Chương 713
Thị Từ
14/10/2021
Chương Tự Chi và Lương Ninh Như đi dạo một võng, cũng đến buổi trưa, thực sự dạo phố giống như đi dạo khu giải trí trước đó đều rất mệt người.
Hai người ở trong trung tâm thương mại tùy tiện tìm một nhà nhà ngồi xuống.
Thức ăn là do Lương Ninh Như gọi, Chương Tự Chi ở cùng với Lương Ninh Như cái gì cũng không kén chọn.
Cô ta làm cái gì anh ta ăn cái đó.
Trong lúc đợi thức ăn mang lên, Lương Ninh Như đứng dậy đi đến nhà vệ sinh.
Trong nhà hàng không có nhà vệ sinh, muốn đi thì đến nhà vệ sinh công cộng trung tâm thương mại.
Lương Ninh Như lảo đảo đi đến, trong nhà vệ sinh vẫn có nhiều người, cần phải xếp hàng, cô ta đứng ở cửa phòng nhà vệ sinh đợi.
Đứng như vậy một lúc, trong phòng vệ sinh có người đi ra.
Ban đầu Lương Ninh Như không chú ý, kết quả lúc người đó đi đến bên cạnh cô thì đột nhiên dừng lại, Lương Ninh Như quay đầu trong tiềm thức.
Sau đó cô nhíu mày.
Là Từ Giai Ninh.
Thật sự có một số duyên phận đến không sao nói rõ được.
Nhiều lúc người muốn gặp cho dù là ở trong cùng một thành phố nhưng lại có thể mấy năm không gặp được.
Mà người không muốn gặp, hận không thể mỗi ngày đều có thể gặp.
Sau đó Lương Ninh Như thu hồi ánh mắt lại.
Thực sự cô ta và Từ Giai Ninh cũng không có bất kì hiềm khích gì, chỉ là trước sau có qua lại cùng một người đàn ông, quan hệ giữa hai người liền biến thành kì cục.
Từ Giai Ninh hướng bên cạnh nhường một chút, sau đó đứng lại, sau đó mở miệng nói trước: “Cô lại cùng Chương Tự Chi ra ngoài dạo phố sao?”
Lời nói này, giọng nói có chút phức tạp, không phải châm biếm, không phải ngậm ngùi, cũng không phải tra hỏi.
Thật sự Lương Ninh Như ngay lập tức có chút phân biệt không được lời này cụ thể là mang hàm ý gì.
Lương Ninh Như nhìn người trước mặt, cũng mở miệng trả lời: “Đúng vậy.”
Từ Giai Ninh gật gật đầu: “Anh ta đối với cô thật sự rất tốt, thực sự, ngay từ đầu tôi đã nhìn ra được giữa hai người không đúng rồi”
Lương Ninh Như thở dài, quay đầu nhìn cô: “Tùy cô nghĩ như thế nào, nhưng tôi có thể nói cho cô biết, tôi là sau khi các người chia tay rồi mới cùng anh ấy ở bên nhau.”
Từ Giai Ninh mím môi: “Nhưng không thẻ không thừa nhận, lúc anh ấy ở bên cạnh tôi đã thích cô rồi.”
Lương Ninh Như nhún vai một cái: “Chắc là vậy, nhưng vấn đề này cô nên đi tìm anh ấy.”
Chương Tự Chi lúc nào thì thích mình, chuyện này Lương Ninh Như cũng không rõ, cô ta cũng không quan tâm.
Cô ta có thể xác định bản thân từ đầu đến cuối không chen vào giữa Chương Tự Chi và Từ Giai Ninh.
Không chủ động làm bất cứ việc gì phá hoại tình cảm hai người họ.
Mà Lương Ninh Như suy nghĩ một chút, cô ta cảm thấy khoảng thời gian Chương Tự Chi và Từ Giai Ninh ở bên nhau, dường như cô ta cũng không để tâm như thế nào đối với Chương Tự Chi.
Sau này động lòng, nhưng có lẽ bởi vì Chương Tự Chi cùng mình về nhà hai lần, tiếp xúc nhiều hơn một chút, hình tượng người đàn ông này ở trong lòng cô ta không quá giống như trước đây, cô ta mới nhìn ra được mặt tốt của anh ta.
Từ Giai Ninh còn muốn nói gì, nhưng ở không xa có người gọi cô, có lẽ là bạn học của cô ta.
Từ Giai Ninh đáp lại một tiếng, sau đó nói nhanh với Lương Ninh Như: “Thực sự tôi từng tìm anh ta, nhưng anh ta một chút hi vọng cũng không có tôi, lời nói với tôi lại rất khó nghe, tôi không biết anh ta là đối với tôi như vậy, hay là đối với tất cả mọi người như vậy.”
Từ Giai Ninh thở phào nhẹ nhõm: “Dù sao tôi đã vứt bỏ rồi, vậy chúc hai người hạnh phúc.”
Nói xong như vậy, Từ Giai Ninh trực tiếp bước chân rời đi, cũng không cho Lương Ninh Như một cơ hội nói cảm ơn.
Lương Ninh Như xoay người nhìn Từ Giai Ninh rời đi, cong môi.
Cô gái này so với Lâm Sinh tốt hơn rất nhiều.
Nhớ đến Lâm Sinh liền có chút đau đầu, đó là thứ người gì vậy chứ?
Thật sự cho rằng mình là lốp dự phòng của anh ta.
Cũng không nhìn xem phẩm chất của anh ta sao.
Sau khi Lương Ninh Như ở nhà vệ sinh trở lại trong phòng ăn, thực ăn đã được dọn đủ, Chương Tự Chi còn chưa dùng, vẫn đang đợi cô ta.
Lương Ninh Như đi đến cười haha: “Anh đoán xem vừa nảy tôi gặp ai?”
Chương Tự Chi dựa vào ghế, trực tiếp mở miệng: “Từ Giai Ninh.”
Lương Ninh Như ngây người, trừng mắt to nhìn anh ta, sau đó có chút hiểu rõ: “Anh cũng gặp được cô ta à?”
Chương Tự Chi gật gật đầu: “Vừa nảy cô ta và bạn cô ta vào đây, đoán là muốn ở đây ăn cơm, kết quả nhìn thấy anh, liền quay người rời đi.”
Lương Ninh Như bật cười haha: “Cô ta còn rất có ý tứ.”
Nói xong cô ta cầm đũa bắt đầu ăn, Chương Tự Chi ở đối diện nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Cô ta có nói chuyện với em không?”
Lương Ninh Như “ừ” một tiếng: “Có, nói là, nói chúc chúng ta hạnh phúc.”
Chương Tự Chi sững sờ: “Thật hay giả vậy?”
Lương Ninh Như nhìn anh ta một cách vô cùng nghiêm túc: “Thật, bây giờ nghĩ lại, cô gái đó thật sự là một cô gái tốt.”
Chương Tự Chi im miệng không nói chuyện.
Trong mắt anh ta ngoại trừ Lương Ninh Như và Cố Tư, không có người nào xem là cô gái tốt.
Thực sự Cố Tư cũng không đạt tiêu chuẩn, cô nàng đó quá nhiều nội tâm, nói chuyện quá cay độc.
Lương Ninh Như yếu ớt mở lời: “Bỏ lỡ cô ta, cũng không biết anh có hối hận không?”
Chương Tự Chi giơ tay gõ vào đầu Lương Ninh Như: “Nói hươu nói vượn cái gì đó, nếu là bỏ lỡ em, anh mới hối hận.”
Lời đường mật này, Lương Ninh Như nghe rất dễ chịu, cô ta mím môi mỉm cười: “Được rồi, không nói người khác nữa, ăn cơm đi.”
Trong lúc hai người ăn cơm, điện thoại Chương Tự Chi lại rung lên.
Là cô ba Chương gọi điện thoại đến, cô ba Chương dặn dò anh ta, đừng quên tối hôm nay về nhà tổ, càng không được quên dẫn bạn gái về.
Chương Tự Chi trả lời “ừ ừ”: “Biết rồi, một hồi em gọi điện thoại cho bọn người Tiểu Tư, mọi người tối nay đến dự tiệc.”
Cô ba Chương nghe vậy liền vui vẻ: “Được nha, gọi tất cả bạn bè của em đến, chúng ta cùng náo nhiệt vui vẻ.”
Nhiều năm rồi Chương Tự Chi cũng không có dẫn bạn bè nào về nhà.
Đừng nhìn thấy anh ta mỗi ngày ăn to nói lớn, nhưng thực sự cũng có chút cô đơn.
Đứa trẻ này lúc nhỏ đã được chiều thành hư, nên sau khi lớn lên liền không đứng đắn, đương nhiên bên cạnh cũng không giao lưu bạn bè gì.
Có lúc cô ba Chương còn nghĩ, Chương Tự Chi như vậy có được tính là bị bốn người chị làm chậm trễ rồi không.
Nếu như sinh ra trong một gia đình bình thường, nhất định sẽ có xã giao bạn bè bình thường.
Nhưng cũng không giống như trước đây, ngày tháng trôi qua phô trương thanh thế, nhưng nhìn thấy trống rỗng và buồn tẻ.
Đặc biệt là Chương Tự Chi nhiều tuổi như vậy rồi, cũng không có nghiêm túc giao lưu bạn gái.
Lúc trước những người nhà họ Chương còn cảm thấy có lẽ là khuynh hướng giới tính có chút vấn đề, kết quả cũng không nhìn thấy anh ta qua lại thân thiết với người đàn ông nào.
Ban đầu cô ba Chương cũng đối với việc đại sự cả đời của Chương Tự Chi không ôm hi vọng, dù sao có tiền,già rồi sẽ không có kết cục quá bi thảm.
Kết quả cùng đường lại có thể còn nhìn thấy được hi vọng.
Cô gái Lương Ninh Như đó, được tất cả người nhà họ Chương đều rất hài lòng.
Thực sự nói một câu thật lòng, cho dù một cô gái không ra sao, Chương Tự Chi thật lòng thích, thì những người nhà họ Chương không cách nào nói khác được.
Kết quả không ngờ được tính cách thối của Chương Tự Chi này, còn thật sự nhặt được bảo bối.
Cô ba Chương thông qua điện thoại nói lớn với Lương Ninh Như: “Cô Lương cô đến sớm một chút nha, chúng tôi đều đợi cô đấy.”
Lương Ninh Như có chút thẹn thùng, trả lời một tiếng: “Vâng, em biết rồi.”
Nói xong thì cũng cúp điện thoại.
Hai người ở trong trung tâm thương mại tùy tiện tìm một nhà nhà ngồi xuống.
Thức ăn là do Lương Ninh Như gọi, Chương Tự Chi ở cùng với Lương Ninh Như cái gì cũng không kén chọn.
Cô ta làm cái gì anh ta ăn cái đó.
Trong lúc đợi thức ăn mang lên, Lương Ninh Như đứng dậy đi đến nhà vệ sinh.
Trong nhà hàng không có nhà vệ sinh, muốn đi thì đến nhà vệ sinh công cộng trung tâm thương mại.
Lương Ninh Như lảo đảo đi đến, trong nhà vệ sinh vẫn có nhiều người, cần phải xếp hàng, cô ta đứng ở cửa phòng nhà vệ sinh đợi.
Đứng như vậy một lúc, trong phòng vệ sinh có người đi ra.
Ban đầu Lương Ninh Như không chú ý, kết quả lúc người đó đi đến bên cạnh cô thì đột nhiên dừng lại, Lương Ninh Như quay đầu trong tiềm thức.
Sau đó cô nhíu mày.
Là Từ Giai Ninh.
Thật sự có một số duyên phận đến không sao nói rõ được.
Nhiều lúc người muốn gặp cho dù là ở trong cùng một thành phố nhưng lại có thể mấy năm không gặp được.
Mà người không muốn gặp, hận không thể mỗi ngày đều có thể gặp.
Sau đó Lương Ninh Như thu hồi ánh mắt lại.
Thực sự cô ta và Từ Giai Ninh cũng không có bất kì hiềm khích gì, chỉ là trước sau có qua lại cùng một người đàn ông, quan hệ giữa hai người liền biến thành kì cục.
Từ Giai Ninh hướng bên cạnh nhường một chút, sau đó đứng lại, sau đó mở miệng nói trước: “Cô lại cùng Chương Tự Chi ra ngoài dạo phố sao?”
Lời nói này, giọng nói có chút phức tạp, không phải châm biếm, không phải ngậm ngùi, cũng không phải tra hỏi.
Thật sự Lương Ninh Như ngay lập tức có chút phân biệt không được lời này cụ thể là mang hàm ý gì.
Lương Ninh Như nhìn người trước mặt, cũng mở miệng trả lời: “Đúng vậy.”
Từ Giai Ninh gật gật đầu: “Anh ta đối với cô thật sự rất tốt, thực sự, ngay từ đầu tôi đã nhìn ra được giữa hai người không đúng rồi”
Lương Ninh Như thở dài, quay đầu nhìn cô: “Tùy cô nghĩ như thế nào, nhưng tôi có thể nói cho cô biết, tôi là sau khi các người chia tay rồi mới cùng anh ấy ở bên nhau.”
Từ Giai Ninh mím môi: “Nhưng không thẻ không thừa nhận, lúc anh ấy ở bên cạnh tôi đã thích cô rồi.”
Lương Ninh Như nhún vai một cái: “Chắc là vậy, nhưng vấn đề này cô nên đi tìm anh ấy.”
Chương Tự Chi lúc nào thì thích mình, chuyện này Lương Ninh Như cũng không rõ, cô ta cũng không quan tâm.
Cô ta có thể xác định bản thân từ đầu đến cuối không chen vào giữa Chương Tự Chi và Từ Giai Ninh.
Không chủ động làm bất cứ việc gì phá hoại tình cảm hai người họ.
Mà Lương Ninh Như suy nghĩ một chút, cô ta cảm thấy khoảng thời gian Chương Tự Chi và Từ Giai Ninh ở bên nhau, dường như cô ta cũng không để tâm như thế nào đối với Chương Tự Chi.
Sau này động lòng, nhưng có lẽ bởi vì Chương Tự Chi cùng mình về nhà hai lần, tiếp xúc nhiều hơn một chút, hình tượng người đàn ông này ở trong lòng cô ta không quá giống như trước đây, cô ta mới nhìn ra được mặt tốt của anh ta.
Từ Giai Ninh còn muốn nói gì, nhưng ở không xa có người gọi cô, có lẽ là bạn học của cô ta.
Từ Giai Ninh đáp lại một tiếng, sau đó nói nhanh với Lương Ninh Như: “Thực sự tôi từng tìm anh ta, nhưng anh ta một chút hi vọng cũng không có tôi, lời nói với tôi lại rất khó nghe, tôi không biết anh ta là đối với tôi như vậy, hay là đối với tất cả mọi người như vậy.”
Từ Giai Ninh thở phào nhẹ nhõm: “Dù sao tôi đã vứt bỏ rồi, vậy chúc hai người hạnh phúc.”
Nói xong như vậy, Từ Giai Ninh trực tiếp bước chân rời đi, cũng không cho Lương Ninh Như một cơ hội nói cảm ơn.
Lương Ninh Như xoay người nhìn Từ Giai Ninh rời đi, cong môi.
Cô gái này so với Lâm Sinh tốt hơn rất nhiều.
Nhớ đến Lâm Sinh liền có chút đau đầu, đó là thứ người gì vậy chứ?
Thật sự cho rằng mình là lốp dự phòng của anh ta.
Cũng không nhìn xem phẩm chất của anh ta sao.
Sau khi Lương Ninh Như ở nhà vệ sinh trở lại trong phòng ăn, thực ăn đã được dọn đủ, Chương Tự Chi còn chưa dùng, vẫn đang đợi cô ta.
Lương Ninh Như đi đến cười haha: “Anh đoán xem vừa nảy tôi gặp ai?”
Chương Tự Chi dựa vào ghế, trực tiếp mở miệng: “Từ Giai Ninh.”
Lương Ninh Như ngây người, trừng mắt to nhìn anh ta, sau đó có chút hiểu rõ: “Anh cũng gặp được cô ta à?”
Chương Tự Chi gật gật đầu: “Vừa nảy cô ta và bạn cô ta vào đây, đoán là muốn ở đây ăn cơm, kết quả nhìn thấy anh, liền quay người rời đi.”
Lương Ninh Như bật cười haha: “Cô ta còn rất có ý tứ.”
Nói xong cô ta cầm đũa bắt đầu ăn, Chương Tự Chi ở đối diện nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Cô ta có nói chuyện với em không?”
Lương Ninh Như “ừ” một tiếng: “Có, nói là, nói chúc chúng ta hạnh phúc.”
Chương Tự Chi sững sờ: “Thật hay giả vậy?”
Lương Ninh Như nhìn anh ta một cách vô cùng nghiêm túc: “Thật, bây giờ nghĩ lại, cô gái đó thật sự là một cô gái tốt.”
Chương Tự Chi im miệng không nói chuyện.
Trong mắt anh ta ngoại trừ Lương Ninh Như và Cố Tư, không có người nào xem là cô gái tốt.
Thực sự Cố Tư cũng không đạt tiêu chuẩn, cô nàng đó quá nhiều nội tâm, nói chuyện quá cay độc.
Lương Ninh Như yếu ớt mở lời: “Bỏ lỡ cô ta, cũng không biết anh có hối hận không?”
Chương Tự Chi giơ tay gõ vào đầu Lương Ninh Như: “Nói hươu nói vượn cái gì đó, nếu là bỏ lỡ em, anh mới hối hận.”
Lời đường mật này, Lương Ninh Như nghe rất dễ chịu, cô ta mím môi mỉm cười: “Được rồi, không nói người khác nữa, ăn cơm đi.”
Trong lúc hai người ăn cơm, điện thoại Chương Tự Chi lại rung lên.
Là cô ba Chương gọi điện thoại đến, cô ba Chương dặn dò anh ta, đừng quên tối hôm nay về nhà tổ, càng không được quên dẫn bạn gái về.
Chương Tự Chi trả lời “ừ ừ”: “Biết rồi, một hồi em gọi điện thoại cho bọn người Tiểu Tư, mọi người tối nay đến dự tiệc.”
Cô ba Chương nghe vậy liền vui vẻ: “Được nha, gọi tất cả bạn bè của em đến, chúng ta cùng náo nhiệt vui vẻ.”
Nhiều năm rồi Chương Tự Chi cũng không có dẫn bạn bè nào về nhà.
Đừng nhìn thấy anh ta mỗi ngày ăn to nói lớn, nhưng thực sự cũng có chút cô đơn.
Đứa trẻ này lúc nhỏ đã được chiều thành hư, nên sau khi lớn lên liền không đứng đắn, đương nhiên bên cạnh cũng không giao lưu bạn bè gì.
Có lúc cô ba Chương còn nghĩ, Chương Tự Chi như vậy có được tính là bị bốn người chị làm chậm trễ rồi không.
Nếu như sinh ra trong một gia đình bình thường, nhất định sẽ có xã giao bạn bè bình thường.
Nhưng cũng không giống như trước đây, ngày tháng trôi qua phô trương thanh thế, nhưng nhìn thấy trống rỗng và buồn tẻ.
Đặc biệt là Chương Tự Chi nhiều tuổi như vậy rồi, cũng không có nghiêm túc giao lưu bạn gái.
Lúc trước những người nhà họ Chương còn cảm thấy có lẽ là khuynh hướng giới tính có chút vấn đề, kết quả cũng không nhìn thấy anh ta qua lại thân thiết với người đàn ông nào.
Ban đầu cô ba Chương cũng đối với việc đại sự cả đời của Chương Tự Chi không ôm hi vọng, dù sao có tiền,già rồi sẽ không có kết cục quá bi thảm.
Kết quả cùng đường lại có thể còn nhìn thấy được hi vọng.
Cô gái Lương Ninh Như đó, được tất cả người nhà họ Chương đều rất hài lòng.
Thực sự nói một câu thật lòng, cho dù một cô gái không ra sao, Chương Tự Chi thật lòng thích, thì những người nhà họ Chương không cách nào nói khác được.
Kết quả không ngờ được tính cách thối của Chương Tự Chi này, còn thật sự nhặt được bảo bối.
Cô ba Chương thông qua điện thoại nói lớn với Lương Ninh Như: “Cô Lương cô đến sớm một chút nha, chúng tôi đều đợi cô đấy.”
Lương Ninh Như có chút thẹn thùng, trả lời một tiếng: “Vâng, em biết rồi.”
Nói xong thì cũng cúp điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.