Chương 13: Dụ dỗ người khác khắp nơi
Thị Từ
14/06/2021
Khi người đàn ông nói câu này, Trì Uyên mới quay đầu lại và liếc nhìn Cổ Tư.
Hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi hoa đi biển, cổ áo để hở lộ ra xương quai xanh.
Kiểu tóc cũng rất giản dị, trông khác hẳn dáng vẻ bình thường khi làm việc.
Bình thường anh thuộc kiểu cấm dục, lúc này thấy anh dễ gần hơn rất nhiều.
Ánh mắt Cổ Tư chú ý đến động tác của Trì Uyên.
Nhưng cô không nhìn Trì Uyên, chỉ chăm chú quan sát sự náo nhiệt phía bên kia sân khấu.
Ánh mắt của Trì Uyên dường như dừng trên người cô vài giây, sau đó quay đầu tiếp tục nhìn về phía sân khấu.
Người phụ nữ bên cạnh Trì Uyên cũng liếc nhìn Cổ Tư.
Phụ nữ mà, luôn có sự thù địch không thể giải thích được đối với người đồng giới.
Nhưng sau khi nghe thấy Cổ Tư là bạn gái của người khác, cô ta rõ ràng là thả lỏng hơn.
Khi Tử Thư nghe người đàn ông nói vậy, mắt mở to đến mức sắp rơi ra.
Anh ta nhe răng trợn mắt với Cố Tư nhưng Cổ Tư phớt lờ anh ta.
Thực ra Cổ Tư không hề nhìn màn trình diễn trên sân khấu.
Khi Trì Uyên đi tới, tự nhiên tâm trạng cô lại trở nên rối bời.
Uống cạn ly rượu, cô lại rót cho mình một ly nữa.
Chai rượu ở gần chỗ Trì Uyên, lúc cô đứng dậy lấy, ánh mắt Trì Uyên liếc nhìn chai rượu.
Nhưng không có thêm hành động nào.
Người phụ nữ bên cạnh Trì Uyên nhìn chằm chằm sân khấu một hồi, sau đó tiến sát về phía Trì Uyên và thì thầm vài câu.
Trì Uyên hơi nghiêng người về phía người phụ nữ, nhưng đầu vẫn nhìn lên sân khấu.
Người phụ nữ nói vài câu rồi che miệng cười.
Khóe miệng của Trì Uyên cũng nhếch lên, cười như không cười.
Cổ Tư cố gắng hết sức giữ cho tầm mắt của mình không lệch đi, không chú ý đến hai người kia.
Nhưng cho dù có nhìn thấy động tác qua lại của hai người hai không, cô đều có chút khó chịu.
Mặc dù giả làm người xa lạ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng trong lòng cảm thấy không thoải mái vẫn là không thoải mái.
Một lúc sau Cổ Tư thu hồi tầm mắt.
Cô quay người nhìn ra mặt biển không xa phía sau.
Về đêm, tiếng sóng to hơn, cô chưa từng thấy biển bao giờ.
Nhờ việc ly hôn với Trì Uyên cô mới có tiền để đến những nơi như thế này.
Bãi biển bên này ngày càng náo nhiệt hơn.
Lúc đầu, nhân viên phục vụ bưng thịt nướng tới và phân phát cho từng bàn.
Một số người có hứng thú cũng có thể tự tay nướng thịt quanh đống lửa trại.
Cũng có người nổi hứng, vừa hát vừa nhảy xung quanh đống lửa trại.
Người đàn ông bên cạnh Cổ Tư xích lại, “Hay là tự mình đi nướng thịt đi, tự mình tham gia vào nhất định sẽ có cảm giác thành tựu.
Cổ Tư liếc nhìn người đàn ông, “Tôi vẫn thích ăn đồ làm sẵn, tôi lười lắm.
Lúc này Trì Uyên ngồi bên cạnh đột nhiên phù cười.
Âm thanh không quá lớn cũng không quá nhỏ, bị tiếng sóng át đi, thực ra cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng Cổ Tư nghe thấy rồi, hơn nữa dây thần kinh còn bị kích thích.
Cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
Trước kia lúc ở trên giường, Trì Uyên cũng từng chê bai cô.
Nói rằng cô quá lười biếng, những việc thế này mà cũng không biết chủ động.
Tất nhiên, đây cũng chỉ trong tình huống thỉnh thoảng khi anh đi xã giao và uống rượu mới nói ra.
Cổ Tư nhắm mắt lại.
Những chuyện trong quá khứ đó, nghĩ đến cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Cổ Tư đứng lên, “Hay là, vẫn qua đó xem một chút đi.”
Người đàn ông bên cạnh lập tức cười, đứng lên theo, “Được, đi thôi đi thôi.”
Có lẽ anh ta cho rằng Tử Thư có ý với Cổ Tư, chỉ mong sao Cổ Tư cách xa họ một chút.
Cố Tư và người đàn ông đi đến chỗ đốt lửa trại bên cạnh.
Nhân viên phục vụ của khách sạn lập tức giúp đỡ, đưa xiên thịt cho họ.
Cổ Tư không nhận lấy, “Tôi xem là được rồi.”
Người đàn ông nhận lấy nó, “Tôi sẽ nướng, tôi nướng cho cô ăn.”
Cổ Tư quay lại nhìn anh ta, “Anh tên gì?”
Người đàn ông mỉm cười, “Thẩm Bản, tôi tên là Thẩm Bản. Vừa rồi nói chuyện với người kia có chút mạo muội, hy vọng cô không để ý.”
Cổ Tư biết rằng anh ta đang nói về việc tự xưng là bạn trai của mình.
Cô lắc đầu, “Không sao đâu.
Dù sao cũng không ai tin.
Tử Thư ngồi tại chỗ, vẫn luôn nhìn chằm chẳm Cổ Tư và Thẩm Bần.
Sau vài giây, anh ta xích về phía Trì Uyên, “BOSS, anh xem mợ chủ…”
Trì Uyên khẽ liếc anh ta một cái, Tử Thư lập tức thay đổi giọng, giọng nói đầy căm phẫn, “…Anh xem Cổ Tiểu Tư kìa, dụ dỗ người khác khắp nơi.”
- ---------------------------
Hôm nay anh mặc một chiếc áo sơ mi hoa đi biển, cổ áo để hở lộ ra xương quai xanh.
Kiểu tóc cũng rất giản dị, trông khác hẳn dáng vẻ bình thường khi làm việc.
Bình thường anh thuộc kiểu cấm dục, lúc này thấy anh dễ gần hơn rất nhiều.
Ánh mắt Cổ Tư chú ý đến động tác của Trì Uyên.
Nhưng cô không nhìn Trì Uyên, chỉ chăm chú quan sát sự náo nhiệt phía bên kia sân khấu.
Ánh mắt của Trì Uyên dường như dừng trên người cô vài giây, sau đó quay đầu tiếp tục nhìn về phía sân khấu.
Người phụ nữ bên cạnh Trì Uyên cũng liếc nhìn Cổ Tư.
Phụ nữ mà, luôn có sự thù địch không thể giải thích được đối với người đồng giới.
Nhưng sau khi nghe thấy Cổ Tư là bạn gái của người khác, cô ta rõ ràng là thả lỏng hơn.
Khi Tử Thư nghe người đàn ông nói vậy, mắt mở to đến mức sắp rơi ra.
Anh ta nhe răng trợn mắt với Cố Tư nhưng Cổ Tư phớt lờ anh ta.
Thực ra Cổ Tư không hề nhìn màn trình diễn trên sân khấu.
Khi Trì Uyên đi tới, tự nhiên tâm trạng cô lại trở nên rối bời.
Uống cạn ly rượu, cô lại rót cho mình một ly nữa.
Chai rượu ở gần chỗ Trì Uyên, lúc cô đứng dậy lấy, ánh mắt Trì Uyên liếc nhìn chai rượu.
Nhưng không có thêm hành động nào.
Người phụ nữ bên cạnh Trì Uyên nhìn chằm chằm sân khấu một hồi, sau đó tiến sát về phía Trì Uyên và thì thầm vài câu.
Trì Uyên hơi nghiêng người về phía người phụ nữ, nhưng đầu vẫn nhìn lên sân khấu.
Người phụ nữ nói vài câu rồi che miệng cười.
Khóe miệng của Trì Uyên cũng nhếch lên, cười như không cười.
Cổ Tư cố gắng hết sức giữ cho tầm mắt của mình không lệch đi, không chú ý đến hai người kia.
Nhưng cho dù có nhìn thấy động tác qua lại của hai người hai không, cô đều có chút khó chịu.
Mặc dù giả làm người xa lạ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng trong lòng cảm thấy không thoải mái vẫn là không thoải mái.
Một lúc sau Cổ Tư thu hồi tầm mắt.
Cô quay người nhìn ra mặt biển không xa phía sau.
Về đêm, tiếng sóng to hơn, cô chưa từng thấy biển bao giờ.
Nhờ việc ly hôn với Trì Uyên cô mới có tiền để đến những nơi như thế này.
Bãi biển bên này ngày càng náo nhiệt hơn.
Lúc đầu, nhân viên phục vụ bưng thịt nướng tới và phân phát cho từng bàn.
Một số người có hứng thú cũng có thể tự tay nướng thịt quanh đống lửa trại.
Cũng có người nổi hứng, vừa hát vừa nhảy xung quanh đống lửa trại.
Người đàn ông bên cạnh Cổ Tư xích lại, “Hay là tự mình đi nướng thịt đi, tự mình tham gia vào nhất định sẽ có cảm giác thành tựu.
Cổ Tư liếc nhìn người đàn ông, “Tôi vẫn thích ăn đồ làm sẵn, tôi lười lắm.
Lúc này Trì Uyên ngồi bên cạnh đột nhiên phù cười.
Âm thanh không quá lớn cũng không quá nhỏ, bị tiếng sóng át đi, thực ra cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng Cổ Tư nghe thấy rồi, hơn nữa dây thần kinh còn bị kích thích.
Cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.
Trước kia lúc ở trên giường, Trì Uyên cũng từng chê bai cô.
Nói rằng cô quá lười biếng, những việc thế này mà cũng không biết chủ động.
Tất nhiên, đây cũng chỉ trong tình huống thỉnh thoảng khi anh đi xã giao và uống rượu mới nói ra.
Cổ Tư nhắm mắt lại.
Những chuyện trong quá khứ đó, nghĩ đến cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Cổ Tư đứng lên, “Hay là, vẫn qua đó xem một chút đi.”
Người đàn ông bên cạnh lập tức cười, đứng lên theo, “Được, đi thôi đi thôi.”
Có lẽ anh ta cho rằng Tử Thư có ý với Cổ Tư, chỉ mong sao Cổ Tư cách xa họ một chút.
Cố Tư và người đàn ông đi đến chỗ đốt lửa trại bên cạnh.
Nhân viên phục vụ của khách sạn lập tức giúp đỡ, đưa xiên thịt cho họ.
Cổ Tư không nhận lấy, “Tôi xem là được rồi.”
Người đàn ông nhận lấy nó, “Tôi sẽ nướng, tôi nướng cho cô ăn.”
Cổ Tư quay lại nhìn anh ta, “Anh tên gì?”
Người đàn ông mỉm cười, “Thẩm Bản, tôi tên là Thẩm Bản. Vừa rồi nói chuyện với người kia có chút mạo muội, hy vọng cô không để ý.”
Cổ Tư biết rằng anh ta đang nói về việc tự xưng là bạn trai của mình.
Cô lắc đầu, “Không sao đâu.
Dù sao cũng không ai tin.
Tử Thư ngồi tại chỗ, vẫn luôn nhìn chằm chẳm Cổ Tư và Thẩm Bần.
Sau vài giây, anh ta xích về phía Trì Uyên, “BOSS, anh xem mợ chủ…”
Trì Uyên khẽ liếc anh ta một cái, Tử Thư lập tức thay đổi giọng, giọng nói đầy căm phẫn, “…Anh xem Cổ Tiểu Tư kìa, dụ dỗ người khác khắp nơi.”
- ---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.