không rời đi, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Ầm!
Nghĩ tới chuyện Hắc Dương đã hóa thành bột mịn ngay cả hài cốt cũng không còn, hai tay Hắc Tâm ngưng tụ năng lượng cực lớn phóng ra liên tục đập phá bên trong đại điện. Nhất thời cả toà đại điện nổ tung, tạo thành một đám mây hình nấm cực lớn.
- Tiêu Lãng, ta muốn giết ngươi. Ta nhất định phải giết ngươi!
Tất cả mọi người ở đó yên tĩnh không hề phát ra một tiếng động nào. Chỉ có Hắc Tâm áp chế tiếng gầm nhẹ vang lên. Tiếng gầm kia dường như phát ra từ sâu trong yết hầu, cũng giống như tiếng dã thú gầm nhẹ. Sắc mặt hắn trở nên cực kỳ dữ tợn, khí tức trên người phóng ra vô cùng khủng khiếp. Người của Hắc gia sợ tới mức nằm sấp trên mặt đất.
Sau khi Hắc Tâm phát tiết một hồi, lúc này bỗng nhiên quát lên:
- Lập tức truyền tin tới Hắc Thành, điều tra một chút tin tức về Tiêu Lãng. Mặt khác thống báo chuyện nơi đây cho đại nhân Hắc Nham biết!
Thống lĩnh hộ vệ Thần quân Hắc Phàm lập tức phóng tới một mật trận truyền tin. Rất nhanh một hào quang truyền tin liền sáng lên. Không bao lâu, Thần quân Hắc Phàm trở lại, vẻ mặt cay đắng. Hắn đi tới bên cạnh Hắc Tâm, chắp tay nhỏ giọng nói:
- Tộc trưởng, đại nhân Hắc Nham truyền tin tới, việc này đến đây chấm dứt đi! Tiêu Lãng... Chúng ta không chọc nổi? Ngay cả đại nhân Hắc Nham cũng không chọc nổi.
- Cái gì? Hắn có lai lịch thế nào?
Con ngươi trong mắt Hắc Tâm co lại, thân thể run lên khiếp sợ hỏi.
Hắc Phàm cười khổ nói:
- Cụ thể lai lịch thế nào cũng không biết. Chỉ có điều trước đây không lâu hắn dẫn theo người xông vào Thiên Ma Thành, bắt lấy đại công tử Ma Đằng làm con tin, cuối cùng chống lại người của Tu gia, giờ phút này vẫn an toàn vô sự. Tộc trưởng có thể tưởng tượng được lai lịch của hắn thế nào!
- Thiên Ma tộc? Tu gia...
Thân thể Hắc Tâm mềm nhũn. Đừng nói Tu gia, chính riêng Thiên Ma tộc, đối với Hắc Sơn Lĩnh mà nói đã là quái vật khổng lồ. Tiêu Lãng chọc Thiên Ma tộc, chống lại Tu gia giờ phút này còn bình yên vô sự. Lai lịch của Tiêu Lãng khiến hắn hoàn toàn tuyệt vọng.
...
- Hai vị đại ca, đây là hai ngàn vạn tử thánh thạch. Tiêu Lãng nghèo, hai người đừng chê cười!
Trong phi vân bàn, Tiêu Lãng lấy ra hai chiếc nhẫn không gian lần lượt đưa cho Hiên Viên Thiên Minh và Thiên Cương. Bên trong đều có hai ngàn vạn tử thánh thạch.
Thiên Minh Thiên Cương liếc mắt nhìn nhau. Hiên Viên Thiên Minh mở miệng nói:
- Tiêu Lãng, ngươi làm vậy là xem thường chúng ta sao? Chúng ta giống người thiếu tử thánh thạch sao?
Tiêu Lãng cười một tiếng nói:
- Hai vị đại ca tất nhiên không thiếu. Chỉ có điều đây là chút tâm ý của ta. Hai người ngàn dặm xa xôi đưa ta trở về, ta không biểu hiện một chút trong lòng bất an. Nếu như hai người không nhận, chính là xem thường tiểu đệ.
Hai ngàn vạn tử thánh thạch, đối với hai người Hiên Viên Thiên Minh không tính là giàu có, đương nhiên cũng coi như một khoản rất lớn. Hai người kỳ thực khá động lòng. Dù sao thế giới này có rất nhiều thứ đều cần phải dùng tử thánh thạch để mua. Bọn họ không phải là Hiên Viên Thiên Tâm.
Hai người nhìn thấy sự chân thành trong mắt Tiêu Lãng, âm thầm gật đầu. Cuối cùng Hiên Viên Thiên Cương tiếp nhận một chiếc nhẫn không gian nói:
- Tiêu lão đệ có lòng như vậy, chúng ta nhận một nửa, tiểu huynh đệ ngươi chúng ta nhận.
Hiên Viên Thiên Minh cũng gật đầu nói:
- Tiêu huynh đệ là người trượng nghĩa. Tộc trưởng đã nhận là con cháu, thật ra là do chúng ta trèo cao.
- Ha ha!
Tiêu Lãng cười dài nói:
- Tiêu Lãng sinh ra ở Thiên Châu, có thể được thúc thúc Hiên Viên coi trọng xem như có phúc ba đời. Hai vị đại ca muốn nói thân phận, tuyệt đối là ta trèo cao. Không nói những cái khác, lần này đi Thiên Châu, ta nhất định phải khiến hai vị đại ca thoả mãn mà về.
Hai người Hiên Viên Thiên Minh liếc mắt nhìn nhau, cười. Bọn họ càng hài lòng về Tiêu Lãng. Bản thân đã được Thiên Tôn Hiên Viên căn dặn, cho dù bảo hai người làm cái gì cũng không do dự. Hiện tại hai người nhìn thấy vậy, thật lòng thích tiểu huynh đệ này.
...
Tốc độ phi vân bàn bay rất nhanh. Tinh vực Hắc Nhật cũng cách Thiên Châu không quá xa. Sau hơn một tháng, Thiên Châu đã hiện ra ở phía xa trong tầm mắt.
Nhìn vực diện nhỏ trôi nổi trong không trung phía trước, Tiêu Lãng và Tiểu Đao đều trở nên kích động. Hai người đã rời khỏi vực diện Thiên Châu gần bốn năm. Thời gian bốn năm đối với võ giả cường đại mà nói vậy chỉ là trong chớp mắt, nhưng đối với với hai người Tiêu Lãng mà nói, nhưng dài dằng dặc.
Vèo!
Tốc độ phi vân bàn đột nhiên tăng thêm một phần, nhanh chóng bay về phía Thiên Châu. Khi tới gần Thiên Châu lúc này mới giảm tốc độ xuống.
- A...
Tiêu Lãng đã sớm phát tán thần thức ra ngoài, quét qua Thiên Châu một lượt, xác định Thiên Châu an toàn vô sự, cả người liền trở nên kích động. Thân thể hắn và Tiểu Đao bắn tới, ngửi được mùi không khí quen thuộc, trên mặt hai người đều lộ vẻ say mê.
- Ha ha ha! Thiên Châu, rốt cuộc chúng ta đã trở lại!
Tiểu Đao tính tình nóng nảy, hét lớn một tiếng. Giờ phút này thực lực hắn đã đạt đến Đại Thần đỉnh phong. Một tiếng quát này nghe như tiếng sấm sét giữa trời quang, khiến tất cả võ giả Thiên Châu đều chấn động.
- Là Đại Đế, Đại Đế trở lại!
Vô số võ giả bay ra không trung. Âu Dương Thúy Thúy, Hòa Mộc, Sơn Quỷ đều bắn nhanh vào trong không trung trước. Vừa nhìn thấy hắn nhất thời tất cả đều nở nụ cười. Toàn bộ Thiên Châu cũng rất nhanh trở nên sôi động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.