Chương 4: Tôi không muốn người của mình bị người khác nhòm ngó
Anna thỏ bông
07/07/2024
Hàn Phong muốn Lý Di Băng cũng
phải trải qua cảm giác đau khổ ,tuyệt vọng giống như mình khi có người
thân trở thành người thực vật .
Anh sải bước đến phòng của Du Ngữ Yên, anh ngồi xuống bên cạnh cô ấy, khẽ nắm lấy tay cô thì thầm:
- Yên Nhi ,anh đã trả thù được cho em rồi, em mau tỉnh lại đi, kẻ gây ra tai nạn cho em cũng đang nằm cùng một bệnh viện với em. Anh vẫn chờ em tỉnh lại rồi tổ chức cho em một hôn lễ thật long trọng đấy.
Lý Di Băng lại xin nghỉ thêm một ngày để ổn định lại tâm trạng rồi lại lao đầu vào công việc. Cô muốn kiếm thật nhiều tiền để chạy chữa cho mẹ cô. Cũng chỉ như vậy cô mới có mục tiêu mà vươn lên trong cuộc sống. Nếu không cô sẽ buồn bã mà trở thành người tự kỷ mất.
Thấm thoắt cũng được ba tháng Lý Di Băng làm việc tại Hàn thị. Hàn Phong đối xử với Lý Di Băng khá dịu dàng, ôn hòa nên cô cũng không hề cảm thấy áp lực như mình vẫn nghĩ.
- Di Băng, tối nay là sinh nhật của Thịnh tổng, em đi cùng với tôi nhé.
- Dạ, Nhưng em chưa đi dự các buổi tiệc như vậy bao giờ em sẽ làm mất mặt của tổng giám đốc lắm.
- Lý Di Băng ,em là thư ký của tôi ,những chuyện như thế này trước sau gì thì em cũng phải làm quen. Không lẽ em bảo tối nay tôi dẫn Hứa Văn theo làm bạn gái sao ?
Từ bạn gái được anh thốt ra bằng chất giọng nam trầm ấm khiến Lý Di Băng đỏ mặt. Anh là muốn tối nay cô trở thành bạn gái của anh sao ?
Anh nhìn thấy hai má cô hồng hồng ,cũng ý thức được hai từ mình vừa nói có hơi mờ ám, anh hắng giọng:
- Di Băng em đi thu xếp công việc đi, chiều tôi sẽ đưa em đi trang điểm và chọn lễ phục , còn quà của Thịnh tổng tôi sẽ sai Hứa Văn chuẩn bị.
- Dạ, vâng.
Cô trả lời anh rồi vội vã rời khỏi phòng như chạy trốn.
Anh thấy vậy cũng không khỏi bật cười ,con thỏ này cũng chạy nhanh thật .
Buổi chiều, Hàn Phong đưa cô đến studio của bạn anh.
- Ôi, cơn gió nào thổi Hàn đại tổng tài đến chỗ tôi thế này ?
Lin là một cô gái trạc tuổi Hàn Phong, là một nhà thiết kế rất xuất sắc cũng có giao tình rất tốt với Hàn Phong.
- Lin , cô đừng đùa nữa , cô mau trang điểm cho cô gái này cho tôi, tối nay chúng tôi có một buổi tiệc.
- Ồ ,thì ra là một mỹ nhân, nhìn em trong sáng thật đấy, sao em lại quen được con cáo già Hàn Phong này vậy ?
Lý Di Băng bật cười, cô thấy Lin là một cô gái rất thoải mái và dễ gần.
- Chị thật vui tính, em xin tự giới thiệu ,em là Lý Di Băng là thư ký của anh ấy.
- Ôi ,được được ,có cô thư ký xinh đẹp như thế này ,chỉ ngày ngày nhìn em thôi cũng đủ no mắt rồi. Tôi nhìn em lại thấy có cảm hứng thiết kế quá đi .
Sau hai tiếng ,cuối cùng cũng xong . Lin dẫn Lý Di Băng từ trong phòng trang điểm đi ra.
Giây phút Hàn Phong nhìn thấy cô, anh suýt chút nữa đánh rơi cả quyển tạp chí xuống đất.
Cô gái trước mặt anh khiến bất kì người đàn ông nào đứng trước mặt cô cũng phải đổ gục, từ khóe mắt , chân mày ,bờ môi đều toát lên vẻ đẹp đầy quyến rũ, nhưng cũng rất sạch sẽ. Ánh mắt ngây thơ chưa trải sự đời nhưng thân hình thì lại bốc lửa quyến rũ, bộ váy khoét eo hở lưng vô cùng kích thích người khác phái.
Hàn Phong nhìn cô đến thẫn thờ từ si mê ,nóng cháy đến thâm trầm rồi hằm hằm tức giận :
- Lin ,mọi thứ của cô ấy đều hoàn hảo trừ bộ váy này, nó quá hở.
- Tôi thấy rất đẹp mà ,bây giờ các cô gái đều mặc như vậy .Nó ...
- Tôi nhắc lại một lần nữa ,cô mau thay cho cô ấy bộ váy khác, tốt nhất là kín đáo một chút ,tôi không muốn người của mình bị người khác nhòm ngó .
Lại là một câu nói mờ ám thứ hai trong ngày.
- Oh ,thì ra là người của cậu ,sao cậu không nói sớm ,tôi tưởng cô ấy chỉ là thư ký của cậu thôi chứ .
Lý Di Băng ngại ngùng đỏ mặt, theo Lin vào trong thay bộ váy khác. Thực ra Lin cố ý mặc bộ váy đó cho Lý Di Băng để xem phản ứng của Hàn Phong thế nào thôi.
Sự thật là cô ấy đã chuẩn bị cho Lý Di Băng một bộ váy sequin thiết kế xẻ cao đùi , ôm sát ,không hở lưng cũng không hở eo ,vừa hay có thể khoe trọn ba vòng của Lý Di Băng một cách hoàn hảo.
- Hàn Phong bộ váy này cũng quá kín đáo rồi, tại dáng người cô ấy quá ma quỷ thôi, mặc bộ nào lên người cũng thấy quyến rũ, tôi là con gái nhìn còn mê ,huống chi tên trai đang hừng hực như cậu.
- Lin, cậu thử nói một câu nữa xem, ngày mai tôi sẽ cho người dỡ tiệm của cậu đưa cậu về Anh quốc đấy.
- Thôi ,cho tôi xin, tôi đùa chút thôi mà, cậu nhìn cô ấy nhiều như vậy từ nãy đến giờ đừng nói là không hài lòng nữa, hai người mau đi đi, nhớ đưa thẻ cho tôi đấy Hàn Phong.
-Biết rồi.
Anh sải bước đến phòng của Du Ngữ Yên, anh ngồi xuống bên cạnh cô ấy, khẽ nắm lấy tay cô thì thầm:
- Yên Nhi ,anh đã trả thù được cho em rồi, em mau tỉnh lại đi, kẻ gây ra tai nạn cho em cũng đang nằm cùng một bệnh viện với em. Anh vẫn chờ em tỉnh lại rồi tổ chức cho em một hôn lễ thật long trọng đấy.
Lý Di Băng lại xin nghỉ thêm một ngày để ổn định lại tâm trạng rồi lại lao đầu vào công việc. Cô muốn kiếm thật nhiều tiền để chạy chữa cho mẹ cô. Cũng chỉ như vậy cô mới có mục tiêu mà vươn lên trong cuộc sống. Nếu không cô sẽ buồn bã mà trở thành người tự kỷ mất.
Thấm thoắt cũng được ba tháng Lý Di Băng làm việc tại Hàn thị. Hàn Phong đối xử với Lý Di Băng khá dịu dàng, ôn hòa nên cô cũng không hề cảm thấy áp lực như mình vẫn nghĩ.
- Di Băng, tối nay là sinh nhật của Thịnh tổng, em đi cùng với tôi nhé.
- Dạ, Nhưng em chưa đi dự các buổi tiệc như vậy bao giờ em sẽ làm mất mặt của tổng giám đốc lắm.
- Lý Di Băng ,em là thư ký của tôi ,những chuyện như thế này trước sau gì thì em cũng phải làm quen. Không lẽ em bảo tối nay tôi dẫn Hứa Văn theo làm bạn gái sao ?
Từ bạn gái được anh thốt ra bằng chất giọng nam trầm ấm khiến Lý Di Băng đỏ mặt. Anh là muốn tối nay cô trở thành bạn gái của anh sao ?
Anh nhìn thấy hai má cô hồng hồng ,cũng ý thức được hai từ mình vừa nói có hơi mờ ám, anh hắng giọng:
- Di Băng em đi thu xếp công việc đi, chiều tôi sẽ đưa em đi trang điểm và chọn lễ phục , còn quà của Thịnh tổng tôi sẽ sai Hứa Văn chuẩn bị.
- Dạ, vâng.
Cô trả lời anh rồi vội vã rời khỏi phòng như chạy trốn.
Anh thấy vậy cũng không khỏi bật cười ,con thỏ này cũng chạy nhanh thật .
Buổi chiều, Hàn Phong đưa cô đến studio của bạn anh.
- Ôi, cơn gió nào thổi Hàn đại tổng tài đến chỗ tôi thế này ?
Lin là một cô gái trạc tuổi Hàn Phong, là một nhà thiết kế rất xuất sắc cũng có giao tình rất tốt với Hàn Phong.
- Lin , cô đừng đùa nữa , cô mau trang điểm cho cô gái này cho tôi, tối nay chúng tôi có một buổi tiệc.
- Ồ ,thì ra là một mỹ nhân, nhìn em trong sáng thật đấy, sao em lại quen được con cáo già Hàn Phong này vậy ?
Lý Di Băng bật cười, cô thấy Lin là một cô gái rất thoải mái và dễ gần.
- Chị thật vui tính, em xin tự giới thiệu ,em là Lý Di Băng là thư ký của anh ấy.
- Ôi ,được được ,có cô thư ký xinh đẹp như thế này ,chỉ ngày ngày nhìn em thôi cũng đủ no mắt rồi. Tôi nhìn em lại thấy có cảm hứng thiết kế quá đi .
Sau hai tiếng ,cuối cùng cũng xong . Lin dẫn Lý Di Băng từ trong phòng trang điểm đi ra.
Giây phút Hàn Phong nhìn thấy cô, anh suýt chút nữa đánh rơi cả quyển tạp chí xuống đất.
Cô gái trước mặt anh khiến bất kì người đàn ông nào đứng trước mặt cô cũng phải đổ gục, từ khóe mắt , chân mày ,bờ môi đều toát lên vẻ đẹp đầy quyến rũ, nhưng cũng rất sạch sẽ. Ánh mắt ngây thơ chưa trải sự đời nhưng thân hình thì lại bốc lửa quyến rũ, bộ váy khoét eo hở lưng vô cùng kích thích người khác phái.
Hàn Phong nhìn cô đến thẫn thờ từ si mê ,nóng cháy đến thâm trầm rồi hằm hằm tức giận :
- Lin ,mọi thứ của cô ấy đều hoàn hảo trừ bộ váy này, nó quá hở.
- Tôi thấy rất đẹp mà ,bây giờ các cô gái đều mặc như vậy .Nó ...
- Tôi nhắc lại một lần nữa ,cô mau thay cho cô ấy bộ váy khác, tốt nhất là kín đáo một chút ,tôi không muốn người của mình bị người khác nhòm ngó .
Lại là một câu nói mờ ám thứ hai trong ngày.
- Oh ,thì ra là người của cậu ,sao cậu không nói sớm ,tôi tưởng cô ấy chỉ là thư ký của cậu thôi chứ .
Lý Di Băng ngại ngùng đỏ mặt, theo Lin vào trong thay bộ váy khác. Thực ra Lin cố ý mặc bộ váy đó cho Lý Di Băng để xem phản ứng của Hàn Phong thế nào thôi.
Sự thật là cô ấy đã chuẩn bị cho Lý Di Băng một bộ váy sequin thiết kế xẻ cao đùi , ôm sát ,không hở lưng cũng không hở eo ,vừa hay có thể khoe trọn ba vòng của Lý Di Băng một cách hoàn hảo.
- Hàn Phong bộ váy này cũng quá kín đáo rồi, tại dáng người cô ấy quá ma quỷ thôi, mặc bộ nào lên người cũng thấy quyến rũ, tôi là con gái nhìn còn mê ,huống chi tên trai đang hừng hực như cậu.
- Lin, cậu thử nói một câu nữa xem, ngày mai tôi sẽ cho người dỡ tiệm của cậu đưa cậu về Anh quốc đấy.
- Thôi ,cho tôi xin, tôi đùa chút thôi mà, cậu nhìn cô ấy nhiều như vậy từ nãy đến giờ đừng nói là không hài lòng nữa, hai người mau đi đi, nhớ đưa thẻ cho tôi đấy Hàn Phong.
-Biết rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.