Chương 73: Thử nghiệm
Thanh Thanh Mạn
24/12/2024
Edit: Jang Jang
Tiểu Ngư tiến vào, hành lễ với Chúc Vưu, cung kính nói: "Tộc trưởng mời theo ta."
Chúc Vưu nghe vậy đi theo phía sau Tiểu Ngư. Hắn không lên tiếng nhìn chằm chằm dáng người yểu điệu của Tiểu Ngư, trong đầu lại hiện lên thân ảnh Dung Khanh, phảng phất giống như là Dung Khanh đi ở phía trước.
Tiểu Ngư đưa Chúc Vưu vào một gian nhà rộng lớn, nàng lấy áo bào trắng hoa mỹ lại đây.
Chúc Vưu tiếp nhận áo bào trắng, Tiểu Ngư lại chậm chạp chưa lui ra ngoài.
Chúc Vưu liếc nàng một cái, đạm thanh nói: "Tiểu Ngư cô nương, ngươi có thể đi ra ngoài trước, chờ ta đổi xong xiêm y, lại đưa ta trở về."
Tiểu Ngư nhìn chằm chằm Chúc Vưu, đột nhiên nói: "Tộc trưởng đang trong kỳ động dục."
Chúc Vưu sửng sốt, kinh ngạc nhìn phía Tiểu Ngư, cái tỳ nữ nho nhỏ này là như thế nào biết được.
Hắn tuy là kỳ động dục, nhưng lại dùng công lực tạo áp lực làm giảm xao động tình dục, người bình thường hẳn là không phát hiện được.
Chúc Vưu nhướng mày, "Tiểu Ngư cô nương muốn nói cái gì?"
Tiểu Ngư sắc mặt đạm nhiên, trên mặt nhìn không ra một tia e lệ, nàng hỏi: "Kỳ động dục của người, là vượt qua như thế nào?"
"Cô nương hỏi cái này làm gì?"
Vấn đề này quá mức tư mật, Chúc Vưu nhìn chằm chằm Tiểu Ngư vài lần, không biết nàng một cái cô nương gia, như thế nào có thể hỏi trắng ra một nam nhân xa lạ như thế.
Tiểu Ngư vẻ mặt bình thản: "Ta là thị nữ bên người công chúa, tự nhiên là công chúa hỏi, công chúa có quyền biết về trượng phu tương lai của chính mình phẩm tính như thế nào."
Chúc Vưu quét mắt liếc nàng, đạm thanh trả lời: "Dùng công lực chế trụ tình dục, liền vượt qua như vậy."
Tiểu Ngư hồ nghi nhìn chằm chằm Chúc Vưu, có chút không tin: "Người không có tìm qua nữ nhân khác sao?"
Chúc Vưu trầm mặc một lúc lâu, phun ra hai chữ: "Không có."
Hắn đôi mắt buông xuống, trong đầu mạc danh hiện lên hình ảnh đã từng cùng Dung Khanh nước sữa hòa nhau.
Mấy năm nay, những hình ảnh kiều diễm đó thật ra thường xuyên xâm nhập trong mộng hắn.
Lúc trước ở thế gian, hắn từng dùng tay ở trước mặt Dung Khanh loát qua một hồi.
Sau khi trở về vô lượng hải vực, nếu là gặp gỡ kỳ động dục, hắn lại dùng tới cái biện pháp này, chính mình dùng tay làm ra tới.
Chỉ là khi làm việc này, nhất định phải nhớ đến bộ dáng Dung Khanh trần trụi thân mình nằm ở dưới thân hắn kiều suyễn liên tục.
Hắn tưởng tượng thấy chính mình đem long căn sưng to phát ngạnh nhét vào mật huyệt chặt hẹp của nàng, bị nàng gắt gao kẹp, thân thể liền sẽ mạc danh hưng phấn, khoái cảm thay nhau nổi lên, rồi sau đó mới có thể bắn ra tới.
Mấy năm trước, Chúc Vưu bận về việc luyện công, tu luyện không biết ngày đêm, nóng lòng vì nương báo thù.
Hắn chưa từng có nhiều thời giờ đi suy nghĩ, vì sao mỗi lần động dục, tổng hội cầm lòng không đậu nhớ tới cái nữ nhân ngốc kia.
Đối với việc này, Chúc Vưu đơn giản cho là do chính mình tiếp xúc nữ nhân quá ít.
Ở trong sinh mệnh của hắn từ trước tới giờ, trừ bỏ nương, nữ nhân duy nhất hắn tiếp xúc qua đó là Dung Khanh.
Mà Dung Khanh là nữ nhân đầu tiên của hắn, trừ bỏ nghĩ tới nàng, hắn không còn có nữ nhân khác có thể nghĩ đến.
Cho nên, nhớ tới nàng, là bình thường.
Khinh nhờn thân thể của nàng, dùng hình ảnh đó để phát tiết dục vọng chính mình, cũng là bình thường.
Chờ hắn thành thân, cưới Tây Hải long nữ, sau khi có thê tử, tự nhiên sẽ không lại nhớ đến nàng.
Về sau, việc này liền sẽ qua đi, hắn sẽ quên cái nữ nhân ngốc kia ở thế gian.
Nếu không, nàng hai ba ngày liền tới trong mộng hắn một chuyến, cũng là quá phiền đi.
Chúc Vưu rũ mắt trầm tư một lát, vừa nhấc mắt, liền trông thấy Tiểu Ngư đột nhiên tới gần.
Tiểu Ngư cởi bỏ áo ngoài của chính mình ném xuống đất, lộ ra hai vai trắng nõn thon gầy, tiếp theo, nhắm thẳng trong lồng ngực Chúc Vưu đánh tới.
Chuông cảnh báo trong đầu Chúc Vưu nhất thời kêu vang, hắn vội vàng hướng bên cạnh né tránh nữ nhân lao thẳng tới.
Áo bào trắng trong tay lập tức ném qua, phủ vào trên người nữ nhân, che khuất cảnh xuân nửa lộ trước ngực nàng.
Chúc Vưu đưa lưng về phía Tiểu Ngư, thấp giọng trách mắng: "Cô nương đây là làm gì? Ta chính là phò mã tương lai của công chúa các ngươi."
Tiểu Ngư thân mình vẫn dụ hướng trong lồng ngực Chúc Vưu dán sát, nàng không chút nào ngượng ngập nói: "Ta là tỳ nữ bên người công chúa, về sau công chúa gả qua, ta cũng là muốn đi theo giống quá khứ, tự nhiên cũng có thể trở thành tỳ nữ bên người phò mã, hiện tại, chẳng qua là trước tiên thay thế công chúa thử nghiệm thôi."
1
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~ Lại nhớ Dung Khanh rồi, 4 chương nữa chị nhà comeback rồi! =)))
Tiểu Ngư tiến vào, hành lễ với Chúc Vưu, cung kính nói: "Tộc trưởng mời theo ta."
Chúc Vưu nghe vậy đi theo phía sau Tiểu Ngư. Hắn không lên tiếng nhìn chằm chằm dáng người yểu điệu của Tiểu Ngư, trong đầu lại hiện lên thân ảnh Dung Khanh, phảng phất giống như là Dung Khanh đi ở phía trước.
Tiểu Ngư đưa Chúc Vưu vào một gian nhà rộng lớn, nàng lấy áo bào trắng hoa mỹ lại đây.
Chúc Vưu tiếp nhận áo bào trắng, Tiểu Ngư lại chậm chạp chưa lui ra ngoài.
Chúc Vưu liếc nàng một cái, đạm thanh nói: "Tiểu Ngư cô nương, ngươi có thể đi ra ngoài trước, chờ ta đổi xong xiêm y, lại đưa ta trở về."
Tiểu Ngư nhìn chằm chằm Chúc Vưu, đột nhiên nói: "Tộc trưởng đang trong kỳ động dục."
Chúc Vưu sửng sốt, kinh ngạc nhìn phía Tiểu Ngư, cái tỳ nữ nho nhỏ này là như thế nào biết được.
Hắn tuy là kỳ động dục, nhưng lại dùng công lực tạo áp lực làm giảm xao động tình dục, người bình thường hẳn là không phát hiện được.
Chúc Vưu nhướng mày, "Tiểu Ngư cô nương muốn nói cái gì?"
Tiểu Ngư sắc mặt đạm nhiên, trên mặt nhìn không ra một tia e lệ, nàng hỏi: "Kỳ động dục của người, là vượt qua như thế nào?"
"Cô nương hỏi cái này làm gì?"
Vấn đề này quá mức tư mật, Chúc Vưu nhìn chằm chằm Tiểu Ngư vài lần, không biết nàng một cái cô nương gia, như thế nào có thể hỏi trắng ra một nam nhân xa lạ như thế.
Tiểu Ngư vẻ mặt bình thản: "Ta là thị nữ bên người công chúa, tự nhiên là công chúa hỏi, công chúa có quyền biết về trượng phu tương lai của chính mình phẩm tính như thế nào."
Chúc Vưu quét mắt liếc nàng, đạm thanh trả lời: "Dùng công lực chế trụ tình dục, liền vượt qua như vậy."
Tiểu Ngư hồ nghi nhìn chằm chằm Chúc Vưu, có chút không tin: "Người không có tìm qua nữ nhân khác sao?"
Chúc Vưu trầm mặc một lúc lâu, phun ra hai chữ: "Không có."
Hắn đôi mắt buông xuống, trong đầu mạc danh hiện lên hình ảnh đã từng cùng Dung Khanh nước sữa hòa nhau.
Mấy năm nay, những hình ảnh kiều diễm đó thật ra thường xuyên xâm nhập trong mộng hắn.
Lúc trước ở thế gian, hắn từng dùng tay ở trước mặt Dung Khanh loát qua một hồi.
Sau khi trở về vô lượng hải vực, nếu là gặp gỡ kỳ động dục, hắn lại dùng tới cái biện pháp này, chính mình dùng tay làm ra tới.
Chỉ là khi làm việc này, nhất định phải nhớ đến bộ dáng Dung Khanh trần trụi thân mình nằm ở dưới thân hắn kiều suyễn liên tục.
Hắn tưởng tượng thấy chính mình đem long căn sưng to phát ngạnh nhét vào mật huyệt chặt hẹp của nàng, bị nàng gắt gao kẹp, thân thể liền sẽ mạc danh hưng phấn, khoái cảm thay nhau nổi lên, rồi sau đó mới có thể bắn ra tới.
Mấy năm trước, Chúc Vưu bận về việc luyện công, tu luyện không biết ngày đêm, nóng lòng vì nương báo thù.
Hắn chưa từng có nhiều thời giờ đi suy nghĩ, vì sao mỗi lần động dục, tổng hội cầm lòng không đậu nhớ tới cái nữ nhân ngốc kia.
Đối với việc này, Chúc Vưu đơn giản cho là do chính mình tiếp xúc nữ nhân quá ít.
Ở trong sinh mệnh của hắn từ trước tới giờ, trừ bỏ nương, nữ nhân duy nhất hắn tiếp xúc qua đó là Dung Khanh.
Mà Dung Khanh là nữ nhân đầu tiên của hắn, trừ bỏ nghĩ tới nàng, hắn không còn có nữ nhân khác có thể nghĩ đến.
Cho nên, nhớ tới nàng, là bình thường.
Khinh nhờn thân thể của nàng, dùng hình ảnh đó để phát tiết dục vọng chính mình, cũng là bình thường.
Chờ hắn thành thân, cưới Tây Hải long nữ, sau khi có thê tử, tự nhiên sẽ không lại nhớ đến nàng.
Về sau, việc này liền sẽ qua đi, hắn sẽ quên cái nữ nhân ngốc kia ở thế gian.
Nếu không, nàng hai ba ngày liền tới trong mộng hắn một chuyến, cũng là quá phiền đi.
Chúc Vưu rũ mắt trầm tư một lát, vừa nhấc mắt, liền trông thấy Tiểu Ngư đột nhiên tới gần.
Tiểu Ngư cởi bỏ áo ngoài của chính mình ném xuống đất, lộ ra hai vai trắng nõn thon gầy, tiếp theo, nhắm thẳng trong lồng ngực Chúc Vưu đánh tới.
Chuông cảnh báo trong đầu Chúc Vưu nhất thời kêu vang, hắn vội vàng hướng bên cạnh né tránh nữ nhân lao thẳng tới.
Áo bào trắng trong tay lập tức ném qua, phủ vào trên người nữ nhân, che khuất cảnh xuân nửa lộ trước ngực nàng.
Chúc Vưu đưa lưng về phía Tiểu Ngư, thấp giọng trách mắng: "Cô nương đây là làm gì? Ta chính là phò mã tương lai của công chúa các ngươi."
Tiểu Ngư thân mình vẫn dụ hướng trong lồng ngực Chúc Vưu dán sát, nàng không chút nào ngượng ngập nói: "Ta là tỳ nữ bên người công chúa, về sau công chúa gả qua, ta cũng là muốn đi theo giống quá khứ, tự nhiên cũng có thể trở thành tỳ nữ bên người phò mã, hiện tại, chẳng qua là trước tiên thay thế công chúa thử nghiệm thôi."
1
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~ Lại nhớ Dung Khanh rồi, 4 chương nữa chị nhà comeback rồi! =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.