Chương 24
LeeHannie
13/03/2018
#24
Nhìn thấy Lãnh, Liên càng khóc to hơn, ả gào khản đặc cả giọng. Rằng ả không biết gì hết lúc ngủ dậy đã ở trong khác sạn bên cạnh ông bố vĩ đại của Lãnh
-Chị nói xong chưa?
Chi nhìn trò mèo một cách nhạt nhẽo, cuối cùng phải kết thúc sự nhàm chán bằng một câu phũ phàng
-Chị….chị nói thật mà….
-Không biết xấu hổ. Bố, bố có gì để nói không?
Chi nhìn Vương Bá Huyên chăm chú.
-Chú nói đi, cả nhà tin chú.
Bá Hiếu cũng lên tiếng. Người yêu vợ hơn mạng như chú của anh thì có 10 cô Liên kia cũng không thể nào quyến rũ nổi
-Mấy đứa nghĩ cô ta quyến rũ hơn mẹ mấy đứa à?
Huyên ngửa người ra ghế. Tâm tình chẳng hề lo lắng
-Rõ rồi, chắc chắn là bố bị hại… Cô thật muốn ăn gan hùm?
Lãnh thư thả ngồi trên ghế uống trà
-Các người….các người….rõ ràng ông làm nhục tôi….tôi sẽ kiện các người
Liên rú lên như bị chọc tiết.
Hoàng Yến Như cợt nhả cười thành tiếng. Sống hơn nửa đời người, lần đầu tiên bà gặp một người phụ nữ ngu dốt như thế
Bà đã rất nhân nhượng với cố ta,cho cô ta bao nhiêu lần để quay đầu rồi.
-Kiện đi tôi thách cô đấy…
-…
-Mấy đứa. Ném cô ta ra khỏi nhà họ Vương.
-Dạ!
Cả trên dưới nhà họ đồng thanh vâng dạ. Trong cái nhà này đứng nhất chính là mệnh lệnh của Vương phu nhân họ Hoàng, bà rất trọng tình nghĩa nhưng cũng tàn nhẫn khi xuống tay
Đối với Liên, Hoàng Yến Như đã đạt đến giới hạn rồi
Chuyện lần này của cô ta và Vương Bá Huyên điều làm bà giận nhất đó chính là ông chồng mình đã tự ý hành động mà không hỏi ý kiến của bà.
*****#****
Liên bị nem lăn ra đường trước bàn dân thiên hạ hạ như một bịch rác
Chưa bao giờ ả ê chề như thế
Nhất định phải kiện lũ người khốn nạn nhà họ Vương Bá đó. Nhất định khiến chúng nó phải trả giá
-Con gái. Lên xe đi…
Chiếc ô tô đậu lại trước mặt Liên
Phải rồi, cô còn có Dượng.
Nhìn khuôn mặt chán ghét của Liên khiến ông Điềm càng không vui. Nhưng Liên còn có giá trị
-Dượng à….
-Lên xe…
Chiếc ô tô xám cũ chạy khỏi khu nhà giàu tới một ngôi nhà 3 tầng cũ nhưng khá rộng. Ngôi nhà tiện nghi trước đã bị người nhà họ Vương Bá cưỡng chế đòi lại.
Liên nhìn xung quanh rồi bật khóc nức nở. Vì cớ gì lại quay lại sống như kẻ không tiền của như thế này
-Dượng…
-Khóc gì chứ.
-Là do bọn chúng….con sẽ kiện tất cả bọn chúng
Chát…
Cái tát bất ngờ khiến Liên lảo đảo ngã xuống nền đá hoa lạnh ngắt
-Ngu ngốc,mày tưởng tên Vương Bá Huyên ấy ngủ với mày thật sao? Đó chính là bẫy của hắn đấy…
Tại sao lại bẫy Liên chỉ có những người năm đó rõ nhất
Người ngọn ngành nhất có lẽ chính là ông Điềm. Sau bao nhiêu năm chui rúc như một con chó tưởng không ai tìm ra….
Cuối cùng vẫn bị Vương Bá Huyên phát hiện
################
Cả nhà Vương Bá vẫn một không khi nặng nề
-Mẹ…. Chuyện rõ ràng rồi sao còn căng thẳng với ba?
Linh Chi níu lấy cánh tay của mẹ mình khó hiểu hỏi
-Mẹ không muốn nói nhiều. Ba của các con nói dối mẹ, tự ý hành động như vậy còn coi có người vợ này hay không? Đã không tôn trọng nhau hà cớ gì ở bên nhau làm gì?
-Mình…anh chỉ muốn….
Vương Bá Huyên nghèn nghẹn không thốt lên lời
Năm đó chuyện của Lucy là do ông mới thành ra như vậy. Không phải ông giới thiệu người dạy nhạc tại nhà cho con bé thì chuyện đó sẽ không xảy ra… Ông chỉ muốn kẻ đó phải trả cái giá của sự ngu ngốc…
Và cũng là để bản thân chuộc tội lỗi
-Bá Huyên, vì chuyện đó mà cậu áy náy suốt bao nhiêu năm qua ư?
Từ ngoài chuyền tới một giọng nói ấm áp
Người đàn ông ngoại quốc vóc dáng lớn bước vào. Đôi mắt xanh đẹp đẽ như hai viên ngọc sáng
Fanky- tên việt là Võ Trung Kiên bước vào
-Kiên…
-Đã lâu không gặp mọi người.
Nụ cười nhàn nhạt giống người nào đó khiến Lãnh bị thu hút
-Henry không sao rồi. Tôi về đây thăm con bé Nhím,thời gian qua mọi người đã vất vả thay tôi để mắt đến nó rồi.
-Kiên, anh đừng nói như thế
Vương Bá Huyên đặt tay lên vai người đó nói
-Cậu cũng đừng về chuyện năm đó mà áy náy nữa. Con bé đã không sao rồi .còn Như nữa, đôi lúc thông camrcho cậu ấy đi. Mặc cảm không phải muốn bỏ là bỏ được…nhớ năm đó anh cũng đã lầm lỗi biết bao nhiêu
-Kiên…
Hoàng Yến Như kinh hô.
Chuyện đã qua lâu rồi. Hơn hết nợ của anh đã trả cho bà từ lâu rồi, không có anh không có Hoàng Yến Như của bây giờ.
Còn chuyện của Lucy…nhà Vương Bá nợ anh một khoản nợ….
#chào năm mới với khởi đầu mới.
Lee chúc mọi người vạn sự như ý, tỷ sự như mơ
Chúc mọi người hạnh phúc luôn luôn
Yêu thương tràn ngập
Yêu mọi người
(Chap sau sẽ giải thích tất cả cho khoản nợ kể trên nhé)
Love all.
Nhìn thấy Lãnh, Liên càng khóc to hơn, ả gào khản đặc cả giọng. Rằng ả không biết gì hết lúc ngủ dậy đã ở trong khác sạn bên cạnh ông bố vĩ đại của Lãnh
-Chị nói xong chưa?
Chi nhìn trò mèo một cách nhạt nhẽo, cuối cùng phải kết thúc sự nhàm chán bằng một câu phũ phàng
-Chị….chị nói thật mà….
-Không biết xấu hổ. Bố, bố có gì để nói không?
Chi nhìn Vương Bá Huyên chăm chú.
-Chú nói đi, cả nhà tin chú.
Bá Hiếu cũng lên tiếng. Người yêu vợ hơn mạng như chú của anh thì có 10 cô Liên kia cũng không thể nào quyến rũ nổi
-Mấy đứa nghĩ cô ta quyến rũ hơn mẹ mấy đứa à?
Huyên ngửa người ra ghế. Tâm tình chẳng hề lo lắng
-Rõ rồi, chắc chắn là bố bị hại… Cô thật muốn ăn gan hùm?
Lãnh thư thả ngồi trên ghế uống trà
-Các người….các người….rõ ràng ông làm nhục tôi….tôi sẽ kiện các người
Liên rú lên như bị chọc tiết.
Hoàng Yến Như cợt nhả cười thành tiếng. Sống hơn nửa đời người, lần đầu tiên bà gặp một người phụ nữ ngu dốt như thế
Bà đã rất nhân nhượng với cố ta,cho cô ta bao nhiêu lần để quay đầu rồi.
-Kiện đi tôi thách cô đấy…
-…
-Mấy đứa. Ném cô ta ra khỏi nhà họ Vương.
-Dạ!
Cả trên dưới nhà họ đồng thanh vâng dạ. Trong cái nhà này đứng nhất chính là mệnh lệnh của Vương phu nhân họ Hoàng, bà rất trọng tình nghĩa nhưng cũng tàn nhẫn khi xuống tay
Đối với Liên, Hoàng Yến Như đã đạt đến giới hạn rồi
Chuyện lần này của cô ta và Vương Bá Huyên điều làm bà giận nhất đó chính là ông chồng mình đã tự ý hành động mà không hỏi ý kiến của bà.
*****#****
Liên bị nem lăn ra đường trước bàn dân thiên hạ hạ như một bịch rác
Chưa bao giờ ả ê chề như thế
Nhất định phải kiện lũ người khốn nạn nhà họ Vương Bá đó. Nhất định khiến chúng nó phải trả giá
-Con gái. Lên xe đi…
Chiếc ô tô đậu lại trước mặt Liên
Phải rồi, cô còn có Dượng.
Nhìn khuôn mặt chán ghét của Liên khiến ông Điềm càng không vui. Nhưng Liên còn có giá trị
-Dượng à….
-Lên xe…
Chiếc ô tô xám cũ chạy khỏi khu nhà giàu tới một ngôi nhà 3 tầng cũ nhưng khá rộng. Ngôi nhà tiện nghi trước đã bị người nhà họ Vương Bá cưỡng chế đòi lại.
Liên nhìn xung quanh rồi bật khóc nức nở. Vì cớ gì lại quay lại sống như kẻ không tiền của như thế này
-Dượng…
-Khóc gì chứ.
-Là do bọn chúng….con sẽ kiện tất cả bọn chúng
Chát…
Cái tát bất ngờ khiến Liên lảo đảo ngã xuống nền đá hoa lạnh ngắt
-Ngu ngốc,mày tưởng tên Vương Bá Huyên ấy ngủ với mày thật sao? Đó chính là bẫy của hắn đấy…
Tại sao lại bẫy Liên chỉ có những người năm đó rõ nhất
Người ngọn ngành nhất có lẽ chính là ông Điềm. Sau bao nhiêu năm chui rúc như một con chó tưởng không ai tìm ra….
Cuối cùng vẫn bị Vương Bá Huyên phát hiện
################
Cả nhà Vương Bá vẫn một không khi nặng nề
-Mẹ…. Chuyện rõ ràng rồi sao còn căng thẳng với ba?
Linh Chi níu lấy cánh tay của mẹ mình khó hiểu hỏi
-Mẹ không muốn nói nhiều. Ba của các con nói dối mẹ, tự ý hành động như vậy còn coi có người vợ này hay không? Đã không tôn trọng nhau hà cớ gì ở bên nhau làm gì?
-Mình…anh chỉ muốn….
Vương Bá Huyên nghèn nghẹn không thốt lên lời
Năm đó chuyện của Lucy là do ông mới thành ra như vậy. Không phải ông giới thiệu người dạy nhạc tại nhà cho con bé thì chuyện đó sẽ không xảy ra… Ông chỉ muốn kẻ đó phải trả cái giá của sự ngu ngốc…
Và cũng là để bản thân chuộc tội lỗi
-Bá Huyên, vì chuyện đó mà cậu áy náy suốt bao nhiêu năm qua ư?
Từ ngoài chuyền tới một giọng nói ấm áp
Người đàn ông ngoại quốc vóc dáng lớn bước vào. Đôi mắt xanh đẹp đẽ như hai viên ngọc sáng
Fanky- tên việt là Võ Trung Kiên bước vào
-Kiên…
-Đã lâu không gặp mọi người.
Nụ cười nhàn nhạt giống người nào đó khiến Lãnh bị thu hút
-Henry không sao rồi. Tôi về đây thăm con bé Nhím,thời gian qua mọi người đã vất vả thay tôi để mắt đến nó rồi.
-Kiên, anh đừng nói như thế
Vương Bá Huyên đặt tay lên vai người đó nói
-Cậu cũng đừng về chuyện năm đó mà áy náy nữa. Con bé đã không sao rồi .còn Như nữa, đôi lúc thông camrcho cậu ấy đi. Mặc cảm không phải muốn bỏ là bỏ được…nhớ năm đó anh cũng đã lầm lỗi biết bao nhiêu
-Kiên…
Hoàng Yến Như kinh hô.
Chuyện đã qua lâu rồi. Hơn hết nợ của anh đã trả cho bà từ lâu rồi, không có anh không có Hoàng Yến Như của bây giờ.
Còn chuyện của Lucy…nhà Vương Bá nợ anh một khoản nợ….
#chào năm mới với khởi đầu mới.
Lee chúc mọi người vạn sự như ý, tỷ sự như mơ
Chúc mọi người hạnh phúc luôn luôn
Yêu thương tràn ngập
Yêu mọi người
(Chap sau sẽ giải thích tất cả cho khoản nợ kể trên nhé)
Love all.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.