Quyển 4 - Chương 98: Xen ngươi trốn đi đâu?
Yêu Dạ
10/12/2014
Lãnh Mạc, ngươi nói có người âm thầm điều tra Tà Nhi sao?
Hồng Đế Thành, Yên phu nhân trong Liễu Yên Các đang ôm một con thú nhỏ trắng như tuyết, lười biếng ngồi ở trên một chiếc ghế cũng trắng như tuyết, dáng vẻ ung dung hào hoa phú quý làm cho người ta một cảm giác quyến rũ trời sinh. Lông mày nàng hơi nhíu lại, có chút ngạc nhiên nói:
- Là ai có lá gan lớn như vậy? Dám nhổ răng cọp sao? Sẽ không sợ lão gia tử tức giận sao?
Âu Dương Lãnh Mạc đứng bên cạnh khẽ lắc đầu nói:
- Không phải điều tra Tà Nhi, mà điều tra người cảm ngộ bay vượt qua hư không trong thế hệ tuổi trẻ của gia tộc. Tuy rằng người này điều tra rất bí mật, nhưng vẫn bị thám tử do ta an bài nhận ra. Đồng thời ta đã tìm hiểu đến cùng, tra ra được kẻ giật dây phía sau!
Yên phu nhân đột nhiên ngồi thẳng lên, mắt lạnh lẽo nói:
- Ai?
- Thiên Đế Tùy Phong!
Âu Dương Lãnh Mạc thấp giọng nói.
- Người của Thiên Đế Lạc Diệp Tùng sao?
Đôi mắt của Yên phu nhân bắt đầu phát sáng, nghi hoặc lẩm bẩm nói:
- Lạc Diệp Tùng chỉ lăn lộn ở phía đông nam, vì sao lại muốn đến trêu chọc Âu Dương gia chúng ta? Chẳng lẽ còn có tin tức gì khác sao?
Âu Dương Lãnh Mạc trả lời:
- Chắc hẳn Thiên Đế Lạc Diệp không dám trêu chọc gia tộc chúng ta. Lão gia tử tính tình nóng nảy, hắn đã biết rất rõ ràng. Ta vừa nhận được tin tức lập tức phái người đi tới phủ vực đông nam dò xét một hồi, kết quả phát hiện bên kia đã xảy ra chuyện lớn!
- Nói tiếp!
Mắt phượng của Yên phu nhân quét qua nói.
Trong mắt Âu Dương Lãnh Mạc, thành chủ Hồng Đế Thành bắn ra hai đạo tinh quang, nói:
- Toàn bộ mấy vạn phủ vực phía đông nam đều đang tìm kiếm một người, một người trẻ tuổi có... thần thông bay vượt qua hư không. Thiên Đế Lạc Diệp khẳng định cho rằng hắn là con cháu gia tộc chúng ta, nên mới sai người đến tìm hiểu tin tức.
- Làm sao có thể như vậy được?
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Yên phu nhân chợt lộ vẻ kinh sợ. Nàng đột nhiên đứng lên, trong mắt phượng bắn ra hàn ý, gầm thét nói:
- Thế hệ tuổi trẻ trong gia tộc, chỉ có Tà Nhi cảm ngộ được thần thông bay vượt qua hư không. Tà Nhi còn đang bế quan. Người này tuyệt đối không phải con cháu trong gia tộc. Không ngờ có người ngoài cảm ngộ được tuyệt học của Âu Dương gia chúng ta?
- Không đúng!
Yên phu nhân không chờ Âu Dương Lãnh Mạc nói chuyện, lại khẽ kêu lên:
- Thiên Đế Lạc Diệp sẽ không nhàm chán phát động võ giả của mấy vạn phủ vực tìm kiếm một người. Ngoại trừ người này có năng lực bay vượt qua hư không ra, khẳng định vẫn có điểm đặc biệt khác! Lãnh Mạc, ngươi lập tức phát động các mối quan hệ, tìm một phủ chủ tìm hiểu một chút tin tức, không tiếc bất cứ giá nào!
Âu Dương Lãnh Mạc đương nhiên biết nhất định phải tìm hiểu rõ ràng tin tức bên trong. Bất luận người này có bí mật động trời hay không, chỉ bằng hắn có thần thông bay vượt qua hư không, Âu Dương gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.
Chỉ có điều Âu Dương Lãnh Mạc không lập tức lui xuống, trái lại do dự nói:
- Có cần nói một chút về chuyện này với lão gia tử hay không?
- Trước tiên điều tra rõ ràng rồi nói sau. Chờ sau khi ngươi đưa tin tức đến, ta sẽ lập tức tìm lão gia tử!
Yên phu nhân phất phất tay. Âu Dương Lãnh Mạc lập tức lui xuống bố trí.
Yên phu nhân ngồi một mình trong Liễu Yên Các trầm ngâm không nói gì, trong mắt lại phát ra sát khí.
Bất luận người này là ai, nếu cảm ngộ được thần thông bay vượt qua hư không, như vậy hắn nhất định phải chết.
Kết quả rất nhanh đã được đưa ra. Chỉ tốn ba ngày Âu Dương Lãnh Mạc đã phát động các mối quan hệ, khiến một phủ chủ lặng lẽ truyền tin tức tới.
- Không ngờ lại có thể là tiểu tử này!
Khi Yên phu nhân nhận được tin tức về trận chiến ở Dạ Nguyệt Thành, trên mặt nàng vô cùng đặc sắc.
Thật ra Âu Dương Lãnh Mạc cũng bị dọa, nhưng hắn không lên tiếng lẳng lặng đứng ở phía sau Yên phu nhân, chờ đợi quyết định của nàng.
Mắt Yên phu nhân lóe lên, lại đột nhiên đứng lên, phát ra một tiếng cười giống như chuông bạc. Ngực nàng nhấp nhô một hồi, phong tình vô hạn. Trên mặt nàng lộ ra một nụ cười nhạt, không ngừng nhẹ lắc đầu nói:
- Tiểu tử này không chỉ rơi vào vực sâu tử vong không chết, trái lại còn chiếm được cơ duyên nghịch thiên? Còn cảm ngộ được thần thông bay vượt qua hư không? Nhân được một thần binh chí tôn chỉ một chiêu kiếm chém giết mấy trăm võ giả Nhân Hoàng? Thú vị, thú vị!
Âu Dương Lãnh Mạc không hiểu ý tứ của Yên phu nhân, hỏi:
- Hiện tại mấy vạn phủ vực kia vẫn đang truy tìm tung tích của Tiêu Lãng. Ta cũng đã âm thầm phái mấy người đi tới bên đó. Một khi phát hiện Tiêu Lãng, liệu có phải bắt về hay không? Hay là ta trực tiếp bay vượt qua hư không qua giết hắn?
- Giết hắn sao?
Yên phu nhân quay đầu liếc nhìn Âu Dương Lãnh Mạc một chút, cười nói:
- Ngươi không sợ Tiểu Ấu Trĩ sử dụng thần lôi nổ đến lúc ngươi da tróc thịt bong, vậy ngươi cứ đi giết Tiêu Lãng đi!
- Ách...
Thân thể Âu Dương Lãnh Mạc co lại, xấu hổ sờ sờ mũi nói:
- Vậy ý của ngài là… không giết sao?
- Tất nhiên không thể giết!
Yên phu nhân gật đầu nói:
- Không chỉ không thể giết, còn không thể bắt. Trái lại chúng ta còn phải trợ giúp hắn, nghĩ biện pháp mời chào hắn tiến vào Âu Dương gia!
- Mời chào?
Âu Dương Lãnh Mạc có chút mơ hồ, trợn trừng hai mắt, không đồng ý nói:
- Không phải người nói tiểu tử này kiêu căng khó thuần? Có thể mời chào được hắn sao? Lại nói nữa, một phế vật tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, mời chào hắn về thì có tác dụng gì? Ngài cũng không phải không biết tu luyện tới lục trọng đỉnh phong cần bao nhiêu huyền thạch? Lại nói nữa, cho dù lão gia chịu đồng ý tốn lượng lớn huyền thạch để đào tạo hắn, ngài có thể bảo đảm hắn sẽ đột phá thất trọng không? Chiến kỹ Thiên Ma nếu không đột phá được thất trọng... chỉ là một phế vật!
- Vậy thôi...
Yên phu nhân bị Âu Dương Lãnh Mạc nói, không thể phản bác, nặng nề thở dài. Một lúc lâu sau, nàng mới lên tiếng:
- Thôi, trước hết ngươi sai người đi tra xét đã. Một khi có tin tức lập tức nói cho ta biết. Ta đi gặp hắn một lần... sau đó mới quyết định có giết hắn hay không!
Thân thể Âu Dương Lãnh Mạc lóe lên, biến mất khỏi gian phòng. Yên phu nhân lại thở dài, có chút bất đắc dĩ lẩm bẩm một mình:
- Tiêu Lãng à Tiêu Lãng, vì sao ngươi lại tu luyện chiến kỹ Thiên Ma? Còn cảm ngộ bay vượt qua hư không? Nếu như ta giết ngươi, Tiểu Ấu Trĩ nhất định sẽ rất thương tâm?
...
- Bẩm phủ chủ, tại Phong Diệp Thành phát hiện dấu vết Tiêu Lãng bay vượt qua hư không!
Trong viện của Thiên Đế Lạc Diệp, một tên thám tử nhanh chóng lao đến, quỳ một gối xuống, nhìn về phía Thiên Đế Lạc Diệp và Thiên Đế Tùy Phong đang ở trong viện, nói.
- Phong Diệp Phủ?
Thiên Đế Tùy Phong đứng ở phía sau Thiên Đế Lạc Diệp không dám nói lời nào. Thiên Đế Lạc Diệp lại nhìn đứng nhìn cây cổ thụ vạn năm trong sân, thì thào một tiếng sau không nói gì, một mình sững người nhìn cây cổ thụ đến xuất thần.
Đột nhiên, Thiên Đế Lạc Diệp có chút nghi hoặc quay đầu hỏi:
- Tùy Phong, Phong Diệp Phủ có phải rất gần Thanh Châu Phủ hay không?
Tùy Phong sửng sốt, lập tức lấy ra một địa đồ Thiên Châu kiểm tra một hồi, sau đó gật đầu nói:
- Vâng, đại nhân! Thanh Châu Phủ ở phía tây cách Phong Diệp Phủ mấy trăm vạn dặm!
- Quả nhiên!
Khóe miệng Thiên Đế Lạc Diệp lộ ra một nụ cười lạnh, khoát tay áo để tên thám tử kia lui xuống. Hắn quay về phía Thiên Đế Tùy Phong ra lệnh nói:
- Ngươi lập tức lấy tốc độ nhanh nhất đi Thanh Châu Phủ! Đồng thời triệu tập mười Thiên Đế đi cùng. Ta chắc chắn Tiêu Lãng nhất định sẽ đi Thanh Châu Phủ. Một khi phát hiện ra Tiêu Lãng, lập tức dùng thánh uy Thiên Đế bao phủ hắn, cũng đừng để hắn trốn mất!
- Đại nhân, vì sao ngài lại kết luận như vậy?
Tùy Phong có chút nghi ngờ hỏi.
Thiên Đế Lạc Diệp quay đầu qua, tiếp tục nhìn cây cổ thụ cành lá xum xuê, thản nhiên nói:
- Thiên Đế Chí Tôn rơi vào vực sâu tử vong kia tên là Thanh Đế. Cố thổ của hắn ở ngay Thanh Châu Phủ! Hiểu chưa?
- Ta đã hiểu!
Ngay lập tức khí thế trên người Thiên Đế Tùy Phong giống như bão táp, phóng lên trời, lao thẳng về phía quảng trường truyền tống trận. Khóe miệng hắn đầy hàn ý, oán hận nói:
- Tiêu Lãng, lần này ta xem ngươi trốn đi đâu?
Hồng Đế Thành, Yên phu nhân trong Liễu Yên Các đang ôm một con thú nhỏ trắng như tuyết, lười biếng ngồi ở trên một chiếc ghế cũng trắng như tuyết, dáng vẻ ung dung hào hoa phú quý làm cho người ta một cảm giác quyến rũ trời sinh. Lông mày nàng hơi nhíu lại, có chút ngạc nhiên nói:
- Là ai có lá gan lớn như vậy? Dám nhổ răng cọp sao? Sẽ không sợ lão gia tử tức giận sao?
Âu Dương Lãnh Mạc đứng bên cạnh khẽ lắc đầu nói:
- Không phải điều tra Tà Nhi, mà điều tra người cảm ngộ bay vượt qua hư không trong thế hệ tuổi trẻ của gia tộc. Tuy rằng người này điều tra rất bí mật, nhưng vẫn bị thám tử do ta an bài nhận ra. Đồng thời ta đã tìm hiểu đến cùng, tra ra được kẻ giật dây phía sau!
Yên phu nhân đột nhiên ngồi thẳng lên, mắt lạnh lẽo nói:
- Ai?
- Thiên Đế Tùy Phong!
Âu Dương Lãnh Mạc thấp giọng nói.
- Người của Thiên Đế Lạc Diệp Tùng sao?
Đôi mắt của Yên phu nhân bắt đầu phát sáng, nghi hoặc lẩm bẩm nói:
- Lạc Diệp Tùng chỉ lăn lộn ở phía đông nam, vì sao lại muốn đến trêu chọc Âu Dương gia chúng ta? Chẳng lẽ còn có tin tức gì khác sao?
Âu Dương Lãnh Mạc trả lời:
- Chắc hẳn Thiên Đế Lạc Diệp không dám trêu chọc gia tộc chúng ta. Lão gia tử tính tình nóng nảy, hắn đã biết rất rõ ràng. Ta vừa nhận được tin tức lập tức phái người đi tới phủ vực đông nam dò xét một hồi, kết quả phát hiện bên kia đã xảy ra chuyện lớn!
- Nói tiếp!
Mắt phượng của Yên phu nhân quét qua nói.
Trong mắt Âu Dương Lãnh Mạc, thành chủ Hồng Đế Thành bắn ra hai đạo tinh quang, nói:
- Toàn bộ mấy vạn phủ vực phía đông nam đều đang tìm kiếm một người, một người trẻ tuổi có... thần thông bay vượt qua hư không. Thiên Đế Lạc Diệp khẳng định cho rằng hắn là con cháu gia tộc chúng ta, nên mới sai người đến tìm hiểu tin tức.
- Làm sao có thể như vậy được?
Trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Yên phu nhân chợt lộ vẻ kinh sợ. Nàng đột nhiên đứng lên, trong mắt phượng bắn ra hàn ý, gầm thét nói:
- Thế hệ tuổi trẻ trong gia tộc, chỉ có Tà Nhi cảm ngộ được thần thông bay vượt qua hư không. Tà Nhi còn đang bế quan. Người này tuyệt đối không phải con cháu trong gia tộc. Không ngờ có người ngoài cảm ngộ được tuyệt học của Âu Dương gia chúng ta?
- Không đúng!
Yên phu nhân không chờ Âu Dương Lãnh Mạc nói chuyện, lại khẽ kêu lên:
- Thiên Đế Lạc Diệp sẽ không nhàm chán phát động võ giả của mấy vạn phủ vực tìm kiếm một người. Ngoại trừ người này có năng lực bay vượt qua hư không ra, khẳng định vẫn có điểm đặc biệt khác! Lãnh Mạc, ngươi lập tức phát động các mối quan hệ, tìm một phủ chủ tìm hiểu một chút tin tức, không tiếc bất cứ giá nào!
Âu Dương Lãnh Mạc đương nhiên biết nhất định phải tìm hiểu rõ ràng tin tức bên trong. Bất luận người này có bí mật động trời hay không, chỉ bằng hắn có thần thông bay vượt qua hư không, Âu Dương gia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn.
Chỉ có điều Âu Dương Lãnh Mạc không lập tức lui xuống, trái lại do dự nói:
- Có cần nói một chút về chuyện này với lão gia tử hay không?
- Trước tiên điều tra rõ ràng rồi nói sau. Chờ sau khi ngươi đưa tin tức đến, ta sẽ lập tức tìm lão gia tử!
Yên phu nhân phất phất tay. Âu Dương Lãnh Mạc lập tức lui xuống bố trí.
Yên phu nhân ngồi một mình trong Liễu Yên Các trầm ngâm không nói gì, trong mắt lại phát ra sát khí.
Bất luận người này là ai, nếu cảm ngộ được thần thông bay vượt qua hư không, như vậy hắn nhất định phải chết.
Kết quả rất nhanh đã được đưa ra. Chỉ tốn ba ngày Âu Dương Lãnh Mạc đã phát động các mối quan hệ, khiến một phủ chủ lặng lẽ truyền tin tức tới.
- Không ngờ lại có thể là tiểu tử này!
Khi Yên phu nhân nhận được tin tức về trận chiến ở Dạ Nguyệt Thành, trên mặt nàng vô cùng đặc sắc.
Thật ra Âu Dương Lãnh Mạc cũng bị dọa, nhưng hắn không lên tiếng lẳng lặng đứng ở phía sau Yên phu nhân, chờ đợi quyết định của nàng.
Mắt Yên phu nhân lóe lên, lại đột nhiên đứng lên, phát ra một tiếng cười giống như chuông bạc. Ngực nàng nhấp nhô một hồi, phong tình vô hạn. Trên mặt nàng lộ ra một nụ cười nhạt, không ngừng nhẹ lắc đầu nói:
- Tiểu tử này không chỉ rơi vào vực sâu tử vong không chết, trái lại còn chiếm được cơ duyên nghịch thiên? Còn cảm ngộ được thần thông bay vượt qua hư không? Nhân được một thần binh chí tôn chỉ một chiêu kiếm chém giết mấy trăm võ giả Nhân Hoàng? Thú vị, thú vị!
Âu Dương Lãnh Mạc không hiểu ý tứ của Yên phu nhân, hỏi:
- Hiện tại mấy vạn phủ vực kia vẫn đang truy tìm tung tích của Tiêu Lãng. Ta cũng đã âm thầm phái mấy người đi tới bên đó. Một khi phát hiện Tiêu Lãng, liệu có phải bắt về hay không? Hay là ta trực tiếp bay vượt qua hư không qua giết hắn?
- Giết hắn sao?
Yên phu nhân quay đầu liếc nhìn Âu Dương Lãnh Mạc một chút, cười nói:
- Ngươi không sợ Tiểu Ấu Trĩ sử dụng thần lôi nổ đến lúc ngươi da tróc thịt bong, vậy ngươi cứ đi giết Tiêu Lãng đi!
- Ách...
Thân thể Âu Dương Lãnh Mạc co lại, xấu hổ sờ sờ mũi nói:
- Vậy ý của ngài là… không giết sao?
- Tất nhiên không thể giết!
Yên phu nhân gật đầu nói:
- Không chỉ không thể giết, còn không thể bắt. Trái lại chúng ta còn phải trợ giúp hắn, nghĩ biện pháp mời chào hắn tiến vào Âu Dương gia!
- Mời chào?
Âu Dương Lãnh Mạc có chút mơ hồ, trợn trừng hai mắt, không đồng ý nói:
- Không phải người nói tiểu tử này kiêu căng khó thuần? Có thể mời chào được hắn sao? Lại nói nữa, một phế vật tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, mời chào hắn về thì có tác dụng gì? Ngài cũng không phải không biết tu luyện tới lục trọng đỉnh phong cần bao nhiêu huyền thạch? Lại nói nữa, cho dù lão gia chịu đồng ý tốn lượng lớn huyền thạch để đào tạo hắn, ngài có thể bảo đảm hắn sẽ đột phá thất trọng không? Chiến kỹ Thiên Ma nếu không đột phá được thất trọng... chỉ là một phế vật!
- Vậy thôi...
Yên phu nhân bị Âu Dương Lãnh Mạc nói, không thể phản bác, nặng nề thở dài. Một lúc lâu sau, nàng mới lên tiếng:
- Thôi, trước hết ngươi sai người đi tra xét đã. Một khi có tin tức lập tức nói cho ta biết. Ta đi gặp hắn một lần... sau đó mới quyết định có giết hắn hay không!
Thân thể Âu Dương Lãnh Mạc lóe lên, biến mất khỏi gian phòng. Yên phu nhân lại thở dài, có chút bất đắc dĩ lẩm bẩm một mình:
- Tiêu Lãng à Tiêu Lãng, vì sao ngươi lại tu luyện chiến kỹ Thiên Ma? Còn cảm ngộ bay vượt qua hư không? Nếu như ta giết ngươi, Tiểu Ấu Trĩ nhất định sẽ rất thương tâm?
...
- Bẩm phủ chủ, tại Phong Diệp Thành phát hiện dấu vết Tiêu Lãng bay vượt qua hư không!
Trong viện của Thiên Đế Lạc Diệp, một tên thám tử nhanh chóng lao đến, quỳ một gối xuống, nhìn về phía Thiên Đế Lạc Diệp và Thiên Đế Tùy Phong đang ở trong viện, nói.
- Phong Diệp Phủ?
Thiên Đế Tùy Phong đứng ở phía sau Thiên Đế Lạc Diệp không dám nói lời nào. Thiên Đế Lạc Diệp lại nhìn đứng nhìn cây cổ thụ vạn năm trong sân, thì thào một tiếng sau không nói gì, một mình sững người nhìn cây cổ thụ đến xuất thần.
Đột nhiên, Thiên Đế Lạc Diệp có chút nghi hoặc quay đầu hỏi:
- Tùy Phong, Phong Diệp Phủ có phải rất gần Thanh Châu Phủ hay không?
Tùy Phong sửng sốt, lập tức lấy ra một địa đồ Thiên Châu kiểm tra một hồi, sau đó gật đầu nói:
- Vâng, đại nhân! Thanh Châu Phủ ở phía tây cách Phong Diệp Phủ mấy trăm vạn dặm!
- Quả nhiên!
Khóe miệng Thiên Đế Lạc Diệp lộ ra một nụ cười lạnh, khoát tay áo để tên thám tử kia lui xuống. Hắn quay về phía Thiên Đế Tùy Phong ra lệnh nói:
- Ngươi lập tức lấy tốc độ nhanh nhất đi Thanh Châu Phủ! Đồng thời triệu tập mười Thiên Đế đi cùng. Ta chắc chắn Tiêu Lãng nhất định sẽ đi Thanh Châu Phủ. Một khi phát hiện ra Tiêu Lãng, lập tức dùng thánh uy Thiên Đế bao phủ hắn, cũng đừng để hắn trốn mất!
- Đại nhân, vì sao ngài lại kết luận như vậy?
Tùy Phong có chút nghi ngờ hỏi.
Thiên Đế Lạc Diệp quay đầu qua, tiếp tục nhìn cây cổ thụ cành lá xum xuê, thản nhiên nói:
- Thiên Đế Chí Tôn rơi vào vực sâu tử vong kia tên là Thanh Đế. Cố thổ của hắn ở ngay Thanh Châu Phủ! Hiểu chưa?
- Ta đã hiểu!
Ngay lập tức khí thế trên người Thiên Đế Tùy Phong giống như bão táp, phóng lên trời, lao thẳng về phía quảng trường truyền tống trận. Khóe miệng hắn đầy hàn ý, oán hận nói:
- Tiêu Lãng, lần này ta xem ngươi trốn đi đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.