Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng

Chương 392: Mang tiếng tiểu nhân vô sỉ

Chi Chen

04/07/2023

Đám người bên cạnh lập tức có người giúp Tô Dĩ Mạt bắc một cái thang: "Nghe được đấy! Nhưng váy của Dĩ Mạt là hàng limited mà!"

Nghe đến đây sắc mặt Tô Dĩ mạt mới tốt hơn một chút, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: "Vậy cứ thế đi, cùng cấp bậc cũng được."

Lương Bích Cầm lập tức bất bình nói: "Chị à! Chị tốt bụng quá rồi! Như thế sẽ chỉ khiến bọn tiểu nhân đắc ý hơn mà thôi!"

Người xung quanh nghe vậy cũng lập tức phụ họa:

"Hai người còn ngớ người ra đấy làm cái gì? Còn không mau cám ơn chị Dĩ Mạt!"

"Là đại vận của các cô đấy!"

"Cũng chỉ có chị Dĩ Mạt dễ nói chuyện!"

.....

Bạch Lộ thẫn thờ quỳ dưới đất.

Có đền một bộ đồ cùng cấp bậc với cô mà nói thì cũng chẳng khác gì...



Tuyệt đối không đền được...

Chẳng lẽ hôm nay cô sẽ bị đuổi khỏi công ty sao?

Mặc dù cô đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất nhưng đến một khắc này Bạch Lộ vẫn không cách nào tiếp nhận nổi.

Cô cố gắng suốt mười năm mới bắt đầu thấy một chút khởi sắc, lại chỉ vì làm bẩn một cái váy mà tất cả đều đổ sông đổ bể...

Người xung quanh nhìn vẻ mặt ảm đạm của Bạch Lộ thì đều có chút thương xót, càng thầm nhủ sau này có đắc tội ai chứ đừng đắc tội với Tô Dĩ Mạt...

Ngay cả Ninh Tịch cũng sợ rằng hôm nay không có kết cục tốt.

Mọi người đều biết trước đây ở Tinh Huy, Ninh Tịch bị chèn ép rất thê thảm, trong tay chắc chắc cũng chẳng có bao nhiêu tiền.

Ngay cả bây giờ coi như là kí hợp đồng với Thịnh Thế, nhưng cũng không có hợp đồng lớn nào mà chỉ có một cái hợp đồng quảng cáo nhỏ nhoi, cát xê cũng chẳng được mấy đồng. Giẫu cho có tiền cũng sợ rằng chỉ mua nổi cái vạt áo thôi...

Lúc này Ninh Tịch đang híp mắt không biết nghĩ cái gì. Nghe tiếng mọi người thúc giục cùng tiếng khóc thút thít của Bạch Lộ, trong mắt cô lóe lên một tia sáng rồi ngay lập tức nói:

"Đền một bộ cùng cấp bậc đúng không? Chờ vài phút đã, tôi về nhà lấy."



May mà căn hộ cũng khá gần công ty.

Vừa dứt lời thì mọi người cũng trố mắt ra nhìn nhau...

"Nói thật nhẹ nhàng! Về nhà lấy? Ninh Tịch sẽ có loại quần áo này sao? Cô ta mà có tôi đem cắt đầu mình xuống cho cô làm bồn cầu!"

"Lừa người chứ gì? Cái loại ham hư vinh như cô ta mà có quần áo thế đã mặc để khoe ra từ lâu rồi, nhưng có ai nhìn thấy cô ta mặc lần nào đâu? Nhất định là muốn vớt vát lại mặt mũi nên mạnh miệng đi! Muốn kéo dài thời gian ý mà!"

"Kéo dài nữa thì cũng chẳng thể lấy ra từ không khí được? Cùng cấp bậc ý là gì? Chính là mọi mặt đều phải tương đương mới được! Váy của Dĩ Mạt là cấp bậc nào? Chưa nói đến việc còn chưa ra thị trường, mà dù có ra mắt rồi thì cũng là hàng limited không vượt quá 10 chiếc!"

Lương Bích Cầm giễu cợt: "A thế à, vậy chúng ta chờ xem! Nhưng mà cô đừng có mất hút luôn đấy nhé! Nếu cô không trở lại thì chị họ tôi cũng không thể vì một chuyện nhỏ này mà đuổi theo cô đến chân trời góc bể được, đến lúc đó chỉ còn có Bạch Lộ này chịu tội..."

Lời nãy rõ ràng gán cho Ninh Tịch cái danh tiểu nhân vô sỉ, chỉ cần cô dám không quay lại thì cái danh này cô phải nhận rồi.

Nếu cô trở lại mà tay trống không thì càng mất thể diện hơn.

Còn chuyện Ninh Tịch có thể cầm được bộ đồ nào tương đương hay không cũng chẳng khiến Lương Bích Cầm lo lắng.

Trong thời gian ngắn như thế thì dù có tìm người nào cầu cứu thì cũng không kịp, nhãn hiệu cao cấp nào mà chẳng phải đặt hàng trước thật lâu mới có thể mua được?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook