Chương 245: Chương 245
Mặc Kỳ Lân
03/11/2017
Cửu Hoàng chưa từng có bị người vứt bỏ qua, nam nhân lại để Mạt Đồng gởi cho y 1 phong thư biệt ly, lúc ấy y xem thư xong thì sửng sốt rất lâu, thời điểm trở lại biệt viện, lại không có nhìn thấy nam nhân, lúc ấy tâm tình của y cũng là lo lắng trước nay chưa từng có, y chưa từng có cảm giác như vậy, cho dù là phương Bắc xảy ra đại sự thì từ trước đến nay y đều là trấn định trở về xử lý, chính là ở thời điểm nên đối đãi nam nhân như thế nào thì y lại cảm thấy được chưa từng có khó giải quyết như vậy.
Cửu Hoàng nghĩ muốn hảo hảo đối đãi nam nhân, những lời y nói với nam nhân thì cũng đều là chân tâm, y chưa từng có ý tứ nghĩ muốn đuổi nam nhân đi, có lẽ là y làm chưa tốt, cho nên mới làm cho nam nhân hiểu lầm.
Có lẽ là nam nhân từng trải qua chuyện gì đó rồi cho nên mới có loại giác ngộ này.
Nhưng hiện giờ nam nhân ngay tại trước mắt y, nhưng lại một bộ bộ dáng y sam bất chỉnh (lộn xộn) mê người, y chưa bao giờ nghĩ tới sẽ gặp nam nhân tại loại tình huống này, thời điểm trước khi gặp nam nhân thì Cửu Hoàng cũng là phi thường có kinh nghiệm, nhưng y cũng không có biểu hiện ở trên mặt. Ngược lại là nam nhân vẻ mặt khiếp sợ theo dõi y, lại một bộ bộ dáng sắp khóc.
Có lẽ nam nhân cũng không biết được, bộ dáng lúc đó của chính mình ở trong mắt Cửu Hoàng là cỡ nào mê người, cái loại vẻ mặt yếu ớt này, xuất hiện ở trên mặt từ trước đến nay đều bình tĩnh thành thục của nam nhân, cái loại cảm giác rung động này, đẹp tới mức khó có thể hình dung, tuy rằng Cửu Hoàng hơi đau lòng đối với điểm này, nhưng vẻ mặt khi đó của nam nhân, đều lưu tại trong trí nhớ của Cửu Hoàng.
Cửu Hoàng thậm chí cảm thấy nam nhân đều không phải là tuyệt tình như vậy đối y…….
Hai tay của Cửu Hoàng từ thắt lưng của nam nhân, thong thả trượt tới phía sau lưng của nam nhân, chậm rãi nhẹ vỗ về thân thể mềm dẻo của nam nhân, y biết nam nhân có nỗi khổ tâm, y phóng hoãn ngữ khí: “Ta tìm ngươi lâu như vậy, thật vất vả tìm được ngươi, ngươi lại theo người khác đi mất, ngươi có nghĩ tới lúc ấy ta khổ sở bao nhiêu hay không?”.
Ánh mắt nhu hòa của Cửu Hoàng nhìn chăm chú vào nam nhân, điều này làm cho nam nhân cảm thấy chính mình không giống như là đang bị thẩm vấn, mà như là Cửu Hoàng đang chứng thực cái gì, nam nhân không nghĩ tới, thái độ Cửu Hoàng đối hắn còn có thể vẫn duy trì khách khí như thế.
Nhưng lời nói của Cửu Hoàng làm nam nhân rơi vào trầm tư, hắn ngước mắt lên, chậm rãi nhìn về phía Cửu Hoàng: “Vậy ngươi có từng nghĩ tới, ta trong biệt viện chờ đợi hỉ khánh (tin vui) của ngươi, ngươi chậm chạp không về, ta vô chung vô kỳ (ko có bất kỳ hứa hẹn nào) chờ đợi, tâm tình của ta lại là như thế nào?”.
“……..”
“Khi đó Thanh Sơn lũ lụt trước mắt như vậy, ngươi đều không có từng quay về biệt viện, mà là ở lại trên Thanh Sơn”. Nam nhân đều nói tình huống lúc đó với Cửu Hoàng, Cửu Hoàng dần dần nhíu mày, nam nhân lại tiếp tục nói, “Khi đó ta một mình một người xuống núi thấy dân chúng khổ sở, ta cũng không phải muốn xen vào việc của người khác, mà là ta sinh tại địa phương này, nơi đó gặp nạn, ta cảm thấy nếu ta có thể giúp đỡ, cho dù là ra một phần lực cũng tốt, ta chờ ngươi thật lâu, ngươi vẫn cũng chưa trở về, ta tự nói với chính mình rằng ngươi có thể có việc còn làm chưa xong, liền một mình xuống núi………”.
“Ngươi chính là tại thời điểm đó gặp Mạt Đồng”. Cửu Hoàng tựa hồ biết được nam nhân muốn nói gì tiếp theo, nhìn thấy nam nhân chậm rãi gật đầu, y đoán cũng có thể đoán được kế tiếp đã xảy ra.
“…….”
“Ngươi thật sự cảm thấy Mạt Đồng tốt hơn ta?”. Cửu Hoàng giữ chặt thắt lưng của nam nhân, chậm rãi vuốt ve, “Ta không phải chỉ chậm 1 bước mà tâm của ngươi đều cho y sao?”.
“Tâm còn tại nơi này của ta, vĩnh viễn đều là của chính ta, chính là cảm tình của ta đã cho Mạt Đồng, cũng đã cho ngươi”. Y sam ướt át trên người của nam nhân dán tại da thịt, hắn ôn hòa hoàn toàn không có phát giác lúc này thân thể chính mình ẩm ướt dụ hoặc trước mặt Cửu Hoàng sắc mặt từng chút từng chút trở nên khó coi.
Hai người đều trầm mặc, tựa hồ đều cảm thấy không cần thiết lại tiếp tục rối rắm vấn đề này, hai người đều có sai, nhưng cái này liền giống như âm u chú định bên trong, vận mệnh của hai người không thể trốn khỏi.
Cửu Hoàng tiến đến bên môi của nam nhân, lên tiếng thổ lộ tiếng lòng với nam nhân: “Nếu gần đây ngươi không có gặp ta, ta liền *** cùng vị cô nương vừa rồi, ngươi biết định lực của ta không tốt”.
Ngón tay y nhẹ vỗ về cổ y sam của nam nhân, nam nhân cũng không có đẩy y ra, chính là nắm chặt vạt áo của chính mình, nhưng ngón tay Cửu Hoàng lại cường ngạnh muốn vặn bung tay nam nhân ra.
Nam nhân có chút nóng nảy, hắn đề cao âm lượng: “Lần trước các ngươi ở hoa lâu, cái gì nên làm cũng đều làm rồi”. Hắn nhớ rõ thời điểm lần trước đi lâu, từng nhìn thấy vị cô nương kia.
“Làm thì lại như thế nào?”. Cửu Hoàng cố tình biếng nhác nở nụ cười, y không chút khách khí nhìn về phía nam nhân, “Nam nhân bên cạnh ngươi, kỳ thật cũng không ít”. Y chính là khí nói, đều không phải là muốn tổn thương nam nhân.
Kỳ thật Cửu Hoàng căn bản là không có làm thành cùng nữ nhân kia, lần trước là nam nhân xuất hiện phá hủy hưng trí của y, làm cho cả buổi tối y đều tư tưởng không tập trung nghĩ tới nam nhân Tích Duyên này.
Cửu Hoàng thậm chí hoài niệm nam nhân ôm y, thanh âm thở dốc tại vành tai của y, đôi mắt ướt át kia, mà lần này lại là nam nhân xuất hiện pá ngang sự tình bọn họ sắp tiến hành………
Kì động dục của Cửu Hoàng tới rồi, nếu không ai hạ hỏa cho y thì y sẽ bị nguy hiểm, trước khi chưa gặp nam nhân thì y đều sẽ mua một ít nữ nhân để y vượt qua thời kì này, chỉ là các nữ nhân này cơ bản không có còn sống, không phải mỗi một 1 phàm nhân đều có thể chịu được hung mãnh khi y động dục, cùng cái loại cuồng loạn không khống chế được này.
Ngoại trừ nam nhân là một cái ngoại lệ, không ai có thể đủ sức chịu được cái loại cách làm khi y động dục, hơn nữa lực kéo dài của y cũng sẽ làm cho các nữ nhân này chịu không nỗi.
Bởi vì y là hùng sư (sư tử đực)……..
“Hiện nay ta nói cái gì đều là dư thừa”. Ánh mắt của nam nhân lướt qua đầu vai của Cửu Hoàng, nhìn thấy vị cô nương mà Cửu Hoàng mua bưng 1 bình rượu tới đây, hắn cảm thấy đã tới lúc hắn nên đi rồi.
“Cửu gia, rượu ngươi muốn đã mang tới rồi đây”. Cô nương kia khinh thanh tế ngữ (nói nhỏ nhẹ), y sam có chút ướt, y sam hờ khép như ẩn như hiện dưới sương gió, y sam đơn bạc kia gia tăng vài phần tình thú.
“Để xuống đi”. Cửu Hoàng cũng liền nhẹ nhàng lên tiếng, cũng không quay đầu, thẳng thắn nhìn chằm chằm nam nhân, phát hiện nam nhân nhìn chằm chằm cô nương kia thì y có chút mất hứng.
Cô nương kia đặt rượu ở bờ ao, liền đứng ở bên cạnh ao không đi.
Nam nhân khẽ nhíu đầu mày, tầm mắt của hắn bị Cửu Hoàng thành công kéo lại, bởi vì hắn cảm giác được Cửu Hoàng đang vuốt ve thắt lưng của hắn, cả người cả người đều gần hắn, nước ấm ấm áp kia cùng cảm giác da thịt nóng rực, làm cho thân thể mẫn cảm của hắn không tự chủ được mà run lên, hắn nghĩ muốn đẩy Cửu Hoàng ra, nhưng Cửu Hoàng lại nhanh hơn hắn 1 bước, nắm lấy cổ tay hắn.
“Buông tay”. Nam nhân thấp giọng nói: “Có người”.
Cửu Hoàng xoay người nhìn về phía vị cô nương trên bờ ao: “Ngươi đi về trước”. Y nói xong, liền quay đầu nhìn về phía nam nhân, nhìn đến ánh mắt nam nhân phức tạp nhìn chăm chú vào y.
Cô nương kia đi rồi.
Nam nhân nói: “Ta cũng muốn đi trở về”. Đây không biết là lần thứ mấy hắn nói phải đi, đáng tiếc đều không có rời đi được, lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ.
“Không vội, muộn chút ta tiễn ngươi hồi phủ”. Hai tay của Cửu Hoàng trượt về hướng lưng của nam nhân, ái muội nhẹ vỗ về thân thể của nam nhân, cảm giác được nam nhân muốn né tránh thì y dán chặt lên nam nhân, làm cho nam nhân không có đường lui.
Ngô………
Giây tiếp theo, đôi môi của nam nhân đã bị Cửu Hoàng mạnh mẽ lấp kín, hắn ngay cả kinh ngạc cùng giãy dụa đều không có, hắn chính là ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm sườn mặt bị ánh trăng phác họa của Cửu Hoàng, biểu cảm trên mặt của hắn trở nên có chút phức tạp cùng rối rắm, hắn chính là khẽ phát ra tiếng hô hấp rất nhỏ, Cửu Hoàng liền hôn sâu thêm.
Môi của Cửu Hoàng thực nóng, từ trước đến nay y hôn đều thực nhẹ nhàng, nhưng lại ẩn chứa lực lượng làm cho người ta không thể chống cự, nam nhân tính toán nghĩ muốn giãy dụa cũng không giãy dụa được, nam nhân bị y đặt ở bên cạnh ao, hai tay của y gắt gao ôm lưng của nam nhân, nụ hôn này vừa sâu lại ôn nhu, đầu lưỡi hai người dây dưa thật sâu cùng một chỗ, y không ngừng liếm hôn đầu lưỡi ấm áp của nam nhân, nam nhân bị kéo vào trong sự ôn nhu của y, biến thành vừa mềm nhũn lại vô lực, liền ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập……..
Cảm giác quen thuộc này khiến cho mi mắt của nam nhân nhẹ nhàng run run, đáy mắt bình tĩnh kia phản xạ anh sáng nhàn nhạt bay bổng của ánh trăng, trong sương mù mờ mịt thì đôi mắt của hắn vẫn trong trẻo như thế………
Cửu Hoàng chậm rãi rủ mắt, bóng tối dưới tàng cây bao phủ thần sắc đáy mắt của y, nam nhân rõ ràng cảm giác được tay của y xoa mông của hắn, ái muội đè ép cặp mông của nam nhân, hơi thở của nam nhân nặng nề lại kéo dài, nam nhân chớp mắt, lại không đẩy y ra được, nhưng vẫn bị gắt gao khóa trụ, thân thể nam nhân trở nên càng ngày càng nóng dưới sự âu yếm của hai tay y, nước ấm kia dần dần nóng lên, nam nhân bị y mò tới sắp thở không nổi.
Đầu lưỡi dây dưa, đôi môi quấn quít, tham nhập thật sâu, nhấm nháp tinh tế, nhè nhẹ liếm láp, hơi thở giữa môi thực nóng.
Trên người của nam nhân dính bọt nước, y sam rộng mở, bị Cửu Hoàng cởi từng cái từng cái, y sam nhè nhẹ bập bềnh trên mặt ao, che lại tình hình dưới nước.
Hai người “thẳng thắn thành khẩn gặp lại”, nam nhân bị hôn, nhưng hắn muốn giơ tay chụp lấy y sam, chính là bị Cửu Hoàng bắt được cổ tay, hắn muốn tránh thoát, nhưng lại địch không lại.
Nam nhân bị Cửu Hoàng hôn tới không thở được, hắn không giãy dụa còn may, vùng vẫy này ngược lại là đỉnh tới địa phương nóng bỏng giữa hai chân của Cửu Hoàng, nơi đó của Cửu Hoàng đã có phản ứng.
Trong lòng nam nhân âm thầm cảm thấy không tốt rồi.
Nam nhân tùy ý Cửu Hoàng hôn trong chốc lát, nhưng càng hôn càng cảm thấy bất thường, mới đầu Cửu Hoàng coi như ôn nhu ôm hắn, nhưng dần dần càng ôm càng chặt, càng hôn càng sâu, liền ngay cả cơ hội hô hấp cũng không chừa cho hắn, hắn chống cự cũng không có tác dụng, giãy dụa lại càng cọ càng ra lửa, hắn hàm hồ bảo Cửu Hoàng buông hắn ra, Cửu Hoàng cũng không buông ra.
Hai người dây dưa trong chốc lát, Cửu Hoàng mới buông môi của nam nhân ra, nam nhân từng ngụm từng ngụm hô hấp, nhưng hít chưa được 2 hơi lại bị hôn rồi, tới tới lui lui mấy lần, đầu của nam nhân cũng choáng váng, chân cũng mềm nhũn, bên hông cũng bị mò tới tê dại, làm cho nam nhân cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ hít không khí từ miệng của Cửu Hoàng, hít tới cuối cùng biến thành nhiệt tình hôn đáp trả lại……….
“Nhiệt tình như vậy?”. Cửu Hoàng rời khỏi đôi môi bị hôn tới ửng đỏ của nam nhân, nhìn thấy nam nhân đang thở dốc thì y dán lên thân thể của nam nhân, xoa xoa mông của nam nhân, “Ngươi cái dạng này, ta sẽ nhịn không được”.
Nam nhân lau bọt nước trên mặt một chút, hắn vừa thở phì phò vừa giơ tay ngăn Cửu Hoàng: “Ngươi ngàn vạn lần phải nhịn xuống”. Thanh âm của hắn yếu ớt lại không mất ổn trọng.
Nam nhân không phải nói đùa, nhưng khiến cho Cửu Hoàng bật cười.
“Nhịn không được thì làm sao bây giờ?”. Ánh mắt của Cửu Hoàng nhìn chằm chằm môi của nam nhân, ánh mắt chấp nhất kia của y làm cho nam nhân có chút sững sờ.
Nam nhân muốn nói nhịn không được cũng phải nhịn……..
Nhưng thứ đỉnh ở giữa hai chân nam nhân lại làm cho hắn hoàn toàn kinh ngạc, thứ kia thật nóng, còn tại không ngừng trướng lên, dán trên đùi trơn mềm của hắn, khiến cho tâm thần hắn đều rối loạn.
“Trong khoảng thời gian này ngươi đều không có làm?”. Nam nhân hỏi Cửu Hoàng.
Cửu Hoàng lắc đầu, tỏ vẻ không có đã làm cái loại chuyện này……..
“Vậy ngươi mua vị cô nương kia chẳng phải là không phát huy được công dụng sao?”. Nam nhân lẳng lặng nhìn chăm chú vào Cửu Hoàng, gió lạnh thổi qua đầu vai của hắn, sương mù trên mặt ao bị thổi tan, đầu vai của hắn có chút lạnh.
“Kia cũng là nhờ ngươi ban tặng”.
“Liên quan gì tới ta chứ………”
Cửu Hoàng không trả lời.
Nam nhân cũng đoán được Cửu Hoàng tựa hồ là muốn nói đều do nam nhân làm hỏng “chuyện tốt” của y……..
Nam nhân bị Cửu Hoàng bức tới rồi địa phương nước khá nông, hắn nửa nằm nửa ngồi ở trong ao, nước tràn qua bờ ngực rắn chắc của hắn, hắn cơ hồ là hoàn toàn không có vật che chắn, Cửu Hoàng quỳ gối giữa hai chân của hắn, hai tay vòng qua chân của hắn, chế trụ phía sau thắt lưng của hắn, làm cho lưng của hắn đặt ở bờ ao, Cửu Hoàng cúi đầu hôn hắn, chặn lời nói của hắn tại trong miệng.
Cửu Hoàng ngậm đôi môi nóng bỏng của nam nhân: “Đêm nay ngươi bồi ta, chúng ta thật lâu không có làm”. Y hôn môi của nam nhân, ở dưới chống cự không hề có tác dụng của nam nhân, coi như ôn nhu ôm nam nhân.
Hai người dây dưa cùng một chỗ, mặt nước đang bập bềnh, cảm giác cực nóng trong cơ thể của nam nhân đang không ngừng tăng lên, trùng kích mãnh liệt kia cùng hình dáng lửa nóng rõ ràng kia đều khiến cho nam nhân run rẩy không thôi………
Lúc này, Cửu Hoàng ngậm môi của nam nhân, nhẹ nhàng hôn đầu lưỡi ôn nhuận của nam nhân, dán lên môi của nam nhân, ôn nhu nói nhỏ: “Xích huynh đệ của ngươi tới đây……..”.
Cửu Hoàng nghĩ muốn hảo hảo đối đãi nam nhân, những lời y nói với nam nhân thì cũng đều là chân tâm, y chưa từng có ý tứ nghĩ muốn đuổi nam nhân đi, có lẽ là y làm chưa tốt, cho nên mới làm cho nam nhân hiểu lầm.
Có lẽ là nam nhân từng trải qua chuyện gì đó rồi cho nên mới có loại giác ngộ này.
Nhưng hiện giờ nam nhân ngay tại trước mắt y, nhưng lại một bộ bộ dáng y sam bất chỉnh (lộn xộn) mê người, y chưa bao giờ nghĩ tới sẽ gặp nam nhân tại loại tình huống này, thời điểm trước khi gặp nam nhân thì Cửu Hoàng cũng là phi thường có kinh nghiệm, nhưng y cũng không có biểu hiện ở trên mặt. Ngược lại là nam nhân vẻ mặt khiếp sợ theo dõi y, lại một bộ bộ dáng sắp khóc.
Có lẽ nam nhân cũng không biết được, bộ dáng lúc đó của chính mình ở trong mắt Cửu Hoàng là cỡ nào mê người, cái loại vẻ mặt yếu ớt này, xuất hiện ở trên mặt từ trước đến nay đều bình tĩnh thành thục của nam nhân, cái loại cảm giác rung động này, đẹp tới mức khó có thể hình dung, tuy rằng Cửu Hoàng hơi đau lòng đối với điểm này, nhưng vẻ mặt khi đó của nam nhân, đều lưu tại trong trí nhớ của Cửu Hoàng.
Cửu Hoàng thậm chí cảm thấy nam nhân đều không phải là tuyệt tình như vậy đối y…….
Hai tay của Cửu Hoàng từ thắt lưng của nam nhân, thong thả trượt tới phía sau lưng của nam nhân, chậm rãi nhẹ vỗ về thân thể mềm dẻo của nam nhân, y biết nam nhân có nỗi khổ tâm, y phóng hoãn ngữ khí: “Ta tìm ngươi lâu như vậy, thật vất vả tìm được ngươi, ngươi lại theo người khác đi mất, ngươi có nghĩ tới lúc ấy ta khổ sở bao nhiêu hay không?”.
Ánh mắt nhu hòa của Cửu Hoàng nhìn chăm chú vào nam nhân, điều này làm cho nam nhân cảm thấy chính mình không giống như là đang bị thẩm vấn, mà như là Cửu Hoàng đang chứng thực cái gì, nam nhân không nghĩ tới, thái độ Cửu Hoàng đối hắn còn có thể vẫn duy trì khách khí như thế.
Nhưng lời nói của Cửu Hoàng làm nam nhân rơi vào trầm tư, hắn ngước mắt lên, chậm rãi nhìn về phía Cửu Hoàng: “Vậy ngươi có từng nghĩ tới, ta trong biệt viện chờ đợi hỉ khánh (tin vui) của ngươi, ngươi chậm chạp không về, ta vô chung vô kỳ (ko có bất kỳ hứa hẹn nào) chờ đợi, tâm tình của ta lại là như thế nào?”.
“……..”
“Khi đó Thanh Sơn lũ lụt trước mắt như vậy, ngươi đều không có từng quay về biệt viện, mà là ở lại trên Thanh Sơn”. Nam nhân đều nói tình huống lúc đó với Cửu Hoàng, Cửu Hoàng dần dần nhíu mày, nam nhân lại tiếp tục nói, “Khi đó ta một mình một người xuống núi thấy dân chúng khổ sở, ta cũng không phải muốn xen vào việc của người khác, mà là ta sinh tại địa phương này, nơi đó gặp nạn, ta cảm thấy nếu ta có thể giúp đỡ, cho dù là ra một phần lực cũng tốt, ta chờ ngươi thật lâu, ngươi vẫn cũng chưa trở về, ta tự nói với chính mình rằng ngươi có thể có việc còn làm chưa xong, liền một mình xuống núi………”.
“Ngươi chính là tại thời điểm đó gặp Mạt Đồng”. Cửu Hoàng tựa hồ biết được nam nhân muốn nói gì tiếp theo, nhìn thấy nam nhân chậm rãi gật đầu, y đoán cũng có thể đoán được kế tiếp đã xảy ra.
“…….”
“Ngươi thật sự cảm thấy Mạt Đồng tốt hơn ta?”. Cửu Hoàng giữ chặt thắt lưng của nam nhân, chậm rãi vuốt ve, “Ta không phải chỉ chậm 1 bước mà tâm của ngươi đều cho y sao?”.
“Tâm còn tại nơi này của ta, vĩnh viễn đều là của chính ta, chính là cảm tình của ta đã cho Mạt Đồng, cũng đã cho ngươi”. Y sam ướt át trên người của nam nhân dán tại da thịt, hắn ôn hòa hoàn toàn không có phát giác lúc này thân thể chính mình ẩm ướt dụ hoặc trước mặt Cửu Hoàng sắc mặt từng chút từng chút trở nên khó coi.
Hai người đều trầm mặc, tựa hồ đều cảm thấy không cần thiết lại tiếp tục rối rắm vấn đề này, hai người đều có sai, nhưng cái này liền giống như âm u chú định bên trong, vận mệnh của hai người không thể trốn khỏi.
Cửu Hoàng tiến đến bên môi của nam nhân, lên tiếng thổ lộ tiếng lòng với nam nhân: “Nếu gần đây ngươi không có gặp ta, ta liền *** cùng vị cô nương vừa rồi, ngươi biết định lực của ta không tốt”.
Ngón tay y nhẹ vỗ về cổ y sam của nam nhân, nam nhân cũng không có đẩy y ra, chính là nắm chặt vạt áo của chính mình, nhưng ngón tay Cửu Hoàng lại cường ngạnh muốn vặn bung tay nam nhân ra.
Nam nhân có chút nóng nảy, hắn đề cao âm lượng: “Lần trước các ngươi ở hoa lâu, cái gì nên làm cũng đều làm rồi”. Hắn nhớ rõ thời điểm lần trước đi lâu, từng nhìn thấy vị cô nương kia.
“Làm thì lại như thế nào?”. Cửu Hoàng cố tình biếng nhác nở nụ cười, y không chút khách khí nhìn về phía nam nhân, “Nam nhân bên cạnh ngươi, kỳ thật cũng không ít”. Y chính là khí nói, đều không phải là muốn tổn thương nam nhân.
Kỳ thật Cửu Hoàng căn bản là không có làm thành cùng nữ nhân kia, lần trước là nam nhân xuất hiện phá hủy hưng trí của y, làm cho cả buổi tối y đều tư tưởng không tập trung nghĩ tới nam nhân Tích Duyên này.
Cửu Hoàng thậm chí hoài niệm nam nhân ôm y, thanh âm thở dốc tại vành tai của y, đôi mắt ướt át kia, mà lần này lại là nam nhân xuất hiện pá ngang sự tình bọn họ sắp tiến hành………
Kì động dục của Cửu Hoàng tới rồi, nếu không ai hạ hỏa cho y thì y sẽ bị nguy hiểm, trước khi chưa gặp nam nhân thì y đều sẽ mua một ít nữ nhân để y vượt qua thời kì này, chỉ là các nữ nhân này cơ bản không có còn sống, không phải mỗi một 1 phàm nhân đều có thể chịu được hung mãnh khi y động dục, cùng cái loại cuồng loạn không khống chế được này.
Ngoại trừ nam nhân là một cái ngoại lệ, không ai có thể đủ sức chịu được cái loại cách làm khi y động dục, hơn nữa lực kéo dài của y cũng sẽ làm cho các nữ nhân này chịu không nỗi.
Bởi vì y là hùng sư (sư tử đực)……..
“Hiện nay ta nói cái gì đều là dư thừa”. Ánh mắt của nam nhân lướt qua đầu vai của Cửu Hoàng, nhìn thấy vị cô nương mà Cửu Hoàng mua bưng 1 bình rượu tới đây, hắn cảm thấy đã tới lúc hắn nên đi rồi.
“Cửu gia, rượu ngươi muốn đã mang tới rồi đây”. Cô nương kia khinh thanh tế ngữ (nói nhỏ nhẹ), y sam có chút ướt, y sam hờ khép như ẩn như hiện dưới sương gió, y sam đơn bạc kia gia tăng vài phần tình thú.
“Để xuống đi”. Cửu Hoàng cũng liền nhẹ nhàng lên tiếng, cũng không quay đầu, thẳng thắn nhìn chằm chằm nam nhân, phát hiện nam nhân nhìn chằm chằm cô nương kia thì y có chút mất hứng.
Cô nương kia đặt rượu ở bờ ao, liền đứng ở bên cạnh ao không đi.
Nam nhân khẽ nhíu đầu mày, tầm mắt của hắn bị Cửu Hoàng thành công kéo lại, bởi vì hắn cảm giác được Cửu Hoàng đang vuốt ve thắt lưng của hắn, cả người cả người đều gần hắn, nước ấm ấm áp kia cùng cảm giác da thịt nóng rực, làm cho thân thể mẫn cảm của hắn không tự chủ được mà run lên, hắn nghĩ muốn đẩy Cửu Hoàng ra, nhưng Cửu Hoàng lại nhanh hơn hắn 1 bước, nắm lấy cổ tay hắn.
“Buông tay”. Nam nhân thấp giọng nói: “Có người”.
Cửu Hoàng xoay người nhìn về phía vị cô nương trên bờ ao: “Ngươi đi về trước”. Y nói xong, liền quay đầu nhìn về phía nam nhân, nhìn đến ánh mắt nam nhân phức tạp nhìn chăm chú vào y.
Cô nương kia đi rồi.
Nam nhân nói: “Ta cũng muốn đi trở về”. Đây không biết là lần thứ mấy hắn nói phải đi, đáng tiếc đều không có rời đi được, lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ.
“Không vội, muộn chút ta tiễn ngươi hồi phủ”. Hai tay của Cửu Hoàng trượt về hướng lưng của nam nhân, ái muội nhẹ vỗ về thân thể của nam nhân, cảm giác được nam nhân muốn né tránh thì y dán chặt lên nam nhân, làm cho nam nhân không có đường lui.
Ngô………
Giây tiếp theo, đôi môi của nam nhân đã bị Cửu Hoàng mạnh mẽ lấp kín, hắn ngay cả kinh ngạc cùng giãy dụa đều không có, hắn chính là ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm sườn mặt bị ánh trăng phác họa của Cửu Hoàng, biểu cảm trên mặt của hắn trở nên có chút phức tạp cùng rối rắm, hắn chính là khẽ phát ra tiếng hô hấp rất nhỏ, Cửu Hoàng liền hôn sâu thêm.
Môi của Cửu Hoàng thực nóng, từ trước đến nay y hôn đều thực nhẹ nhàng, nhưng lại ẩn chứa lực lượng làm cho người ta không thể chống cự, nam nhân tính toán nghĩ muốn giãy dụa cũng không giãy dụa được, nam nhân bị y đặt ở bên cạnh ao, hai tay của y gắt gao ôm lưng của nam nhân, nụ hôn này vừa sâu lại ôn nhu, đầu lưỡi hai người dây dưa thật sâu cùng một chỗ, y không ngừng liếm hôn đầu lưỡi ấm áp của nam nhân, nam nhân bị kéo vào trong sự ôn nhu của y, biến thành vừa mềm nhũn lại vô lực, liền ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập……..
Cảm giác quen thuộc này khiến cho mi mắt của nam nhân nhẹ nhàng run run, đáy mắt bình tĩnh kia phản xạ anh sáng nhàn nhạt bay bổng của ánh trăng, trong sương mù mờ mịt thì đôi mắt của hắn vẫn trong trẻo như thế………
Cửu Hoàng chậm rãi rủ mắt, bóng tối dưới tàng cây bao phủ thần sắc đáy mắt của y, nam nhân rõ ràng cảm giác được tay của y xoa mông của hắn, ái muội đè ép cặp mông của nam nhân, hơi thở của nam nhân nặng nề lại kéo dài, nam nhân chớp mắt, lại không đẩy y ra được, nhưng vẫn bị gắt gao khóa trụ, thân thể nam nhân trở nên càng ngày càng nóng dưới sự âu yếm của hai tay y, nước ấm kia dần dần nóng lên, nam nhân bị y mò tới sắp thở không nổi.
Đầu lưỡi dây dưa, đôi môi quấn quít, tham nhập thật sâu, nhấm nháp tinh tế, nhè nhẹ liếm láp, hơi thở giữa môi thực nóng.
Trên người của nam nhân dính bọt nước, y sam rộng mở, bị Cửu Hoàng cởi từng cái từng cái, y sam nhè nhẹ bập bềnh trên mặt ao, che lại tình hình dưới nước.
Hai người “thẳng thắn thành khẩn gặp lại”, nam nhân bị hôn, nhưng hắn muốn giơ tay chụp lấy y sam, chính là bị Cửu Hoàng bắt được cổ tay, hắn muốn tránh thoát, nhưng lại địch không lại.
Nam nhân bị Cửu Hoàng hôn tới không thở được, hắn không giãy dụa còn may, vùng vẫy này ngược lại là đỉnh tới địa phương nóng bỏng giữa hai chân của Cửu Hoàng, nơi đó của Cửu Hoàng đã có phản ứng.
Trong lòng nam nhân âm thầm cảm thấy không tốt rồi.
Nam nhân tùy ý Cửu Hoàng hôn trong chốc lát, nhưng càng hôn càng cảm thấy bất thường, mới đầu Cửu Hoàng coi như ôn nhu ôm hắn, nhưng dần dần càng ôm càng chặt, càng hôn càng sâu, liền ngay cả cơ hội hô hấp cũng không chừa cho hắn, hắn chống cự cũng không có tác dụng, giãy dụa lại càng cọ càng ra lửa, hắn hàm hồ bảo Cửu Hoàng buông hắn ra, Cửu Hoàng cũng không buông ra.
Hai người dây dưa trong chốc lát, Cửu Hoàng mới buông môi của nam nhân ra, nam nhân từng ngụm từng ngụm hô hấp, nhưng hít chưa được 2 hơi lại bị hôn rồi, tới tới lui lui mấy lần, đầu của nam nhân cũng choáng váng, chân cũng mềm nhũn, bên hông cũng bị mò tới tê dại, làm cho nam nhân cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ hít không khí từ miệng của Cửu Hoàng, hít tới cuối cùng biến thành nhiệt tình hôn đáp trả lại……….
“Nhiệt tình như vậy?”. Cửu Hoàng rời khỏi đôi môi bị hôn tới ửng đỏ của nam nhân, nhìn thấy nam nhân đang thở dốc thì y dán lên thân thể của nam nhân, xoa xoa mông của nam nhân, “Ngươi cái dạng này, ta sẽ nhịn không được”.
Nam nhân lau bọt nước trên mặt một chút, hắn vừa thở phì phò vừa giơ tay ngăn Cửu Hoàng: “Ngươi ngàn vạn lần phải nhịn xuống”. Thanh âm của hắn yếu ớt lại không mất ổn trọng.
Nam nhân không phải nói đùa, nhưng khiến cho Cửu Hoàng bật cười.
“Nhịn không được thì làm sao bây giờ?”. Ánh mắt của Cửu Hoàng nhìn chằm chằm môi của nam nhân, ánh mắt chấp nhất kia của y làm cho nam nhân có chút sững sờ.
Nam nhân muốn nói nhịn không được cũng phải nhịn……..
Nhưng thứ đỉnh ở giữa hai chân nam nhân lại làm cho hắn hoàn toàn kinh ngạc, thứ kia thật nóng, còn tại không ngừng trướng lên, dán trên đùi trơn mềm của hắn, khiến cho tâm thần hắn đều rối loạn.
“Trong khoảng thời gian này ngươi đều không có làm?”. Nam nhân hỏi Cửu Hoàng.
Cửu Hoàng lắc đầu, tỏ vẻ không có đã làm cái loại chuyện này……..
“Vậy ngươi mua vị cô nương kia chẳng phải là không phát huy được công dụng sao?”. Nam nhân lẳng lặng nhìn chăm chú vào Cửu Hoàng, gió lạnh thổi qua đầu vai của hắn, sương mù trên mặt ao bị thổi tan, đầu vai của hắn có chút lạnh.
“Kia cũng là nhờ ngươi ban tặng”.
“Liên quan gì tới ta chứ………”
Cửu Hoàng không trả lời.
Nam nhân cũng đoán được Cửu Hoàng tựa hồ là muốn nói đều do nam nhân làm hỏng “chuyện tốt” của y……..
Nam nhân bị Cửu Hoàng bức tới rồi địa phương nước khá nông, hắn nửa nằm nửa ngồi ở trong ao, nước tràn qua bờ ngực rắn chắc của hắn, hắn cơ hồ là hoàn toàn không có vật che chắn, Cửu Hoàng quỳ gối giữa hai chân của hắn, hai tay vòng qua chân của hắn, chế trụ phía sau thắt lưng của hắn, làm cho lưng của hắn đặt ở bờ ao, Cửu Hoàng cúi đầu hôn hắn, chặn lời nói của hắn tại trong miệng.
Cửu Hoàng ngậm đôi môi nóng bỏng của nam nhân: “Đêm nay ngươi bồi ta, chúng ta thật lâu không có làm”. Y hôn môi của nam nhân, ở dưới chống cự không hề có tác dụng của nam nhân, coi như ôn nhu ôm nam nhân.
Hai người dây dưa cùng một chỗ, mặt nước đang bập bềnh, cảm giác cực nóng trong cơ thể của nam nhân đang không ngừng tăng lên, trùng kích mãnh liệt kia cùng hình dáng lửa nóng rõ ràng kia đều khiến cho nam nhân run rẩy không thôi………
Lúc này, Cửu Hoàng ngậm môi của nam nhân, nhẹ nhàng hôn đầu lưỡi ôn nhuận của nam nhân, dán lên môi của nam nhân, ôn nhu nói nhỏ: “Xích huynh đệ của ngươi tới đây……..”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.