Chương 7: Thần Thú Thượng Cổ
Phương Tiểu Khả
02/12/2024
Tính tới thời điểm hiện tại, Thiên Hinh vẫn không thể là đối thủ với bạch long bảy đầu. Địch ta chênh lệch rất lớn. Thậm chí cái chết của Trạch Vũ để lại ám ảnh trong nàng rất lâu, hiện tại vẫn còn.
Nhưng mấy mươi năm lăn xả chiến trận rèn cho nàng cái gan tày trời. Đến đấm bạo quân nàng còn làm được thì Thiên Hinh nghĩ ải này nếu cẩn thận chút nàng cũng sẽ qua.
Nàng hít một hơi sâu đè lại những run rẩy đang trào dâng nơi cuống họng. Với tư cách là hòn đá lạc quan nhất cái Yêu giới này, nàng tin nàng có thể đưa cả bốn trở về.
Rồng thần thượng cổ.
Dù nó bị đánh thức thì mắt trận từng phong ấn nó chắc hẳn vẫn còn ở đâu đây, nó vẫn sẽ có hạn chế, nhất là về thị lực. Trong trận chiến lần trước, Trạch Vũ cũng dựa vào điểm yếu này đưa nàng thoát nạn.
Dường như pháp trận phong ấn đã khiến sáu cái đầu ở hai bên của nó bị mù. Song khứu giác, thích giác vẫn còn tốt lắm. Thiên Hinh lấy đà rồi nhanh chóng chĩa mũi kiếm phi xuống đánh trực diện.
Thất Long không có điểm yếu xét về phương diện thần lực. Một là vì nó bất tử, chém cái đầu này xuống thì trong thời gian đối phó với sáu cái đầu khác, cái đầu vừa chém sẽ mọc lại.
Hai là vảy rồng rất cứng, trước kia Trạch Vũ liều chết cũng chỉ để lại ở chỗ ngực nó một vết cắt nhỏ, hiện đã thành sẹo, trông chẳng khác nào một vết cứa dao lam.
Song bảy cái đầu cũng là tượng trưng cho bảy nguyên tố gồm năm nguyên tố cơ bản và hai nguyên tố tạo lai khác. Thành thử ra không thể dùng cách nguyên tố khắc mà đối chọi với nó được. Thậm chí chiêu đó còn bị rồng trắng bảy đầu dùng ngược lại.
Nhưng nó có điểm yếu đấy là không thể bay. Con rồng này tương truyền đã từng bị chiến thần tướng quân Bách Lý Nguyệt Ca trên Cửu Trùng Thiên cắt đi đôi cánh, bảy cái đầu lại rất nặng nên nó di chuyển cũng trì trệ. Với hai cặp sừng dài trên đầu, nếu nó không có râu và vảy rồng thì thoạt nhìn sẽ giống kì lân hơn.
Đương nhiên chiêu đánh trực diện của Hinh không khó nhằn gì với nó. Nó chỉ dùng cái đầu hệ thủy để đối chọi với nàng. Sức nước khiến uy lực của Thanh Luân kiếm giảm đi đáng kể.
Hinh nhẩm điều gì đó trong miệng, lời vừa dứt thì lớp đất dưới chân Thất Long mủn ra khiến nó đứng không vững. Lớp bùn nhão nhoẹt cũng khiến con rồng bảy đầu gặp khó khăn trong việc di chuyển.
Nhân lúc nước dập lửa sẽ tạo ra hơi làm giảm tầm nhìn, Hinh hóa chân thân thành cục đá để khiến Thất Long không kịp nhận ra, tiếp đất rồi thoắt cái lại biến nhân dạng chạy ra sau ôm chầm lấy nàng Cửu Tiêu Hồ lông xanh chạy đi.
Lúc ôm lấy Cửu Ý Hiên, người nàng liền bị máu ám lây sang nên đã bị Thất Long khứu giác nhạy bén đánh hơi.
Nó dùng cái đuôi dài đánh quật nàng đi. Thiên Hinh dù ngã vẫn không hề nới lỏng vòng tay đang ôm chặt bạch nguyệt quang của Cửu Vô Dạ. Nàng sống chết vùng dậy chạy đi ngay mặc cho mắt cá của nàng đang gào khóc vì bị trật.
Ai cũng nói thạch yêu là loài yêu quái máu lạnh, tinh vi nhất. Vì chúng không có tim lại cũng không biết thế nào là đau. Cái này Thiên Hinh không phủ nhận. Lúc nàng khinh công lên vách vực nơi có bạo quân nằm nghỉ, Hinh bị Thất Long hạ sát chiêu khiến lưng bị đốt cháy, da thịt và vải khét lẹt cứ thế dính chặt vào nhau.
Thiên Hinh không đau nhưng nàng biết kèo này cái lưng nàng xong rồi. Nàng vội vã vẽ một vòng tròn dịch chuyển đưa cả bốn trở về trước cơn thịnh nộ kinh thiên của rồng trắng bảy đầu.
Tất cả, kể từ khi Hinh đặt chân đến đây thì mọi chuyện diễn ra chưa đầy một khắc.
Khi ánh sáng vụt lướt qua đôi mắt nàng, Thiên Hinh chỉ thấy lớp đất đá tại nơi vách núi bị thần lực đánh cho nát vụn. Cả một khoảng đất rộng lớn to bằng vương cung đã bị nó san bằng. Bên tai là tiếng gầm rung chuyển cả đất trời. Thật ghê gớm. Hóa ra đó là sức mạnh của thần thú thượng cổ.
Nhưng mấy mươi năm lăn xả chiến trận rèn cho nàng cái gan tày trời. Đến đấm bạo quân nàng còn làm được thì Thiên Hinh nghĩ ải này nếu cẩn thận chút nàng cũng sẽ qua.
Nàng hít một hơi sâu đè lại những run rẩy đang trào dâng nơi cuống họng. Với tư cách là hòn đá lạc quan nhất cái Yêu giới này, nàng tin nàng có thể đưa cả bốn trở về.
Rồng thần thượng cổ.
Dù nó bị đánh thức thì mắt trận từng phong ấn nó chắc hẳn vẫn còn ở đâu đây, nó vẫn sẽ có hạn chế, nhất là về thị lực. Trong trận chiến lần trước, Trạch Vũ cũng dựa vào điểm yếu này đưa nàng thoát nạn.
Dường như pháp trận phong ấn đã khiến sáu cái đầu ở hai bên của nó bị mù. Song khứu giác, thích giác vẫn còn tốt lắm. Thiên Hinh lấy đà rồi nhanh chóng chĩa mũi kiếm phi xuống đánh trực diện.
Thất Long không có điểm yếu xét về phương diện thần lực. Một là vì nó bất tử, chém cái đầu này xuống thì trong thời gian đối phó với sáu cái đầu khác, cái đầu vừa chém sẽ mọc lại.
Hai là vảy rồng rất cứng, trước kia Trạch Vũ liều chết cũng chỉ để lại ở chỗ ngực nó một vết cắt nhỏ, hiện đã thành sẹo, trông chẳng khác nào một vết cứa dao lam.
Song bảy cái đầu cũng là tượng trưng cho bảy nguyên tố gồm năm nguyên tố cơ bản và hai nguyên tố tạo lai khác. Thành thử ra không thể dùng cách nguyên tố khắc mà đối chọi với nó được. Thậm chí chiêu đó còn bị rồng trắng bảy đầu dùng ngược lại.
Nhưng nó có điểm yếu đấy là không thể bay. Con rồng này tương truyền đã từng bị chiến thần tướng quân Bách Lý Nguyệt Ca trên Cửu Trùng Thiên cắt đi đôi cánh, bảy cái đầu lại rất nặng nên nó di chuyển cũng trì trệ. Với hai cặp sừng dài trên đầu, nếu nó không có râu và vảy rồng thì thoạt nhìn sẽ giống kì lân hơn.
Đương nhiên chiêu đánh trực diện của Hinh không khó nhằn gì với nó. Nó chỉ dùng cái đầu hệ thủy để đối chọi với nàng. Sức nước khiến uy lực của Thanh Luân kiếm giảm đi đáng kể.
Hinh nhẩm điều gì đó trong miệng, lời vừa dứt thì lớp đất dưới chân Thất Long mủn ra khiến nó đứng không vững. Lớp bùn nhão nhoẹt cũng khiến con rồng bảy đầu gặp khó khăn trong việc di chuyển.
Nhân lúc nước dập lửa sẽ tạo ra hơi làm giảm tầm nhìn, Hinh hóa chân thân thành cục đá để khiến Thất Long không kịp nhận ra, tiếp đất rồi thoắt cái lại biến nhân dạng chạy ra sau ôm chầm lấy nàng Cửu Tiêu Hồ lông xanh chạy đi.
Lúc ôm lấy Cửu Ý Hiên, người nàng liền bị máu ám lây sang nên đã bị Thất Long khứu giác nhạy bén đánh hơi.
Nó dùng cái đuôi dài đánh quật nàng đi. Thiên Hinh dù ngã vẫn không hề nới lỏng vòng tay đang ôm chặt bạch nguyệt quang của Cửu Vô Dạ. Nàng sống chết vùng dậy chạy đi ngay mặc cho mắt cá của nàng đang gào khóc vì bị trật.
Ai cũng nói thạch yêu là loài yêu quái máu lạnh, tinh vi nhất. Vì chúng không có tim lại cũng không biết thế nào là đau. Cái này Thiên Hinh không phủ nhận. Lúc nàng khinh công lên vách vực nơi có bạo quân nằm nghỉ, Hinh bị Thất Long hạ sát chiêu khiến lưng bị đốt cháy, da thịt và vải khét lẹt cứ thế dính chặt vào nhau.
Thiên Hinh không đau nhưng nàng biết kèo này cái lưng nàng xong rồi. Nàng vội vã vẽ một vòng tròn dịch chuyển đưa cả bốn trở về trước cơn thịnh nộ kinh thiên của rồng trắng bảy đầu.
Tất cả, kể từ khi Hinh đặt chân đến đây thì mọi chuyện diễn ra chưa đầy một khắc.
Khi ánh sáng vụt lướt qua đôi mắt nàng, Thiên Hinh chỉ thấy lớp đất đá tại nơi vách núi bị thần lực đánh cho nát vụn. Cả một khoảng đất rộng lớn to bằng vương cung đã bị nó san bằng. Bên tai là tiếng gầm rung chuyển cả đất trời. Thật ghê gớm. Hóa ra đó là sức mạnh của thần thú thượng cổ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.