Chương 30
LeeHannie
13/03/2018
#30
Mấy ngày sau đó…mọi người nhìn tôi như một đứa trẻ tội nghiệp. Thương hại chính là khiến tôi đau lòng nhất , đòn đau ấy chứ
Tôi thực sợ hãi khi gặp phải chuyện này.
Elianna thấy bạn nhốt mình trong phòng không biết nên làm gì.
Đến cô cũng nóng ruột
Đang loay hoay không biết có nên gọi người không thì một anh chàng lao vào nhà, mặt mày lo lắng nhìn Elianna
-Lucy không chịu ra ngoài sao?
Elianna lắc đầu. Đây chẳng phải phó tổng đẹp trai của vương thị sao? Mà…Phương Anh tên Lucy ????
Vương Bá Lãnh lùi lại lấy đà rồi trong chốc lát đạp bay cả cửa.
Bên trong…cái người hắn lo âu mấy ngày nay đang bất tỉnh trên giường, con bé tóc tai rũ rượi, mặt mày xanh như tàu lá chuối
Vương Bá Lãnh vừa xót vừa giận. Lớn ngần này rồi mà còn không biết lo cho bản thân
Hắn bế thốc con bé tóc vàng rồi chạy vội ra xe phóng đến viện
Elianna cũng bám ngay sau.
Võ Phương Anh bị suy nhược, căng thẳng kéo dài và trầm cảm… tất cả khiến con bé kiệt quệ
Nhìn dịch truyền nhỏ từng giọt mà lòng Lãnh khoai nặng như đeo đá
Khá lắm. Giỏi lắm. Rất được . Lần này hắn sẽ cho chúng ra ngô ra khoai luôn
Một lũ khốn nạn.
Bạn tóc vàng mơ màng tỉnh dậy nhìn bạn Khoai đang gọt táo bên cạnh.
-Dậy rồi à? Có muốn về nhà không?
-Phó Tổng đến để thương hại tôi à?
Bạn tóc vàng ấm ức quay lưng lại với bạn Khoai. Nỗi đau xót xa dấy lên tê tái
-Không. Thương hại tôi được cái lợi gì. Nào dậy đi ăn miếng táo. Tôi chọn cho em đấy
Lãnh đỡ tôi ngồi dậy
-Lớn rồi. Sao lại ngốc thế?
-….
-Ăn đi. Chuyện đâu còn có đó. Gặp chút gió liền lật thuyền à?
-Tôi…
-Sợ gì chứ. Tôi bảo vệ em.
Lãnh Khoai rất bá đạo, tuyên bố rất thẳng thắn
Rất oai. Khiến cả Vương Bá Linh Chi cũng phải ngạc nhiên.
-Phó tổng thật biết đùa.
-Không đùa.
Khoai cười chói sáng làm bạn tóc vàng đơ như con cơ
Linh Chi cười rồi lủi thủi ra về. Anh trai, chúc anh mau chóng thành công rinh nữ nhân về nhà
-Cháo để trên bàn. Ăn đi cho mau khỏe. Tôi có cuộc họp, em tự chăm sóc mình, nếu có chuyện gì gọi cho tôi
Khoai đi rồi. Tóc vàng vẫn ngẩn ngơ.
Thế là sao?
Elianna chờ người ta đi rồi mới dám vào thăm bạn. Mẹ cha thằng dồ. Lúc nó đưa Phương Anh đi vào viện mặt như thằng đâm thuê chém mướn làm cô nàng sợ chết khiếp
Chỉ dám quanh quẩn bên ngoài mà không dám vào.
-Này, thằng đó với cậu…
-Xùy…đừng có linh tinh. Không phải như cậu nghĩ đâu.
-Này. Tớ kể cậu nghe. Tớ tìm thấy người ta rồi!
-Thật không? Ở đâu? Ai vậy?
Elianna kể lể. Hoá ra là Bá Hiếu… cậu ấy tốt bụng lại ân cần chu đáo, không giống ai kia thích làm theo ý mình.
Hiếu chín chắn biết suy nghĩ trước sau như thế giao con bé Elianna cho cậu ta cũng an tâm
-Nhưng tớ nghe em thư nói. Có vẻ như Hiếu thích cậu Phương Anh ạ
Mặt con bé buồn buồn
Quả thật hiếu đối sử với tôi không tệ, không ít lần giúp đỡ quan tâm…tôi có hảo cảm với cậu ấy
Nhưng thứ tôi trao cho cậu ấy chỉ là sự biết ơn chân thành của những người bạn
Có lẽ người hiền lành như cậu aý không hợp với tôi
-Hiếu với tớ là bạn thôi. Tớ…thích người khác rồi!
Tôi nói
-Thật không? Là ai???? Nói cho tớ nghe đi
-Một người rất kiêu căng, hơi lố bịch…
-….ai thế?
-một người đến chính tớ cũng không hiểu tại sao mình thích cơ Elianna ạ…thật không hiểu được.
Đôi mắt tôi nhìn xa xa, bầu trời trong xanh…đẹp thật
Nụ cười của Khoai hiện nên ấm như ánh mặt trời khiến nàng tây tóc vàng đỏ bừng mặt…
Say nắng nặng mịa rồi
Mấy ngày sau đó…mọi người nhìn tôi như một đứa trẻ tội nghiệp. Thương hại chính là khiến tôi đau lòng nhất , đòn đau ấy chứ
Tôi thực sợ hãi khi gặp phải chuyện này.
Elianna thấy bạn nhốt mình trong phòng không biết nên làm gì.
Đến cô cũng nóng ruột
Đang loay hoay không biết có nên gọi người không thì một anh chàng lao vào nhà, mặt mày lo lắng nhìn Elianna
-Lucy không chịu ra ngoài sao?
Elianna lắc đầu. Đây chẳng phải phó tổng đẹp trai của vương thị sao? Mà…Phương Anh tên Lucy ????
Vương Bá Lãnh lùi lại lấy đà rồi trong chốc lát đạp bay cả cửa.
Bên trong…cái người hắn lo âu mấy ngày nay đang bất tỉnh trên giường, con bé tóc tai rũ rượi, mặt mày xanh như tàu lá chuối
Vương Bá Lãnh vừa xót vừa giận. Lớn ngần này rồi mà còn không biết lo cho bản thân
Hắn bế thốc con bé tóc vàng rồi chạy vội ra xe phóng đến viện
Elianna cũng bám ngay sau.
Võ Phương Anh bị suy nhược, căng thẳng kéo dài và trầm cảm… tất cả khiến con bé kiệt quệ
Nhìn dịch truyền nhỏ từng giọt mà lòng Lãnh khoai nặng như đeo đá
Khá lắm. Giỏi lắm. Rất được . Lần này hắn sẽ cho chúng ra ngô ra khoai luôn
Một lũ khốn nạn.
Bạn tóc vàng mơ màng tỉnh dậy nhìn bạn Khoai đang gọt táo bên cạnh.
-Dậy rồi à? Có muốn về nhà không?
-Phó Tổng đến để thương hại tôi à?
Bạn tóc vàng ấm ức quay lưng lại với bạn Khoai. Nỗi đau xót xa dấy lên tê tái
-Không. Thương hại tôi được cái lợi gì. Nào dậy đi ăn miếng táo. Tôi chọn cho em đấy
Lãnh đỡ tôi ngồi dậy
-Lớn rồi. Sao lại ngốc thế?
-….
-Ăn đi. Chuyện đâu còn có đó. Gặp chút gió liền lật thuyền à?
-Tôi…
-Sợ gì chứ. Tôi bảo vệ em.
Lãnh Khoai rất bá đạo, tuyên bố rất thẳng thắn
Rất oai. Khiến cả Vương Bá Linh Chi cũng phải ngạc nhiên.
-Phó tổng thật biết đùa.
-Không đùa.
Khoai cười chói sáng làm bạn tóc vàng đơ như con cơ
Linh Chi cười rồi lủi thủi ra về. Anh trai, chúc anh mau chóng thành công rinh nữ nhân về nhà
-Cháo để trên bàn. Ăn đi cho mau khỏe. Tôi có cuộc họp, em tự chăm sóc mình, nếu có chuyện gì gọi cho tôi
Khoai đi rồi. Tóc vàng vẫn ngẩn ngơ.
Thế là sao?
Elianna chờ người ta đi rồi mới dám vào thăm bạn. Mẹ cha thằng dồ. Lúc nó đưa Phương Anh đi vào viện mặt như thằng đâm thuê chém mướn làm cô nàng sợ chết khiếp
Chỉ dám quanh quẩn bên ngoài mà không dám vào.
-Này, thằng đó với cậu…
-Xùy…đừng có linh tinh. Không phải như cậu nghĩ đâu.
-Này. Tớ kể cậu nghe. Tớ tìm thấy người ta rồi!
-Thật không? Ở đâu? Ai vậy?
Elianna kể lể. Hoá ra là Bá Hiếu… cậu ấy tốt bụng lại ân cần chu đáo, không giống ai kia thích làm theo ý mình.
Hiếu chín chắn biết suy nghĩ trước sau như thế giao con bé Elianna cho cậu ta cũng an tâm
-Nhưng tớ nghe em thư nói. Có vẻ như Hiếu thích cậu Phương Anh ạ
Mặt con bé buồn buồn
Quả thật hiếu đối sử với tôi không tệ, không ít lần giúp đỡ quan tâm…tôi có hảo cảm với cậu ấy
Nhưng thứ tôi trao cho cậu ấy chỉ là sự biết ơn chân thành của những người bạn
Có lẽ người hiền lành như cậu aý không hợp với tôi
-Hiếu với tớ là bạn thôi. Tớ…thích người khác rồi!
Tôi nói
-Thật không? Là ai???? Nói cho tớ nghe đi
-Một người rất kiêu căng, hơi lố bịch…
-….ai thế?
-một người đến chính tớ cũng không hiểu tại sao mình thích cơ Elianna ạ…thật không hiểu được.
Đôi mắt tôi nhìn xa xa, bầu trời trong xanh…đẹp thật
Nụ cười của Khoai hiện nên ấm như ánh mặt trời khiến nàng tây tóc vàng đỏ bừng mặt…
Say nắng nặng mịa rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.