Chương 263: Chúng ta tái hôn đi
Thị Từ
08/07/2021
Trì Uyên nghe bà Trì nói như vậy, trực tiếp cười thành tiếng.
Đến bây giờ bà vẫn không cảm thấy hành động của bản thân là sai, bà bây giờ vẫn như cũ cảm thấy mình không có vấn đề gì.
Trì Uyên cuối cùng biết được, tại sao bà Trì ở dưới lầu khóc lóc náo loạn lâu như vậy, những người đều không xuống dỗ dành.
Thật sự là rất tức giận.
Trì Uyên đứng dậy: “Con lên lầu xem ba con.”
Bà Trì đột nhiên liền lo lắng, đưa tay kéo cổ tay Trì Uyên: “A Uyên, con cũng giận mẹ sao, mẹ như vậy là vì tốt cho con, con không thích Cố Tư, hai người cũng không ở bên nhau, mẹ giúp con mà, chuyện này công bố ra ngoài, con liền có thể hoàn toàn cắt đứt với Cố Tư, con xem, mẹ là vì muốn tốt cho con.”
Trì Uyên híp mắt, nhìn bà Trì, một lúc sau mới hỏi: “Vì tốt cho con?”
Anh còn cười: “Vậy nếu con nói con thích Cố Tư, mẹ sẽ vì tốt cho con, tiếp nhận cô ấy sao.”
Bà Trì ngay lập tức bất động, hồi lâu sau mới nói: “Không thể nào, tại sao con có thể thích cô gái nhà quê mùa đó, cô ta không xứng với con, Tùy Mị và con mới là nên ở bên nhau….”
“Mẹ xem.”Trì Uyên trực tiếp cắt ngang lời bà Trì: “Mẹ luôn miệng nói là tốt cho con, nhưng hoàn toàn không quan tâm con muốn gì, mẹ chọn Tùy Mị, là vì là cảm thấy con sẽ thích, hay là bởi vì bản thân mẹ thích.”
Bà Trì trừng mắt, ngay lập tức không nói gì.
Trì Uyên nhìn bà, quay người đi lên lầu.
Trì Chúc vẫn ở trong thư phòng, bà cụ đã nghỉ ngơi.
Trì Uyên đi thẳng đến thư phòng.
Cửa thư phòng đóng, Trì Uyên gõ hai cái, bên trong một âm thanh cũng không có.
Trì Uyên không còn cách nào, chỉ có thể mở miệng: “Ba, là con.”
Trì Chúc trong này mới đi đến mở cửa.
Mặt ông mệt mỏi: “Là con à.”
Đoán chừng ông còn tưởng là bà Trì.
Trì Uyên đi vào, đóng cửa lại: “Truyền thông bên kia, con đã cho người liên hệ, nhưng chuyện này bây giờ nhà họ Tùy cũng đã biết, con không chắc chắn liệu bọn họ bên kia vì bảo toàn thanh danh của Tùy Mị, đem chuyện này vạch trần ra hay không.”
Trì Chúc nhíu nhíu lông mày, đi qua ngồi xuống: “Đúng vậy, ta cũng là đang suy nghĩ chuyện này, người mẹ hồ đồ kia của con, thật sự ta một câu cũng không muốn nói với bà ta.”
Trì Uyên đi qua, ngồi xuống ghế đối diện Trì Chúc: “Vậy tiếp theo, chúng ta bên này làm như thế nào?”
Trì Chúc thở dài: “Ta tìm thời gian, liên hệ thử với nhà họ Tùy, xem thử ý nhà họ Tùy bên kia muốn thế nào.”
Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.
Cố Tư bên kia, sớm đã nằm xuống ngủ, kết quả không biết tố chất tâm lý tốt hay là như thế nào, ngủ một giấc đến sáng.
Bản thân cô cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, lúc tỉnh dậy có chút lờ mờ.
Quả nhiên tâm tư càng ngày càng lớn.
Cô thu dọn một chút rồi đi xuống lầu, trong sân không có xe Trì Uyên, xem ra tối qua không về.
Cố Tư đem sủi cảo còn thừa tối qua rán một chút, sau đó vừa xem tin tức trên mạng vừa ăn.
Trên mạng vẫn chưa tung ra chuyện cô cùng Trì Uyên ly hôn, nghĩ lại là cô ba Chương bên kia tạm thời chèn ép rồi.
Cố Tư cảm thấy, mặc kệ như thế nào, dường như bản thân cũng phải nên nói cảm ơn với nhà họ Chương.
Bên kia cũng là tốn nhiều tâm tư, giúp đỡ việc lớn rồi.
Cố Tư ăn xong, gọi điện thoại cho Chương Tự Chi.
Ngay khi vừa gọi điện, xe Trì Uyên đã lái đến cổng sân.
Cố Tư nhìn chằm chằm chiếc xe, Chương Tự Chi đã nhận điện thoại.
Cố Tư cười: “Lão Chương, anh chưa dậy à.”
Chương Tự Chi vẫn còn trong chăn, nhưng không xấu hổ nói: “Tôi từ sớm đã dậy rồi, giờ đã mấy giờ rồi.”
Cố Tư cười, tên gia hỏa này nói chuyện vẫn còn khàn khàn ngái ngủ.
Cố Tư nhìn thấy Trì Uyên xuống xe, cô liền cầm điện thoại đi lên lầu.
Vừa đi vừa nói chuyện với Chương Tự Chi: “Việc ngày hôm qua, tôi muốn cảm ơn các anh,nếu không phải bên anh giúp ngăn lại, không biết tin tức trên mạng hôm nay đã được đồn thổi lên đến đâu rồi.”
Nhắc đến điều này, Chương Tự Chi liền thở dài: “Tiểu Tư, tôi nói thật với cô, bây giờ chúng tôi có thể ngăn được một đợt, nhưng nếu bức ảnh này truyền đến quá nhiều bên truyền thông, chúng tôi cũng ngăn không nổi, vẫn luôn có người sẵn sàng khuất động nhiệt tình, sẵn sàng lôi kéo sự chú ý, tốt nhất các người đem chứng nhận kết hôn ra chứng minh đi, bằng không nói dối mãi cũng trở thành sự thật.”
Cố Tư giống như cười thành tiếng, chứng nhận kết hôn?
Chứng nhận kết hôn sớm đã bị thu đi rồi, bây giờ cô có thể cầm ra là chứng nhận ly hôn.
Cố Tư vẫn là “a” một tiếng: “Lão Chương, có việc này, tôi sẽ tìm thời gian nói với anh, chỉ là bây giờ bên tôi hơi loạn, đợi bên này tôi đều ổn định, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Cô muốn nói chuyện cô và Trì Uyên đã ly hôn rồi.
Chuyện này Ninh Tôn đã biết, dựa vào tình huống bây giờ, người bên ngoài có thể cũng sẽ biết rất nhanh.
Vì vậy cô cảm thấy không cần thiết giấu Chương Tự Chi nữa.
Chương Tự Chi bên kia trầm mặc một lát, rồi mới nói một câu được.
Cố Tư trong chốc lát cảm nhận được Chương Tự Chi dường như đã đoán ra được điều gì.
Cúp điện thoại, Cố Tư quay về phòng mình, vừa mới làm cơm xong toàn thân đều mồ hôi.
Cô muốn đi tắm.
Kết quả vừa mới lấy đồ ngủ từ trong tủ ra, Trì Uyên liền đẩy cửa phòng cô vào.
Anh nhìn Cố Tư, giọng điệu rất trầm thấp: “Chúng ta nói chuyện đi.”
Cố Tư cầm quần áo, nhìn chằm chằm Trì Uyên một lúc, sau đó gật đầu: “Được.”
Cô đặt đồ xuống, quay người bước ra ngoài: “Đi xuống lầu nói.”
Hai người đi xuống lầu, ngồi ở phòng khách, mặt đối mặt.
Cố Tư nói trước: “Hôm qua ở nhà tổ một đêm, đã bàn bạc được gì rồi sao.”
Trì Uyên dựa vào ghế: “Chúng ta kết hôn lại đi.”
“Cái gì?” Cố Tư gần như bật dậy “Anh điên rồi sao.”
Trì Uyên nhắm mắt lại: “Cô không đồng ý?”
“Tôi tất nhiên không đồng ý.” Cố Tư nói tiếp: “Anh có phải điên rồi không, anh không dễ dàng mới thoát khỏi tôi, anh còn muốn cùng tôi kết hôn lại? Trì Uyên, anh nói thật với tôi đi, có phải là ly hôn anh cho tôi quá nhiều thứ, anh không thể chịu đựng được nữa phải không?”
Trì Uyên nhìn Cố Tư, sau một lúc lâu thở dài: “Thật sự tôi cũng biết, dường như kết hôn lại không phải là một lựa chọn tốt, chỉ là, tôi không, tôi chỉ là không nghĩ nhiều….”
Anh do dự hồi lâu, những lời phía sau cũng không nói ra được.
Anh chỉ là trước mắt không muốn công bố chuyện đã ly hôn ra bên ngoài.
Không đúng thời điểm, nhưng có vẻ mọi chuyện đã gấp rút đến mức này, việc ly hôn, dường như không giữ được nữa.
Cố Tư mím môi, qua một lúc lại nói: “Sao vậy, có phải bức ảnh chứng nhận ly hôn bị truyền đến nhà họ Tùy rồi sao?”
Trì Uyên ngây người, hơi ngạc nhiên khi Cố Tư biết việc này.
Thật sự điều này không quá khó đoán, Cố Tư trước tiên cười một cái.
“Nếu chuyện này chỉ bị truyền thông lan truyền, tôi cảm thấy các anh cũng không cần quá lo lắng, dùng tiền loại bỏ chuyện này là được, các anh có lẽ sẽ làm, trừ khi bức ảnh này nằm trong tay một người không thể giải quyết bằng tiền.”Cố Tư nhẹ nhàng nói.
Huống hồ dựa vào hiểu biết của cô về bà Trì, sau khi bà Trì chụp được, làm sao có thể không gởi qua cho Tùy Mị, làm cho Tùy Mị vui vẻ.
Trì Uyên nghĩ nghĩ: “Cô có nghĩ đến phải nên làm thế nào không?”
Cố Tư gật đầu: “Tôi nói thật với anh, thật sự tối qua tôi đã nghĩ đến cách này.”
Thật sự cô không muốn Tùy Mị biết chuyện cô cùng Trì Uyên ly hôn, nhưng Tùy Mị đã biết rồi.
Cũng không còn cách nào khác.
Chuyện kết hôn lại thế này, thật sự cũng không thể nói là giải quyết được vấn đề, chỉ là có phải một biện pháp tốt hay không, hơn nữa Cố Tư cũng không đồng ý.
Trì Uyên nhìn Cố Tư: “Cô cảm thấy nên làm như thế nào thì tốt hơn.”
Cố Tư cũng đưa mắt nhìn Trì Uyên, vô cùng bình thản: “Anh đem ngày trên chứng nhận ly hôn photoshop ngày đi, tự mình công bố ra ngoài.”
Đem ngày photoshop thành thời gian gần đây, như vậy việc Vạn Phong bên kia không quan hệ gì.
Khoảng thời gian trước cô cùng Trì Uyên khoe tình cảm, giúp Trì Uyên giải thích những lời kia, cũng không cần vạch trần.
Cố Tư tin rằng, thật sự Tùy Mị cũng không để ý việc Trì Uyên đem ngày đổi đi.
Trì Uyên hơi híp mắt nhìn Cố Tư, nhìn Cố Tư từ đầu đến chân: “Nếu như tôi làm như thế, cô có biết giống như đang bảo vệ Tùy Mị”
Đến bây giờ bà vẫn không cảm thấy hành động của bản thân là sai, bà bây giờ vẫn như cũ cảm thấy mình không có vấn đề gì.
Trì Uyên cuối cùng biết được, tại sao bà Trì ở dưới lầu khóc lóc náo loạn lâu như vậy, những người đều không xuống dỗ dành.
Thật sự là rất tức giận.
Trì Uyên đứng dậy: “Con lên lầu xem ba con.”
Bà Trì đột nhiên liền lo lắng, đưa tay kéo cổ tay Trì Uyên: “A Uyên, con cũng giận mẹ sao, mẹ như vậy là vì tốt cho con, con không thích Cố Tư, hai người cũng không ở bên nhau, mẹ giúp con mà, chuyện này công bố ra ngoài, con liền có thể hoàn toàn cắt đứt với Cố Tư, con xem, mẹ là vì muốn tốt cho con.”
Trì Uyên híp mắt, nhìn bà Trì, một lúc sau mới hỏi: “Vì tốt cho con?”
Anh còn cười: “Vậy nếu con nói con thích Cố Tư, mẹ sẽ vì tốt cho con, tiếp nhận cô ấy sao.”
Bà Trì ngay lập tức bất động, hồi lâu sau mới nói: “Không thể nào, tại sao con có thể thích cô gái nhà quê mùa đó, cô ta không xứng với con, Tùy Mị và con mới là nên ở bên nhau….”
“Mẹ xem.”Trì Uyên trực tiếp cắt ngang lời bà Trì: “Mẹ luôn miệng nói là tốt cho con, nhưng hoàn toàn không quan tâm con muốn gì, mẹ chọn Tùy Mị, là vì là cảm thấy con sẽ thích, hay là bởi vì bản thân mẹ thích.”
Bà Trì trừng mắt, ngay lập tức không nói gì.
Trì Uyên nhìn bà, quay người đi lên lầu.
Trì Chúc vẫn ở trong thư phòng, bà cụ đã nghỉ ngơi.
Trì Uyên đi thẳng đến thư phòng.
Cửa thư phòng đóng, Trì Uyên gõ hai cái, bên trong một âm thanh cũng không có.
Trì Uyên không còn cách nào, chỉ có thể mở miệng: “Ba, là con.”
Trì Chúc trong này mới đi đến mở cửa.
Mặt ông mệt mỏi: “Là con à.”
Đoán chừng ông còn tưởng là bà Trì.
Trì Uyên đi vào, đóng cửa lại: “Truyền thông bên kia, con đã cho người liên hệ, nhưng chuyện này bây giờ nhà họ Tùy cũng đã biết, con không chắc chắn liệu bọn họ bên kia vì bảo toàn thanh danh của Tùy Mị, đem chuyện này vạch trần ra hay không.”
Trì Chúc nhíu nhíu lông mày, đi qua ngồi xuống: “Đúng vậy, ta cũng là đang suy nghĩ chuyện này, người mẹ hồ đồ kia của con, thật sự ta một câu cũng không muốn nói với bà ta.”
Trì Uyên đi qua, ngồi xuống ghế đối diện Trì Chúc: “Vậy tiếp theo, chúng ta bên này làm như thế nào?”
Trì Chúc thở dài: “Ta tìm thời gian, liên hệ thử với nhà họ Tùy, xem thử ý nhà họ Tùy bên kia muốn thế nào.”
Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.
Cố Tư bên kia, sớm đã nằm xuống ngủ, kết quả không biết tố chất tâm lý tốt hay là như thế nào, ngủ một giấc đến sáng.
Bản thân cô cũng cảm thấy không tưởng tượng nổi, lúc tỉnh dậy có chút lờ mờ.
Quả nhiên tâm tư càng ngày càng lớn.
Cô thu dọn một chút rồi đi xuống lầu, trong sân không có xe Trì Uyên, xem ra tối qua không về.
Cố Tư đem sủi cảo còn thừa tối qua rán một chút, sau đó vừa xem tin tức trên mạng vừa ăn.
Trên mạng vẫn chưa tung ra chuyện cô cùng Trì Uyên ly hôn, nghĩ lại là cô ba Chương bên kia tạm thời chèn ép rồi.
Cố Tư cảm thấy, mặc kệ như thế nào, dường như bản thân cũng phải nên nói cảm ơn với nhà họ Chương.
Bên kia cũng là tốn nhiều tâm tư, giúp đỡ việc lớn rồi.
Cố Tư ăn xong, gọi điện thoại cho Chương Tự Chi.
Ngay khi vừa gọi điện, xe Trì Uyên đã lái đến cổng sân.
Cố Tư nhìn chằm chằm chiếc xe, Chương Tự Chi đã nhận điện thoại.
Cố Tư cười: “Lão Chương, anh chưa dậy à.”
Chương Tự Chi vẫn còn trong chăn, nhưng không xấu hổ nói: “Tôi từ sớm đã dậy rồi, giờ đã mấy giờ rồi.”
Cố Tư cười, tên gia hỏa này nói chuyện vẫn còn khàn khàn ngái ngủ.
Cố Tư nhìn thấy Trì Uyên xuống xe, cô liền cầm điện thoại đi lên lầu.
Vừa đi vừa nói chuyện với Chương Tự Chi: “Việc ngày hôm qua, tôi muốn cảm ơn các anh,nếu không phải bên anh giúp ngăn lại, không biết tin tức trên mạng hôm nay đã được đồn thổi lên đến đâu rồi.”
Nhắc đến điều này, Chương Tự Chi liền thở dài: “Tiểu Tư, tôi nói thật với cô, bây giờ chúng tôi có thể ngăn được một đợt, nhưng nếu bức ảnh này truyền đến quá nhiều bên truyền thông, chúng tôi cũng ngăn không nổi, vẫn luôn có người sẵn sàng khuất động nhiệt tình, sẵn sàng lôi kéo sự chú ý, tốt nhất các người đem chứng nhận kết hôn ra chứng minh đi, bằng không nói dối mãi cũng trở thành sự thật.”
Cố Tư giống như cười thành tiếng, chứng nhận kết hôn?
Chứng nhận kết hôn sớm đã bị thu đi rồi, bây giờ cô có thể cầm ra là chứng nhận ly hôn.
Cố Tư vẫn là “a” một tiếng: “Lão Chương, có việc này, tôi sẽ tìm thời gian nói với anh, chỉ là bây giờ bên tôi hơi loạn, đợi bên này tôi đều ổn định, tôi có chuyện muốn nói với anh.”
Cô muốn nói chuyện cô và Trì Uyên đã ly hôn rồi.
Chuyện này Ninh Tôn đã biết, dựa vào tình huống bây giờ, người bên ngoài có thể cũng sẽ biết rất nhanh.
Vì vậy cô cảm thấy không cần thiết giấu Chương Tự Chi nữa.
Chương Tự Chi bên kia trầm mặc một lát, rồi mới nói một câu được.
Cố Tư trong chốc lát cảm nhận được Chương Tự Chi dường như đã đoán ra được điều gì.
Cúp điện thoại, Cố Tư quay về phòng mình, vừa mới làm cơm xong toàn thân đều mồ hôi.
Cô muốn đi tắm.
Kết quả vừa mới lấy đồ ngủ từ trong tủ ra, Trì Uyên liền đẩy cửa phòng cô vào.
Anh nhìn Cố Tư, giọng điệu rất trầm thấp: “Chúng ta nói chuyện đi.”
Cố Tư cầm quần áo, nhìn chằm chằm Trì Uyên một lúc, sau đó gật đầu: “Được.”
Cô đặt đồ xuống, quay người bước ra ngoài: “Đi xuống lầu nói.”
Hai người đi xuống lầu, ngồi ở phòng khách, mặt đối mặt.
Cố Tư nói trước: “Hôm qua ở nhà tổ một đêm, đã bàn bạc được gì rồi sao.”
Trì Uyên dựa vào ghế: “Chúng ta kết hôn lại đi.”
“Cái gì?” Cố Tư gần như bật dậy “Anh điên rồi sao.”
Trì Uyên nhắm mắt lại: “Cô không đồng ý?”
“Tôi tất nhiên không đồng ý.” Cố Tư nói tiếp: “Anh có phải điên rồi không, anh không dễ dàng mới thoát khỏi tôi, anh còn muốn cùng tôi kết hôn lại? Trì Uyên, anh nói thật với tôi đi, có phải là ly hôn anh cho tôi quá nhiều thứ, anh không thể chịu đựng được nữa phải không?”
Trì Uyên nhìn Cố Tư, sau một lúc lâu thở dài: “Thật sự tôi cũng biết, dường như kết hôn lại không phải là một lựa chọn tốt, chỉ là, tôi không, tôi chỉ là không nghĩ nhiều….”
Anh do dự hồi lâu, những lời phía sau cũng không nói ra được.
Anh chỉ là trước mắt không muốn công bố chuyện đã ly hôn ra bên ngoài.
Không đúng thời điểm, nhưng có vẻ mọi chuyện đã gấp rút đến mức này, việc ly hôn, dường như không giữ được nữa.
Cố Tư mím môi, qua một lúc lại nói: “Sao vậy, có phải bức ảnh chứng nhận ly hôn bị truyền đến nhà họ Tùy rồi sao?”
Trì Uyên ngây người, hơi ngạc nhiên khi Cố Tư biết việc này.
Thật sự điều này không quá khó đoán, Cố Tư trước tiên cười một cái.
“Nếu chuyện này chỉ bị truyền thông lan truyền, tôi cảm thấy các anh cũng không cần quá lo lắng, dùng tiền loại bỏ chuyện này là được, các anh có lẽ sẽ làm, trừ khi bức ảnh này nằm trong tay một người không thể giải quyết bằng tiền.”Cố Tư nhẹ nhàng nói.
Huống hồ dựa vào hiểu biết của cô về bà Trì, sau khi bà Trì chụp được, làm sao có thể không gởi qua cho Tùy Mị, làm cho Tùy Mị vui vẻ.
Trì Uyên nghĩ nghĩ: “Cô có nghĩ đến phải nên làm thế nào không?”
Cố Tư gật đầu: “Tôi nói thật với anh, thật sự tối qua tôi đã nghĩ đến cách này.”
Thật sự cô không muốn Tùy Mị biết chuyện cô cùng Trì Uyên ly hôn, nhưng Tùy Mị đã biết rồi.
Cũng không còn cách nào khác.
Chuyện kết hôn lại thế này, thật sự cũng không thể nói là giải quyết được vấn đề, chỉ là có phải một biện pháp tốt hay không, hơn nữa Cố Tư cũng không đồng ý.
Trì Uyên nhìn Cố Tư: “Cô cảm thấy nên làm như thế nào thì tốt hơn.”
Cố Tư cũng đưa mắt nhìn Trì Uyên, vô cùng bình thản: “Anh đem ngày trên chứng nhận ly hôn photoshop ngày đi, tự mình công bố ra ngoài.”
Đem ngày photoshop thành thời gian gần đây, như vậy việc Vạn Phong bên kia không quan hệ gì.
Khoảng thời gian trước cô cùng Trì Uyên khoe tình cảm, giúp Trì Uyên giải thích những lời kia, cũng không cần vạch trần.
Cố Tư tin rằng, thật sự Tùy Mị cũng không để ý việc Trì Uyên đem ngày đổi đi.
Trì Uyên hơi híp mắt nhìn Cố Tư, nhìn Cố Tư từ đầu đến chân: “Nếu như tôi làm như thế, cô có biết giống như đang bảo vệ Tùy Mị”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.