Chương 1
LeeHannie
09/03/2018
” Tại sao lại là anh ấy? Mày thiếu đứa theo à? Anh ta lạnh lùng vô tâm. Ở bên nhau chỉ có đau khổ thôi
“Nếu biết tại sao tao đã không như thế này! Tao yêu nó thế thôi”
” Em có thể ngốc nghếch hơn như thế được nữa không? Tôi thực sự nghi ngờ thành tích những năm qua của Em”
“cái gì???? Mang bổ đề ra đây xem đứa nào giải được nhiều hơn. Mày đừng có khinh người yêu mày”
” cuối cùng mày muốn thế nào? Tao thấy thằng nào cũng được ”
“hử????”
“Con dở…. Điên mẹ mất, mày có nghe tao nói không?”
“ơ… Tao…”
“dẹp mẹ đi. Nói chuyện với mày như đấm vào mồn ý”
“Rõ ngơ”
“Nó thích mày đấy, vì thế nên tao không thể thích mày được. Với tao, mày không là quan trọng bằng 1/10 của nó”
“Mày nghĩ cho nó, còn tao thì sao?”
“Tao thích người khác rồi”
“ai?”
“….một người rất vô tâm ”
%%%%%%%%%%
“Khi nào em mới thay đổi cách gọi với anh?”
“không thích đổi”
“Này chúng ta sắp kết hôn rồi. Sao em cứ gọi anh nhứ thế”
“Mày nhiều lời quá. Gọi thế nào chẳng được.”
“anh không thích”
” không thì phắn. Nói nhiều….mày lãnh đạm ở chỗ nào? Vác về cho tao xem cái nạnh nùng phát”
“Em ngang bướng! ”
“Sao mày nhận ra sự thật muộn màng thế?”0
&&&&&&+++++&&&&&&
Năm tháng miệt mài sách vở. Chỉ một ánh mắt bỗng khiến ngẩn ngơ
Nhưng cuối cùng
Người anh tìm trao yêu thương lại là em
Đứa con gái… Đanh đá nhất anh từng thấy
Chợt nhận ra những năm tháng ấy
Bên anh có 1 người ngốc nghếch đến si tình
++++++———++++++++
Em đã từ chờ anh nhiều như những ngày buồn phía trước
Và đôi lần em muốn nhắc anh rằng
“Anh là người dưng mà em yêu thương nhất”
Chào cả nhà, tớ là Phương Anh tên rõ hay nhưng mọi quen biết đều gọi tớ là Nhím xù
Hỳ, tớ nhát cáy và có một mái tóc xoăn “xù ” là tự nhiên đấy ạ. Tớ rất tự hào về nó
Đẹp mừ.
Tớ không thích đám đông, cũng không thiết tha gì mấy trong việc tạo ra sự chú ý
Đương nhiên tớ cũng ngại giao tiếp nên chả có bạn. Tớ chỉ cần 1 chiếc smartphone có đủ tiện nghi, lưu trữ khoảng vài trăm bài hát và chiếc tai nghe thần thánh là được…
Ừ thì tớ hơi lập dị 1 tẹo nhưng chả sao, đấy là phong cách của tớ… Tớ tự thấy bản thân hơi bị “cool ngầu” nha.
Năm nay tớ vào lớp 12 ạ. Do ba mẹ chuyển công tác về Hà Nội nên tớ cũng chuyển về đây học luôn.
Tớ học ở trường X là trường điểm ưu tiên phát triển năng khiếu cho học sinh. Bởi ngoài việc học văn hóa bình thường trường còn mở các lớp thanh nhạc, kịch, vẽ tranh,Anh ngữ, câu lạc bộ thể thao, khiêu vũ…. Hay các lớp hướng dẫn kỹ năng giao tiếp. Tớ thấy cũng khá thú vị
Chắc sẽ không đến nỗi tệ…
2 bậc phụ huynh của tớ muốn tớ có thêm bạn và mong rằng tớ bớt “tự kỷ” đi…
Tớ thì tớ chả quan tâm. Miễn sao không ai làm tớ phát điên là được
Thế mà đời không như mơ các cậu ạ
******
Sáng, tớ chuẩn bị tươm tất đi nhận lớp như đúng rồi ý xong phát hiện nhầm ngày.
..hôm nay là chủ nhật. Học cái quần què gì cho cam
Cay cú…. Tớ quyết định ăn uống giải ngố
Ahihi
Tớ gọi một đĩa xoài dầm cộng một cốc trà sữa socola
Ngon tuyệt vời luôn
Tất cả sẽ rất tuyệt vời và trọn vẹn nếu không có sự xuất hiện của ông anh họ quý hóa cùng bạn ổng
Hải luôn lấy tớ làm tâm điểm để trêu chọc. Mặc dù hậu quả hắn thừa biết là sẽ bị ăn đập tơi bời
-Ê con mắt hai màu. Cơn bão nào quật mày rời phòng thế?
Tớ nhìn lão Hải xong nói to
-chị ơi tính tiền cho em với
Tớ chả ưa lão ý. Hôm nay cũng đủ xui rồi tớ nên lé hố c…ứt này ra. Dù mọi người bảo phân xanh tốt nhưng mùi của nó thì tớ vẫn không mê nổi
Như ông anh họ của tớ đây
Đẹp trai… Mỗi tội hơi thiểu năng, đầu to óc như hạt nho
-Ê con mắt hai màu kia. Này dám bơ anh mày cơ à
-Biết điều đấy zai. Dẹp cho tao về
Tớ hất cằm, vuốt chối mái tóc hung vàng của mình
Tóc tớ là màu tự nhiên đấy ạ
Ba Fanky của tớ là người nước ngoài 100% luôn
Tớ là con lai đấy
Tớ hơi đặc biệt tớ có 1 đôi mắt lạ
Mắt trái là màu xanh lơ, mắt phải màu nâu caffe
Hưởng gen của cả ba và mẹ ý
-Con hâm. Cút cút… Trời sẽ trong khi không có mày
-thế mà con chó nào cứ giữ tao ở lại.
-Cút đi cho bầu trời bình yên. Lãnh…anh em mình đi
Tớ hơi khự lại
Lãnh. Cái tên nghe hơi quen quen
Mà kệ đi. Về làm nũng ba cái đã ahihi
*******””””******
Vương Bá Lãnh hơi nhếch mép cười cho thiên hạ biết
Nhưng rất nhanh anh chàng thu lại vẻ ban đầu
Võ phương Anh. Hay lắm mới 8 năm không gặp nó đã không nhận ra anh. Giỏi. Mối thù ngày xưa, anh đây sẽ trả dần dần
Vương Bá Lãnh nghĩ thầm
Nhìn theo mái tóc vàng óng trong nắng
Nếu nó bớt dị đi thì cũng giống con gái phết chứ
“Nếu biết tại sao tao đã không như thế này! Tao yêu nó thế thôi”
” Em có thể ngốc nghếch hơn như thế được nữa không? Tôi thực sự nghi ngờ thành tích những năm qua của Em”
“cái gì???? Mang bổ đề ra đây xem đứa nào giải được nhiều hơn. Mày đừng có khinh người yêu mày”
” cuối cùng mày muốn thế nào? Tao thấy thằng nào cũng được ”
“hử????”
“Con dở…. Điên mẹ mất, mày có nghe tao nói không?”
“ơ… Tao…”
“dẹp mẹ đi. Nói chuyện với mày như đấm vào mồn ý”
“Rõ ngơ”
“Nó thích mày đấy, vì thế nên tao không thể thích mày được. Với tao, mày không là quan trọng bằng 1/10 của nó”
“Mày nghĩ cho nó, còn tao thì sao?”
“Tao thích người khác rồi”
“ai?”
“….một người rất vô tâm ”
%%%%%%%%%%
“Khi nào em mới thay đổi cách gọi với anh?”
“không thích đổi”
“Này chúng ta sắp kết hôn rồi. Sao em cứ gọi anh nhứ thế”
“Mày nhiều lời quá. Gọi thế nào chẳng được.”
“anh không thích”
” không thì phắn. Nói nhiều….mày lãnh đạm ở chỗ nào? Vác về cho tao xem cái nạnh nùng phát”
“Em ngang bướng! ”
“Sao mày nhận ra sự thật muộn màng thế?”0
&&&&&&+++++&&&&&&
Năm tháng miệt mài sách vở. Chỉ một ánh mắt bỗng khiến ngẩn ngơ
Nhưng cuối cùng
Người anh tìm trao yêu thương lại là em
Đứa con gái… Đanh đá nhất anh từng thấy
Chợt nhận ra những năm tháng ấy
Bên anh có 1 người ngốc nghếch đến si tình
++++++———++++++++
Em đã từ chờ anh nhiều như những ngày buồn phía trước
Và đôi lần em muốn nhắc anh rằng
“Anh là người dưng mà em yêu thương nhất”
Chào cả nhà, tớ là Phương Anh tên rõ hay nhưng mọi quen biết đều gọi tớ là Nhím xù
Hỳ, tớ nhát cáy và có một mái tóc xoăn “xù ” là tự nhiên đấy ạ. Tớ rất tự hào về nó
Đẹp mừ.
Tớ không thích đám đông, cũng không thiết tha gì mấy trong việc tạo ra sự chú ý
Đương nhiên tớ cũng ngại giao tiếp nên chả có bạn. Tớ chỉ cần 1 chiếc smartphone có đủ tiện nghi, lưu trữ khoảng vài trăm bài hát và chiếc tai nghe thần thánh là được…
Ừ thì tớ hơi lập dị 1 tẹo nhưng chả sao, đấy là phong cách của tớ… Tớ tự thấy bản thân hơi bị “cool ngầu” nha.
Năm nay tớ vào lớp 12 ạ. Do ba mẹ chuyển công tác về Hà Nội nên tớ cũng chuyển về đây học luôn.
Tớ học ở trường X là trường điểm ưu tiên phát triển năng khiếu cho học sinh. Bởi ngoài việc học văn hóa bình thường trường còn mở các lớp thanh nhạc, kịch, vẽ tranh,Anh ngữ, câu lạc bộ thể thao, khiêu vũ…. Hay các lớp hướng dẫn kỹ năng giao tiếp. Tớ thấy cũng khá thú vị
Chắc sẽ không đến nỗi tệ…
2 bậc phụ huynh của tớ muốn tớ có thêm bạn và mong rằng tớ bớt “tự kỷ” đi…
Tớ thì tớ chả quan tâm. Miễn sao không ai làm tớ phát điên là được
Thế mà đời không như mơ các cậu ạ
******
Sáng, tớ chuẩn bị tươm tất đi nhận lớp như đúng rồi ý xong phát hiện nhầm ngày.
..hôm nay là chủ nhật. Học cái quần què gì cho cam
Cay cú…. Tớ quyết định ăn uống giải ngố
Ahihi
Tớ gọi một đĩa xoài dầm cộng một cốc trà sữa socola
Ngon tuyệt vời luôn
Tất cả sẽ rất tuyệt vời và trọn vẹn nếu không có sự xuất hiện của ông anh họ quý hóa cùng bạn ổng
Hải luôn lấy tớ làm tâm điểm để trêu chọc. Mặc dù hậu quả hắn thừa biết là sẽ bị ăn đập tơi bời
-Ê con mắt hai màu. Cơn bão nào quật mày rời phòng thế?
Tớ nhìn lão Hải xong nói to
-chị ơi tính tiền cho em với
Tớ chả ưa lão ý. Hôm nay cũng đủ xui rồi tớ nên lé hố c…ứt này ra. Dù mọi người bảo phân xanh tốt nhưng mùi của nó thì tớ vẫn không mê nổi
Như ông anh họ của tớ đây
Đẹp trai… Mỗi tội hơi thiểu năng, đầu to óc như hạt nho
-Ê con mắt hai màu kia. Này dám bơ anh mày cơ à
-Biết điều đấy zai. Dẹp cho tao về
Tớ hất cằm, vuốt chối mái tóc hung vàng của mình
Tóc tớ là màu tự nhiên đấy ạ
Ba Fanky của tớ là người nước ngoài 100% luôn
Tớ là con lai đấy
Tớ hơi đặc biệt tớ có 1 đôi mắt lạ
Mắt trái là màu xanh lơ, mắt phải màu nâu caffe
Hưởng gen của cả ba và mẹ ý
-Con hâm. Cút cút… Trời sẽ trong khi không có mày
-thế mà con chó nào cứ giữ tao ở lại.
-Cút đi cho bầu trời bình yên. Lãnh…anh em mình đi
Tớ hơi khự lại
Lãnh. Cái tên nghe hơi quen quen
Mà kệ đi. Về làm nũng ba cái đã ahihi
*******””””******
Vương Bá Lãnh hơi nhếch mép cười cho thiên hạ biết
Nhưng rất nhanh anh chàng thu lại vẻ ban đầu
Võ phương Anh. Hay lắm mới 8 năm không gặp nó đã không nhận ra anh. Giỏi. Mối thù ngày xưa, anh đây sẽ trả dần dần
Vương Bá Lãnh nghĩ thầm
Nhìn theo mái tóc vàng óng trong nắng
Nếu nó bớt dị đi thì cũng giống con gái phết chứ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.