Chương 18: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai
Quyết Tuyệt
03/10/2023
Từ sau khi Chúc Cẩm bùng nổ, thiên viện đã khôi phục lại trạng thái yên tĩnh. Không một ai tới đây, cũng không có ai…… Tới đưa cơm cho hai người nữa.
Bụng Chúc Cẩm đều đã kêu ục ục.
“Tâm Nhi, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Lâm thị lo lắng không thôi, dùng ánh mắt trông mong mà nhìn Chúc Cẩm.
“Chúng ta tự đi đến phòng bếp ăn.” Chúc Cẩm sờ sờ cái bụng của mình, tỏ vẻ không chút do dự.
Từ sau khi xuyên không tới đây, nàng đã vận động rất nhiều, vậy nên lúc này thực sự cảm thấy có hơi đói bụng……
******
Lúc này, bên trong phòng bếp của Tân phủ không thiếu người đến kẻ đi, ai nấy đều đang vội vàng.
Một bà tử thoáng nhìn qua những người kia sau đó lại cất tiếng hỏi nha hoàn bên cạnh: “Trưa hôm nay chúng ta đã không đưa cơm cho Lâm di nương, đến buổi tối vẫn không đưa cơm hay sao?”
“Giang ma ma, quận chúa đã nói không cần phải quản hai người họ.” Nha hoàn kia trả lời vị ma ma trước mặt mình.
“Nhưng mà……” Giang ma ma nhăn mày lại.
“Giang ma ma, suy cho cùng chúng ta cũng chỉ là hạ nhân, tốt nhất đừng nên đi quản chuyện của chủ tử.” Nha đầu kia lại nói.
Giang ma ma thở dài, bà ấy cũng không nói thêm gì nữa.
Lâm di nương vốn là người tốt, chỉ có điều người tốt chưa chắc mệnh đã tốt, mà suy cho cùng bà ấy cũng chỉ là một kẻ hạ nhân, không thể làm được bất cứ một điều gì.
“Nghe nói, hôm nay Nhị tiểu thư đã động thủ đánh người!”
“Chính là nàng đã động thủ đánh người, hơn nữa ta còn tận mắt nhìn thấy đấy. Sức lực của Nhị tiểu thư vô cùng vô cùng lớn, có thể tùy tiện túm lấy người ta rồi ném đi thật xa.”
“Ta nghe nói Quận chúa đã ném vỡ vài cái chén rồi, có vẻ vô cùng tức giận.”
……
Giang ma ma không nói gì, duy chỉ có mấy nha hoàn tới phòng bếp lấy cơm tối lại thì thào to nhỏ.
Tin tức Nhị tiểu thư đột nhiên trở nên không dễ chọc cứ vậy mà bắt đầu từ những lời thì thầm to nhỏ mà nhanh chóng truyền ra khỏi Tân phủ.
Sau khi đám nha hoàn bàn tán được mấy câu liền bắt đầu lấy cơm. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có người hoảng sợ mà thốt lên: “Nhị tiểu thư và Lâm di nương tới rồi!”
Quả thật, Chúc Cẩm và Lâm thị đã tới.
Sau khi Chúc Cẩm rơi xuống nước rồi lên được bờ cũng chưa được tắm rửa tử tế, lúc này vẫn còn là dáng vẻ đầu bù tóc rối, thỉnh thoảng nàng còn nhìn trái ngó phải. Mà Lâm thị vẫn mặc trên người một bộ đồ cũ, cả người toát ra dáng vẻ bất an…… Chỉ nhìn cách ăn mặc lẫn khí chất của cả hai người rõ ràng còn kém xa cả nha hoàn được yêu thích trong phủ.
Nhìn thấy hai người cùng nhau đi tới, có người lộ rõ vẻ đồng tình, cũng có người khinh thường mà bĩu môi. Chỉ có điều tất cả những lời bàn tán kia đều lập tức dừng lại.
Chúc Cẩm biết bản thân nàng đang bị người ta bàn tán, nhưng nàng cũng không thèm để ý, nàng kéo Lâm thị đi vào phòng bếp, sau đó lại chạy về hướng tỏa ra mùi thơm nhất.
Vịt bát bảo với lớp da bóng loáng, thịt bò khô được cắt thành lát mỏng, thịt xào thơm phưng phức, hơn nữa còn có cả cá chua ngọt chỉ ngửi mùi đã khiến cho người ta có cảm giác đặc biệt muốn ăn ……
Mà quả thật có rất nhiều món ăn mà Chúc Cẩm cũng không biết, nhưng nàng biết những món ăn đó đều là những thứ đồ tốt, chỉ là những thứ đồ tốt này sẽ lập tức bị người ta bê đi.
“Dừng lại!” Chúc Cẩm ngăn cản mấy nha hoàn kia: “Ta muốn ăn mấy món ăn này!” Nàng tùy tiện vơ tay, trực tiếp gom lấy bảy tám món.
“Nhị tiểu thư, vịt bát bảo này là của lão phu nhân đấy!”
“Nhị tiểu thư, hôm nay Đại thiếu gia đặc biệt yêu cầu muốn ăn thịt bò!”
Bụng Chúc Cẩm đều đã kêu ục ục.
“Tâm Nhi, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Lâm thị lo lắng không thôi, dùng ánh mắt trông mong mà nhìn Chúc Cẩm.
“Chúng ta tự đi đến phòng bếp ăn.” Chúc Cẩm sờ sờ cái bụng của mình, tỏ vẻ không chút do dự.
Từ sau khi xuyên không tới đây, nàng đã vận động rất nhiều, vậy nên lúc này thực sự cảm thấy có hơi đói bụng……
******
Lúc này, bên trong phòng bếp của Tân phủ không thiếu người đến kẻ đi, ai nấy đều đang vội vàng.
Một bà tử thoáng nhìn qua những người kia sau đó lại cất tiếng hỏi nha hoàn bên cạnh: “Trưa hôm nay chúng ta đã không đưa cơm cho Lâm di nương, đến buổi tối vẫn không đưa cơm hay sao?”
“Giang ma ma, quận chúa đã nói không cần phải quản hai người họ.” Nha hoàn kia trả lời vị ma ma trước mặt mình.
“Nhưng mà……” Giang ma ma nhăn mày lại.
“Giang ma ma, suy cho cùng chúng ta cũng chỉ là hạ nhân, tốt nhất đừng nên đi quản chuyện của chủ tử.” Nha đầu kia lại nói.
Giang ma ma thở dài, bà ấy cũng không nói thêm gì nữa.
Lâm di nương vốn là người tốt, chỉ có điều người tốt chưa chắc mệnh đã tốt, mà suy cho cùng bà ấy cũng chỉ là một kẻ hạ nhân, không thể làm được bất cứ một điều gì.
“Nghe nói, hôm nay Nhị tiểu thư đã động thủ đánh người!”
“Chính là nàng đã động thủ đánh người, hơn nữa ta còn tận mắt nhìn thấy đấy. Sức lực của Nhị tiểu thư vô cùng vô cùng lớn, có thể tùy tiện túm lấy người ta rồi ném đi thật xa.”
“Ta nghe nói Quận chúa đã ném vỡ vài cái chén rồi, có vẻ vô cùng tức giận.”
……
Giang ma ma không nói gì, duy chỉ có mấy nha hoàn tới phòng bếp lấy cơm tối lại thì thào to nhỏ.
Tin tức Nhị tiểu thư đột nhiên trở nên không dễ chọc cứ vậy mà bắt đầu từ những lời thì thầm to nhỏ mà nhanh chóng truyền ra khỏi Tân phủ.
Sau khi đám nha hoàn bàn tán được mấy câu liền bắt đầu lấy cơm. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên có người hoảng sợ mà thốt lên: “Nhị tiểu thư và Lâm di nương tới rồi!”
Quả thật, Chúc Cẩm và Lâm thị đã tới.
Sau khi Chúc Cẩm rơi xuống nước rồi lên được bờ cũng chưa được tắm rửa tử tế, lúc này vẫn còn là dáng vẻ đầu bù tóc rối, thỉnh thoảng nàng còn nhìn trái ngó phải. Mà Lâm thị vẫn mặc trên người một bộ đồ cũ, cả người toát ra dáng vẻ bất an…… Chỉ nhìn cách ăn mặc lẫn khí chất của cả hai người rõ ràng còn kém xa cả nha hoàn được yêu thích trong phủ.
Nhìn thấy hai người cùng nhau đi tới, có người lộ rõ vẻ đồng tình, cũng có người khinh thường mà bĩu môi. Chỉ có điều tất cả những lời bàn tán kia đều lập tức dừng lại.
Chúc Cẩm biết bản thân nàng đang bị người ta bàn tán, nhưng nàng cũng không thèm để ý, nàng kéo Lâm thị đi vào phòng bếp, sau đó lại chạy về hướng tỏa ra mùi thơm nhất.
Vịt bát bảo với lớp da bóng loáng, thịt bò khô được cắt thành lát mỏng, thịt xào thơm phưng phức, hơn nữa còn có cả cá chua ngọt chỉ ngửi mùi đã khiến cho người ta có cảm giác đặc biệt muốn ăn ……
Mà quả thật có rất nhiều món ăn mà Chúc Cẩm cũng không biết, nhưng nàng biết những món ăn đó đều là những thứ đồ tốt, chỉ là những thứ đồ tốt này sẽ lập tức bị người ta bê đi.
“Dừng lại!” Chúc Cẩm ngăn cản mấy nha hoàn kia: “Ta muốn ăn mấy món ăn này!” Nàng tùy tiện vơ tay, trực tiếp gom lấy bảy tám món.
“Nhị tiểu thư, vịt bát bảo này là của lão phu nhân đấy!”
“Nhị tiểu thư, hôm nay Đại thiếu gia đặc biệt yêu cầu muốn ăn thịt bò!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.