Chương 20
Nguyệt Ngữ
24/03/2023
Đêm hôm đó chỉ là một lần ngoài ý muốn, hơn nữa, nếu tôi rung động với anh ta, bố tôi trên trời có linh sẽ hóa thành sét đánh chết tôi.
Cơn buồn ngủ ập đến, tôi ngủ ở góc giường ngoài cùng, tránh xa anh ta. Tôi không dám đến gần!
Nhưng sáng hôm sau tỉnh lại, tôi lại đang nằm trong lòng anh ta, hơn nữa còn là tôi chủ động ôm anh ta! Hô hấp của chúng tôi quyện vào nhau, môi anh †a cách tôi chưa đầy 1cm, thần xui quỷ khiến thế nào tôi lại hôn anh ta.
Thấy anh ta sắp mở mắt, tôi bị dọa vội vàng nhăm tịt mắt giả vờ ngủ. Một lúc sau, anh ta đắp lại chăn cho tôi, sau đó liền đứng dậy.
“Tôi sẽ cố gắng đối xử với cô thật tốt, cho đến khi cô sinh đứa trẻ này ra, cô không cần nghĩ nhiều.” Trang Dật Dương nhìn ra tôi giả vờ ngủ, nhưng anh ta vẫn vô cùng dịu dàng.
Tôi không nhịn được liền hỏi: “Tại sao chứ?” Tại sao đột nhiên lại đối xử tốt với tôi? Sợ tôi không sinh đứa trẻ này ra à? Hoàn toàn không cần thiết, anh ta đang nắm trong tay sống chết của mẹ tôi, tôi còn dám phản kháng sao?
“Bác sĩ nói rồi, tình cảm của bố mẹ tốt thì con sinh ra mới thông minh đáng yêu!” Trang Dật Dương đột nhiên đánh nhẹ vào mũi tôi, trong lúc tôi còn đang ngơ ngác thì anh ta đã chuẩn bị rời đi rồi.
Lý do này của anh ta, tôi cho 10 điểm tròn. “Nhưng tôi không có bố nữa rồi!” Tôi thấp giọng nói, sau này cũng sẽ không có bố nữa rồi.
Trang Dật Dương không nói gì, im lặng đi ra ngoài. Cái chết của bố tôi trở thành rào cản mà chúng tôi không thể nào vượt qua được.
Rất nhanh đứa trẻ đã được ba tháng rồi, tôi không cần phải uống thuốc dưỡng thai nữa, Trang Dật Dương cho phép tôi có thể ra ngoài đi lại.
Tôi muốn đi dạo mấy cửa hàng mẹ và bé, tự tay chọn cho con một ít đồ dùng, không cần tiền của Trang Dật Dương, là tự tôi mua cho con. Cho dù cuối cùng tôi vẫn phải rời xa con, nhưng tôi vẫn mong có thể làm cho con thêm chút gì đó.
Nhưng không ngờ tôi lại gặp Dương Thụy và Hứa Cầm ở đây, đương nhiên đối phương cũng đến đây mua đồ rồi.
Cái thai trong bụng Hứa Cầm đã được sáu tháng, còn tôi với Dương Thụy mới li hôn chưa đến hai tháng. Ai đúng ai sai có lẽ bây giờ mọi người đều biết rồi. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Tôi không có ý định ở cùng bọn họ nên liền quay người rời đi. Nhưng Hứa Cầm lại cản đường tôi: “Lâm Tịnh Văn, bây giờ cô đã bám được vào Tổng giám đốc Trang, nhìn cô bây giờ đúng là khác hẳn mài! Ép chúng tôi vào đường chết, Thụy Long phá sản, bây giờ cô vui rồi chứ!”
Công ty Thụy Long phá sản? Tôi không hề biết tin tức này, tôi mãi còn chưa xử lý được chuyện 40% cổ phần kia, ai ngờ bây giờ lại phá sản rồi. Như thế cũng tốt, cái gì tôi không có được thì những người khác đừng mong có được.
“Vui, đương nhiên tôi rất vui rồi!
Chứng tỏ tôi là người phụ nữ giúp chồng, còn cô lại là đồ sao chổi! Dương Thụy li hôn với tôi rồi cưới cô, thì chỉ có thể thất bại thảm hại mà thôi!” Đương nhiên tôi vô cùng vui vẻ, nhìn bộ dạng Dương Thụy yếu đuối như thế, đương nhiên tôi vô cùng thoải mái, người đàn ông tôi từng coi là cả mạng sống của mình, bây giờ lại chỉ như ngọn cỏ dại, gặp lại còn có thể tùy ý dẫm đạp.
“Văn Văn!” Lần này Dương Thụy không hề mắng người, mà anh ta còn giữ Hứa Cầm đang định mắng chửi người khác lại, anh ta khiến tôi bất ngờ, lần này anh ta lại định tính kế gì với tôi đây?
“Gọi tôi là cô Lâm, chó ngoan thì không chắn đường, tránh ra đi!” Tôi chau mày, hai người này đừng chắn hết cả cửa của cửa hàng rồi, bọn họ định làm gì đây?
Cơn buồn ngủ ập đến, tôi ngủ ở góc giường ngoài cùng, tránh xa anh ta. Tôi không dám đến gần!
Nhưng sáng hôm sau tỉnh lại, tôi lại đang nằm trong lòng anh ta, hơn nữa còn là tôi chủ động ôm anh ta! Hô hấp của chúng tôi quyện vào nhau, môi anh †a cách tôi chưa đầy 1cm, thần xui quỷ khiến thế nào tôi lại hôn anh ta.
Thấy anh ta sắp mở mắt, tôi bị dọa vội vàng nhăm tịt mắt giả vờ ngủ. Một lúc sau, anh ta đắp lại chăn cho tôi, sau đó liền đứng dậy.
“Tôi sẽ cố gắng đối xử với cô thật tốt, cho đến khi cô sinh đứa trẻ này ra, cô không cần nghĩ nhiều.” Trang Dật Dương nhìn ra tôi giả vờ ngủ, nhưng anh ta vẫn vô cùng dịu dàng.
Tôi không nhịn được liền hỏi: “Tại sao chứ?” Tại sao đột nhiên lại đối xử tốt với tôi? Sợ tôi không sinh đứa trẻ này ra à? Hoàn toàn không cần thiết, anh ta đang nắm trong tay sống chết của mẹ tôi, tôi còn dám phản kháng sao?
“Bác sĩ nói rồi, tình cảm của bố mẹ tốt thì con sinh ra mới thông minh đáng yêu!” Trang Dật Dương đột nhiên đánh nhẹ vào mũi tôi, trong lúc tôi còn đang ngơ ngác thì anh ta đã chuẩn bị rời đi rồi.
Lý do này của anh ta, tôi cho 10 điểm tròn. “Nhưng tôi không có bố nữa rồi!” Tôi thấp giọng nói, sau này cũng sẽ không có bố nữa rồi.
Trang Dật Dương không nói gì, im lặng đi ra ngoài. Cái chết của bố tôi trở thành rào cản mà chúng tôi không thể nào vượt qua được.
Rất nhanh đứa trẻ đã được ba tháng rồi, tôi không cần phải uống thuốc dưỡng thai nữa, Trang Dật Dương cho phép tôi có thể ra ngoài đi lại.
Tôi muốn đi dạo mấy cửa hàng mẹ và bé, tự tay chọn cho con một ít đồ dùng, không cần tiền của Trang Dật Dương, là tự tôi mua cho con. Cho dù cuối cùng tôi vẫn phải rời xa con, nhưng tôi vẫn mong có thể làm cho con thêm chút gì đó.
Nhưng không ngờ tôi lại gặp Dương Thụy và Hứa Cầm ở đây, đương nhiên đối phương cũng đến đây mua đồ rồi.
Cái thai trong bụng Hứa Cầm đã được sáu tháng, còn tôi với Dương Thụy mới li hôn chưa đến hai tháng. Ai đúng ai sai có lẽ bây giờ mọi người đều biết rồi. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.
Tôi không có ý định ở cùng bọn họ nên liền quay người rời đi. Nhưng Hứa Cầm lại cản đường tôi: “Lâm Tịnh Văn, bây giờ cô đã bám được vào Tổng giám đốc Trang, nhìn cô bây giờ đúng là khác hẳn mài! Ép chúng tôi vào đường chết, Thụy Long phá sản, bây giờ cô vui rồi chứ!”
Công ty Thụy Long phá sản? Tôi không hề biết tin tức này, tôi mãi còn chưa xử lý được chuyện 40% cổ phần kia, ai ngờ bây giờ lại phá sản rồi. Như thế cũng tốt, cái gì tôi không có được thì những người khác đừng mong có được.
“Vui, đương nhiên tôi rất vui rồi!
Chứng tỏ tôi là người phụ nữ giúp chồng, còn cô lại là đồ sao chổi! Dương Thụy li hôn với tôi rồi cưới cô, thì chỉ có thể thất bại thảm hại mà thôi!” Đương nhiên tôi vô cùng vui vẻ, nhìn bộ dạng Dương Thụy yếu đuối như thế, đương nhiên tôi vô cùng thoải mái, người đàn ông tôi từng coi là cả mạng sống của mình, bây giờ lại chỉ như ngọn cỏ dại, gặp lại còn có thể tùy ý dẫm đạp.
“Văn Văn!” Lần này Dương Thụy không hề mắng người, mà anh ta còn giữ Hứa Cầm đang định mắng chửi người khác lại, anh ta khiến tôi bất ngờ, lần này anh ta lại định tính kế gì với tôi đây?
“Gọi tôi là cô Lâm, chó ngoan thì không chắn đường, tránh ra đi!” Tôi chau mày, hai người này đừng chắn hết cả cửa của cửa hàng rồi, bọn họ định làm gì đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.