Chương 1120
Thị Từ
13/01/2022
Nghe thấy điều Hứa Thanh Du nói, vốn dĩ vài người còn tụ tập lại bàn tán, biểu cảm đều có chút lúng túng.
Bọn họ nhìn nhau hai lần, sau đó lại tách ra, tiếp đó mỗi người tự quay về chỗ ngồi của mình.
Những kẻ mềm nắn rắn buông này, Hứa Thanh Du ngay từ đầu không nên cho bọn họ sắc mặt tốt.
Sắc mặt của người vừa mới to tiếng mỉa mai Hứa Thanh Du cũng đã thay đổi, cô ta có thể không sợ Hứa Thanh Du, nhưng cô ta không thể không sợ quan hệ phía sau của Hứa Thanh Du.
Quách Châu không giỏi về tài ăn nói, có thể khiến Quách Châu đối xử với cô ta với vẻ mặt hòa nhã, có thể thấy người quen biết Hứa Thanh Du ở công ty lời nói có quyền tuyệt đối.
Nên là cô ta muốn làm cái gì không tốt sau lưng, thật sự là quá dễ dàng rồi. Rất tốt, Hứa Thanh Du làm ồn ào như này, những người kia trong nháy mắt đều yên lặng, mỗi người thành thật quay về chỗ ngồi của bản thân, làm tiếp công của bản thân.
Hứa Thanh Du cảm thấy bên tai chốc lát trở nên yên tĩnh, cô hướng khuôn mặt của mình, cúi đầu tiếp tục vẽ tiếp bản thiết kế chưa hoàn thành trong tay.
Sau một vài nét vẽ, bên cạnh lại có tiếng ghế kéo lại, không cần nhìn Hứa Thanh Du cũng biết là ai.
Đây là cô gái bát quái nhất, luôn luôn thích đến bên cô thám thính hối lộ thông tin.
Nhưng cũng không biết cô ta có phải là không có não không, cô ta thám thính đều là tin tức cá nhân của Hứa Thanh Du, còn thật sự cho rằng Hứa Thanh Du có thể cùng người khác tự mình bát quái?
Nghĩ cái gì đó?
Cô ta lại đây, biểu cảm có chút giảo hoạt, “Cô thật sự quen biết lãnh đạo phía trên a?”
Hứa Thanh Du không có nhìn cô ta, hừ một tiếng, “Biết.”
Cô ta vỗ vỗ miệng, “Lúc đầu chúng tôi còn cho rằng cô là họ hàng của Quách lão sư nữa, không nghĩ đến trên thực tế còn quá hơn.”
Hứa Thanh Du ha ha một tiếng.
Cô gái kia lại tiếp tục nói, “Nói cũng quá, A Mai kia thái độ đối với cô tốt như vậy, nếu như chỉ là họ hàng của Quách lão sư, A Mai không có khả năng là thái độ như vậy.”
Nói xong bản thân cô ta không biết tại sao mình lại hít một hơi, sau đó trượt ghế bỏ đi.
Những người này đều triệt để yên lặng, Hứa Thanh Du cũng tiện bỏ công việc xuống, đây cũng không phải là một vấn đề quá lớn, vài người phụ nữ tụ lại luôn là bát quái người khác đặt món đồ gì.
Kết quả là không có họp, Hứa Thanh Du còn cố gắng vẽ bản thiết kế, bên cạnh đột nhiên có người gọi tên cô một tiếng.
Hứa Thanh Du đầu có chút mơ hồ, ngẩng đầu nhìn, là A Mai, cũng không biết lúc nào qua đây.
A Mai đối với cô thật sự là mặt tươi tắn chào, “Hiện tại có bận không, Giang tổng nói nhớ đến cô.”
Hứa Thanh Du căn bản không biết Giang tổng là ai, a một tiếng, “Bây giờ á?”
A Mai gật gật đầu, “Tôi đưa cô đi qua đó.”
Hứa Thanh Du còn có chút mất phương hướng, quay đầu nhìn đồ trong tay, sau đó a lên một tiếng, thu bản thiết kế vào rồi đứng dậy.
Bên cạnh những người học việc kia dừng việc trong tay lại, tất cả đều ngoảnh đầu nhìn qua.
Hứa Thanh Du không biết Giang tổng là ai, nhưng những người kia khẳng định là biết.
Giang tổng gọi cô ấy qua đó gặp mặt, nếu thật là đáp lại những lời hung ác cô ấy đã nói trước đây, quan hệ phía sau cô ấy xác thực là khá tốt.
Sắc mặt cô gái trước đó mở miệng châm biếm cô liền thay đổi, có thể thấy là chột dạ.
Hứa Thanh Du đi theo A Mai từ phòng làm việc đi ra, tiến vào thang máy, sau đó Hứa Thanh Du mới hỏi, “Giang tổng tìm tôi làm cái gì biết không? Tôi đều không quen biết Giang tổng.”
A Mai cười, “Chủ tịch Giang không thường đến đây, có những lúc mấy tháng đều không tới một chuyến, ông ấy hiện tại qua đây một chuyến, trực tiếp chỉ đích danh muốn thấy cô, khẳng định là có việc, nhưng cụ thể sự việc là gì tôi không rõ.”
Hứa Thanh Du gật gật đầu, cũng không đi hỏi lại nữa, trên đường đi theo A Mai đến tầng trên cùng.
Thiết bị của tầng cao nhất cùng lầu dưới hoàn toàn không giống nhau, thiết bị bên dưới đã xem như là khá cao cấp rồi, nhưng thiết bị trong này càng phô trương hơn.
Trong này không giống như một phòng làm việc, không bằng nói giống nội bộ riêng tư của một người, không có sự ớn lạnh của phòng làm việc, ngược lại có một chút ấm áp.
A Mai mang Hứa Thanh Du đi đến bên ngoài một cái cửa thủy tinh, đưa tay gõ gõ. Hứa Thanh Du đi qua cửa thủy tinh đã nhìn thấy người bên trong, ngồi trong đó là một người đàn ông trung niên, có lẽ là người gọi là Giang tổng, bộ dáng xem như là rất nhàn nhã.
Giang tổng nghe thấy tiếng gõ cửa quay đầu nhìn qua, sau đó gật đầu một chút. A Mai không tiến vào, chỉ quay người ra hiệu Hứa Thanh Du có thể tiến vào.
Hứa Thanh Du thực sự không chắc chắn cuối cùng rắc rối từ đâu ra, người đàn ông bên trông cô ấy chưa từng thấy qua.
Lúc cô ấy đẩy cửa bước vào có một số suy nghĩ hoang đường, chẳng lẽ là Giang tổng này cũng là người hâm mộ của Ninh Tôn?
Sau đó muốn nhờ mình đi cửa sau giúp anh ta xin chữ kí?
Sau khi Hứa Thanh Du vào, Giang tổng không có nhìn cô ấy, trực tiếp nói, “Ngồi.”
Hứa Thanh Du do dự một chút, cũng qua ngồi xuống đối diện với Giang tổng.
Giang tổng đặt một tách trà trước mặt cô ấy, “ Biết phẩm trà không?”
Hứa Thanh Du thành thật nói, “Chỉ biết uống, không biết phẩm.”
Giang tổng trong chốc lát cười, sau đó liền hỏi, “ Công việc như thế nào, có gặp phải việc gì phiền phức không?”
Hứa Thanh Du mím môi, có chút không rõ ràng người này đến cuối cùng muốn làm cái gì, “Vẫn tốt.”
Giang tổng cười hai tiếng, “Nói thật.”
Thành thật mà nói Hứa Thanh Du muốn hỏi trước, “Ngài tìm tôi là để làm gì, thành thật mà nói, tôi hiện tại có chút không hiểu tình huống này.”
Giang tổng cười lắc lắc đầu, “Xem ra cô thật sự là cái gì đều không biết.”
Sau khi nói xong câu này, Giang tổng lập tức lại nói, “Tôi và Tống Kình Vũ đã quen biết nhau rất nhiều năm, dựa vào không ít dự án kiếm tiền của ông ấy đề xuất.”
Ông ta đã nói như vậy, Hứa Thanh Du đột nhiên hiểu ra, người này có lẽ là lúc Tống Kình Vũ giúp cô đi cửa sau sử dụng mối quan hệ.
Hứa Thanh Du ngậm miệng, thật lâu không phát ra tiếng.
Giang tổng cầm tách trà nhấp một ngụm, “Tôi nghe nói cô lúc cô làm việc gặp phải một vài phiền phức, đặc biệt gọi cô qua đây muốn hỏi một chút.”
Hứa Thanh Du không phải thích mách lẻo, đối phương hỏi như vậy, cô ấy chỉ có thể nói, “Đều là chuyện nhỏ, tự tôi có thể giải quyết.”
Giang tổng ân một tiếng, “Ở nơi làm việc là như vậy, cô vẫn còn có chút hậu thuẫn phía sau, chỉ là bị người ta nghị luận, nếu như không có gì cả, làm một người mới, không chừng sẽ bị bắt nạt thành loại nào cũng không biết.”
Tình cảnh bây giờ đều đã khiến Hứa Thanh Du rất tức giận rồi, bên trong không nghĩ còn có điều tồi tệ hơn, Hứa Thanh Du có thể coi như là có kinh nghiệm.
Hứa Thanh Du nghĩ rồi nói, “Lúc đầu là như vậy, còn thật sự ít hơn tôi nghĩ.”
Tần Niên trước kia cùng cô nói những thứ ở nơi làm việc, chỉ là nói có một vài âm mưu giữa các sếp của cô ấy, ngược lại không nói bản thân cô ấy đã gặp phải cái gì. Hứa Thanh Du cũng cho rằng mọi người ở nơi làm việc đều là dựa vào thực lực, chỉ cần cúi đầu và làm việc của mình.
Hiện tại nghĩ đến lời nói, cũng chính xác là cô nghĩ quá đơn giản về nơi làm việc rồi.
Mọi chỗ trong đó đều là bè phái, giống những người học việc dưới quyền của Quách Châu, đúng là nhất định có tranh đoạt lợi ích.
Nên là cãi nhau cũng là chuyện bình thường.
Giang tổng nhìn cô, ra hiệu cho cô trước tiên uống trà.
Hứa Thanh Du cầm tách trà nhấp một ngụm, cô chỉ có thể nói trà là trà ngon, nhưng bản thân thực sự là không biết uống, phẩm không ra mùi vị gì khác.
Chờ đặt tách trà xuống, Hứa Thanh Du liền hỏi, “Vậy ngài hôm nay gọi tôi đến đây là có việc gì không?”
“Không có việc.” Giang tổng mở miệng, “Cô tới chỗ tôi một chuyến, tiếp theo có lẽ không có ai can đảm khó dễ cô nữa.”
Hứa Thanh Du giờ mới bừng tỉnh ý nghĩa của việc qua chỗ Giang tổng.
Cô ấy cười một cái, “Cảm ơn ngài, thật sự rất cảm ơn ngài.”
Giang tổng chép chép miệng, “Cũng không cần cảm ơn tôi, tôi chủ yếu còn muốn nhìn mặt lão Tống.”
Đúng đúng, chủ yếu còn là Tống Kình Vũ, ân huệ này cô ấy phải đặt trên đầu của Tống Kình Vũ.
Bọn họ nhìn nhau hai lần, sau đó lại tách ra, tiếp đó mỗi người tự quay về chỗ ngồi của mình.
Những kẻ mềm nắn rắn buông này, Hứa Thanh Du ngay từ đầu không nên cho bọn họ sắc mặt tốt.
Sắc mặt của người vừa mới to tiếng mỉa mai Hứa Thanh Du cũng đã thay đổi, cô ta có thể không sợ Hứa Thanh Du, nhưng cô ta không thể không sợ quan hệ phía sau của Hứa Thanh Du.
Quách Châu không giỏi về tài ăn nói, có thể khiến Quách Châu đối xử với cô ta với vẻ mặt hòa nhã, có thể thấy người quen biết Hứa Thanh Du ở công ty lời nói có quyền tuyệt đối.
Nên là cô ta muốn làm cái gì không tốt sau lưng, thật sự là quá dễ dàng rồi. Rất tốt, Hứa Thanh Du làm ồn ào như này, những người kia trong nháy mắt đều yên lặng, mỗi người thành thật quay về chỗ ngồi của bản thân, làm tiếp công của bản thân.
Hứa Thanh Du cảm thấy bên tai chốc lát trở nên yên tĩnh, cô hướng khuôn mặt của mình, cúi đầu tiếp tục vẽ tiếp bản thiết kế chưa hoàn thành trong tay.
Sau một vài nét vẽ, bên cạnh lại có tiếng ghế kéo lại, không cần nhìn Hứa Thanh Du cũng biết là ai.
Đây là cô gái bát quái nhất, luôn luôn thích đến bên cô thám thính hối lộ thông tin.
Nhưng cũng không biết cô ta có phải là không có não không, cô ta thám thính đều là tin tức cá nhân của Hứa Thanh Du, còn thật sự cho rằng Hứa Thanh Du có thể cùng người khác tự mình bát quái?
Nghĩ cái gì đó?
Cô ta lại đây, biểu cảm có chút giảo hoạt, “Cô thật sự quen biết lãnh đạo phía trên a?”
Hứa Thanh Du không có nhìn cô ta, hừ một tiếng, “Biết.”
Cô ta vỗ vỗ miệng, “Lúc đầu chúng tôi còn cho rằng cô là họ hàng của Quách lão sư nữa, không nghĩ đến trên thực tế còn quá hơn.”
Hứa Thanh Du ha ha một tiếng.
Cô gái kia lại tiếp tục nói, “Nói cũng quá, A Mai kia thái độ đối với cô tốt như vậy, nếu như chỉ là họ hàng của Quách lão sư, A Mai không có khả năng là thái độ như vậy.”
Nói xong bản thân cô ta không biết tại sao mình lại hít một hơi, sau đó trượt ghế bỏ đi.
Những người này đều triệt để yên lặng, Hứa Thanh Du cũng tiện bỏ công việc xuống, đây cũng không phải là một vấn đề quá lớn, vài người phụ nữ tụ lại luôn là bát quái người khác đặt món đồ gì.
Kết quả là không có họp, Hứa Thanh Du còn cố gắng vẽ bản thiết kế, bên cạnh đột nhiên có người gọi tên cô một tiếng.
Hứa Thanh Du đầu có chút mơ hồ, ngẩng đầu nhìn, là A Mai, cũng không biết lúc nào qua đây.
A Mai đối với cô thật sự là mặt tươi tắn chào, “Hiện tại có bận không, Giang tổng nói nhớ đến cô.”
Hứa Thanh Du căn bản không biết Giang tổng là ai, a một tiếng, “Bây giờ á?”
A Mai gật gật đầu, “Tôi đưa cô đi qua đó.”
Hứa Thanh Du còn có chút mất phương hướng, quay đầu nhìn đồ trong tay, sau đó a lên một tiếng, thu bản thiết kế vào rồi đứng dậy.
Bên cạnh những người học việc kia dừng việc trong tay lại, tất cả đều ngoảnh đầu nhìn qua.
Hứa Thanh Du không biết Giang tổng là ai, nhưng những người kia khẳng định là biết.
Giang tổng gọi cô ấy qua đó gặp mặt, nếu thật là đáp lại những lời hung ác cô ấy đã nói trước đây, quan hệ phía sau cô ấy xác thực là khá tốt.
Sắc mặt cô gái trước đó mở miệng châm biếm cô liền thay đổi, có thể thấy là chột dạ.
Hứa Thanh Du đi theo A Mai từ phòng làm việc đi ra, tiến vào thang máy, sau đó Hứa Thanh Du mới hỏi, “Giang tổng tìm tôi làm cái gì biết không? Tôi đều không quen biết Giang tổng.”
A Mai cười, “Chủ tịch Giang không thường đến đây, có những lúc mấy tháng đều không tới một chuyến, ông ấy hiện tại qua đây một chuyến, trực tiếp chỉ đích danh muốn thấy cô, khẳng định là có việc, nhưng cụ thể sự việc là gì tôi không rõ.”
Hứa Thanh Du gật gật đầu, cũng không đi hỏi lại nữa, trên đường đi theo A Mai đến tầng trên cùng.
Thiết bị của tầng cao nhất cùng lầu dưới hoàn toàn không giống nhau, thiết bị bên dưới đã xem như là khá cao cấp rồi, nhưng thiết bị trong này càng phô trương hơn.
Trong này không giống như một phòng làm việc, không bằng nói giống nội bộ riêng tư của một người, không có sự ớn lạnh của phòng làm việc, ngược lại có một chút ấm áp.
A Mai mang Hứa Thanh Du đi đến bên ngoài một cái cửa thủy tinh, đưa tay gõ gõ. Hứa Thanh Du đi qua cửa thủy tinh đã nhìn thấy người bên trong, ngồi trong đó là một người đàn ông trung niên, có lẽ là người gọi là Giang tổng, bộ dáng xem như là rất nhàn nhã.
Giang tổng nghe thấy tiếng gõ cửa quay đầu nhìn qua, sau đó gật đầu một chút. A Mai không tiến vào, chỉ quay người ra hiệu Hứa Thanh Du có thể tiến vào.
Hứa Thanh Du thực sự không chắc chắn cuối cùng rắc rối từ đâu ra, người đàn ông bên trông cô ấy chưa từng thấy qua.
Lúc cô ấy đẩy cửa bước vào có một số suy nghĩ hoang đường, chẳng lẽ là Giang tổng này cũng là người hâm mộ của Ninh Tôn?
Sau đó muốn nhờ mình đi cửa sau giúp anh ta xin chữ kí?
Sau khi Hứa Thanh Du vào, Giang tổng không có nhìn cô ấy, trực tiếp nói, “Ngồi.”
Hứa Thanh Du do dự một chút, cũng qua ngồi xuống đối diện với Giang tổng.
Giang tổng đặt một tách trà trước mặt cô ấy, “ Biết phẩm trà không?”
Hứa Thanh Du thành thật nói, “Chỉ biết uống, không biết phẩm.”
Giang tổng trong chốc lát cười, sau đó liền hỏi, “ Công việc như thế nào, có gặp phải việc gì phiền phức không?”
Hứa Thanh Du mím môi, có chút không rõ ràng người này đến cuối cùng muốn làm cái gì, “Vẫn tốt.”
Giang tổng cười hai tiếng, “Nói thật.”
Thành thật mà nói Hứa Thanh Du muốn hỏi trước, “Ngài tìm tôi là để làm gì, thành thật mà nói, tôi hiện tại có chút không hiểu tình huống này.”
Giang tổng cười lắc lắc đầu, “Xem ra cô thật sự là cái gì đều không biết.”
Sau khi nói xong câu này, Giang tổng lập tức lại nói, “Tôi và Tống Kình Vũ đã quen biết nhau rất nhiều năm, dựa vào không ít dự án kiếm tiền của ông ấy đề xuất.”
Ông ta đã nói như vậy, Hứa Thanh Du đột nhiên hiểu ra, người này có lẽ là lúc Tống Kình Vũ giúp cô đi cửa sau sử dụng mối quan hệ.
Hứa Thanh Du ngậm miệng, thật lâu không phát ra tiếng.
Giang tổng cầm tách trà nhấp một ngụm, “Tôi nghe nói cô lúc cô làm việc gặp phải một vài phiền phức, đặc biệt gọi cô qua đây muốn hỏi một chút.”
Hứa Thanh Du không phải thích mách lẻo, đối phương hỏi như vậy, cô ấy chỉ có thể nói, “Đều là chuyện nhỏ, tự tôi có thể giải quyết.”
Giang tổng ân một tiếng, “Ở nơi làm việc là như vậy, cô vẫn còn có chút hậu thuẫn phía sau, chỉ là bị người ta nghị luận, nếu như không có gì cả, làm một người mới, không chừng sẽ bị bắt nạt thành loại nào cũng không biết.”
Tình cảnh bây giờ đều đã khiến Hứa Thanh Du rất tức giận rồi, bên trong không nghĩ còn có điều tồi tệ hơn, Hứa Thanh Du có thể coi như là có kinh nghiệm.
Hứa Thanh Du nghĩ rồi nói, “Lúc đầu là như vậy, còn thật sự ít hơn tôi nghĩ.”
Tần Niên trước kia cùng cô nói những thứ ở nơi làm việc, chỉ là nói có một vài âm mưu giữa các sếp của cô ấy, ngược lại không nói bản thân cô ấy đã gặp phải cái gì. Hứa Thanh Du cũng cho rằng mọi người ở nơi làm việc đều là dựa vào thực lực, chỉ cần cúi đầu và làm việc của mình.
Hiện tại nghĩ đến lời nói, cũng chính xác là cô nghĩ quá đơn giản về nơi làm việc rồi.
Mọi chỗ trong đó đều là bè phái, giống những người học việc dưới quyền của Quách Châu, đúng là nhất định có tranh đoạt lợi ích.
Nên là cãi nhau cũng là chuyện bình thường.
Giang tổng nhìn cô, ra hiệu cho cô trước tiên uống trà.
Hứa Thanh Du cầm tách trà nhấp một ngụm, cô chỉ có thể nói trà là trà ngon, nhưng bản thân thực sự là không biết uống, phẩm không ra mùi vị gì khác.
Chờ đặt tách trà xuống, Hứa Thanh Du liền hỏi, “Vậy ngài hôm nay gọi tôi đến đây là có việc gì không?”
“Không có việc.” Giang tổng mở miệng, “Cô tới chỗ tôi một chuyến, tiếp theo có lẽ không có ai can đảm khó dễ cô nữa.”
Hứa Thanh Du giờ mới bừng tỉnh ý nghĩa của việc qua chỗ Giang tổng.
Cô ấy cười một cái, “Cảm ơn ngài, thật sự rất cảm ơn ngài.”
Giang tổng chép chép miệng, “Cũng không cần cảm ơn tôi, tôi chủ yếu còn muốn nhìn mặt lão Tống.”
Đúng đúng, chủ yếu còn là Tống Kình Vũ, ân huệ này cô ấy phải đặt trên đầu của Tống Kình Vũ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.