Chương 922
Lạc Xoong
27/12/2021
Chương 922:
“Không được.” Anh đáp dứt khoát như đinh đóng cột, ngay cả một chút cơ hội phản bác cũng không cho cô.
Hạ Mộc Ngôn lườm anh một cái, cúi đầu ăn sáng.
Tiểu Hồ ngồi bên cạnh, vừa uống sữa tươi, vừa run lẩy bẩy.
Đúng là làm khó Tổng Giám đốc Lục rồi.
Trước giờ anh chẳng hề đưa phụ nữ ra ngoài, cho dù xã giao hay không cũng vậy. Lần này hiếm khi mới đi công tác mà đưa phụ nữ theo, kết quả lại gặp phải Tổng Giám đốc Hạ tính cách cứng cỏi như vậy… Khụ khụ… Tiểu Hồ chợt chủ động mở miệng, cười nói: “Hạ tổng, cô đừng gấp gáp về Hải Thành thế. Việc bận rộn nhất ở Bắc Kinh là vài cuộc họp sẽ diễn ra vào tuần tới. Hai ngày tiếp theo, Hội trưởng Hội Tài chính sắp xếp vài hoạt động thiên về giao lưu vui chơi giải trí, ví dụ như bao cả biệt thự vùng ngoại ô để mọi người mở party tập thể, hoặc là bao cả khu nghỉ mát để mọi người cùng nhau vui chơi giải trí, đánh bài, đánh bóng, hoặc bơi lội linh tinh gì đó, hầu như đều rất nhẹ nhàng thoải mái…”
Ở trong nước, những phương thức vui chơi giải trí khi các ông lớn trên thương trường tụ họp không có gì ngoài những thứ này. Thật ra lúc ở Luân Đôn cũng toàn như vậy, thường thì vị tổng giám đốc nào đó sẽ bao hết một chỗ để mọi người cùng vui chơi.
Những kỹ năng như bowling và golf của Hạ Mộc Ngôn đều được tôi luyện từ giới thương nghiệp ở Luân Đôn mà ra.
Cô đã chán ngấy từ lâu, chẳng hề có chút hứng thú.
Đặc biệt là sau chuyện xảy ra ở khu nghỉ mát Hoàn Hải thuộc Hải Thành lần trước khiến cô cảm thấy cuộc tụ họp của giới thương nghiệp trong nước cũng chẳng có gì mới mẻ.
Khi nghe Tiểu Hồ nói còn có bơi lội linh tinh, ánh mắt cô lập tức trầm xuống, cương quyết phun ra sáu chữ: “Có chết tôi cũng không đi!” Tiểu Hồ vốn cho rằng cô nghe thấy lời này thì có thể thả lỏng một chút, kết quả không ngờ lại bị cô lạnh mặt từ chối thẳng thừng.
Lục Cẩn Phàm lạnh lùng liếc cậu một cái. Tiểu Hồ kinh hãi, lúng túng cúi đầu tiếp tục ăn sáng. Cậu vốn định giúp boss lớn lấy lòng phụ nữ, ai ngờ lại càng giúp càng hỏng… Lục Cẩn Phàm thu lại tầm mắt, nhìn về phía Hạ Mộc Ngôn: “Em không đi cũng được. Đó đều là chỗ của giới nhà giàu mới nổi tụ tập, anh cũng chẳng hứng thú gì. Chi bằng chúng ta tự tìm một khách sạn có suối nước nóng, đổi cách thức nghỉ ngơi vài ngày?”
Ahaha!
Khách sạn có suối nước nóng?
Muốn ngắm cô mặc áo tắm lượn qua lượn lại trước mặt anh chứ gì?
Đừng có mơ!
Tuyệt đối không thể nào!
Hạ Mộc Ngôn cười khẩy hai tiếng, đập dụng cụ ăn uống trong tay xuống một cái rầm: “Không đi!”
Dứt lời, cô đứng bật dậy tiếp tục đi lấy bữa sáng tự chọn ở khu ăn bên kia, không thèm ngoảnh đầu lại.
Lục Cẩn Phàm nhìn theo bóng lưng của cô, lãnh đạm căn dặn Tiểu Hồ đang giả vờ là người tàng hình bên cạnh: “Cậu đi hỏi xem xung quanh đây có khách sạn suối nước nóng nào có chất lượng nước sạch nhất, khách trọ ít một chút. Tốt nhất là có thể bao hết toàn bộ khu vực suối nước nóng của khách sạn.”
Rốt cuộc Tiểu Hồ cũng tìm được nơi để phát huy khả năng bản thân, mắt sáng rỡ đáp: “Khách sạn Deep Blue bảy sao thì thế nào? Nó nằm ngay tại đường vành đai hai của Bắc Kinh, cách nơi này không xa, nếu không tắc đường thì chỉ chạy mười phút đồng hồ là tới nơi.”
Deep Blue là khách sạn có cảnh quang rất nổi tiếng ở Bắc Kinh. Ngoại trừ điều kiện cơ sở là bể bơi suối nước nóng sạch nhất toàn quốc và cung cách phục vụ đẳng cấp bảy sao thì còn có một vài căn phòng đặc biệt thiết kế theo chủ đề biển sâu. Bởi vì Bắc Kinh không có bờ biển tự nhiên, cho nên căn phòng này được bao quanh bởi cảnh quang đại dương nhân tạo, như vậy vừa có thể thỏa mãn người có nhu cầu phòng cảnh biển, vừa có thể bảo đảm an toàn tuyệt đối.
Lục Cẩn Phàm gõ một ngón tay lên mặt bàn, đảo mắt nhìn Hạ Mộc Ngôn vẫn còn chọn thức ăn ở khu ăn uống. Lúc thì cô gắp một ít thịt ba rọi, lúc thì lại gọi người nấu giúp một tô bún gạo chay, hoàn toàn không có ý định lập tức trở về bàn ăn bên này ngồi.
Ánh mắt không thay đổi, anh lãnh đạm nói: “Lịch trình công việc ở Bắc Kinh còn mấy ngày?”
“Chúng ta còn vài đối tác cần đích thân gặp mặt, gồm người phụ trách của Hội Tài chính có liên quan đến bên Hải Thành. Chúng ta còn phải tham gia hai cuộc họp lớn bên Viện Thương mại quốc gia, và cuộc gặp mặt ước hẹn tạm thời, bên cạnh đó có vài đối tác mà Hạ tổng cũng nên gặp mặt một lần. Dù sao hiếm khi có dịp đến Bắc Kinh, nên tính ra thì nhanh nhất cũng phải hơn một tuần lễ nữa mới có thể kết thúc.” Tiểu Hồ vừa nói vừa tính toán thời gian: “Tạm thời chúng ta vẫn ở lại khách sạn Thịnh Đường là tiện nhất. Dù sao nơi này vẫn là chỗ của Tập đoàn Shine, bình thường những người ở Bắc Kinh cũng hay họp hành hoặc bàn chuyện làm ăn ở đây, chúng ta có làm gì cũng tiện hơn. Bên phía khách sạn Deep Blue thì đợi sau khi hết bận rộn thì có thể sang đó ở ba bốn ngày.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.