Chương 4
JunLin1506
27/05/2021
Thật sự trong tâm của Vương Tại Tại bây giờ rất hỗn loạn,ai ngờ được lại có ngày Đan Phong chủ động xin số điện thoại của tôi chứ.
5 phút trôi quá vẫn chưa thấy Đan Phong trả máy , Taik Tại lên tiếng:
- Này Đan Phong cậu tìm được số của mình chưa.?
- À không có...à mà này Vương Tại Tại cậu không có số của Chị Nhất Điềm sao.
- À ừ tớ không có số của Chị ấy. Tiếng nói dần nhỏ lại,pha chút buồn.
- Ừ.Đan Phong lạnh nhạt nói.
- Vậy cậu với chị Nhất Điềm không thân với nhau sao.
- Đúng vậy.
- Tôi còn tưởng...Haizz thôi bỏ đi.
Đan Phong trả máy cho Vương Tại Tại định đi ra ngoài.Bỗng có cái gì đó giữ anh lại ,Là Vương Tại Tại .
Tại Tại nói:
Ngày mai...tôi với cậu...có thể đi xem phim được không...
- Không được mai tôi bận rồi.
- Tớ...tớ...có thể mời chị Nhất Điềm đi chung.
Đan Phong nghe xong nghi hoặc nói:
- Vậy mấy giờ?
- Sau giờ học.
- Được rồi,mai gặp.
Nói xong Đan Phong bỏ ra ngoài.
Tại Tại ngồi cầm máy nhìn vào đồng chữ: " Ngưu Đan Phong" trên điện thoại mà không biết nên vui hay buồn...
Cứ ngỡ rằng dành được ít quan tâm từ cậu hóa ra vẫn là vì chị ấy...Đan Phong cậu ác thật.
Sau khi Đan Phong đi Vương Tại Tại nhìn xuống dưới phát hiện ra Ngưu Đan Phong vẫn còn ở trường dù không biết là cậu ta bận việc gì nhưng trong đầu Vương Tại Tại nảy ra ý nghĩ hơi gian xảo.
*Tinh tinh* tiếng tin nhắn vang lên
Mã Viên (bạn thân Ngưu Tại Tại):[này xuống đi tao chờ mày cả tiếng rồi].
Tại Tại[ à này nay m về trước đi t có việc.]
Mã Viên[ ha m không phải giả vờ t nhìn thấy ai ở dưới này rồi.]
Tại Tại [ Vậy nha.( icon mặt cười)]
-Tin nhắn kết thúc-
Vương Tại Tại hội vàng chạy xuống.
"May quá vẫn còn kịp."
- A Đan Phong cậu chưa về sao.
- Ồ đúng vậy tôi chưa về, cậu không đi xe đạp cũng không có người đến đón thế cậu về bằng gì?
- Xe của mình nay bị hỏng....nên là...Đan Phong cậu...đưa mình về được không.
-Không được người đi xe tôi chỉ có chị Nhất Điềm.
Đan Phong chỉ định trêu một chút thế mà con người kia lại không thèm cầu xin cậu ta mà lại quay đầu về thật.
Nhạt nhẽo- Đan Phong nói
Đang đi trên đường thì mưa to , Đan Phong tự dưng quay xe lại đi về phía Vương Tại Tại.
- Này Vương Tại Tại cậu không sợ mưa sao, đáng lẽ bổn thiếu gia sẽ không trở ai ngoài chị Nhất Điềm đâu cậu là ngoại lệ mau lên tôi đèo.
Vương Tại Tại nghe thế không đáp lại chỉ lấy một cái ô ra và nói:
- Xin lỗi tôi không cần.
Vương Tại Tại chính là cần tình cảm của Ngưu Đan Phong chứ không cần thứ gọi là thương hại và càng không cần vị trí được bố thí kia.
Đan Phong tự dưng thấy có chút lạnh rõ ràng bình thường vẫm xưng tớ cậu giờ lại đổi thành tôi con người này thật khó hiểu.
~Sau khi về ai nhà nấy~
Bên chỗ Đan Phong
*tinh tinh*
Là tiếng thông báo trên Wechat
Là Vũ Hàng nhắn
- Này được không tình hình thế nào có chở Vương Tại Tại về không xin được số đt chưa.
- Số thì tôi xin được rồi, chỉ là lúc cậu ta đi ra xin tôi chở về tôi chỉ đùa có tý thế mà cuối cùng bỏ đi luôn haizz.
- Cậu đúng là tốn công tôi nghĩ kế hoạch giúp cậu.
-Tin nhắn kết thúc-
5 phút trôi quá vẫn chưa thấy Đan Phong trả máy , Taik Tại lên tiếng:
- Này Đan Phong cậu tìm được số của mình chưa.?
- À không có...à mà này Vương Tại Tại cậu không có số của Chị Nhất Điềm sao.
- À ừ tớ không có số của Chị ấy. Tiếng nói dần nhỏ lại,pha chút buồn.
- Ừ.Đan Phong lạnh nhạt nói.
- Vậy cậu với chị Nhất Điềm không thân với nhau sao.
- Đúng vậy.
- Tôi còn tưởng...Haizz thôi bỏ đi.
Đan Phong trả máy cho Vương Tại Tại định đi ra ngoài.Bỗng có cái gì đó giữ anh lại ,Là Vương Tại Tại .
Tại Tại nói:
Ngày mai...tôi với cậu...có thể đi xem phim được không...
- Không được mai tôi bận rồi.
- Tớ...tớ...có thể mời chị Nhất Điềm đi chung.
Đan Phong nghe xong nghi hoặc nói:
- Vậy mấy giờ?
- Sau giờ học.
- Được rồi,mai gặp.
Nói xong Đan Phong bỏ ra ngoài.
Tại Tại ngồi cầm máy nhìn vào đồng chữ: " Ngưu Đan Phong" trên điện thoại mà không biết nên vui hay buồn...
Cứ ngỡ rằng dành được ít quan tâm từ cậu hóa ra vẫn là vì chị ấy...Đan Phong cậu ác thật.
Sau khi Đan Phong đi Vương Tại Tại nhìn xuống dưới phát hiện ra Ngưu Đan Phong vẫn còn ở trường dù không biết là cậu ta bận việc gì nhưng trong đầu Vương Tại Tại nảy ra ý nghĩ hơi gian xảo.
*Tinh tinh* tiếng tin nhắn vang lên
Mã Viên (bạn thân Ngưu Tại Tại):[này xuống đi tao chờ mày cả tiếng rồi].
Tại Tại[ à này nay m về trước đi t có việc.]
Mã Viên[ ha m không phải giả vờ t nhìn thấy ai ở dưới này rồi.]
Tại Tại [ Vậy nha.( icon mặt cười)]
-Tin nhắn kết thúc-
Vương Tại Tại hội vàng chạy xuống.
"May quá vẫn còn kịp."
- A Đan Phong cậu chưa về sao.
- Ồ đúng vậy tôi chưa về, cậu không đi xe đạp cũng không có người đến đón thế cậu về bằng gì?
- Xe của mình nay bị hỏng....nên là...Đan Phong cậu...đưa mình về được không.
-Không được người đi xe tôi chỉ có chị Nhất Điềm.
Đan Phong chỉ định trêu một chút thế mà con người kia lại không thèm cầu xin cậu ta mà lại quay đầu về thật.
Nhạt nhẽo- Đan Phong nói
Đang đi trên đường thì mưa to , Đan Phong tự dưng quay xe lại đi về phía Vương Tại Tại.
- Này Vương Tại Tại cậu không sợ mưa sao, đáng lẽ bổn thiếu gia sẽ không trở ai ngoài chị Nhất Điềm đâu cậu là ngoại lệ mau lên tôi đèo.
Vương Tại Tại nghe thế không đáp lại chỉ lấy một cái ô ra và nói:
- Xin lỗi tôi không cần.
Vương Tại Tại chính là cần tình cảm của Ngưu Đan Phong chứ không cần thứ gọi là thương hại và càng không cần vị trí được bố thí kia.
Đan Phong tự dưng thấy có chút lạnh rõ ràng bình thường vẫm xưng tớ cậu giờ lại đổi thành tôi con người này thật khó hiểu.
~Sau khi về ai nhà nấy~
Bên chỗ Đan Phong
*tinh tinh*
Là tiếng thông báo trên Wechat
Là Vũ Hàng nhắn
- Này được không tình hình thế nào có chở Vương Tại Tại về không xin được số đt chưa.
- Số thì tôi xin được rồi, chỉ là lúc cậu ta đi ra xin tôi chở về tôi chỉ đùa có tý thế mà cuối cùng bỏ đi luôn haizz.
- Cậu đúng là tốn công tôi nghĩ kế hoạch giúp cậu.
-Tin nhắn kết thúc-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.