Chương 2: Hot Search
Thu nhị miêu
23/02/2022
Triệu Thanh Hoan sẽ không nghĩ tới Tịnh Ngộ sẽ nói như vậy, sửng sốt một chút, thì cười rộ lên trêu ghẹo “Tịnh Ngộ không phải là anh còn thích em đó chứ, chúng ta.... Cũng đã chia tay 4 năm rồi. ”
“không có” Tịnh Ngộ nói.
Nụ cười trong mắt Triệu Thanh Hoan có chút ngẩn ngơ, sau đó nói “vậy thì tốt, lúc đầu sau khi em rời đi, nghe Giang Nhượng nói, anh không có thay đổi gì, em cũng đoán ra được, anh cùng em giống nhau, cũng không thích đối phương quá nhiều. ”
Tịnh Ngộ im lặng.
Triệu Thanh Hoan nhất thời cũng không lên tiếng.
Lòng bàn tay của cô dưới lớp áo khoác đang đan chặt vào nhau, giả vờ nhẹ nhõm “mấy năm không gặp, anh vẫn như trước, em đã từng nghe qua bài hát của nhóm anh, cũng khá hay, sau khi về nước, em tin tưởng sự phát truyển của anh còn tốt hơn so với ở nước ngoài, nếu có gì cần hỗ trợ, thì có thể liên hệ cho em ”
Triệu Thanh Hoan khi còn trẻ rất cuồng loạn, gây ra rất nhiều món nợ đào hoa.
Dù gặp được người bạn trai cũ nào, cô cũng đều rất hào phóng.
Nhưng Tịnh Ngộ là người duy nhất, như cái gai cõng sau lưng cô, rất khó chịu.
Khi Tịnh Ngộ không nói gì, cô sẽ sợ hãi.
Cũng giống như mấy năm trước, khi họ vẫn còn ở bên nhau.
Mỗi lần cô khiến Tịnh Ngộ tức giận, hắn sẽ không nói gì cả.
Lúc đó, cô rất sợ, dục vọng kiểm soát và chiếm hữu của Tịnh Ngộ rất mạnh, chỉ cần cô nói một lời với người đàn ông khác, hắn sẽ tức giận.
Chỉ là, cô có chút sợ, nhưng giờ không liên quan tới Tịnh Ngộ nữa rồi.
“A Ngộ, sao anh không nói gì? ”
“Này, nói cái coi”
“A Ngộ, nếu anh tức giận, vậy chúng ta chia tay..... ”
Chỉ cần cô nói chia tay, Tịnh Ngộ sẽ hung hăng giáo huấn cô trong căn hộ họ sống chung.
Triệu Thanh Hoan buộc mình phải thoát khỏi dòng suy nghĩ trong ký ức, cô nhận ra mặt có chút nóng lên, phải tìm cách rời khỏi đây.
Cô gõ đầu, như nhớ ra điều gì đó “suýt nữa thì quên mất, baba gọi điện thoại tới tìm em có việc, vậy em đi trước đây. ”
Dù sao cô cũng giành được, giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất, nhờ vào tài diễn xuất của mình, Triệu Thanh Hoan tự nhận mình có diễn xuất vô cùng tự nhiên, nhìn không ra sơ hở gì.
Cô còn chưa kịp đi, thì tay đã bị người nắm lại.
Tịnh Ngộ một tay nắm lấy cổ tay cô, tay còn lại cầm điện thoại để trước mặt cô, trên điện thoại có một mã QR.
Anh nói “không có phương thức liên lạc, thì làm sao tìm em hỗ trợ? ”
Triệu Thanh Hoan đột nhiên nhớ tới, Tịnh Ngộ là người duy nhất cô kéo vào danh sách đen*.
*ý chỉ đã xóa và chặn liên lạc
Triệu Thanh Hoan vội vàng lấy điện thoại ra quét mã kia, không biết sao cô lại hoảng sợ.
Tên Wechat của anh vẫn gọi là a Ngộ, không nghĩ tới, anh chưa đổi tên.
Bởi vì cô luôn gọi anh như vậy, nên cô lấy biệt danh của anh đặt tên nickname trên Wechat, đổi thành a Ngộ.
Chắc là cách làm người, có nề nếp chẳng vui vẻ gì.
Cũng giống như, cô theo đuổi Tịnh Ngộ, là bởi vì hắn anh tuấn, đẹp trai, là "bông hoa cao lãnh" khiến tất cả nữ sinh trong trường đại học không thể chạm vào, cho nên cô mới muốn có được.
Chỉ là, khi có được rồi, thì lại không quý trọng mà thôi.
Chậc chậc, nghĩ tới điều này, Triệu Thanh Hoan cảm thấy mình như một tên cặn bã vậy.
Triệu Thanh Hoan sau khi thêm bạn bè, thì phất tay bỏ đi.
Hôm nay là sinh nhật của Giang Nhượng, Giang Nhượng và Tịnh Ngộ là anh em tốt cùng ký túc xá trường đại học, sau đó họ ra nước ngoài và thành lập một nhóm nhạc nam, bao gồm, 2 thành viên khác của công ty hợp lại thành một nhóm 4 người UMI.
Triệu Thanh Hoan có một điều cấm kị, đó là không ăn anh em tốt của bạn trai mình.
Vì vậy, sau khi cô và Tịnh Ngộ chia tay, quan hệ của cô và Giang Nhượng vẫn rất tốt, nhiều năm như vậy vẫn còn liên hệ.
Giang Nhượng và Tịnh Ngộ là trong tháng này về nước, phát triển trong thời gian tới.
Lần này, sinh nhật của Giang Nhượng, Triệu Thanh Hoan tự nhiên sẽ tới bữa tiệc.
Cô đã nghĩ đến "cuộc gặp lại với Tịnh Ngộ" vô số lần, chỉ duy nhất chưa nghĩ tới điều này.
Triệu Thanh Hoan say rượu, không thể lái xe.
Trong lòng lại có chút khô khốc.
Cô đội mũ lưỡi trai lên, và đeo khẩu trang, rồi đi đến cửa hàng tiện lợi gần đó mua thuốc lá.
Mua thuốc lá xong, cô ngồi trên hàng lang của công viên cách đó không xa, tháo khẩu trang, châm một điếu thuốc, khi chuẩn bị hút.
Cuộc gọi wechat của người đại diện là chị lisa gọi tới.
Cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, bật nghe điện thoại.
“Thanh Hoan, em với Tịnh Ngộ có chuyện gì vậy? ”
Triệu Thanh Hoan chậm dãi nói “Hở? ”
“bà cô của tôi ơi, hot search rồi, cô còn chưa biết hả? ”
------------lời tác giả------------
Sách của Nhị Miêu, hai chương mới, vừa mới viết xong, mời mọi người thử đọc.
“không có” Tịnh Ngộ nói.
Nụ cười trong mắt Triệu Thanh Hoan có chút ngẩn ngơ, sau đó nói “vậy thì tốt, lúc đầu sau khi em rời đi, nghe Giang Nhượng nói, anh không có thay đổi gì, em cũng đoán ra được, anh cùng em giống nhau, cũng không thích đối phương quá nhiều. ”
Tịnh Ngộ im lặng.
Triệu Thanh Hoan nhất thời cũng không lên tiếng.
Lòng bàn tay của cô dưới lớp áo khoác đang đan chặt vào nhau, giả vờ nhẹ nhõm “mấy năm không gặp, anh vẫn như trước, em đã từng nghe qua bài hát của nhóm anh, cũng khá hay, sau khi về nước, em tin tưởng sự phát truyển của anh còn tốt hơn so với ở nước ngoài, nếu có gì cần hỗ trợ, thì có thể liên hệ cho em ”
Triệu Thanh Hoan khi còn trẻ rất cuồng loạn, gây ra rất nhiều món nợ đào hoa.
Dù gặp được người bạn trai cũ nào, cô cũng đều rất hào phóng.
Nhưng Tịnh Ngộ là người duy nhất, như cái gai cõng sau lưng cô, rất khó chịu.
Khi Tịnh Ngộ không nói gì, cô sẽ sợ hãi.
Cũng giống như mấy năm trước, khi họ vẫn còn ở bên nhau.
Mỗi lần cô khiến Tịnh Ngộ tức giận, hắn sẽ không nói gì cả.
Lúc đó, cô rất sợ, dục vọng kiểm soát và chiếm hữu của Tịnh Ngộ rất mạnh, chỉ cần cô nói một lời với người đàn ông khác, hắn sẽ tức giận.
Chỉ là, cô có chút sợ, nhưng giờ không liên quan tới Tịnh Ngộ nữa rồi.
“A Ngộ, sao anh không nói gì? ”
“Này, nói cái coi”
“A Ngộ, nếu anh tức giận, vậy chúng ta chia tay..... ”
Chỉ cần cô nói chia tay, Tịnh Ngộ sẽ hung hăng giáo huấn cô trong căn hộ họ sống chung.
Triệu Thanh Hoan buộc mình phải thoát khỏi dòng suy nghĩ trong ký ức, cô nhận ra mặt có chút nóng lên, phải tìm cách rời khỏi đây.
Cô gõ đầu, như nhớ ra điều gì đó “suýt nữa thì quên mất, baba gọi điện thoại tới tìm em có việc, vậy em đi trước đây. ”
Dù sao cô cũng giành được, giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất, nhờ vào tài diễn xuất của mình, Triệu Thanh Hoan tự nhận mình có diễn xuất vô cùng tự nhiên, nhìn không ra sơ hở gì.
Cô còn chưa kịp đi, thì tay đã bị người nắm lại.
Tịnh Ngộ một tay nắm lấy cổ tay cô, tay còn lại cầm điện thoại để trước mặt cô, trên điện thoại có một mã QR.
Anh nói “không có phương thức liên lạc, thì làm sao tìm em hỗ trợ? ”
Triệu Thanh Hoan đột nhiên nhớ tới, Tịnh Ngộ là người duy nhất cô kéo vào danh sách đen*.
*ý chỉ đã xóa và chặn liên lạc
Triệu Thanh Hoan vội vàng lấy điện thoại ra quét mã kia, không biết sao cô lại hoảng sợ.
Tên Wechat của anh vẫn gọi là a Ngộ, không nghĩ tới, anh chưa đổi tên.
Bởi vì cô luôn gọi anh như vậy, nên cô lấy biệt danh của anh đặt tên nickname trên Wechat, đổi thành a Ngộ.
Chắc là cách làm người, có nề nếp chẳng vui vẻ gì.
Cũng giống như, cô theo đuổi Tịnh Ngộ, là bởi vì hắn anh tuấn, đẹp trai, là "bông hoa cao lãnh" khiến tất cả nữ sinh trong trường đại học không thể chạm vào, cho nên cô mới muốn có được.
Chỉ là, khi có được rồi, thì lại không quý trọng mà thôi.
Chậc chậc, nghĩ tới điều này, Triệu Thanh Hoan cảm thấy mình như một tên cặn bã vậy.
Triệu Thanh Hoan sau khi thêm bạn bè, thì phất tay bỏ đi.
Hôm nay là sinh nhật của Giang Nhượng, Giang Nhượng và Tịnh Ngộ là anh em tốt cùng ký túc xá trường đại học, sau đó họ ra nước ngoài và thành lập một nhóm nhạc nam, bao gồm, 2 thành viên khác của công ty hợp lại thành một nhóm 4 người UMI.
Triệu Thanh Hoan có một điều cấm kị, đó là không ăn anh em tốt của bạn trai mình.
Vì vậy, sau khi cô và Tịnh Ngộ chia tay, quan hệ của cô và Giang Nhượng vẫn rất tốt, nhiều năm như vậy vẫn còn liên hệ.
Giang Nhượng và Tịnh Ngộ là trong tháng này về nước, phát triển trong thời gian tới.
Lần này, sinh nhật của Giang Nhượng, Triệu Thanh Hoan tự nhiên sẽ tới bữa tiệc.
Cô đã nghĩ đến "cuộc gặp lại với Tịnh Ngộ" vô số lần, chỉ duy nhất chưa nghĩ tới điều này.
Triệu Thanh Hoan say rượu, không thể lái xe.
Trong lòng lại có chút khô khốc.
Cô đội mũ lưỡi trai lên, và đeo khẩu trang, rồi đi đến cửa hàng tiện lợi gần đó mua thuốc lá.
Mua thuốc lá xong, cô ngồi trên hàng lang của công viên cách đó không xa, tháo khẩu trang, châm một điếu thuốc, khi chuẩn bị hút.
Cuộc gọi wechat của người đại diện là chị lisa gọi tới.
Cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm, bật nghe điện thoại.
“Thanh Hoan, em với Tịnh Ngộ có chuyện gì vậy? ”
Triệu Thanh Hoan chậm dãi nói “Hở? ”
“bà cô của tôi ơi, hot search rồi, cô còn chưa biết hả? ”
------------lời tác giả------------
Sách của Nhị Miêu, hai chương mới, vừa mới viết xong, mời mọi người thử đọc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.