Chương 34: Tướng Quân! Chàng Thật Đẹp Trai
Quyết Tuyệt
23/10/2023
“Tân Tâm?” Tân Viễn sửng sốt。
“Đúng vậy, Nhị tiểu thư của quý phủ vô cùng xinh đẹp, khiến người gặp khó quên. Vậy nên ta muốn cưới nàng ấy, mục đích hôm nay tới đây chính là tới cầu hôn.” Sau khi Sở Tề nói xong, dường như tận lúc này hắn mới phát hiện lúc bản thân mình đến có hơi ầm ĩ, bèn dùng thái độ không chút hối lỗi mà xin lỗi: “Xin lỗi, ta nghe nói các ngươi muốn đem nàng đính hôn cho người khác, nên có chút sốt ruột, thế nên mới đánh thẳng vào đây.”
“Ngươi muốn cầu hôn Tân Tâm?” Cả người Bình Dương quận chúa ngây ngốc.
Nhất thời, Tân Viễn cũng không kịp phản ứng, Tân Hoàng thường xuyên ra ngoài, hơn nữa nàng ta còn là bạn tốt của Vân Thanh công chúa. Nàng ta cũng đã từng gặp qua khuôn mặt của Sở Tề, nhưng Tân Tâm, nàng ấy và Sở Tề căn bản chưa từng gặp nhau nhỉ?
“Sở tướng quân……” Ngay lúc này, Tân Viễn cũng không biết bản thân nên nói cái gì, mà còn có thể nói cái gì được chứ.
“Sở tướng quân, ngươi gặp Tân Tâm khi nào?” Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên, ngay sau đó một thiếu nữ khoác trên mình cẩm y hoa phục, tướng mạo vô cùng mỹ lệ đi ra từ phía sau bức bình phong. Nếu người này không phải Tân Hoàng thì còn có thể là ai?
Tân Hoàng trốn ở phía sau, vốn dĩ muốn tận mắt nhìn thấy Tân Tâm bị đính hôn cho Vương Nhị thiếu gia, nàng ta chưa từng nghĩ đến mọi việc sẽ biến thành thế này, nửa đường bỗng nhảy ra một Chấn Uy tướng quân!
Lúc ban đầu nàng ta còn cho rằng Sở Tề đến đây là muốn cầu hôn mình, thế nên Tân Hoàng vẫn có chút đắc ý, nhưng kết quả lại là…… Sở Tề muốn càu hôn Tân Tâm?
Tân Hoàng vô cùng tức giận, liền nhịn không được mà đi ra ngoài.
“Sở tướng quân, ngươi chớ có nói bậy!” Tân Hoàng lại nói.
“Ta không hề nói bậy, hai năm trước ta từng gặp Tâm Tâm ở chùa Tướng Quốc, cũng kể từ đấy ta liền nhất kiến chung tình. Nếu không phải lo lắng lúc ấy tới cầu hôn sẽ khiến công chúa không vui thì khi đó ta đã tới cầu hôn rồi.” Trên khuôn mặt Sở Tề đều là biểu cảm chân thành mà nói.
Hai năm trước, quả thật Tân Tâm từng đi qua chùa Tướng Quốc, nhưng khi đó hắn vẫn chưa gặp nàng…… Tất nhiên, chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì, hiện tại hắn chỉ muốn tìm lấy một lý do, mau chóng cưới được nàng.
Nghĩ như vậy, Sở Tề liền quét mắt nhìn mấy người trong phòng.
Cả Bình Dương quận chúa lẫn Tân Hoàng đều thấy khó thở, mà lúc này Vương thượng thư cùng Vương phu nhân lại ước gì Sở Tề không nhìn thấy bọn họ.
Chấn Uy tướng quân này không dễ chọc, bọn họ thật sự không muốn tranh người với hắn!
Đến nỗi nội tâm Tân Viễn lúc này cũng mất không chế mà cảm thấy kích động.
Sở Tề hoàn toàn không cần lừa ông ta, nói cách khác, Sở Tề thật sự đã nhìn trúng Tân Tâm?
Thân phận của Sở Tề không phải tầm thường, nếu ông ta gả Tân Tâm cho Sở Tề, tuyệt đối có thể có được rất nhiều lợi ích.
Ông ta có thể giúp Tam hoàng tử mượn sức Sở Tề, ông ta cũng có thể giúp bệ hạ đối phó Sở Tề. Có Sở Tề rồi thì con đường làm quan của ông ta sẽ càng lên cao thêm một bước nữa, mọi thứ sau này cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
“Nhất kiến chung tình? Mắt của ngươi bị mù rồi sao?” Tân Hoàng không chút nghĩ ngợi liền lập tức nói ra. Chấn Uy tướng quân này nàng ta cũng gặp mặt vài lần, mà những lần đó hắn cũng chưa từng liếc nhìn nàng ta lấy một cái. Ai mà ngờ hiện tại, người này lại nói hắn coi trọng Tân Tâm…… Làm sao có thể chứ?!
Nếu so ra, tướng mạo của ả Tân Tâm kia còn kém xa Vân Thanh!
“Mắt của ta rất tốt.” Sở Tề nhìn về phía Tân Hoàng: “Hơn nữa nàng ấy còn hơn xa ngươi.”
“Đúng vậy, Nhị tiểu thư của quý phủ vô cùng xinh đẹp, khiến người gặp khó quên. Vậy nên ta muốn cưới nàng ấy, mục đích hôm nay tới đây chính là tới cầu hôn.” Sau khi Sở Tề nói xong, dường như tận lúc này hắn mới phát hiện lúc bản thân mình đến có hơi ầm ĩ, bèn dùng thái độ không chút hối lỗi mà xin lỗi: “Xin lỗi, ta nghe nói các ngươi muốn đem nàng đính hôn cho người khác, nên có chút sốt ruột, thế nên mới đánh thẳng vào đây.”
“Ngươi muốn cầu hôn Tân Tâm?” Cả người Bình Dương quận chúa ngây ngốc.
Nhất thời, Tân Viễn cũng không kịp phản ứng, Tân Hoàng thường xuyên ra ngoài, hơn nữa nàng ta còn là bạn tốt của Vân Thanh công chúa. Nàng ta cũng đã từng gặp qua khuôn mặt của Sở Tề, nhưng Tân Tâm, nàng ấy và Sở Tề căn bản chưa từng gặp nhau nhỉ?
“Sở tướng quân……” Ngay lúc này, Tân Viễn cũng không biết bản thân nên nói cái gì, mà còn có thể nói cái gì được chứ.
“Sở tướng quân, ngươi gặp Tân Tâm khi nào?” Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên, ngay sau đó một thiếu nữ khoác trên mình cẩm y hoa phục, tướng mạo vô cùng mỹ lệ đi ra từ phía sau bức bình phong. Nếu người này không phải Tân Hoàng thì còn có thể là ai?
Tân Hoàng trốn ở phía sau, vốn dĩ muốn tận mắt nhìn thấy Tân Tâm bị đính hôn cho Vương Nhị thiếu gia, nàng ta chưa từng nghĩ đến mọi việc sẽ biến thành thế này, nửa đường bỗng nhảy ra một Chấn Uy tướng quân!
Lúc ban đầu nàng ta còn cho rằng Sở Tề đến đây là muốn cầu hôn mình, thế nên Tân Hoàng vẫn có chút đắc ý, nhưng kết quả lại là…… Sở Tề muốn càu hôn Tân Tâm?
Tân Hoàng vô cùng tức giận, liền nhịn không được mà đi ra ngoài.
“Sở tướng quân, ngươi chớ có nói bậy!” Tân Hoàng lại nói.
“Ta không hề nói bậy, hai năm trước ta từng gặp Tâm Tâm ở chùa Tướng Quốc, cũng kể từ đấy ta liền nhất kiến chung tình. Nếu không phải lo lắng lúc ấy tới cầu hôn sẽ khiến công chúa không vui thì khi đó ta đã tới cầu hôn rồi.” Trên khuôn mặt Sở Tề đều là biểu cảm chân thành mà nói.
Hai năm trước, quả thật Tân Tâm từng đi qua chùa Tướng Quốc, nhưng khi đó hắn vẫn chưa gặp nàng…… Tất nhiên, chuyện này cũng chẳng ảnh hưởng gì, hiện tại hắn chỉ muốn tìm lấy một lý do, mau chóng cưới được nàng.
Nghĩ như vậy, Sở Tề liền quét mắt nhìn mấy người trong phòng.
Cả Bình Dương quận chúa lẫn Tân Hoàng đều thấy khó thở, mà lúc này Vương thượng thư cùng Vương phu nhân lại ước gì Sở Tề không nhìn thấy bọn họ.
Chấn Uy tướng quân này không dễ chọc, bọn họ thật sự không muốn tranh người với hắn!
Đến nỗi nội tâm Tân Viễn lúc này cũng mất không chế mà cảm thấy kích động.
Sở Tề hoàn toàn không cần lừa ông ta, nói cách khác, Sở Tề thật sự đã nhìn trúng Tân Tâm?
Thân phận của Sở Tề không phải tầm thường, nếu ông ta gả Tân Tâm cho Sở Tề, tuyệt đối có thể có được rất nhiều lợi ích.
Ông ta có thể giúp Tam hoàng tử mượn sức Sở Tề, ông ta cũng có thể giúp bệ hạ đối phó Sở Tề. Có Sở Tề rồi thì con đường làm quan của ông ta sẽ càng lên cao thêm một bước nữa, mọi thứ sau này cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
“Nhất kiến chung tình? Mắt của ngươi bị mù rồi sao?” Tân Hoàng không chút nghĩ ngợi liền lập tức nói ra. Chấn Uy tướng quân này nàng ta cũng gặp mặt vài lần, mà những lần đó hắn cũng chưa từng liếc nhìn nàng ta lấy một cái. Ai mà ngờ hiện tại, người này lại nói hắn coi trọng Tân Tâm…… Làm sao có thể chứ?!
Nếu so ra, tướng mạo của ả Tân Tâm kia còn kém xa Vân Thanh!
“Mắt của ta rất tốt.” Sở Tề nhìn về phía Tân Hoàng: “Hơn nữa nàng ấy còn hơn xa ngươi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.