Chương 898
Thị Từ
05/12/2021
Ở dưới lầu, Hứa Thanh Du và Tần Niên nói chuyện một lát.
Thật ra những điều mà Tần Niên định nói thì Hứa Thanh Du đã biết từ lâu. Chẳng qua đó chỉ là những lời khuyên bảo Hứa Thanh Du phải lưu tâm nhiều hơn trong chuyện của cô ấy và Ninh Tôn.
Tần Niên thực sự quan tâm đến cô.
Cuối cùng Hứa Thanh Du ôm lấy Tần Niên, có chút làm nũng và nói: “Vẫn là cậu đối xử với mình tốt nhất, mình biết mà.”
Tần Niên ấm ức sờ sờ đầu cô, “Cậu đúng là đồ ngốc, cậu quá thật thà mà, cũng không phòng ai cả. Mình nói cho cậu biết, qua cái chuyện hôm nay, sau này phải lưu tâm chuyện của Ninh Tôn nhiều hơn biết không?”
Hứa Thanh Du ngoan ngoãn gật đầu, “Được rồi, Mình biết rồi. Sau này mình sẽ chú ý nhiều hơn.”
Tần Niên thở dài, “Thật ra mình biết ngoài miệng cậu chi nói vậy thôi, chứ cậu không bao giờ làm cả. “
Hứa Thanh Du chỉ cười và không lên tiếng.
Tần Niên nhìn về phía trong khu chung cư, “Được rồi, trời cũng sắp tối rồi, cậu mau về đi. Nói không chứng hai mẹ con anh ấy đang nói xấu sau lưng cậu đấy.”
Tần Niên nói xong liền nói tiếp: “Đúng rồi, liên quan đến việc camera giám sát mà những người trên mạng muốn tìm, cậu cũng nên lưu ý chuyện đó. Xem thử cái camera giám sát đó có bị người khác xem qua hay không, và những chuyện đó có xảy ra thật hay không. Nếu như bà bác đó thật sự muốn nói giúp Ninh Tôn thì cậu cũng chú ý đó. “
Hứa Thanh Du trả lời, “Được, được, được. Mình biết, mình đều biết hết mà.”
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.23
Nếu có thể, cô ấy ước rằng bản thân mình nhanh chóng trở thành một người phụ nữ giàu có, cô ấy sẽ nghỉ việc càng sớm càng tốt và sống cuộc sống của riêng mình.
Hứa Thanh Du càm nhàm một lúc sau đó quay người đi và trở về nhà.
Về đến nhà, mẹ Ninh đã đi rồi, Ninh Tôn cũng không có ở trong phòng khách. Cửa phòng của anh ta cũng được đóng chặt, có lẽ anh ấy đã về phòng của mình.
Hứa Thanh Du nhìn xung quanh, nhưng không tìm thấy gì để làm, vì vậy cô ấy vội vàng tắm rửa và trở về phòng của mình.
Ngoài cửa không có động tĩnh gì, Ninh Tôn cũng không muốn rời khỏi phòng mình.
Hứa Thanh Du đột nhiên không ngủ được, lại lấy điện thoại ra.
Thành thật mà nói, lần này Nam Nhạc tính toán có chút sai lầm. Cô ta đăng tải văn bản thanh minh muộn một lúc nhưng kết quả bây giờ ở dưới chỗ bình luận ở bài viết lại là những bình luận rất khó nghe.
Hầu như ai cũng mắng chửi cô là kẻ thứ ba chính hiệu.
Hứa Thanh Du cũng có chút buồn phiền, ba người phụ nữ dính líu tới Ninh Tôn. Đó là Hoàng Tương, Linda, và Nam Nhạc, họ dường như chẳng có được ích lợi vào cả.
Thật sự rất đúng với những lời mà lúc trước những người đó đã nói, phải tránh xa Ninh Tôn ra một chút. Nếu không thì không chết thì cũng bị thương tật.
Nói một câu trúng phóc.
Hứa Thanh Du không thèm đọc một số bình luận, cô quay lại xem các tài khoản truyền thông trước đó đã đăng bài chắc chắn là Ninh Tôn ngoại tình, xem họ có động tĩnh gì nữa không.
Hóa ra sau khi Ninh Tôn đăng tải bài viết thanh minh, bọn họ đã tập thể công kích và phản bác lại lời thanh minh của Ninh Tôn.
Nhưng khi mà bản thân cô đứng ra thanh minh, thì bọn họ lại cứng họng.
Một số người bình luận đùa dưới những tài khoản truyền thông đó, yêu cầu bọn họ mau đi tiêu hủy những chứng cứ ở camera giám sát.
Có thể thấy rằng công chúng hiện đang nghiêng về Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du do dự một lúc, sau đó đọc văn bản thanh minh mà Ninh Tôn đã đăng lên trước đó.
Cô biết rằng văn bản này là công ty giúp Ninh Tôn viết và đăng lên.
Nhưng khi cô ấy nhìn thấy những lời tỏ tình với chính mình ở cuối văn bản, nhịp tim của cô ấy vẫn tăng nhanh như trước đây.
Cũng không biết văn bản này người bên công ty có gửi qua cho Ninh Tôn xem hay không, có xin ý kiến của anh ta xong mới đăng tải hay không.
Ngay cả khi không có, thì sau đó đáng lẽ ra Ninh Tôn cũng sẽ xem văn bản thanh minh trên tài khoản của anh ấy.
Cô ấy không biết anh ta sẽ cảm thấy thế nào sau khi nhìn thấy vài lời tỏ tình đó.
Hứa Thanh Du cảm thấy rằng cô ấy đã suy nghĩ quá nhiều, nhưng cô ấy không thể kiểm soát nó.
Liên tục như vậy, một lúc sau điện thoại di động của cô lại đổ chuông.
Hứa Thanh Du có chút giật mình và nhanh chóng xem điện thoại. Cô không ngờ là Tống Kình Vũ gọi đến
Hứa Thanh Du trả lời điện thoại, “Anh Tống à.”
Tống Kình Vũ im lặng một lúc, anh ấy có thể nghe thấy một chút mệt mỏi trong giọng điệu của cô.
Có lẽ anh ấy cũng vừa tan ca mà thôi, Tống Kình Vũ nói: “Tôi vừa nhìn thấy nhìn tin tức ở trên mạng. Bên chỗ cô và Ninh Tôn không sao chứ?”
Hứa Thanh Du do dự và nói, “Trước mắt là không có chuyện gì to tát cả.”
Mất vài giây sau, bên chỗ Tống Kình Vũ mới lên tiếng: “Giới giải trí chính là như thế này đó, cứ trắng trắng đen đen không phân biệt được. Bản thân cô biết được chân tướng là tốt, không cần để ý đến những suy nghĩ của người khác đâu.”
Hứa Thanh Du nhếch nhếch khóe miệng, “Ừm, tôi biết rồi, cảm ơn anh dù muộn như thế này rồi mà vẫn còn gọi điện thoại cho tôi.”
Tống Kình Vũ thở dài, “Đôi khi nhìn thấy cô, tôi lại nghĩ đến tôi ngày xưa. Cảm giác như thuở ban đầu chúng ta đều vấp ngã, nhưng vì tính chất công việc của hai chúng ta khác nhau, nên tôi cũng thoải mái hơn cô.”
Hứa Thanh Du cũng biết rằng Tống Kình Vũ cũng là từ tay trắng mới gầy dựng lên được cơ nghiệp ngày hôm nay. Lúc trước, anh ta cũng chẳng có hoàn cảnh hay xuất thân tốt gì cả.
Có một số bài báo nói về con đường thành danh của anh ấy trước đây, nó quả thực không hề dễ dàng.
Nhân tài gặp hoàn cảnh khó khăn dễ được đồng cảm.
Tống Kình Vũ vẫn còn việc phải làm, nên không nói chuyện quá nhiều với Hứa Thanh Du. Anh ta chỉ khuyên bảo cô ấy nghĩ thoáng ra một chút, sau đó cúp điện thoại.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Vẫn không có một tiếng động nào, vào thời điểm này thì chắc là Ninh Tôn cũng đã ngủ rồi.
Hứa Thanh Du cũng tắt đèn và nhắm mắt lại.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.24
Khi Hứa Thanh Du nghĩ đến điều này, không biết tại sao cô ấy lại cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Cô lăn qua lăn lại.
Nếu như vậy thì cô ấy cũng không biết những chuyện xảy ra ngày hôm nay rốt cuộc là tốt hay xấu.
Đêm nay, Hứa Thanh Du ngủ không ngon và Ninh Tôn cũng tương tự vậy.
Nhưng mà ở một bên nào đó Nam Nhạc còn khó ngủ hơn bọn họ.
Lúc nửa đêm, Nam Nhạc gọi điện đến cho Ninh Tôn.
Vốn dĩ là Ninh Tôn cũng chưa ngủ, nên chuông điện thoại kêu lên thì anh ta đã thức giấc.
Ninh Tôn nhíu mày, sờ sờ để lấy điện thoại xem.
Nửa đêm như thế này, Nam Nhạc gọi điện thoại đến, hình như có chút không thích hợp.
Ninh Tôn do dự nhưng cuối cũng anh ấy cũng trả lời điện thoại. Thật ra Nam Nhạc muốn nói gì, trong lòng của anh ta đều biết hết.
Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, hiện tại sóng gió trên mạng không tốt cho Nam Nhạc.
Chắc là cô ta muốn tìm anh để tìm cách giải quyết tiếp theo về vấn đề danh tiếng của cô ấy.
Sau khi Ninh Tôn trả lời điện thoại, Nam Nhạc hỏi trước: “Không có làm phiền anh chứ?”
Ninh Tôn cố ý đè nén giọng nói, “Không sao, tôi vừa mới đi ra phòng ngủ, cô ấy không bị tỉnh giấc. “
Nam Nhạc im lặng một lúc rồi mới nói: “Thật ra tôi không nên làm phiền anh lúc giữa đêm như thế này, nhưng có một số chuyện tôi muốn thương lượng với anh.”
Thật ra những điều mà Tần Niên định nói thì Hứa Thanh Du đã biết từ lâu. Chẳng qua đó chỉ là những lời khuyên bảo Hứa Thanh Du phải lưu tâm nhiều hơn trong chuyện của cô ấy và Ninh Tôn.
Tần Niên thực sự quan tâm đến cô.
Cuối cùng Hứa Thanh Du ôm lấy Tần Niên, có chút làm nũng và nói: “Vẫn là cậu đối xử với mình tốt nhất, mình biết mà.”
Tần Niên ấm ức sờ sờ đầu cô, “Cậu đúng là đồ ngốc, cậu quá thật thà mà, cũng không phòng ai cả. Mình nói cho cậu biết, qua cái chuyện hôm nay, sau này phải lưu tâm chuyện của Ninh Tôn nhiều hơn biết không?”
Hứa Thanh Du ngoan ngoãn gật đầu, “Được rồi, Mình biết rồi. Sau này mình sẽ chú ý nhiều hơn.”
Tần Niên thở dài, “Thật ra mình biết ngoài miệng cậu chi nói vậy thôi, chứ cậu không bao giờ làm cả. “
Hứa Thanh Du chỉ cười và không lên tiếng.
Tần Niên nhìn về phía trong khu chung cư, “Được rồi, trời cũng sắp tối rồi, cậu mau về đi. Nói không chứng hai mẹ con anh ấy đang nói xấu sau lưng cậu đấy.”
Tần Niên nói xong liền nói tiếp: “Đúng rồi, liên quan đến việc camera giám sát mà những người trên mạng muốn tìm, cậu cũng nên lưu ý chuyện đó. Xem thử cái camera giám sát đó có bị người khác xem qua hay không, và những chuyện đó có xảy ra thật hay không. Nếu như bà bác đó thật sự muốn nói giúp Ninh Tôn thì cậu cũng chú ý đó. “
Hứa Thanh Du trả lời, “Được, được, được. Mình biết, mình đều biết hết mà.”
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.23
Nếu có thể, cô ấy ước rằng bản thân mình nhanh chóng trở thành một người phụ nữ giàu có, cô ấy sẽ nghỉ việc càng sớm càng tốt và sống cuộc sống của riêng mình.
Hứa Thanh Du càm nhàm một lúc sau đó quay người đi và trở về nhà.
Về đến nhà, mẹ Ninh đã đi rồi, Ninh Tôn cũng không có ở trong phòng khách. Cửa phòng của anh ta cũng được đóng chặt, có lẽ anh ấy đã về phòng của mình.
Hứa Thanh Du nhìn xung quanh, nhưng không tìm thấy gì để làm, vì vậy cô ấy vội vàng tắm rửa và trở về phòng của mình.
Ngoài cửa không có động tĩnh gì, Ninh Tôn cũng không muốn rời khỏi phòng mình.
Hứa Thanh Du đột nhiên không ngủ được, lại lấy điện thoại ra.
Thành thật mà nói, lần này Nam Nhạc tính toán có chút sai lầm. Cô ta đăng tải văn bản thanh minh muộn một lúc nhưng kết quả bây giờ ở dưới chỗ bình luận ở bài viết lại là những bình luận rất khó nghe.
Hầu như ai cũng mắng chửi cô là kẻ thứ ba chính hiệu.
Hứa Thanh Du cũng có chút buồn phiền, ba người phụ nữ dính líu tới Ninh Tôn. Đó là Hoàng Tương, Linda, và Nam Nhạc, họ dường như chẳng có được ích lợi vào cả.
Thật sự rất đúng với những lời mà lúc trước những người đó đã nói, phải tránh xa Ninh Tôn ra một chút. Nếu không thì không chết thì cũng bị thương tật.
Nói một câu trúng phóc.
Hứa Thanh Du không thèm đọc một số bình luận, cô quay lại xem các tài khoản truyền thông trước đó đã đăng bài chắc chắn là Ninh Tôn ngoại tình, xem họ có động tĩnh gì nữa không.
Hóa ra sau khi Ninh Tôn đăng tải bài viết thanh minh, bọn họ đã tập thể công kích và phản bác lại lời thanh minh của Ninh Tôn.
Nhưng khi mà bản thân cô đứng ra thanh minh, thì bọn họ lại cứng họng.
Một số người bình luận đùa dưới những tài khoản truyền thông đó, yêu cầu bọn họ mau đi tiêu hủy những chứng cứ ở camera giám sát.
Có thể thấy rằng công chúng hiện đang nghiêng về Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du do dự một lúc, sau đó đọc văn bản thanh minh mà Ninh Tôn đã đăng lên trước đó.
Cô biết rằng văn bản này là công ty giúp Ninh Tôn viết và đăng lên.
Nhưng khi cô ấy nhìn thấy những lời tỏ tình với chính mình ở cuối văn bản, nhịp tim của cô ấy vẫn tăng nhanh như trước đây.
Cũng không biết văn bản này người bên công ty có gửi qua cho Ninh Tôn xem hay không, có xin ý kiến của anh ta xong mới đăng tải hay không.
Ngay cả khi không có, thì sau đó đáng lẽ ra Ninh Tôn cũng sẽ xem văn bản thanh minh trên tài khoản của anh ấy.
Cô ấy không biết anh ta sẽ cảm thấy thế nào sau khi nhìn thấy vài lời tỏ tình đó.
Hứa Thanh Du cảm thấy rằng cô ấy đã suy nghĩ quá nhiều, nhưng cô ấy không thể kiểm soát nó.
Liên tục như vậy, một lúc sau điện thoại di động của cô lại đổ chuông.
Hứa Thanh Du có chút giật mình và nhanh chóng xem điện thoại. Cô không ngờ là Tống Kình Vũ gọi đến
Hứa Thanh Du trả lời điện thoại, “Anh Tống à.”
Tống Kình Vũ im lặng một lúc, anh ấy có thể nghe thấy một chút mệt mỏi trong giọng điệu của cô.
Có lẽ anh ấy cũng vừa tan ca mà thôi, Tống Kình Vũ nói: “Tôi vừa nhìn thấy nhìn tin tức ở trên mạng. Bên chỗ cô và Ninh Tôn không sao chứ?”
Hứa Thanh Du do dự và nói, “Trước mắt là không có chuyện gì to tát cả.”
Mất vài giây sau, bên chỗ Tống Kình Vũ mới lên tiếng: “Giới giải trí chính là như thế này đó, cứ trắng trắng đen đen không phân biệt được. Bản thân cô biết được chân tướng là tốt, không cần để ý đến những suy nghĩ của người khác đâu.”
Hứa Thanh Du nhếch nhếch khóe miệng, “Ừm, tôi biết rồi, cảm ơn anh dù muộn như thế này rồi mà vẫn còn gọi điện thoại cho tôi.”
Tống Kình Vũ thở dài, “Đôi khi nhìn thấy cô, tôi lại nghĩ đến tôi ngày xưa. Cảm giác như thuở ban đầu chúng ta đều vấp ngã, nhưng vì tính chất công việc của hai chúng ta khác nhau, nên tôi cũng thoải mái hơn cô.”
Hứa Thanh Du cũng biết rằng Tống Kình Vũ cũng là từ tay trắng mới gầy dựng lên được cơ nghiệp ngày hôm nay. Lúc trước, anh ta cũng chẳng có hoàn cảnh hay xuất thân tốt gì cả.
Có một số bài báo nói về con đường thành danh của anh ấy trước đây, nó quả thực không hề dễ dàng.
Nhân tài gặp hoàn cảnh khó khăn dễ được đồng cảm.
Tống Kình Vũ vẫn còn việc phải làm, nên không nói chuyện quá nhiều với Hứa Thanh Du. Anh ta chỉ khuyên bảo cô ấy nghĩ thoáng ra một chút, sau đó cúp điện thoại.
Hứa Thanh Du đặt điện thoại xuống, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Vẫn không có một tiếng động nào, vào thời điểm này thì chắc là Ninh Tôn cũng đã ngủ rồi.
Hứa Thanh Du cũng tắt đèn và nhắm mắt lại.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.24
Khi Hứa Thanh Du nghĩ đến điều này, không biết tại sao cô ấy lại cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Cô lăn qua lăn lại.
Nếu như vậy thì cô ấy cũng không biết những chuyện xảy ra ngày hôm nay rốt cuộc là tốt hay xấu.
Đêm nay, Hứa Thanh Du ngủ không ngon và Ninh Tôn cũng tương tự vậy.
Nhưng mà ở một bên nào đó Nam Nhạc còn khó ngủ hơn bọn họ.
Lúc nửa đêm, Nam Nhạc gọi điện đến cho Ninh Tôn.
Vốn dĩ là Ninh Tôn cũng chưa ngủ, nên chuông điện thoại kêu lên thì anh ta đã thức giấc.
Ninh Tôn nhíu mày, sờ sờ để lấy điện thoại xem.
Nửa đêm như thế này, Nam Nhạc gọi điện thoại đến, hình như có chút không thích hợp.
Ninh Tôn do dự nhưng cuối cũng anh ấy cũng trả lời điện thoại. Thật ra Nam Nhạc muốn nói gì, trong lòng của anh ta đều biết hết.
Hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, hiện tại sóng gió trên mạng không tốt cho Nam Nhạc.
Chắc là cô ta muốn tìm anh để tìm cách giải quyết tiếp theo về vấn đề danh tiếng của cô ấy.
Sau khi Ninh Tôn trả lời điện thoại, Nam Nhạc hỏi trước: “Không có làm phiền anh chứ?”
Ninh Tôn cố ý đè nén giọng nói, “Không sao, tôi vừa mới đi ra phòng ngủ, cô ấy không bị tỉnh giấc. “
Nam Nhạc im lặng một lúc rồi mới nói: “Thật ra tôi không nên làm phiền anh lúc giữa đêm như thế này, nhưng có một số chuyện tôi muốn thương lượng với anh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.