Chương 38:
KDNM
20/10/2021
Sáng Chủ Nhật dậy đi lễ mà hôm nay không thấy bé Kiều. Hức, cảm thấy có lỗi với Bề Trên, đi lễ mà đầu óc toàn gái gú. Cả ngày trời nhớ ẻm khôn nguôi, thiệt là khổ quá đi mà.
Chiều thì mình nấu rau câu, dự tính ban đầu là làm ở nhà hàng tại ngoài đó có cái khuôn tròn làm lên sẽ ra cái bánh sinh nhựt rau câu nhỏ xinh. Ấy thế mà nhà hàng lại đóng cửa nên mình dùng cái tô ăn cơm làm cái rau câu hình bán cầu. Mình làm thành ba tầng, dưới cùng là nước cốt dừa, tầng giữa là syrup dâu, còn tầng mặt bằng là rau câu dừa (hồi đó món này đang hot). Làm xong thì mới biết mình...sờ tu pịch, vì rau câu không có bám dính lên cái đế đặt bánh kem như bánh bông lan được, chưa kể làm nguyên cục hình bán cầu, cái mép nó móng manh dễ vỡ lắm. Cực chẳng đã mình phải mua một cái hộp quà vừa vừa, lót giấy bạc vào, nhét đá lạnh vô rồi cắt nhỏ cục rau câu bỏ vào hộp. Ý tưởng thành công mỹ mãn, nhìn nó sang hơn nhiều so với cái cục bán cầu kia. Các bạn nào mai mốt có ý tưởng giống mình, thì cứ làm rau câu 3D rồi bỏ vào hộp nhựa trong suốt ấy, đơn giản dễ chơi dễ trúng thưởng.
Vòng và vòng vèo cũng 5h rưỡi, lên đồ rồi xách quà đến trường. Nhỏ Tuyền nó mời vầy chắc mời cả lớp, có khi có cả bé Kiều, hôm nay phải diện lên cho em nó lác mắt chơi. Chôm ít nước hoa của ông bố cho thơm tho, Duy của hôm nay đã không còn là Duy của hôm qua.
Tới cổng trường lúc 5h50, trời bắt đầu tắt nắng, nhỏ Tuyền đã đứng đợi từ lúc nào rồi, tới chi sớm vậy chị hai.
- Thanh Tuyền, helloooo.
- Chào Duy, tới sớm hen.
- Cũng gần 6h rồi, tặng quà trước luôn nghen, chúc mừng sinh nhật!
- Cám ơn Duy, hihihi.
Bữa nay xém chút là nhận không ra, tóc buộc cao, trang điểm nhẹ, đeo kính sát tròng, quần bò áo thun ôm sát người. Bỏ hai cái đít chai ra là thành đại mỹ nhân ngay, hàng ngon vậy mà bữa giờ tia…hụt, đem lên bàn cân mà so sánh thì một chín một mười với bé Kiều chứ không phải đùa. Bé Kiều thì xinh đẹp kiểu Hàn-Nhật còn nhỏ này thì nóng bỏng kiểu...Mỹ Latinh, anh em cứ google Japanese beauty với Latino hot babe cho nó trực quan nhé.
- Mặt Tuyền dính gì hở?
- Hả, à, không dính gi đâu?
- Sao Duy nhìn Tuyền thấy ghê dzợ?
- Nói chuyện không nhìn nhau không lẽ nhìn...đầu gối - không lẽ tự thú nãy giờ địa hàng em nó thì kì quá - mà gần 6h rồi chưa có ai tới nữa.
- ...Không có ai tới nữa đâu.
- Ợ, vậy có mình tui thôi hả?
- Còn mấy người nữa nhưng chắc họ đợi ở nhà hàng rồi.
- Thế thì đi thôi, nhà hàng ở đâu?
- Cũng gần hà, Duy chở Tuyền ra đó nghen.
- Ừ. - cái số xe thồ, banh xác, đệch bà cái yên xe, mày nếm mông bao nhiêu em gái rồi?
- Mà...Tuyền nhờ Duy một chuyện được không? - nhờ gì mà ngập ngừng mập mờ vậy ta.
- Bao nhiêu chuyện chả được, không phải câu nệ.
- Duy...làm bạn trai của Tuyền được không?
- Hả?!? - sét đánh ngang tai, đẹp trai quá đúng khổ.
- Chỉ hôm nay thôi...cũng được. - sao lại có “chỉ hôm nay” ở đây cà.
- Là...sao?
- Chuyện dài dòng lắm nhưng Duy giúp Tuyền nha, biết ơn lắm lắm, chỉ có Duy mới giúp được Tuyền thôi.
- Vậy là bữa nay tui giả làm bạn trai của bà à? - vầy nghe có vẻ hợp lý.
- Không, làm...thật đó.
- Người ta có tình một đêm, còn mình có người yêu một ngày à?
- Đại...loại...như vậy. Nha, giúp Tuyền nha.
- Bà nài nỉ quá nên tui đồng ý đó, không có ham hố gì đâu nhá.
- Ừ, em biết rồi, anh chở em đi đi. - lên chức anh rồi các đồng...đạo ạ.
- Ok lên đi bé.
Bé Tuyền lên xe, đặt tay lên lưng mình rồi dựa vào, cảm giác giống y như cặp đôi thứ thiệt. Chả biết nhỏ có ý gì nhưng thôi kệ mợ, giả bộ nai tơ thôi ấy mà, có một đêm thôi mai là chúng ta lại như người vô hình. Mình là mình vẫn chỉ có hình bóng của bé Kiều mà thôi. Vụ này là bất đắc dĩ tại nhỏ kia năn nỉ quá, làm đàn ông thì không nên để phụ nữ xuống nước với mình...nhiều quá. Với cả chắc phải có vấn đề gì đó nghiêm trọng lắm chứ làm gì có chuyện mình đep trai quyến rũ tới mức gái chỉ ước để làm người yêu của mình một ngày.
Đi một lúc thì tới nơi, nói nhà hàng cho sang chứ thật ra nó là một quán nước gần trường chuyên bán trà sữa và đồ ăn vặt. Bà mợ, tối nay chắc đói rồi. Mình được cái tốt tính nhưng xấu nết ăn, đã ăn là phải ăn ngon và no. Dằn xuống dằn xuống.
- E...em vô trước đi, anh cất xe rồi vô sau.
- Anh cất xe đi, em đợi rồi mình vô chung.
- Vậy cũng được.
Mình bỏ xe cho bảo vệ giữ rồi quay lại, bé Tuyền vòng tay mình rồi hai đứa tình tứ bước vào quán. Chắc nhỏ này khách quen, nhân viên thấy mặt em nó là dẫn thẳng ra bàn có mấy đứa lâu nhâu đang ngồi trước, ba trai hai gái.
- Mọi người chờ lâu chưa, Tuyền lại tới trễ, xin lỗi nha. - nhẹ nhàng thỏ thẻ.
- Cũng mới tới thôi à, em ngồi đi, mà...ai kia? - một thằng trong đám đó hướng về mình.
- Dạ, đây là Duy bạn trai em đó. - vừa nói em nó vừa ép người vào mình
- Chào mọi người. - ra vẻ cái nào.
- Dạo này gu của em có vẻ thay đổi nhiều rồi.
- Anh Huy cứ chọc em hoài, bạn trai em tuyệt lắm đó nghen.
- À ừ. - giọng thằng này có vẻ cay cú.
- Mọi người đây là...?
- Bên đó là anh Huy, anh trai thân thiết kế bên nhà em - ra là anh trai mưa - bên phải anh Huy là Thái, bên trái là Thông, ba người là anh em họ tụi em biết nhau từ lúc bé tí.
- Chào anh Huy, Thái, Thông. - lịch sự nào.
- Chào Duy.
- Bên này là Hồng và Mai, bạn thân của em từ hồi cấp hai đó.
- Chào hai bạn. - chào xong tụi nó cũng gật đầu chào lại.
Xong màn chào hỏi đến màn chào quà. Cảm giác như đang bị...lộn chuồng, quà ai cũng to đẹp có mỗi quà của mình bé xíu (thật ra cũng không bé lắm nhưng so với mấy đứa kìa thì...). Riêng quà của cha nội Huy thì lại bé tí teo, cái hộp quà đúng kiểu mini. Hộp này chỉ có thể là tượng nhỏ tự tô hoặc...trang sức. Xét theo hoàn cảnh và lứa tuổi, chắc tượng nhỏ sẽ hợp lý hơn.
- Em mở ra đi. - có mình ông nội này yêu cầu mở quà, có bực tượng thôi mà làm thấy ghê vậy cha.
- Dạ. - bé Tuyền có vẻ hơi lúng túng.
Bé Tuyền từ từ mở hộp quà ra, thái độ có vẻ căng thẳng. Nhìn em nó mà mình cũng hồi hộp, tò mò không biết cái gì mà người gửi bắt người nhận phải mở ngay ra.
Bóc hết lớp gói quà bên trong là một cái hộp nhỏ màu đỏ. Mở cái hộp đó ra thì bên trong là một sợ dây chuyền màu bạch kim có đính hột, không biết bạch kim với hột thiệt không nhưng đẹp lắm.
Cả bọn được một phen hú hồn, trầm trò trước độ lấp lánh sáng chói của món hàng à nhầm món quà. Cú này mà hàng thật thì bộn tiền, hai nhỏ con gái thì mắt sáng hơn đèn pha còn hai thằng ngồi kế bên cũng tỏ vẻ ngạc nhiên bất ngờ.
- Anh Huy, đây là...
- Quà sinh nhật của em đó, cũng là chút long thành của anh và... em làm bạn gái anh nhé!
Chiều thì mình nấu rau câu, dự tính ban đầu là làm ở nhà hàng tại ngoài đó có cái khuôn tròn làm lên sẽ ra cái bánh sinh nhựt rau câu nhỏ xinh. Ấy thế mà nhà hàng lại đóng cửa nên mình dùng cái tô ăn cơm làm cái rau câu hình bán cầu. Mình làm thành ba tầng, dưới cùng là nước cốt dừa, tầng giữa là syrup dâu, còn tầng mặt bằng là rau câu dừa (hồi đó món này đang hot). Làm xong thì mới biết mình...sờ tu pịch, vì rau câu không có bám dính lên cái đế đặt bánh kem như bánh bông lan được, chưa kể làm nguyên cục hình bán cầu, cái mép nó móng manh dễ vỡ lắm. Cực chẳng đã mình phải mua một cái hộp quà vừa vừa, lót giấy bạc vào, nhét đá lạnh vô rồi cắt nhỏ cục rau câu bỏ vào hộp. Ý tưởng thành công mỹ mãn, nhìn nó sang hơn nhiều so với cái cục bán cầu kia. Các bạn nào mai mốt có ý tưởng giống mình, thì cứ làm rau câu 3D rồi bỏ vào hộp nhựa trong suốt ấy, đơn giản dễ chơi dễ trúng thưởng.
Vòng và vòng vèo cũng 5h rưỡi, lên đồ rồi xách quà đến trường. Nhỏ Tuyền nó mời vầy chắc mời cả lớp, có khi có cả bé Kiều, hôm nay phải diện lên cho em nó lác mắt chơi. Chôm ít nước hoa của ông bố cho thơm tho, Duy của hôm nay đã không còn là Duy của hôm qua.
Tới cổng trường lúc 5h50, trời bắt đầu tắt nắng, nhỏ Tuyền đã đứng đợi từ lúc nào rồi, tới chi sớm vậy chị hai.
- Thanh Tuyền, helloooo.
- Chào Duy, tới sớm hen.
- Cũng gần 6h rồi, tặng quà trước luôn nghen, chúc mừng sinh nhật!
- Cám ơn Duy, hihihi.
Bữa nay xém chút là nhận không ra, tóc buộc cao, trang điểm nhẹ, đeo kính sát tròng, quần bò áo thun ôm sát người. Bỏ hai cái đít chai ra là thành đại mỹ nhân ngay, hàng ngon vậy mà bữa giờ tia…hụt, đem lên bàn cân mà so sánh thì một chín một mười với bé Kiều chứ không phải đùa. Bé Kiều thì xinh đẹp kiểu Hàn-Nhật còn nhỏ này thì nóng bỏng kiểu...Mỹ Latinh, anh em cứ google Japanese beauty với Latino hot babe cho nó trực quan nhé.
- Mặt Tuyền dính gì hở?
- Hả, à, không dính gi đâu?
- Sao Duy nhìn Tuyền thấy ghê dzợ?
- Nói chuyện không nhìn nhau không lẽ nhìn...đầu gối - không lẽ tự thú nãy giờ địa hàng em nó thì kì quá - mà gần 6h rồi chưa có ai tới nữa.
- ...Không có ai tới nữa đâu.
- Ợ, vậy có mình tui thôi hả?
- Còn mấy người nữa nhưng chắc họ đợi ở nhà hàng rồi.
- Thế thì đi thôi, nhà hàng ở đâu?
- Cũng gần hà, Duy chở Tuyền ra đó nghen.
- Ừ. - cái số xe thồ, banh xác, đệch bà cái yên xe, mày nếm mông bao nhiêu em gái rồi?
- Mà...Tuyền nhờ Duy một chuyện được không? - nhờ gì mà ngập ngừng mập mờ vậy ta.
- Bao nhiêu chuyện chả được, không phải câu nệ.
- Duy...làm bạn trai của Tuyền được không?
- Hả?!? - sét đánh ngang tai, đẹp trai quá đúng khổ.
- Chỉ hôm nay thôi...cũng được. - sao lại có “chỉ hôm nay” ở đây cà.
- Là...sao?
- Chuyện dài dòng lắm nhưng Duy giúp Tuyền nha, biết ơn lắm lắm, chỉ có Duy mới giúp được Tuyền thôi.
- Vậy là bữa nay tui giả làm bạn trai của bà à? - vầy nghe có vẻ hợp lý.
- Không, làm...thật đó.
- Người ta có tình một đêm, còn mình có người yêu một ngày à?
- Đại...loại...như vậy. Nha, giúp Tuyền nha.
- Bà nài nỉ quá nên tui đồng ý đó, không có ham hố gì đâu nhá.
- Ừ, em biết rồi, anh chở em đi đi. - lên chức anh rồi các đồng...đạo ạ.
- Ok lên đi bé.
Bé Tuyền lên xe, đặt tay lên lưng mình rồi dựa vào, cảm giác giống y như cặp đôi thứ thiệt. Chả biết nhỏ có ý gì nhưng thôi kệ mợ, giả bộ nai tơ thôi ấy mà, có một đêm thôi mai là chúng ta lại như người vô hình. Mình là mình vẫn chỉ có hình bóng của bé Kiều mà thôi. Vụ này là bất đắc dĩ tại nhỏ kia năn nỉ quá, làm đàn ông thì không nên để phụ nữ xuống nước với mình...nhiều quá. Với cả chắc phải có vấn đề gì đó nghiêm trọng lắm chứ làm gì có chuyện mình đep trai quyến rũ tới mức gái chỉ ước để làm người yêu của mình một ngày.
Đi một lúc thì tới nơi, nói nhà hàng cho sang chứ thật ra nó là một quán nước gần trường chuyên bán trà sữa và đồ ăn vặt. Bà mợ, tối nay chắc đói rồi. Mình được cái tốt tính nhưng xấu nết ăn, đã ăn là phải ăn ngon và no. Dằn xuống dằn xuống.
- E...em vô trước đi, anh cất xe rồi vô sau.
- Anh cất xe đi, em đợi rồi mình vô chung.
- Vậy cũng được.
Mình bỏ xe cho bảo vệ giữ rồi quay lại, bé Tuyền vòng tay mình rồi hai đứa tình tứ bước vào quán. Chắc nhỏ này khách quen, nhân viên thấy mặt em nó là dẫn thẳng ra bàn có mấy đứa lâu nhâu đang ngồi trước, ba trai hai gái.
- Mọi người chờ lâu chưa, Tuyền lại tới trễ, xin lỗi nha. - nhẹ nhàng thỏ thẻ.
- Cũng mới tới thôi à, em ngồi đi, mà...ai kia? - một thằng trong đám đó hướng về mình.
- Dạ, đây là Duy bạn trai em đó. - vừa nói em nó vừa ép người vào mình
- Chào mọi người. - ra vẻ cái nào.
- Dạo này gu của em có vẻ thay đổi nhiều rồi.
- Anh Huy cứ chọc em hoài, bạn trai em tuyệt lắm đó nghen.
- À ừ. - giọng thằng này có vẻ cay cú.
- Mọi người đây là...?
- Bên đó là anh Huy, anh trai thân thiết kế bên nhà em - ra là anh trai mưa - bên phải anh Huy là Thái, bên trái là Thông, ba người là anh em họ tụi em biết nhau từ lúc bé tí.
- Chào anh Huy, Thái, Thông. - lịch sự nào.
- Chào Duy.
- Bên này là Hồng và Mai, bạn thân của em từ hồi cấp hai đó.
- Chào hai bạn. - chào xong tụi nó cũng gật đầu chào lại.
Xong màn chào hỏi đến màn chào quà. Cảm giác như đang bị...lộn chuồng, quà ai cũng to đẹp có mỗi quà của mình bé xíu (thật ra cũng không bé lắm nhưng so với mấy đứa kìa thì...). Riêng quà của cha nội Huy thì lại bé tí teo, cái hộp quà đúng kiểu mini. Hộp này chỉ có thể là tượng nhỏ tự tô hoặc...trang sức. Xét theo hoàn cảnh và lứa tuổi, chắc tượng nhỏ sẽ hợp lý hơn.
- Em mở ra đi. - có mình ông nội này yêu cầu mở quà, có bực tượng thôi mà làm thấy ghê vậy cha.
- Dạ. - bé Tuyền có vẻ hơi lúng túng.
Bé Tuyền từ từ mở hộp quà ra, thái độ có vẻ căng thẳng. Nhìn em nó mà mình cũng hồi hộp, tò mò không biết cái gì mà người gửi bắt người nhận phải mở ngay ra.
Bóc hết lớp gói quà bên trong là một cái hộp nhỏ màu đỏ. Mở cái hộp đó ra thì bên trong là một sợ dây chuyền màu bạch kim có đính hột, không biết bạch kim với hột thiệt không nhưng đẹp lắm.
Cả bọn được một phen hú hồn, trầm trò trước độ lấp lánh sáng chói của món hàng à nhầm món quà. Cú này mà hàng thật thì bộn tiền, hai nhỏ con gái thì mắt sáng hơn đèn pha còn hai thằng ngồi kế bên cũng tỏ vẻ ngạc nhiên bất ngờ.
- Anh Huy, đây là...
- Quà sinh nhật của em đó, cũng là chút long thành của anh và... em làm bạn gái anh nhé!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.