Chương 1178
Thị Từ
22/02/2022
Hứa Thanh Du bên cạnh mím chặt môi không lên tiếng, người đàn ông kia nghĩ gì đó, lại quay đầu nhìn Hứa Thanh Du, “Người đàn ông keo kiệt như vậy, những ngày ở bên cạnh hắn hạnh phúc không, có phải hắn một đồng cũng không nỡ tiêu cho cô không.”
Hứa Thanh Du không muốn trả lời ông ta.
Người đàn ông nghĩ ngợi rồi tiếp tục nói, “Chậc chậc chậc, tôi nói cho các người biết, dù sao tiền này một đồng cũng không thể thiếu, nếu như các người không đưa tôi, tôi lập tức lên mạng xã hội lột trần việc của các người.”
Mẹ Ninh ngẩng đầu nhìn hắn, “Ông muốn lột trần việc gì, tôi hỏi ông, ông có thể lột trần việc gì?”
Người đàn ông lắc lư bước đến dựa vào tay vịn của sofa, ôm chặt vai, bộ dạng đã dự được từ trước, gì cũng không sợ, “Tùy tiện bóc trần một việc gì đó đã đủ ảnh hưởng các người rồi, không phải chỉ cần dựa vào cái miệng này của tôi thôi sao, dù sao tôi cũng không mất mát gì.”
Ninh Tôn nghe vậy nên bật cười, “Xem ra ông thật sự không sợ bọn tôi báo cảnh sát.”
Người đàn ông bĩu môi, “Báo cảnh sát thì sao? Cho dù tôi có bị đưa vào tù, thì cũng chỉ vài ngày là xong, vài ngày sau tôi lại đến tìm như vậy nữa, cho dù các người dọn nhà cũng không thể trốn được tôi.”
Ninh Tôn gật đầu, “Vậy tôi báo cảnh sát trước rồi tính sau, dù sao cũng nên để ông vào tù ngồi vài ngày trước, loại người như ông, nhất định đừng ở bên ngoài làm hại nhiều người nữa, người phụ nữ lúc trước không ở bên ông cũng thật may mắn, loại người cặn bã như ông đã được định là cô đơn đến già rồi.”
Người đàn ông cười giễu cợt, dường như một chút cũng không sợ.
Ninh Tôn lấy điện thoại ra, sau đó nhấn số gọi điện, người đàn ông ban đầu giữ ánh mắt lạnh lùng, còn rung đùi, kết quả vừa nghe Ninh Tôn báo cảnh sát thì sắc mặt biến đổi ngay lập tức.
Lúc Ninh Tôn cúp máy, người đàn ông lập tức từ sofa bật dậy, giọng điệu trở nên độc ác, “Được được được, mẹ con hai người được lắm, nhưng mà tôi nói cho hai người biết việc này tôi theo hai người đến chết mới thôi, năm mươi triệu một đồng cũng không được thiếu.”
Người đàn ông không phải không sợ gì, sau khi nói dứt câu liền bước về phía cửa rời khỏi, nhìn dáng vẻ chắc là muốn trốn rồi.
Ba người Ninh Tôn, mẹ Ninh và Hứa Thanh Du không ai đuổi theo, loại người này không nhất thiết phải quan tâm đến hắn làm gì.
Đợi khi người đi rồi, Hứa Thanh Du mới tắt di động trong tay, “Em gửi cho anh, xem thử sau này ông ta có làm gì nữa không, nếu như có chúng ta sẽ đem thứ này ra.”
Mẹ Ninh ngây người một lúc, bà ấy căn bản không nhận ra được Hứa Thanh Du lấy điện thoại ghi âm lại.
Hứa Thanh Du vừa gửi bản ghi âm cho Ninh Tôn, vừa nhẫn nại giải thích cho mẹ Ninh nghe, “Không còn cách nào khác, lúc trước đề phòng có người gài bẫy Ninh Tôn, con thường dùng cách này, không ngờ đến là bây giờ vẫn còn dùng được.”
Lần trước cô dùng chiêu này là để bác bỏ tin đồn bê bối của Hoàng Tương, lúc đó Hoàng Tương rơi vào tình huống xấu hổ vì bị cô phản bác lại tin đồn, cho đến bây giờ thường hay bị người khác nhắc lại như một sự chế giễu.
Hứa Thanh Du không ngờ đến, chiêu này vậy mà có thể dùng được trong cuộc sống.
Mẹ Ninh lập tức thở phào nhẹ nhõm, “Như vậy tốt rồi, vừa rồi bác còn nghĩ phải làm thế nào, con không biết đâu, con người ông ấy rất vô lại, ông ta đã gọi điện thoại cho bác cả một ngày rồi, sau này bác không nghe máy nữa, ông ta lại tìm đến tận cửa, lúc đầu bác bị mù nên mới nhìn trúng người như vậy.”
Hứa Thanh Du vươn tay xoa xoa lưng của bà, nhỏ tiếng an ủi bà, “Không sao không sao, đã qua hết rồi, vả lại việc này tụi con giải quyết được, bác không cần sợ đâu.”
Nhưng trong lòng mẹ Ninh vẫn còn băn khoăn, “Bên chị Thái cứ nói với bác, đừng tạo thêm bất cứ tin đồn gì nữa, kết quả ở bên này chúng ta thật sự rắc rối đến không ngừng.”
Tin tức từng tin từng tin nối tiếp nhau, việc này cho dù bà có lý đi chăng nữa, bà cũng cảm thấy rất ngại.
Hứa Thanh Du thở dài, “Hết cách rồi, người ta đã tìm đến tận cửa, chúng ta cũng không thể đến phản ứng cũng không có, để mặc cho loại vô sỉ ấy gây ra sóng gió được.”
Vả lại dựa vào nhân cách của người đàn ông này, Hứa Thanh Du có thể bảo đảm lần này nếu như nếm được quả ngọt, lần sau chắc chắn sẽ đến nữa.
Trước kia ông ta gửi tin nhắn cho mẹ Ninh nói cái gì mà mình sống rất tốt, đại loại là không là không làm phiền nữa vân vân, nhưng Hứa Thanh Du biết được, ông ta chắc chắn sẽ quay lại.
Kết quả, cách không bao lâu ông ta quay lại rồi.
Từ đó có thể nhìn ra được, người đàn ông này thật sự không cần mặt mũi.
Đoán chừng ông ta sau này sẽ xem mẹ Ninh như cái máy ATM, không chỉ nuôi ông ta, còn có khả năng nuôi luôn người bên cạnh ông ta.
Cách làm tốt nhất đối với loại đàn ông này là để ông ta trả giá, nếu không ông ta sẽ mãi đeo bám không dứt.
Mẹ Ninh đã một ngày không ăn cơm rồi, cảm thấy tâm trạng như rác mà nghẹn ngào.
Hứa Thanh Du nhìn sang Ninh Tôn, sau đó chỉ đành nói, “Tối hôm nay qua chỗ em đi, người đàn ông này không chừng không biết xấu hổ, một lát sẽ quay lại.”
Ninh Tôn nghĩ ngợi một lúc lại gọi điện thoại, hủy bỏ việc báo cảnh sát.
Sau đó ba người từ chỗ mẹ Ninh rời đi, đến nhà của Hứa Thanh Du và Ninh Tôn.
Không cần biết như thế nào thì cũng cần ăn cơm, sau khi về đến nhà Hứa Thanh Du đi nấu cơm trước, Ninh Tôn và mẹ Ninh ngồi ở sofa nói về việc này.
Không lâu sau, điện thoại của chị Thái gọi đến, nói là trên mạng có tin tức mới.
Cụ thể là việc gì thì chưa công bố, chỉ là có người nói, trong tay nắm được tin tức tiêu cực của Ninh Tôn và mẹ Ninh, muốn công bố ra ngoài, muốn mọi người hãy đón chờ.
Cô ấy vừa nói như vậy, Ninh Tôn đại khái biết được chuyện gì đang xảy ra rồi, anh giải thích trước với chị Thái, sau đó đem đoạn ghi âm gửi cho chị Thái.
Qua một lúc sau chị Thái lại gọi qua, có thể thấy được cũng rất tức giận, tuy rằng cô ấy không lớn tuổi như mẹ Ninh, không từng trải qua nhiều chuyện như mẹ Ninh, nhưng cô biết những chuyện xảy ra bên cạnh mẹ Ninh trong khoảng thời gian này.
Lần này chị Thái không nói gì gây dậy sóng dư luận cả, cô ấy đứng về phía Ninh Tôn, nói là nhất định khiến những người lòng dạ xấu xa, thích gây chuyện thị phi này phải trả giá.
Sau đó cô nói bên công ty sẽ xử lý việc này, mặc dù là chuyện của mẹ Ninh, nhưng chắc chắn sẽ liên lụy đến Ninh Tôn.
Hiện tại hợp đồng của Ninh Tôn vẫn chưa hết hạn, lợi ích cũng liên quan đến công ty.
Nếu như phía công ty sẽ ra mặt, Ninh Tôn cũng yên tâm phần nào, chị Thái không nói nhiều trong điện thoại, cuối cùng ngắt điện thoại.
Hứa Thanh Du nấu cơm xong, dọn lên bàn ăn, thì thấy mẹ Ninh dựa vào sofa, khuôn mặt mệt mỏi.
Cho dù là ai gặp phải chuyện như vậy, chắc chắn cũng sẽ không biết giải quyết như thế nào, quân tử dễ phòng, tiểu nhân khó phòng.
Sợ nhất là gặp phải những người không nói đạo lý như vậy, người ta không nói lý với mình, thì sẽ làm xằng làm bậy.
Xử lý loại này mới là nhọc lòng.
Hứa Thanh Du đem chén đũa bày ra, sau đó gọi Ninh Tôn và mẹ Ninh ăn cơm, còn khuyên mẹ Ninh, “Đừng lo lắng, sự việc rồi sẽ được giải quyết thôi, chỉ cần chúng ta không sai thì không sợ gì cả.”
Hứa Thanh Du nghĩ ngợi rồi hỏi mẹ Ninh, “Tin nhắn ông ấy gửi cho bác còn không, đây đều là điểm yếu của ông ta hết đấy.”
Mẹ Ninh nghe vậy liền mở điện thoại ra, “Còn, sau đó bác còn gửi tin nhắn cho ông ta nữa, đều chưa xóa.”
Ngay lập tức bà như tìm được phương hướng, sau khi mở điện thoại lên, bà tìm nhật ký trò chuyện giữa bà và người đàn ông đó.
Từ lúc ông ta nói mình đã có cuộc sống mới, gì mà nói với mẹ Ninh mỗi người có cuộc sống riêng, cho đến lúc người đàn ông đó bắt đầu đeo bám bà, tất cả nội dung trò chuyện của hai người mẹ Ninh đều chưa xóa.
Ban đầu không xóa tin nhắn trò chuyện là do không nỡ, sau này lại cảm thấy nực cười.
Bây giờ nghĩ lại, lưu lại những dòng nhật ký trò chuyện này, thật sự có tác dụng.
Mẹ Ninh nhanh chóng đem nội dung trò chuyện chụp lại gửi cho phía chị Thái, sau đó chị Thái trả lời bà, bảo bà yên tâm, nói là bây giờ bên họ rõ ràng chiếm lợi thế, bảo bà không cần lo lắng về việc này nữa rồi, phía bên công ty có thể giải quyết hoàn toàn.
Hứa Thanh Du không muốn trả lời ông ta.
Người đàn ông nghĩ ngợi rồi tiếp tục nói, “Chậc chậc chậc, tôi nói cho các người biết, dù sao tiền này một đồng cũng không thể thiếu, nếu như các người không đưa tôi, tôi lập tức lên mạng xã hội lột trần việc của các người.”
Mẹ Ninh ngẩng đầu nhìn hắn, “Ông muốn lột trần việc gì, tôi hỏi ông, ông có thể lột trần việc gì?”
Người đàn ông lắc lư bước đến dựa vào tay vịn của sofa, ôm chặt vai, bộ dạng đã dự được từ trước, gì cũng không sợ, “Tùy tiện bóc trần một việc gì đó đã đủ ảnh hưởng các người rồi, không phải chỉ cần dựa vào cái miệng này của tôi thôi sao, dù sao tôi cũng không mất mát gì.”
Ninh Tôn nghe vậy nên bật cười, “Xem ra ông thật sự không sợ bọn tôi báo cảnh sát.”
Người đàn ông bĩu môi, “Báo cảnh sát thì sao? Cho dù tôi có bị đưa vào tù, thì cũng chỉ vài ngày là xong, vài ngày sau tôi lại đến tìm như vậy nữa, cho dù các người dọn nhà cũng không thể trốn được tôi.”
Ninh Tôn gật đầu, “Vậy tôi báo cảnh sát trước rồi tính sau, dù sao cũng nên để ông vào tù ngồi vài ngày trước, loại người như ông, nhất định đừng ở bên ngoài làm hại nhiều người nữa, người phụ nữ lúc trước không ở bên ông cũng thật may mắn, loại người cặn bã như ông đã được định là cô đơn đến già rồi.”
Người đàn ông cười giễu cợt, dường như một chút cũng không sợ.
Ninh Tôn lấy điện thoại ra, sau đó nhấn số gọi điện, người đàn ông ban đầu giữ ánh mắt lạnh lùng, còn rung đùi, kết quả vừa nghe Ninh Tôn báo cảnh sát thì sắc mặt biến đổi ngay lập tức.
Lúc Ninh Tôn cúp máy, người đàn ông lập tức từ sofa bật dậy, giọng điệu trở nên độc ác, “Được được được, mẹ con hai người được lắm, nhưng mà tôi nói cho hai người biết việc này tôi theo hai người đến chết mới thôi, năm mươi triệu một đồng cũng không được thiếu.”
Người đàn ông không phải không sợ gì, sau khi nói dứt câu liền bước về phía cửa rời khỏi, nhìn dáng vẻ chắc là muốn trốn rồi.
Ba người Ninh Tôn, mẹ Ninh và Hứa Thanh Du không ai đuổi theo, loại người này không nhất thiết phải quan tâm đến hắn làm gì.
Đợi khi người đi rồi, Hứa Thanh Du mới tắt di động trong tay, “Em gửi cho anh, xem thử sau này ông ta có làm gì nữa không, nếu như có chúng ta sẽ đem thứ này ra.”
Mẹ Ninh ngây người một lúc, bà ấy căn bản không nhận ra được Hứa Thanh Du lấy điện thoại ghi âm lại.
Hứa Thanh Du vừa gửi bản ghi âm cho Ninh Tôn, vừa nhẫn nại giải thích cho mẹ Ninh nghe, “Không còn cách nào khác, lúc trước đề phòng có người gài bẫy Ninh Tôn, con thường dùng cách này, không ngờ đến là bây giờ vẫn còn dùng được.”
Lần trước cô dùng chiêu này là để bác bỏ tin đồn bê bối của Hoàng Tương, lúc đó Hoàng Tương rơi vào tình huống xấu hổ vì bị cô phản bác lại tin đồn, cho đến bây giờ thường hay bị người khác nhắc lại như một sự chế giễu.
Hứa Thanh Du không ngờ đến, chiêu này vậy mà có thể dùng được trong cuộc sống.
Mẹ Ninh lập tức thở phào nhẹ nhõm, “Như vậy tốt rồi, vừa rồi bác còn nghĩ phải làm thế nào, con không biết đâu, con người ông ấy rất vô lại, ông ta đã gọi điện thoại cho bác cả một ngày rồi, sau này bác không nghe máy nữa, ông ta lại tìm đến tận cửa, lúc đầu bác bị mù nên mới nhìn trúng người như vậy.”
Hứa Thanh Du vươn tay xoa xoa lưng của bà, nhỏ tiếng an ủi bà, “Không sao không sao, đã qua hết rồi, vả lại việc này tụi con giải quyết được, bác không cần sợ đâu.”
Nhưng trong lòng mẹ Ninh vẫn còn băn khoăn, “Bên chị Thái cứ nói với bác, đừng tạo thêm bất cứ tin đồn gì nữa, kết quả ở bên này chúng ta thật sự rắc rối đến không ngừng.”
Tin tức từng tin từng tin nối tiếp nhau, việc này cho dù bà có lý đi chăng nữa, bà cũng cảm thấy rất ngại.
Hứa Thanh Du thở dài, “Hết cách rồi, người ta đã tìm đến tận cửa, chúng ta cũng không thể đến phản ứng cũng không có, để mặc cho loại vô sỉ ấy gây ra sóng gió được.”
Vả lại dựa vào nhân cách của người đàn ông này, Hứa Thanh Du có thể bảo đảm lần này nếu như nếm được quả ngọt, lần sau chắc chắn sẽ đến nữa.
Trước kia ông ta gửi tin nhắn cho mẹ Ninh nói cái gì mà mình sống rất tốt, đại loại là không là không làm phiền nữa vân vân, nhưng Hứa Thanh Du biết được, ông ta chắc chắn sẽ quay lại.
Kết quả, cách không bao lâu ông ta quay lại rồi.
Từ đó có thể nhìn ra được, người đàn ông này thật sự không cần mặt mũi.
Đoán chừng ông ta sau này sẽ xem mẹ Ninh như cái máy ATM, không chỉ nuôi ông ta, còn có khả năng nuôi luôn người bên cạnh ông ta.
Cách làm tốt nhất đối với loại đàn ông này là để ông ta trả giá, nếu không ông ta sẽ mãi đeo bám không dứt.
Mẹ Ninh đã một ngày không ăn cơm rồi, cảm thấy tâm trạng như rác mà nghẹn ngào.
Hứa Thanh Du nhìn sang Ninh Tôn, sau đó chỉ đành nói, “Tối hôm nay qua chỗ em đi, người đàn ông này không chừng không biết xấu hổ, một lát sẽ quay lại.”
Ninh Tôn nghĩ ngợi một lúc lại gọi điện thoại, hủy bỏ việc báo cảnh sát.
Sau đó ba người từ chỗ mẹ Ninh rời đi, đến nhà của Hứa Thanh Du và Ninh Tôn.
Không cần biết như thế nào thì cũng cần ăn cơm, sau khi về đến nhà Hứa Thanh Du đi nấu cơm trước, Ninh Tôn và mẹ Ninh ngồi ở sofa nói về việc này.
Không lâu sau, điện thoại của chị Thái gọi đến, nói là trên mạng có tin tức mới.
Cụ thể là việc gì thì chưa công bố, chỉ là có người nói, trong tay nắm được tin tức tiêu cực của Ninh Tôn và mẹ Ninh, muốn công bố ra ngoài, muốn mọi người hãy đón chờ.
Cô ấy vừa nói như vậy, Ninh Tôn đại khái biết được chuyện gì đang xảy ra rồi, anh giải thích trước với chị Thái, sau đó đem đoạn ghi âm gửi cho chị Thái.
Qua một lúc sau chị Thái lại gọi qua, có thể thấy được cũng rất tức giận, tuy rằng cô ấy không lớn tuổi như mẹ Ninh, không từng trải qua nhiều chuyện như mẹ Ninh, nhưng cô biết những chuyện xảy ra bên cạnh mẹ Ninh trong khoảng thời gian này.
Lần này chị Thái không nói gì gây dậy sóng dư luận cả, cô ấy đứng về phía Ninh Tôn, nói là nhất định khiến những người lòng dạ xấu xa, thích gây chuyện thị phi này phải trả giá.
Sau đó cô nói bên công ty sẽ xử lý việc này, mặc dù là chuyện của mẹ Ninh, nhưng chắc chắn sẽ liên lụy đến Ninh Tôn.
Hiện tại hợp đồng của Ninh Tôn vẫn chưa hết hạn, lợi ích cũng liên quan đến công ty.
Nếu như phía công ty sẽ ra mặt, Ninh Tôn cũng yên tâm phần nào, chị Thái không nói nhiều trong điện thoại, cuối cùng ngắt điện thoại.
Hứa Thanh Du nấu cơm xong, dọn lên bàn ăn, thì thấy mẹ Ninh dựa vào sofa, khuôn mặt mệt mỏi.
Cho dù là ai gặp phải chuyện như vậy, chắc chắn cũng sẽ không biết giải quyết như thế nào, quân tử dễ phòng, tiểu nhân khó phòng.
Sợ nhất là gặp phải những người không nói đạo lý như vậy, người ta không nói lý với mình, thì sẽ làm xằng làm bậy.
Xử lý loại này mới là nhọc lòng.
Hứa Thanh Du đem chén đũa bày ra, sau đó gọi Ninh Tôn và mẹ Ninh ăn cơm, còn khuyên mẹ Ninh, “Đừng lo lắng, sự việc rồi sẽ được giải quyết thôi, chỉ cần chúng ta không sai thì không sợ gì cả.”
Hứa Thanh Du nghĩ ngợi rồi hỏi mẹ Ninh, “Tin nhắn ông ấy gửi cho bác còn không, đây đều là điểm yếu của ông ta hết đấy.”
Mẹ Ninh nghe vậy liền mở điện thoại ra, “Còn, sau đó bác còn gửi tin nhắn cho ông ta nữa, đều chưa xóa.”
Ngay lập tức bà như tìm được phương hướng, sau khi mở điện thoại lên, bà tìm nhật ký trò chuyện giữa bà và người đàn ông đó.
Từ lúc ông ta nói mình đã có cuộc sống mới, gì mà nói với mẹ Ninh mỗi người có cuộc sống riêng, cho đến lúc người đàn ông đó bắt đầu đeo bám bà, tất cả nội dung trò chuyện của hai người mẹ Ninh đều chưa xóa.
Ban đầu không xóa tin nhắn trò chuyện là do không nỡ, sau này lại cảm thấy nực cười.
Bây giờ nghĩ lại, lưu lại những dòng nhật ký trò chuyện này, thật sự có tác dụng.
Mẹ Ninh nhanh chóng đem nội dung trò chuyện chụp lại gửi cho phía chị Thái, sau đó chị Thái trả lời bà, bảo bà yên tâm, nói là bây giờ bên họ rõ ràng chiếm lợi thế, bảo bà không cần lo lắng về việc này nữa rồi, phía bên công ty có thể giải quyết hoàn toàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.