Yêu Hậu Đừng Đi Trẫm Lại Sửa Tường
Chương 27
Lãnh Vũ Hinh
26/04/2016
"Ngươi như vậy là muốn làm vi sư tức chết ư." Cánh tay không ngừng vuốt vuốt ngực, "Ngươi không biết kính già sao?"
"Được rồi, đừng tức giận , vội vả tìm ta như vậy để làm gì?"
"Trong mắt ngươi không biết còn coi ta là sư phó không, ngươi a, chỉ cần có được một nữa sự hiếu thuận như tiểu hồ ly thì tốt rồi." nhắc mới nhớ, cái quỷ tinh linh đáng yêu lúc nào cũng biết cách làm cho hắn vui vẻ kia, hiện tại không biết như thế nào rồi, đôi mắt quỷ Lão Tử không khỏi đỏ lên.
Đào Hoa Nam liếc mắt nhìn sư phó, hóa ra là sư phó nhớ mong tiểu hồ ly phù tấn tìm không thấy nàng mới nhớ tới hắn, nếu không có sự kiện kia, chắt chắn sư phó lại canh giữ ở bên người nàng, thế nên bây giờ bắt đầu hối hận chứ gì.
Lúc trước thì hết lần này tới lần khác ở lại trấn giữ cái hang thần bí đã phong ấn bị người ta phá hư, mà người phong ấn cái hang lại là vị đại trưởng lão vì đại giới mà phải trả giá bằng chính sinh mệnh của mình ở dưới đó lập nên hai tầng phong ấn, cũng lấy máu của chính mình làm thành kết giới khó đánh hạ nhất.
Thế như loại phong ấn cùng kết giới khó đáng hạ như vậy chỉ trong một đêm lại bị người phá vỡ, nhân gian bị che kín bởi một tầng bóng đen, may mà các loại yêu quái ở trong hang bị phong ấn quá lâu nên ma lực hiện tại không bằng lúc trước, vì thế Bát Đại Trưởng lão cùng với các đại đệ tử đã cùng tụ tập lại để cùng nhau thương lượng đối xách tốt nhất.
Nhưng mà lòng người lại cực kì hoảng sợ, có người nói trong ma quỷ trong Ma Quật đã trốn ra, cũng có người nói gần đây dịch bệnh đang hoành hành cũng là do ma giới đang bắt đầu xâm nhâp vào nhân gian, vì thế càng tạo ra nhiều khủng hoảng.
Ma giới vẫn lấy Nhân Gian Giới phản đối cảm xúc ra sức lượng, cùng phật giới bất đồng.(ta không hiểu câu này aaaa)
"Sư phó, ngươi nhìn thử bên kia sãy ra chuyện gì?"
"Không biết, cả tám người chúng ta cùng nhau hợp lực đã đánh hạ cái phong ấn rồi, hiện tại ma quật này chỉ còn lại cái vỏ trống, chúng ta thủ tại chỗ này cũng không cảm nhận được chút ma khí nào, chỉ sợ là ma quái ở bên trong đã trốn ra hết, bây giờ chúng ta khởi hành đi Huyền Thai Sơn bàn bạc bước tiếp theo, chỉ lưu lại Tử Minh trưởng lão lúc này đang trông coi."
"Hoa đào, tiểu hồ ly hiện tại như thế nào , ngươi có nhìn thấy nàng không? Phi thăng rồi sao? nãy giờ vi sư luôn bấm tay tính thử vận mệnh của nàng, nhưng lại tính không ra."
"Sư phó, Thiên Lãnh nàng, nàng bị đánh quay về nguyên hình rồi, cũng may vừa đúng lúc chúng ta đuổi tới, nhặc về cho nàng một mạng."
"Được rồi, đừng tức giận , vội vả tìm ta như vậy để làm gì?"
"Trong mắt ngươi không biết còn coi ta là sư phó không, ngươi a, chỉ cần có được một nữa sự hiếu thuận như tiểu hồ ly thì tốt rồi." nhắc mới nhớ, cái quỷ tinh linh đáng yêu lúc nào cũng biết cách làm cho hắn vui vẻ kia, hiện tại không biết như thế nào rồi, đôi mắt quỷ Lão Tử không khỏi đỏ lên.
Đào Hoa Nam liếc mắt nhìn sư phó, hóa ra là sư phó nhớ mong tiểu hồ ly phù tấn tìm không thấy nàng mới nhớ tới hắn, nếu không có sự kiện kia, chắt chắn sư phó lại canh giữ ở bên người nàng, thế nên bây giờ bắt đầu hối hận chứ gì.
Lúc trước thì hết lần này tới lần khác ở lại trấn giữ cái hang thần bí đã phong ấn bị người ta phá hư, mà người phong ấn cái hang lại là vị đại trưởng lão vì đại giới mà phải trả giá bằng chính sinh mệnh của mình ở dưới đó lập nên hai tầng phong ấn, cũng lấy máu của chính mình làm thành kết giới khó đánh hạ nhất.
Thế như loại phong ấn cùng kết giới khó đáng hạ như vậy chỉ trong một đêm lại bị người phá vỡ, nhân gian bị che kín bởi một tầng bóng đen, may mà các loại yêu quái ở trong hang bị phong ấn quá lâu nên ma lực hiện tại không bằng lúc trước, vì thế Bát Đại Trưởng lão cùng với các đại đệ tử đã cùng tụ tập lại để cùng nhau thương lượng đối xách tốt nhất.
Nhưng mà lòng người lại cực kì hoảng sợ, có người nói trong ma quỷ trong Ma Quật đã trốn ra, cũng có người nói gần đây dịch bệnh đang hoành hành cũng là do ma giới đang bắt đầu xâm nhâp vào nhân gian, vì thế càng tạo ra nhiều khủng hoảng.
Ma giới vẫn lấy Nhân Gian Giới phản đối cảm xúc ra sức lượng, cùng phật giới bất đồng.(ta không hiểu câu này aaaa)
"Sư phó, ngươi nhìn thử bên kia sãy ra chuyện gì?"
"Không biết, cả tám người chúng ta cùng nhau hợp lực đã đánh hạ cái phong ấn rồi, hiện tại ma quật này chỉ còn lại cái vỏ trống, chúng ta thủ tại chỗ này cũng không cảm nhận được chút ma khí nào, chỉ sợ là ma quái ở bên trong đã trốn ra hết, bây giờ chúng ta khởi hành đi Huyền Thai Sơn bàn bạc bước tiếp theo, chỉ lưu lại Tử Minh trưởng lão lúc này đang trông coi."
"Hoa đào, tiểu hồ ly hiện tại như thế nào , ngươi có nhìn thấy nàng không? Phi thăng rồi sao? nãy giờ vi sư luôn bấm tay tính thử vận mệnh của nàng, nhưng lại tính không ra."
"Sư phó, Thiên Lãnh nàng, nàng bị đánh quay về nguyên hình rồi, cũng may vừa đúng lúc chúng ta đuổi tới, nhặc về cho nàng một mạng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.