Chương 832
Thị Từ
01/12/2021
Ninh Tôn bước ra khỏi phòng. Sau năm phút, anh cầm điện thoại và giả bộ đang nghe điện thoại. Kết quả là anh phát hiện mẹ của anh không có ở phòng khách.
Anh quay người đi, cuối cùng đi tới cửa phòng của Hứa Thanh Du, mở ra một cái khe nhỏ, lại nhìn thấy mẹ Ninh đang nằm ở trên giường.
Ninh Tôn có chút bất lực, quay người trở lại ghế sô pha.
Sau hơn một tiếng đồng hồ, cả hai phòng đều không có tiếng động gì.
Ninh Tôn có chút không kiên nhẫn được nên đứng dậy đi tới cửa phòng, nhẹ nhàng mở ra một cái khe để quan sát.
Hứa Thanh Du cũng nằm ở mép giường, cuộn mình ngủ thiếp đi.
Cô có chút câu nệ nên không đắp chăn của Ninh Tôn, cô chỉ ôm bản thân mình để ngủ.
Ninh Tôn đóng cửa lại, và trở lại ghế sô pha để nằm tiếp.
Chỉ là anh ấy không có ngủ nên chỉ biết nhìn chằm chằm trần nhà.
Vốn dĩ, cuộc sống của anh ấy rất đơn giản, anh ấy không cần phải suy nghĩ gì nhiều về bất cứ điều gì khác ngoài công việc mỗi ngày.
Nhưng bây giờ cuộc sống dường như đã tràn ngập vào nhiều mối quan hệ phức tạp cùng một lúc.
Ninh Tôn là môt người rất lý trí. Nhưng nghiền ngẫm kĩ lại, hình như anh ấy so với lúc trước và bây giờ cũng không có khác nhau gì mấy.
Nhưng trong thâm tâm anh biết rằng có nhiều thứ đã thay đổi.
Cuối cùng anh cũng lật người đi hướng khác, lấy điện thoại ra và đọc tin tức tầm phào trên Internet.
Đương nhiên, anh cũng có thấy những tin tức liên quan đến mình. Sau hai sự cố liên quan Hoàng Tương và Linda, cặp đôi của anh ấy và Hứa Thanh Du đã được nhiều người chấp nhận hơn.
Ngoài ra, một số người còn lén chụp ảnh anh và Hứa Thanh Du trên sân bóng rổ, nhiều ý kiến cho rằng hai người họ rất xứng đôi vừa lứa.
Ninh Tôn cũng không thấy có xứng đôi gì đó không, nhưng không thể phủ nhận những bức ảnh thực sự rất đẹp.
Anh lật qua hai mẩu tin tức và nhìn thấy những bức ảnh chụp trên sân bóng rổ.
Anh và Hứa Thanh Du đứng cùng nhau, dưới ánh đèn đường tối om, bóng hai người hơi mờ, còn mang theo mấy bộ phim thần tượng.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.3
thức, thời gian cũng tầm tầm rồi, bà ấy muốn xuống lầu tìm nhà.
Nhìn thấy Ninh Tôn nằm trên ghế sô pha một mình, mẹ của Ninh Tôn nghiêng người hỏi và đồng thời cũng đưa tay vuốt tóc mình: “Sao con không nằm trong phòng đi?”.
Ninh Tôn nhanh chóng ngồi dậy, “ Con cũng không buồn ngủ, cô ấy đã ngủ trong đó rồi.”
Mẹ Ninh buộc tóc lại, sau khi suy nghĩ xong nói: “Hai người còn chưa sống chung với nhau phải không?”
Ninh Tôn có chút giật mình, “Làm sao vậy? Sao đột nhiên mẹ lại hỏi cái này?”
Mẹ của Ninh Tôn mỉm cười, quay người đi về phía cửa, vừa đi vừa nói: “Mẹ rất tò mò đấy. Tình nhân trẻ tuổi mà, ai cũng luôn muốn được ở bên nhau, nhưng hai con đã ở bên nhau lâu rồi, nhưng hai đứa vẫn ngủ riêng. Mẹ thực sự muốn hiểu điều này. “
Ninh Tôn chớp chớp mắt, trong lòng đột nhiên thật sự không biết nên giải thích với mẹ mình như thế nào.
Mẹ Ninh thay giày ở cửa rồi tiếp tục nói: “Mẹ nghĩ Tiểu Hứa là một cô gái tốt. Mẹ không biết giữa hai người có vấn đề gì không, nhưng nếu không chỉ nhìn vào hoàn cảnh gia đình thì đừng kén chọn quá nhiều. “
Thay giày xong, mẹ của Ninh Tôn mở cửa đi ra ngoài.
Ninh Tôn nhíu mày, không hiểu lời nói vừa rồi của mẹ anh rốt cuộc là có ý gì.
Bà ấy đang giúp Hứa Thanh Du nói chuyện sao?
Sau khi đợi một lúc, Hứa Thanh Du cũng tỉnh dậy.
Sau khi đi ra, cô ấy nhìn xung quanh, “Bác ấy đi tìm nhà rồi à?”
Ninh Tôn gật đầu, “Bà ấy mới đi một lúc thôi, không biết một lúc nữa bà ấy có về không.”
Hứa Thanh Du vò đầu bứt tóc, cảm thấy hơi khó chịu. “Hay là chúng ta nói thật với bác ấy đi.Tôi nghĩ sớm muộn gì thì chúng ta cũng lộ tẩy thôi. Cái cảm giác thấp thỏm này thật là khó chịu.”
Ninh Tôn cười cười, cũng không ngại nói, xem ra anh ấy đã lộ tẩy rồi.
Anh nói chậm lại, “Để tôi suy nghĩ thêm nữa đi nữa.”
Thật ra, không phải là không thể nói cho mẹ của Ninh Tôn biết, nhưng anh ấy vẫn có phần không tin tưởng bà ấy.
Dù sao cũng không có sống cùng nhau trong thời gian dài, anh cũng không biết miệng của mẹ mình có cứng không nữa.
Lỡ lại xảy ra tình huống như ngày hôm qua, bà ấy uống nhiều và lỡ miệng nói ra thì sẽ có phiền phức lớn.
Trong làng giải trí, một chút rắc rối nhỏ cũng có thể hủy hoại cuộc đời của một con người.
Một khi vấn đề này được phơi bày ra, sẽ không có gì đảo ngược, tác động đến anh ta sẽ là vô cùng lớn.
Ninh Tôn nói không muốn nói thì Hứa Thanh Du cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nói: “Cô nằm trong phòng một lát nữa đi. Và một lát nữa chúng ta sẽ đi ra ngoài.”
Ninh Tôn không buồn ngủ nữa, “Tôi sẽ không ngủ nữa. Tôi cũng đi xuống dưới xem thử chung cư có còn căn nào để thuê nữa không.”
Hứa Thanh Du suy nghĩ một chút, “Vậy thì tôi cũng đi xuống dưới đó xem với anh.”
Hai người thay quần áo rồi đi thẳng ra ngoài.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.4
Ninh Tôn nâng cao cổ áo, đè cái mũ đội trên đầu xuống, “ Hay là chúng ta đi qua đó xem một chút?”
Hứa Thanh Du không khỏi nở nụ cười, “ Vậy thì chúng ta đi xem một chút.”
Hai người tìm kiếm địa chỉ theo thông tin thuê, cũng không đến gần mà đợi ở ngoài.
Quả nhiên một lúc sau, liền thấy mẹ của Ninh Tôn và một người đàn ông bước ra khỏi tòa nhà, người đàn ông đó chắc là chủ nhà.
Hứa Thanh Du chậc chậc vài tiếng, “Tuy rằng hai người chưa từng sống chung với nhau, nhưng rõ ràng anh vẫn hiểu rất rõ về bà ấy.”
Ninh Tôn nhìn nụ cười trên khuôn mặt của mẹ Ninh, bà ấy cười híp cả mắt lại.
Anh ấy nhớ đến tình trạng của mẹ mình sau khi uống quá nhiều vào đêm qua.
Bà ấy ngồi trong xe ôm cánh tay Ninh Tôn lẩm bẩm.
Tối qua bà ấy nói rằng, lúc mà chị Thái cho bà một vai diễn thì khoảnh khắc đó là khoảnh khắc vui sướng nhất trong cuộc đời của bà.
Bà ấy nói bà ấy nằm mơ cũng muốn mình trở lại làng giải trí. Và bà ấy con nói chỉ vì chuyện của bà ấy với Ninh Bang nên bà mới từ bỏ thân thích. Lúc mà bà gặp người nhà bà lần cuối thì bọn họ cũng chỉ thẳng vào mặt và chửi bà.
Họ cho rằng bà đã phụ tài hoa của mình. Chỉ vì một người đàn ông như vậy mà đã đắp cả cuộc đời mình vào.
Mẹ của Ninh Tôn áp trán của mình vào vai Ninh Tôn, giọng nói buồn bã đến khó tin, “Lúc đó mẹ cũng không hiểu. Thật sự lúc đó mẹ còn quá trẻ, ở trong giới giải trí phát triển cũng rất tốt. Mẹ còn cảm thấy những thứ này thật sự rất dễ dàng để có được và mẹ còn tưởng rằng những thứ này sẽ tồn tại mãi mãi. Nhưng thật đúng là một quân cờ tốt lại bị mẹ đi sai nát bét, còn liên lụy đến con nữa. “
Ninh Tôn bĩu môi, nhìn mẹ của mình nói chuyện với người đàn ông đó vài câu. Và sau đó vui vẻ đi về hướng nhà của mình.
Hứa Thanh Du không đợi anh ấy nói thì cô đã mở miệng nói trước, “Đôi khi mẹ anh ở một mình thật không dễ dàng gì. Anh xem lúc nãy bà ấy vui vẻ đến nhường nào. Có thể dựa dẫm vào anh nên bà ấy mới vui vẻ đến vậy.”
Rõ ràng Hứa Thanh Du cũng bị biểu cảm vừa rồi của mẹ của Ninh Tôn làm cho cảm động.
Ninh Tôn nói: “Đúng vậy. Bây giờ tôi mới biết mấy năm nay bà ấy có một cuộc sống cực khổ đến vậy.”
Ninh Bang, tên khốn kiếp này, Mỗi lần Ninh Tôn nghĩ đến ông ta đêu rất căm thù, và nghiến răng nghiến lợi.
Nếu không phải tác phong của Ninh Bang có vấn đề, mẹ anh ấy cũng sẽ không như thế này.
Bà ấy vẫn mãi là một người phụ nữ tỏa sáng. Cũng không phải là có thể hô mưa gọi gió gì nhưng ít nhất bà ấy không lo gì về cơm áo gạo tiền, nội tâm cũng sẽ rất phong phú..
Anh quay người đi, cuối cùng đi tới cửa phòng của Hứa Thanh Du, mở ra một cái khe nhỏ, lại nhìn thấy mẹ Ninh đang nằm ở trên giường.
Ninh Tôn có chút bất lực, quay người trở lại ghế sô pha.
Sau hơn một tiếng đồng hồ, cả hai phòng đều không có tiếng động gì.
Ninh Tôn có chút không kiên nhẫn được nên đứng dậy đi tới cửa phòng, nhẹ nhàng mở ra một cái khe để quan sát.
Hứa Thanh Du cũng nằm ở mép giường, cuộn mình ngủ thiếp đi.
Cô có chút câu nệ nên không đắp chăn của Ninh Tôn, cô chỉ ôm bản thân mình để ngủ.
Ninh Tôn đóng cửa lại, và trở lại ghế sô pha để nằm tiếp.
Chỉ là anh ấy không có ngủ nên chỉ biết nhìn chằm chằm trần nhà.
Vốn dĩ, cuộc sống của anh ấy rất đơn giản, anh ấy không cần phải suy nghĩ gì nhiều về bất cứ điều gì khác ngoài công việc mỗi ngày.
Nhưng bây giờ cuộc sống dường như đã tràn ngập vào nhiều mối quan hệ phức tạp cùng một lúc.
Ninh Tôn là môt người rất lý trí. Nhưng nghiền ngẫm kĩ lại, hình như anh ấy so với lúc trước và bây giờ cũng không có khác nhau gì mấy.
Nhưng trong thâm tâm anh biết rằng có nhiều thứ đã thay đổi.
Cuối cùng anh cũng lật người đi hướng khác, lấy điện thoại ra và đọc tin tức tầm phào trên Internet.
Đương nhiên, anh cũng có thấy những tin tức liên quan đến mình. Sau hai sự cố liên quan Hoàng Tương và Linda, cặp đôi của anh ấy và Hứa Thanh Du đã được nhiều người chấp nhận hơn.
Ngoài ra, một số người còn lén chụp ảnh anh và Hứa Thanh Du trên sân bóng rổ, nhiều ý kiến cho rằng hai người họ rất xứng đôi vừa lứa.
Ninh Tôn cũng không thấy có xứng đôi gì đó không, nhưng không thể phủ nhận những bức ảnh thực sự rất đẹp.
Anh lật qua hai mẩu tin tức và nhìn thấy những bức ảnh chụp trên sân bóng rổ.
Anh và Hứa Thanh Du đứng cùng nhau, dưới ánh đèn đường tối om, bóng hai người hơi mờ, còn mang theo mấy bộ phim thần tượng.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.3
thức, thời gian cũng tầm tầm rồi, bà ấy muốn xuống lầu tìm nhà.
Nhìn thấy Ninh Tôn nằm trên ghế sô pha một mình, mẹ của Ninh Tôn nghiêng người hỏi và đồng thời cũng đưa tay vuốt tóc mình: “Sao con không nằm trong phòng đi?”.
Ninh Tôn nhanh chóng ngồi dậy, “ Con cũng không buồn ngủ, cô ấy đã ngủ trong đó rồi.”
Mẹ Ninh buộc tóc lại, sau khi suy nghĩ xong nói: “Hai người còn chưa sống chung với nhau phải không?”
Ninh Tôn có chút giật mình, “Làm sao vậy? Sao đột nhiên mẹ lại hỏi cái này?”
Mẹ của Ninh Tôn mỉm cười, quay người đi về phía cửa, vừa đi vừa nói: “Mẹ rất tò mò đấy. Tình nhân trẻ tuổi mà, ai cũng luôn muốn được ở bên nhau, nhưng hai con đã ở bên nhau lâu rồi, nhưng hai đứa vẫn ngủ riêng. Mẹ thực sự muốn hiểu điều này. “
Ninh Tôn chớp chớp mắt, trong lòng đột nhiên thật sự không biết nên giải thích với mẹ mình như thế nào.
Mẹ Ninh thay giày ở cửa rồi tiếp tục nói: “Mẹ nghĩ Tiểu Hứa là một cô gái tốt. Mẹ không biết giữa hai người có vấn đề gì không, nhưng nếu không chỉ nhìn vào hoàn cảnh gia đình thì đừng kén chọn quá nhiều. “
Thay giày xong, mẹ của Ninh Tôn mở cửa đi ra ngoài.
Ninh Tôn nhíu mày, không hiểu lời nói vừa rồi của mẹ anh rốt cuộc là có ý gì.
Bà ấy đang giúp Hứa Thanh Du nói chuyện sao?
Sau khi đợi một lúc, Hứa Thanh Du cũng tỉnh dậy.
Sau khi đi ra, cô ấy nhìn xung quanh, “Bác ấy đi tìm nhà rồi à?”
Ninh Tôn gật đầu, “Bà ấy mới đi một lúc thôi, không biết một lúc nữa bà ấy có về không.”
Hứa Thanh Du vò đầu bứt tóc, cảm thấy hơi khó chịu. “Hay là chúng ta nói thật với bác ấy đi.Tôi nghĩ sớm muộn gì thì chúng ta cũng lộ tẩy thôi. Cái cảm giác thấp thỏm này thật là khó chịu.”
Ninh Tôn cười cười, cũng không ngại nói, xem ra anh ấy đã lộ tẩy rồi.
Anh nói chậm lại, “Để tôi suy nghĩ thêm nữa đi nữa.”
Thật ra, không phải là không thể nói cho mẹ của Ninh Tôn biết, nhưng anh ấy vẫn có phần không tin tưởng bà ấy.
Dù sao cũng không có sống cùng nhau trong thời gian dài, anh cũng không biết miệng của mẹ mình có cứng không nữa.
Lỡ lại xảy ra tình huống như ngày hôm qua, bà ấy uống nhiều và lỡ miệng nói ra thì sẽ có phiền phức lớn.
Trong làng giải trí, một chút rắc rối nhỏ cũng có thể hủy hoại cuộc đời của một con người.
Một khi vấn đề này được phơi bày ra, sẽ không có gì đảo ngược, tác động đến anh ta sẽ là vô cùng lớn.
Ninh Tôn nói không muốn nói thì Hứa Thanh Du cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể nói: “Cô nằm trong phòng một lát nữa đi. Và một lát nữa chúng ta sẽ đi ra ngoài.”
Ninh Tôn không buồn ngủ nữa, “Tôi sẽ không ngủ nữa. Tôi cũng đi xuống dưới xem thử chung cư có còn căn nào để thuê nữa không.”
Hứa Thanh Du suy nghĩ một chút, “Vậy thì tôi cũng đi xuống dưới đó xem với anh.”
Hai người thay quần áo rồi đi thẳng ra ngoài.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.4
Ninh Tôn nâng cao cổ áo, đè cái mũ đội trên đầu xuống, “ Hay là chúng ta đi qua đó xem một chút?”
Hứa Thanh Du không khỏi nở nụ cười, “ Vậy thì chúng ta đi xem một chút.”
Hai người tìm kiếm địa chỉ theo thông tin thuê, cũng không đến gần mà đợi ở ngoài.
Quả nhiên một lúc sau, liền thấy mẹ của Ninh Tôn và một người đàn ông bước ra khỏi tòa nhà, người đàn ông đó chắc là chủ nhà.
Hứa Thanh Du chậc chậc vài tiếng, “Tuy rằng hai người chưa từng sống chung với nhau, nhưng rõ ràng anh vẫn hiểu rất rõ về bà ấy.”
Ninh Tôn nhìn nụ cười trên khuôn mặt của mẹ Ninh, bà ấy cười híp cả mắt lại.
Anh ấy nhớ đến tình trạng của mẹ mình sau khi uống quá nhiều vào đêm qua.
Bà ấy ngồi trong xe ôm cánh tay Ninh Tôn lẩm bẩm.
Tối qua bà ấy nói rằng, lúc mà chị Thái cho bà một vai diễn thì khoảnh khắc đó là khoảnh khắc vui sướng nhất trong cuộc đời của bà.
Bà ấy nói bà ấy nằm mơ cũng muốn mình trở lại làng giải trí. Và bà ấy con nói chỉ vì chuyện của bà ấy với Ninh Bang nên bà mới từ bỏ thân thích. Lúc mà bà gặp người nhà bà lần cuối thì bọn họ cũng chỉ thẳng vào mặt và chửi bà.
Họ cho rằng bà đã phụ tài hoa của mình. Chỉ vì một người đàn ông như vậy mà đã đắp cả cuộc đời mình vào.
Mẹ của Ninh Tôn áp trán của mình vào vai Ninh Tôn, giọng nói buồn bã đến khó tin, “Lúc đó mẹ cũng không hiểu. Thật sự lúc đó mẹ còn quá trẻ, ở trong giới giải trí phát triển cũng rất tốt. Mẹ còn cảm thấy những thứ này thật sự rất dễ dàng để có được và mẹ còn tưởng rằng những thứ này sẽ tồn tại mãi mãi. Nhưng thật đúng là một quân cờ tốt lại bị mẹ đi sai nát bét, còn liên lụy đến con nữa. “
Ninh Tôn bĩu môi, nhìn mẹ của mình nói chuyện với người đàn ông đó vài câu. Và sau đó vui vẻ đi về hướng nhà của mình.
Hứa Thanh Du không đợi anh ấy nói thì cô đã mở miệng nói trước, “Đôi khi mẹ anh ở một mình thật không dễ dàng gì. Anh xem lúc nãy bà ấy vui vẻ đến nhường nào. Có thể dựa dẫm vào anh nên bà ấy mới vui vẻ đến vậy.”
Rõ ràng Hứa Thanh Du cũng bị biểu cảm vừa rồi của mẹ của Ninh Tôn làm cho cảm động.
Ninh Tôn nói: “Đúng vậy. Bây giờ tôi mới biết mấy năm nay bà ấy có một cuộc sống cực khổ đến vậy.”
Ninh Bang, tên khốn kiếp này, Mỗi lần Ninh Tôn nghĩ đến ông ta đêu rất căm thù, và nghiến răng nghiến lợi.
Nếu không phải tác phong của Ninh Bang có vấn đề, mẹ anh ấy cũng sẽ không như thế này.
Bà ấy vẫn mãi là một người phụ nữ tỏa sáng. Cũng không phải là có thể hô mưa gọi gió gì nhưng ít nhất bà ấy không lo gì về cơm áo gạo tiền, nội tâm cũng sẽ rất phong phú..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.