Chương 13: Lần Đầu Gặp Mặt
Bụt
04/12/2013
Bái đường đã xong. Tân lang, tân nương vào động phòng hoa chúc- Từ Hàng nói.
Từ lúc bước vào Nữ oa đã bức bối lắm rồi, nàng kéo cả hạm đội đến để phá đám hôn lễ, không ngờ đạo tổ đến ngăn nàng chỉ còn biết nuốt cục tức xuống, lúc này Từ Hàng cho vào động phòng, thì hết chịu nổi đứng lên hét”Đứng lại cho ta, cái gì động phòng chứ”, khách dự hôn lễ lại tập trung ánh mắt về phía nàng, Phục Hi thấy em gái mình lại nổi điên chỉ còn biết dùng tay che mặt, đầu lắc bai bải miệng lẩm nhẩm”ta không thấy gì hết, ta không thầy gì Hết”.
Chuẩn Đề quay lại nhìn nàng, miệng cười “ta động phòng liên quan gì Ngươi? ”
-nữ oa đứng chống nạnh nói “bọn ta là thê tử hắn không cho phép hắn cùng ngươi động phòng”
-Đúng không cho phép phải không Thiên Dao, Hậu Thổ? -hi Hòa nói. Thiên Dao bị hỏi đến mặt nàng đỏ bừng lên, ban đầu Nữ oa đã nói nàng cùng Thái Nhất đã có con cùng nhau thì nàng đã ngại muốn chết, bây giờ đến Hi Hòa cũng lôi nàng vào nghĩa là họ đã công nhận nàng cùng chiến tuyến với các nàng nên khẽ gật đầu nói nhỏ như muỗi ”uhm”đầu thì tấm tắc gật đầu, Hậu Thổ thẹn thùng “ta sao cũng được”.
-Ta cùng hắn đã bái thiên địa và đạo tổ, bọn ta cũng chính thức là vợ chồng, các ngươi quyền gì cấm ta động Phòng? - Chuẩn Đề nói.
-Nữ oa đăm chiêu một lúc bỗng khẽ cười rồi chỉ vào mặt nàng “được bọn ta cũng không ngăn cản chuyện tốt, nhưng ta cũng nói trước bọn ta làm lớn ngươi làm nhỏ“
Đúng..! - Cả ba nữ còn lại đồng loạt hô.
Chuẩn Đề cười chỉ vào con quạ chết Thái Nhất nói “Hắn kiếp này tên gì? “
Thái Nhật…!-cả ba cùng Hô.
Chuẩn Đề cười”vậy kiếp này tên gì”.
Thái Nhất- cả ba người lại cùng hô.
“Tốt...ha ha, bổn thánh cùng phu quân Thái Nhật động phòng là thiên địa cho phép. Các ngươi cứ nói mình là thê tử của Thái Nhất vậy thì đi tìm hắn mà nói chuyện à mà theo ta biết Thái Nhất nổ tan xác một vạn năm trước rồi” nàng nói không sai.
Ngươi …ngươi ngươi là không là lý sự cùn!- Nữ oa mặt đỏ nhu gấc mắng, tam nữ thấy thủ lĩnh đuối lý không biết nói gì hơn, chỉ cuối gầm mặt xuống.
Nữ Oa các ngươi vẫn không nể mặt mũi ta?-Đạo tổ mặt đỏ nói.
Nhưng..nhưng!- Nữ oa không biết nói gì cũng chỉ ngồi xuống.
“Đưa vào trong động phòng đi”nói xong phẩy tay cho người đưa Thái Nhất cùng Chuẩn Đề vào phòng.
Sau này ta làm lớn các ngươi làm nhỏ!-Chuẩn Đề nhìn tứ nữ cười đắc ý rồi bước thẳng vào trong hai la hán kéo Thái Nhất theo sau.
Ngươi..ngươi!-cả Nữ oa, Hi Hòa giận đến mức không biết nói gì.
Chuẩn Đề ngồi bên giường tay khẽ vươn vuốt mặt Thái Nhất trên miệng nàng nở một nụ cười, nhưng trên má đã ướt đẫm từ lúc nào không biết. Nàng cởi quân áo trên người, cơ thể ngọc ngà hiện ra trong ánh sáng mờ ảo của nến càng lung linh hơn khuôn mặt đỏ hồng, rồi phất tay về hướng hắn y phục trên người Thái Nhất cũng tiêu biến, đến lúc này mặt nàng đỏ như gấc khẽ cắn môi chui vào trong chăn. Bỗng nhớ gì đó vội vươn tay chuyển xuống giường cầm cuốn sách Hồng Quân đưa mà nàng đã nhét vào ngực, ở bìa ghi điên đảo bồi nguyên công, lật trang thứ hai lại có hàng chữ kamalsuta làm nàng đỏ mặt lại liệng nó xuống đất suy nghĩ một lúc lại nhặt lên lật từng trang.
Thái Nhất giật mình tỉnh dậy, đầu đau như bị thiên lôi giáng vội đưa tay lên ấn vào thái dương cố làm cho cơn đau giảm bớt, chợt như chạm phải gì đó mềm mại lại đàn hồi sờ kỉ mới biết là cơ thể người. Hắn khẽ mỉm cười “Hi Hòa là nàng sao” không có âm thanh trả lời hắn, thời gian gần đây bận nhiều việc chỉ có Hi Hòa là cùng giường với hắn, Hậu Thổ và Nữ oa thì chưa trước mặt Hi Hòa hắn cũng không dám làm ẩu. Nhìn xuống cơ thể trắng như sữa, mềm mại như bông hắn vươn tay nhẹ nhàng vuốt đi tóc phủ trên mặt”mẹ ơi, sao lại là nàng”. Sắc mặt hắn nghệt ra nhìn cứ ngu ngơ thế nào cơn nhức đầu lúc nãy cũng tiêu biến mất, định thần nhớ lại chuyện ngày hôm qua, hắn chỉ nhớ mình đánh nhau với Hạo Thiên bị người ta đuổi như chó nhà tang rồi bị quật cho một gậy thêm một chưởng bất tỉnh luôn. Bây giờ đùng một cái tỉnh dậy thấy Chuẩn Đề nằm bên cạnh mình, hắn càng không hiểu chuyện gì xảy ra, vội giở chăn lên nhìn thấy tay Chuẩn Đề đang đặt ở thằng bé của mình, vốn là khi ngủ là nàng tay đặt lên ngực ôm hắn, khi hắn ngồi dậy thì làm rơi tay nàng đến chỗ nào thì ai cũng biết, nhìn sang lại thấy nàng trần trùng trục”má ơi!”.
-Chàng làm gì mà mới sáng sớm la to thế-nàng ú ớ nói với hắn.
-Chỉ là mơ, tất cả chỉ là mơ mà thôi!-rồi giơ tay lên vã vào mặt nghe đến bốp la lên “má ơi là sự thật!”
-Cái gì sự thật chứ?
-Tại sao ta lại ở đây, đây là đâu, còn sư tỷ tại sao lại ở đây, còn…còn việc này?
-nàng thẹn nói.-Phòng Tân hôn, chúng ta động phòng
-Cái gì, động phòng ta đồng ý thành hôn lúc nào.
- Ngươi bây giờ muốn lật lọng phải không?-Nàng sắc mặt biến sắc
-Hừ, chúng ta chưa bài đường làm sao là thành thân?
- Đã bái đường xong thiên địa làm chứng còn có đạo tổ chủ hôn!
-Vậy cũng không tính, vẫn chưa động phòng này!
Nàng tức giận nhưng mặt vẫn là thẹn đứng dậy hất chăn ra, cơ thể cứ trần trùng trục chỉ xuống một vết đo đỏ chỗ mình nằm”ngươi tự xem đi, chắc cũng không ngu đến nỗi bắc ta phải nói toạc móng heo đây là gì” nói rồi nàng uất quá đến phát khóc.
-Mặc kệ ngươi, là ta không bằng lòng đấy giỏi thì giết ta đi.
Lúc này nàng cũng chẳng muốn cãi lý với hắn cứ ôm mặt khóc hắn vươn tay ra rồi lại rút tay vào, trong lòng cũng biết mình có điểm không đúng, nhưng vẫn là trong tâm hắn vẫn còn nhớ hận với nàng, nên lại rút vào.
-Thái Nhất, ngươi vì cái gì không bằng lòng lấy nàng-Thanh âm đạo tổ lại vang lên.
-Nàng ta năm xưa tính kế ta, nợ đã qua vạn năm ta cũng không muốn nhớ, nhưng làm phu thê với nàng thì dứt khoát không bằng lòng.
-Nhân duyên của nàng và ngươi vốn là thiên định, ngươi không bằng lòng được sao, hơn nữa là đích thân ta làm chủ hôn, ngươi dám không bằng lòng.
-Ta cứ không bằng lòng đấy, lão sư cứ trừng phạt ta đi chứ còn bắt ta phải đối mặt với nàng, ta không cam tâm.
-Ngươi nghĩ nàng nợ ngươi ư, ngươi sai rồi là ngươi nợ nàng. Hôn sự này ta lập ra chính là giúp ngươi giải trừ nhân quả thiếu nàng, năm đó, vu yêu đại chiến một lúc tám tổ vu bạo tạc, ngươi còn có cơ hội để tiến vào luân hồi sao, chính là Chuẩn Đề đa tình với ngươi làm trái ý thiên đạo giữ lại một tia nguyên thần của ngươi mới có thể vạn năm sau đi vào luân hồi, vì việc đó nha đầu này suýt nữa bị thiên đạo bài trừ thánh vị, khiến nó gian nan thành thánh tới lúc này vẫn còn nợ thiên đạo.
-Nhưng nàng là hại chết chín đứa con trai của ta và Hi Hòa, nàng còn khiến nhị tộc rơi vào trầm luân mãi mãi chuyện này tính sao?
-Đã là ý thiên đạo Chuẩn Đề không làm, cũng sẽ có người làm hơn nữa con ngươi tính tình háo sát gậy hại sinh linh, sớm muộn gì cũng gây họa chuyện chúng phải chết là không tránh khỏi. Năm đó vu yêu lượng kiếp nhẽ ra chỉ là bài trừ số mệnh hai tộc, nhưng là do ngươi gây họa mới khiến nhị tộc sụp đổ hoàn toàn. Chính ngươi đầu têu bày mưu, khiến Chúc Dung, Cộng Công đánh nhau chí chết, làm hai tộc vu yêu đi vào thế ngươi chết ta sống thù hằn thêm sâu nặng. Con trai ngươi hay là nhị tộc phần lớn chính là do ngươi hại. Ta đã nói xong ngươi tự định đoạt đi.
Lúc này Thái Nhất mặt càng trầm xuống, hắn không ngờ vu yêu lượng kiếp hắn lại chính là kẻ cầm đầu gây họa, còn người mà hắn ghét nhất từ trước đến nay lại là người có ơn với hắn, nhìn qua thấy nàng ôm mặt ngồi trên giường khóc đến sưng cả mắt, hắn cũng cảm thấy bất nhẫn.
Thấy hắn bước lại gần nàng khẽ ngước lên nhìn hắn rồi lại cuối gầm mặt xuống khóc, Thái Nhất cũng luống cuống cả người vội đưa tay nâng mặt nàng lên, dùng hai ngón tay cái chùi đi nước mắt cho nàng. Trong lòng hắn thầm nghĩ “đây là Chuẩn Đề thánh nhân sao, nàng được mệnh danh là mặt dày nhất Hồng Hoang, không có chuyện gì nàng không dám làm sao”, hắn nghĩ cũng không sai nàng là thánh nhân cao cao tại thượng đó nhưng vẫn chỉ là một cô gái mà thôi, thử hỏi ai sống trong cái thời kì mà kẻ mạnh luôn rình rập chiếm tiện nghi kẻ yếu thì chỉ có cách duy nhất bảo vệ mình an toàn là tăng cao thực lực, phải tăng cao thực lực bằng mọi giá.
Nàng nhìn hắn-chàng hận ta sao ?
Đừng nói gì hết, ta đã hiểu tất cả-Hắn khẽ ôm nàng vào lòng-
Tựa mặt trong lòng hắn, nàng cảm thấy mãn nguyện- vẫn còn ghét ta chứ, ta biết ngươi là ghét ta từ lần đầu gặp mặt tử tiêu cung?
Hôm nay, xem như là lần đầu tiên gặp mặt, có thể hiện giờ ta vẫn không có cảm giác với nàng, nhưng không có nghĩa sau này không có, chúng ta cứ từ từ bồi đắp-Hắn cười rồi cúi mặt xuống, đặt tại trán nàng một nụ hôn
Nàng khẽ gật đầu-uhm!
-Tại hạ Thái Nhất gặp qua đạo hữu-hắn buông nàng ra làm lễ gặp mặt
-Ta..là Chuẩn Đề gặp qua Thái Nhất đạo hữu-nàng buồn cười nói.
-Không biết Chuẩn Đề tiên tử có bằng lòng làm đạo lữ song tu cùng ta.
-Uhm-nàng âm thanh như muổi kêu đồng dạng.
Thái Nhất ôm nàng vào lòng, đặt một nụ hôn vào hai vành môi hồng nhỏ xinh xinh, chiếc lưỡi bắt đầu ngọa nguậy tiến vào trong miệng nàng, nàng chủ động đưa cái lưỡi mềm mại chạm vào lưỡi hắn, cả hai cho nhau từng nụ hôn ngọt ngào, bên ngoài bàn tay của hắn sờ vuốt ve ngực nàng rồi từ từ di động chậm rãi xuống vùng bụng mềm mại trơn nhẳn như mở đông lại tiếp tục xuống dưới làm nàng giật mình mặt đỏ cả lên hắn cười thấy vẻ mặt ngượng ngùng của nàng thì cười ha ha. (Chuyện tới đâu thì ai cũng biết, chứ viết lung quá mấy ông mod lột cái topic của tui xuống)
Bên ngoài phòng tân hôn chính là Nữ oa, Hi Hòa đi qua đi lại mặt mày giận đến gân xanh trên mặt chằng chịt, Hậu Thổ chính là mặt đỏ cả lên, Thiên Dao thấy ba người này thì khẽ mỉm cười, Thất nữ chính là bị đuổi ra xa không cho đến gần. “Đôi cẩu nam, cẩu nữ đó làm gì mà tới giờ này vẫn còn rên rỉ đến như vậy chứ!” Nữ oa mắng.
Này Hi Hoa hắn cùng ngươi có làm đủ một đêm như thế này?-Nữ Oa hướng Hi Hòa.
-Cũng có một lần nhưng về sau ta cảnh cáo hắn mà hành hạ ta kiểu đó nữa ta thiến hắn, chuyện này phải hỏi Cửu Anh nàng rất nghe lời hắn.
-Nữ oa hướng về Hậu Thổ -còn ngươi, ngươi nỗi tiếng chiều chuộng hắn, hắn nói gì ngươi cũng gật đầu răm rắp?
-Hắn chỉ ở với ta một ngày một đêm rồi chạy mất-Hậu Thổ mặt đỏ lên nói.Hậu Thổ lại hướng Thiên Dao-còn ngươi thì sao?
Thấy mọi người hướng mình nàng thẹn thùng nói”Thái Nhất gạt ta cái gì song tu công pháp cùng hắn hai ngày, về sau có mang thì cự tuyệt không cho nữa”
-Còn ngươi thì sao Oa Oa-cả ba người cười hắc hắc nhìn Nữ Oa.
-Mười ngày-Nàng khẽ cắn môi chính là nắm tay nàng còn muốn không cho hắn, nói tới cài gì đồng sàng thì quên đi. Năm đó nàng buộc hắn khi nào chuẩn thánh đỉnh phong, thì mới được rước nàng qua cửa, sự đời khó ngờ hắn vừa đỉnh phong thì chết tốt, mà lúc này nói mình chưa cùng hắn có cái gì thì mất mặt chị em tại đây nên nói bạo.
Từ lúc bước vào Nữ oa đã bức bối lắm rồi, nàng kéo cả hạm đội đến để phá đám hôn lễ, không ngờ đạo tổ đến ngăn nàng chỉ còn biết nuốt cục tức xuống, lúc này Từ Hàng cho vào động phòng, thì hết chịu nổi đứng lên hét”Đứng lại cho ta, cái gì động phòng chứ”, khách dự hôn lễ lại tập trung ánh mắt về phía nàng, Phục Hi thấy em gái mình lại nổi điên chỉ còn biết dùng tay che mặt, đầu lắc bai bải miệng lẩm nhẩm”ta không thấy gì hết, ta không thầy gì Hết”.
Chuẩn Đề quay lại nhìn nàng, miệng cười “ta động phòng liên quan gì Ngươi? ”
-nữ oa đứng chống nạnh nói “bọn ta là thê tử hắn không cho phép hắn cùng ngươi động phòng”
-Đúng không cho phép phải không Thiên Dao, Hậu Thổ? -hi Hòa nói. Thiên Dao bị hỏi đến mặt nàng đỏ bừng lên, ban đầu Nữ oa đã nói nàng cùng Thái Nhất đã có con cùng nhau thì nàng đã ngại muốn chết, bây giờ đến Hi Hòa cũng lôi nàng vào nghĩa là họ đã công nhận nàng cùng chiến tuyến với các nàng nên khẽ gật đầu nói nhỏ như muỗi ”uhm”đầu thì tấm tắc gật đầu, Hậu Thổ thẹn thùng “ta sao cũng được”.
-Ta cùng hắn đã bái thiên địa và đạo tổ, bọn ta cũng chính thức là vợ chồng, các ngươi quyền gì cấm ta động Phòng? - Chuẩn Đề nói.
-Nữ oa đăm chiêu một lúc bỗng khẽ cười rồi chỉ vào mặt nàng “được bọn ta cũng không ngăn cản chuyện tốt, nhưng ta cũng nói trước bọn ta làm lớn ngươi làm nhỏ“
Đúng..! - Cả ba nữ còn lại đồng loạt hô.
Chuẩn Đề cười chỉ vào con quạ chết Thái Nhất nói “Hắn kiếp này tên gì? “
Thái Nhật…!-cả ba cùng Hô.
Chuẩn Đề cười”vậy kiếp này tên gì”.
Thái Nhất- cả ba người lại cùng hô.
“Tốt...ha ha, bổn thánh cùng phu quân Thái Nhật động phòng là thiên địa cho phép. Các ngươi cứ nói mình là thê tử của Thái Nhất vậy thì đi tìm hắn mà nói chuyện à mà theo ta biết Thái Nhất nổ tan xác một vạn năm trước rồi” nàng nói không sai.
Ngươi …ngươi ngươi là không là lý sự cùn!- Nữ oa mặt đỏ nhu gấc mắng, tam nữ thấy thủ lĩnh đuối lý không biết nói gì hơn, chỉ cuối gầm mặt xuống.
Nữ Oa các ngươi vẫn không nể mặt mũi ta?-Đạo tổ mặt đỏ nói.
Nhưng..nhưng!- Nữ oa không biết nói gì cũng chỉ ngồi xuống.
“Đưa vào trong động phòng đi”nói xong phẩy tay cho người đưa Thái Nhất cùng Chuẩn Đề vào phòng.
Sau này ta làm lớn các ngươi làm nhỏ!-Chuẩn Đề nhìn tứ nữ cười đắc ý rồi bước thẳng vào trong hai la hán kéo Thái Nhất theo sau.
Ngươi..ngươi!-cả Nữ oa, Hi Hòa giận đến mức không biết nói gì.
Chuẩn Đề ngồi bên giường tay khẽ vươn vuốt mặt Thái Nhất trên miệng nàng nở một nụ cười, nhưng trên má đã ướt đẫm từ lúc nào không biết. Nàng cởi quân áo trên người, cơ thể ngọc ngà hiện ra trong ánh sáng mờ ảo của nến càng lung linh hơn khuôn mặt đỏ hồng, rồi phất tay về hướng hắn y phục trên người Thái Nhất cũng tiêu biến, đến lúc này mặt nàng đỏ như gấc khẽ cắn môi chui vào trong chăn. Bỗng nhớ gì đó vội vươn tay chuyển xuống giường cầm cuốn sách Hồng Quân đưa mà nàng đã nhét vào ngực, ở bìa ghi điên đảo bồi nguyên công, lật trang thứ hai lại có hàng chữ kamalsuta làm nàng đỏ mặt lại liệng nó xuống đất suy nghĩ một lúc lại nhặt lên lật từng trang.
Thái Nhất giật mình tỉnh dậy, đầu đau như bị thiên lôi giáng vội đưa tay lên ấn vào thái dương cố làm cho cơn đau giảm bớt, chợt như chạm phải gì đó mềm mại lại đàn hồi sờ kỉ mới biết là cơ thể người. Hắn khẽ mỉm cười “Hi Hòa là nàng sao” không có âm thanh trả lời hắn, thời gian gần đây bận nhiều việc chỉ có Hi Hòa là cùng giường với hắn, Hậu Thổ và Nữ oa thì chưa trước mặt Hi Hòa hắn cũng không dám làm ẩu. Nhìn xuống cơ thể trắng như sữa, mềm mại như bông hắn vươn tay nhẹ nhàng vuốt đi tóc phủ trên mặt”mẹ ơi, sao lại là nàng”. Sắc mặt hắn nghệt ra nhìn cứ ngu ngơ thế nào cơn nhức đầu lúc nãy cũng tiêu biến mất, định thần nhớ lại chuyện ngày hôm qua, hắn chỉ nhớ mình đánh nhau với Hạo Thiên bị người ta đuổi như chó nhà tang rồi bị quật cho một gậy thêm một chưởng bất tỉnh luôn. Bây giờ đùng một cái tỉnh dậy thấy Chuẩn Đề nằm bên cạnh mình, hắn càng không hiểu chuyện gì xảy ra, vội giở chăn lên nhìn thấy tay Chuẩn Đề đang đặt ở thằng bé của mình, vốn là khi ngủ là nàng tay đặt lên ngực ôm hắn, khi hắn ngồi dậy thì làm rơi tay nàng đến chỗ nào thì ai cũng biết, nhìn sang lại thấy nàng trần trùng trục”má ơi!”.
-Chàng làm gì mà mới sáng sớm la to thế-nàng ú ớ nói với hắn.
-Chỉ là mơ, tất cả chỉ là mơ mà thôi!-rồi giơ tay lên vã vào mặt nghe đến bốp la lên “má ơi là sự thật!”
-Cái gì sự thật chứ?
-Tại sao ta lại ở đây, đây là đâu, còn sư tỷ tại sao lại ở đây, còn…còn việc này?
-nàng thẹn nói.-Phòng Tân hôn, chúng ta động phòng
-Cái gì, động phòng ta đồng ý thành hôn lúc nào.
- Ngươi bây giờ muốn lật lọng phải không?-Nàng sắc mặt biến sắc
-Hừ, chúng ta chưa bài đường làm sao là thành thân?
- Đã bái đường xong thiên địa làm chứng còn có đạo tổ chủ hôn!
-Vậy cũng không tính, vẫn chưa động phòng này!
Nàng tức giận nhưng mặt vẫn là thẹn đứng dậy hất chăn ra, cơ thể cứ trần trùng trục chỉ xuống một vết đo đỏ chỗ mình nằm”ngươi tự xem đi, chắc cũng không ngu đến nỗi bắc ta phải nói toạc móng heo đây là gì” nói rồi nàng uất quá đến phát khóc.
-Mặc kệ ngươi, là ta không bằng lòng đấy giỏi thì giết ta đi.
Lúc này nàng cũng chẳng muốn cãi lý với hắn cứ ôm mặt khóc hắn vươn tay ra rồi lại rút tay vào, trong lòng cũng biết mình có điểm không đúng, nhưng vẫn là trong tâm hắn vẫn còn nhớ hận với nàng, nên lại rút vào.
-Thái Nhất, ngươi vì cái gì không bằng lòng lấy nàng-Thanh âm đạo tổ lại vang lên.
-Nàng ta năm xưa tính kế ta, nợ đã qua vạn năm ta cũng không muốn nhớ, nhưng làm phu thê với nàng thì dứt khoát không bằng lòng.
-Nhân duyên của nàng và ngươi vốn là thiên định, ngươi không bằng lòng được sao, hơn nữa là đích thân ta làm chủ hôn, ngươi dám không bằng lòng.
-Ta cứ không bằng lòng đấy, lão sư cứ trừng phạt ta đi chứ còn bắt ta phải đối mặt với nàng, ta không cam tâm.
-Ngươi nghĩ nàng nợ ngươi ư, ngươi sai rồi là ngươi nợ nàng. Hôn sự này ta lập ra chính là giúp ngươi giải trừ nhân quả thiếu nàng, năm đó, vu yêu đại chiến một lúc tám tổ vu bạo tạc, ngươi còn có cơ hội để tiến vào luân hồi sao, chính là Chuẩn Đề đa tình với ngươi làm trái ý thiên đạo giữ lại một tia nguyên thần của ngươi mới có thể vạn năm sau đi vào luân hồi, vì việc đó nha đầu này suýt nữa bị thiên đạo bài trừ thánh vị, khiến nó gian nan thành thánh tới lúc này vẫn còn nợ thiên đạo.
-Nhưng nàng là hại chết chín đứa con trai của ta và Hi Hòa, nàng còn khiến nhị tộc rơi vào trầm luân mãi mãi chuyện này tính sao?
-Đã là ý thiên đạo Chuẩn Đề không làm, cũng sẽ có người làm hơn nữa con ngươi tính tình háo sát gậy hại sinh linh, sớm muộn gì cũng gây họa chuyện chúng phải chết là không tránh khỏi. Năm đó vu yêu lượng kiếp nhẽ ra chỉ là bài trừ số mệnh hai tộc, nhưng là do ngươi gây họa mới khiến nhị tộc sụp đổ hoàn toàn. Chính ngươi đầu têu bày mưu, khiến Chúc Dung, Cộng Công đánh nhau chí chết, làm hai tộc vu yêu đi vào thế ngươi chết ta sống thù hằn thêm sâu nặng. Con trai ngươi hay là nhị tộc phần lớn chính là do ngươi hại. Ta đã nói xong ngươi tự định đoạt đi.
Lúc này Thái Nhất mặt càng trầm xuống, hắn không ngờ vu yêu lượng kiếp hắn lại chính là kẻ cầm đầu gây họa, còn người mà hắn ghét nhất từ trước đến nay lại là người có ơn với hắn, nhìn qua thấy nàng ôm mặt ngồi trên giường khóc đến sưng cả mắt, hắn cũng cảm thấy bất nhẫn.
Thấy hắn bước lại gần nàng khẽ ngước lên nhìn hắn rồi lại cuối gầm mặt xuống khóc, Thái Nhất cũng luống cuống cả người vội đưa tay nâng mặt nàng lên, dùng hai ngón tay cái chùi đi nước mắt cho nàng. Trong lòng hắn thầm nghĩ “đây là Chuẩn Đề thánh nhân sao, nàng được mệnh danh là mặt dày nhất Hồng Hoang, không có chuyện gì nàng không dám làm sao”, hắn nghĩ cũng không sai nàng là thánh nhân cao cao tại thượng đó nhưng vẫn chỉ là một cô gái mà thôi, thử hỏi ai sống trong cái thời kì mà kẻ mạnh luôn rình rập chiếm tiện nghi kẻ yếu thì chỉ có cách duy nhất bảo vệ mình an toàn là tăng cao thực lực, phải tăng cao thực lực bằng mọi giá.
Nàng nhìn hắn-chàng hận ta sao ?
Đừng nói gì hết, ta đã hiểu tất cả-Hắn khẽ ôm nàng vào lòng-
Tựa mặt trong lòng hắn, nàng cảm thấy mãn nguyện- vẫn còn ghét ta chứ, ta biết ngươi là ghét ta từ lần đầu gặp mặt tử tiêu cung?
Hôm nay, xem như là lần đầu tiên gặp mặt, có thể hiện giờ ta vẫn không có cảm giác với nàng, nhưng không có nghĩa sau này không có, chúng ta cứ từ từ bồi đắp-Hắn cười rồi cúi mặt xuống, đặt tại trán nàng một nụ hôn
Nàng khẽ gật đầu-uhm!
-Tại hạ Thái Nhất gặp qua đạo hữu-hắn buông nàng ra làm lễ gặp mặt
-Ta..là Chuẩn Đề gặp qua Thái Nhất đạo hữu-nàng buồn cười nói.
-Không biết Chuẩn Đề tiên tử có bằng lòng làm đạo lữ song tu cùng ta.
-Uhm-nàng âm thanh như muổi kêu đồng dạng.
Thái Nhất ôm nàng vào lòng, đặt một nụ hôn vào hai vành môi hồng nhỏ xinh xinh, chiếc lưỡi bắt đầu ngọa nguậy tiến vào trong miệng nàng, nàng chủ động đưa cái lưỡi mềm mại chạm vào lưỡi hắn, cả hai cho nhau từng nụ hôn ngọt ngào, bên ngoài bàn tay của hắn sờ vuốt ve ngực nàng rồi từ từ di động chậm rãi xuống vùng bụng mềm mại trơn nhẳn như mở đông lại tiếp tục xuống dưới làm nàng giật mình mặt đỏ cả lên hắn cười thấy vẻ mặt ngượng ngùng của nàng thì cười ha ha. (Chuyện tới đâu thì ai cũng biết, chứ viết lung quá mấy ông mod lột cái topic của tui xuống)
Bên ngoài phòng tân hôn chính là Nữ oa, Hi Hòa đi qua đi lại mặt mày giận đến gân xanh trên mặt chằng chịt, Hậu Thổ chính là mặt đỏ cả lên, Thiên Dao thấy ba người này thì khẽ mỉm cười, Thất nữ chính là bị đuổi ra xa không cho đến gần. “Đôi cẩu nam, cẩu nữ đó làm gì mà tới giờ này vẫn còn rên rỉ đến như vậy chứ!” Nữ oa mắng.
Này Hi Hoa hắn cùng ngươi có làm đủ một đêm như thế này?-Nữ Oa hướng Hi Hòa.
-Cũng có một lần nhưng về sau ta cảnh cáo hắn mà hành hạ ta kiểu đó nữa ta thiến hắn, chuyện này phải hỏi Cửu Anh nàng rất nghe lời hắn.
-Nữ oa hướng về Hậu Thổ -còn ngươi, ngươi nỗi tiếng chiều chuộng hắn, hắn nói gì ngươi cũng gật đầu răm rắp?
-Hắn chỉ ở với ta một ngày một đêm rồi chạy mất-Hậu Thổ mặt đỏ lên nói.Hậu Thổ lại hướng Thiên Dao-còn ngươi thì sao?
Thấy mọi người hướng mình nàng thẹn thùng nói”Thái Nhất gạt ta cái gì song tu công pháp cùng hắn hai ngày, về sau có mang thì cự tuyệt không cho nữa”
-Còn ngươi thì sao Oa Oa-cả ba người cười hắc hắc nhìn Nữ Oa.
-Mười ngày-Nàng khẽ cắn môi chính là nắm tay nàng còn muốn không cho hắn, nói tới cài gì đồng sàng thì quên đi. Năm đó nàng buộc hắn khi nào chuẩn thánh đỉnh phong, thì mới được rước nàng qua cửa, sự đời khó ngờ hắn vừa đỉnh phong thì chết tốt, mà lúc này nói mình chưa cùng hắn có cái gì thì mất mặt chị em tại đây nên nói bạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.