Chương 35
LeeHannie
14/03/2018
#35
Bộ Truyện về “nàng tây” và bạn khoai này gần hết rồi.
Lee đang viết thêm truyện Xích Tình – Yêu em 100 năm và Ngược Nắng( Hướng Dương không thích mặt trời)
Một là dị năng, hai là xuyên sách. Mọi người nhảy qua đi cho Lee ý kiến đi…tiện đây Lee cũng báo là sẽ tiếp túc bộ “Về đi ! Về với nhau” nhé.
Hôm nay 2 chap nhé. Quá năng xuất
Love all
Nhìn cô gái nhỏ bé chắn trước mình
Liên khóc đến nghẹn đắng cả cổ họng
-Tại sao? Tại sao lại tốt như vậy?
-Người thân của chị…cần chị
Liên nhìn chăm chú nụ cười của con bé
Có lẽ nụ cườ đó là nụ cười đẹp nhất trong hai mươi mấy năm cuộc đời cô. Ấm áp thiện lương đến ngây dại
Elianna đẩy vội tên đang dẫm đạp lên tấm lưng nhỏ bé của cô bạn thân
Con bé vừa khóc vừa gào
-Đánh tôi đây này. Đồ độc ác
Bốp …
Cái tát đau điếng khiến cô gái 17 tuổi loạng choạng ngã xuống
-Elianna
-Tớ không sao…
Elianna mím môi
Không phải cô nằng nặc đòi Phương Anh dẫn đi ăn đêm thì đâu có thành ra như vậy. Tất cả là tại cô hại bạn mình
-Ranh con. Dám trốn sao
Ông Điềm vỗ vào mặt Phương Anh
-Mười mấy năm trốn…cuối cùng cũng vẫn gặp nhau nhỉ. Thầy không để em trốn nữa đâu
-Kinh tởm. Cút xa tôi một chút
Phương Anh gạt tay ông ta ra mạnh mẽ trừng mắt..
-hoàn cảnh nào rồi…theo thầy. Mình cùng sung sướng
-Con mẹ mày. Bỏ tay bẩn thỉu của mày ra khỏi con bé.
Khoai giận giữa. Hắn như kẻ điên bước lại
Bẻ cổ lũ súc vật này một mình hắn không thành vấn đề
Chi biết rõ thực lực anh trai ra sao
Nhưng kêu anh em tới để tạo thêm khí thế
*Cười*
-Anh tới chỗ chị ấy. Em cùng mọi người xử bọn này
Chi lên tiếng
Bảo, Thư , hải , hiếu bên cạnh đều gật đầu. Nhường phần chủ chốt cho đại ca
Khoai anh dũng ra hiệu
Anh hướng tới lão Điềm làm mục tiêu
Thằng già này. Già còn ham hố. Hắn sẽ sử cho chúng biết mùi vị “sung sướng” thế nào
Phương Anh nhìn một trận không khỏi cảm thán
Đúng là đầu gấu. Từ bé đến lớn giỏi nhất chính là dọa người còn ra vẻ lạnh lùng
Tóc vàng vẫn luôn tin tưởng khoai sẽ đến. Trong phút giây ấy, tim cô lệch nhịp. Tin tưởng người ấy cũng chính là trao cho mình một thứ tình cảm khó nói
Nó mạnh mẽ hơn tình yêu một bậc
Tiếng kêu la om sòm, tiếng đập người bôm bốp
Elianna ôm con bạn đang mất dần ý thức mà sợ hãi
Liên cũng đau bụng cắn môi đến toạc máu
Khoai vứt lão Điềm đã bất động xuống đất. Giao lại mọi thứ cho em gái rồi bế con bé tóc vàng đi viện.
Liên cũng được Elianna đỡ đi theo
Lần này. Cô có công. Bạn trẻ Khoai cũng rất biết lý lẽ mà giúp đỡ cô.
Người báo tin cũng là cô ta
Thật không dám tưởng tượng ra nếu cô ta không báo cho hắn con bé của hắn còn bị dày vò thế nào nữa
-Huhu …phương anh, cậu tỉnh lại đi. Mở mắt nhìn tớ đi
Bạn thân ngất làm Elianna sợ quá, tưởng tóc vàng không tỉnh lại cơ
-Im miệng. Cô ấy không chết. Cô đang khóc tiễn đưa cái mẹ gì chứ
Khoai mắng, hung hãn trừng mắt dọa bạn nhỏ Elianna sợ đến rụt cổ
Ngay cả Liên cũng ngạc nhiên
Ôi phó tổng Vương Bá…anh có cái bộ dạng “lưu manh khốn nạn ” như vậy sao?
****”””******
Phương Anh không có gì nguy hiểm
Mệt mỏi, hoảnh sợ quá độ thôi. Nhìn cổ tay trắng nõn in hằn vết dây thừng xanh xanh tím tím
Lòng khoai tan nát
Khẽ hôn lên bàn tay con bé
Vợ nhỏ_ vất vả rồi. Hắn thay bảo bối hảo hảo dạy bảo tên cặn bã kia một phen trả lại công đạo cho người thương
-Tỉnh rồi thì mở mắt ra. Giả vờ cái gì nữa?
Phương Anh muốn điên. Tên này….người ta đã giả vờ thì lơ luôn đi bóc trần sự thận làm gì? Rõ là cô mới là người bị chiếm tiện nghi kia mà
-Phó tổng thật tinh tườm…
-Còn phải nói sao? Cái con bé này đã dặn dò như thế rồi. Giờ khổ chưa, vào bệnh viện như đi chợ ý. Thích lắm mà còn cười
Có loài vật nào đáng ghét như thế không cơ chứ…mắng như tạt nước vào mặt vẫn nhe nhởn cười
Còn xán lại ôm người ta chứ…
Nhưng mà Khoai thích à nha
-Phó tổng. Tôi biết anh sẽ tới cứu tôi mà!
(Còn tiếp)
Bộ Truyện về “nàng tây” và bạn khoai này gần hết rồi.
Lee đang viết thêm truyện Xích Tình – Yêu em 100 năm và Ngược Nắng( Hướng Dương không thích mặt trời)
Một là dị năng, hai là xuyên sách. Mọi người nhảy qua đi cho Lee ý kiến đi…tiện đây Lee cũng báo là sẽ tiếp túc bộ “Về đi ! Về với nhau” nhé.
Hôm nay 2 chap nhé. Quá năng xuất
Love all
Nhìn cô gái nhỏ bé chắn trước mình
Liên khóc đến nghẹn đắng cả cổ họng
-Tại sao? Tại sao lại tốt như vậy?
-Người thân của chị…cần chị
Liên nhìn chăm chú nụ cười của con bé
Có lẽ nụ cườ đó là nụ cười đẹp nhất trong hai mươi mấy năm cuộc đời cô. Ấm áp thiện lương đến ngây dại
Elianna đẩy vội tên đang dẫm đạp lên tấm lưng nhỏ bé của cô bạn thân
Con bé vừa khóc vừa gào
-Đánh tôi đây này. Đồ độc ác
Bốp …
Cái tát đau điếng khiến cô gái 17 tuổi loạng choạng ngã xuống
-Elianna
-Tớ không sao…
Elianna mím môi
Không phải cô nằng nặc đòi Phương Anh dẫn đi ăn đêm thì đâu có thành ra như vậy. Tất cả là tại cô hại bạn mình
-Ranh con. Dám trốn sao
Ông Điềm vỗ vào mặt Phương Anh
-Mười mấy năm trốn…cuối cùng cũng vẫn gặp nhau nhỉ. Thầy không để em trốn nữa đâu
-Kinh tởm. Cút xa tôi một chút
Phương Anh gạt tay ông ta ra mạnh mẽ trừng mắt..
-hoàn cảnh nào rồi…theo thầy. Mình cùng sung sướng
-Con mẹ mày. Bỏ tay bẩn thỉu của mày ra khỏi con bé.
Khoai giận giữa. Hắn như kẻ điên bước lại
Bẻ cổ lũ súc vật này một mình hắn không thành vấn đề
Chi biết rõ thực lực anh trai ra sao
Nhưng kêu anh em tới để tạo thêm khí thế
*Cười*
-Anh tới chỗ chị ấy. Em cùng mọi người xử bọn này
Chi lên tiếng
Bảo, Thư , hải , hiếu bên cạnh đều gật đầu. Nhường phần chủ chốt cho đại ca
Khoai anh dũng ra hiệu
Anh hướng tới lão Điềm làm mục tiêu
Thằng già này. Già còn ham hố. Hắn sẽ sử cho chúng biết mùi vị “sung sướng” thế nào
Phương Anh nhìn một trận không khỏi cảm thán
Đúng là đầu gấu. Từ bé đến lớn giỏi nhất chính là dọa người còn ra vẻ lạnh lùng
Tóc vàng vẫn luôn tin tưởng khoai sẽ đến. Trong phút giây ấy, tim cô lệch nhịp. Tin tưởng người ấy cũng chính là trao cho mình một thứ tình cảm khó nói
Nó mạnh mẽ hơn tình yêu một bậc
Tiếng kêu la om sòm, tiếng đập người bôm bốp
Elianna ôm con bạn đang mất dần ý thức mà sợ hãi
Liên cũng đau bụng cắn môi đến toạc máu
Khoai vứt lão Điềm đã bất động xuống đất. Giao lại mọi thứ cho em gái rồi bế con bé tóc vàng đi viện.
Liên cũng được Elianna đỡ đi theo
Lần này. Cô có công. Bạn trẻ Khoai cũng rất biết lý lẽ mà giúp đỡ cô.
Người báo tin cũng là cô ta
Thật không dám tưởng tượng ra nếu cô ta không báo cho hắn con bé của hắn còn bị dày vò thế nào nữa
-Huhu …phương anh, cậu tỉnh lại đi. Mở mắt nhìn tớ đi
Bạn thân ngất làm Elianna sợ quá, tưởng tóc vàng không tỉnh lại cơ
-Im miệng. Cô ấy không chết. Cô đang khóc tiễn đưa cái mẹ gì chứ
Khoai mắng, hung hãn trừng mắt dọa bạn nhỏ Elianna sợ đến rụt cổ
Ngay cả Liên cũng ngạc nhiên
Ôi phó tổng Vương Bá…anh có cái bộ dạng “lưu manh khốn nạn ” như vậy sao?
****”””******
Phương Anh không có gì nguy hiểm
Mệt mỏi, hoảnh sợ quá độ thôi. Nhìn cổ tay trắng nõn in hằn vết dây thừng xanh xanh tím tím
Lòng khoai tan nát
Khẽ hôn lên bàn tay con bé
Vợ nhỏ_ vất vả rồi. Hắn thay bảo bối hảo hảo dạy bảo tên cặn bã kia một phen trả lại công đạo cho người thương
-Tỉnh rồi thì mở mắt ra. Giả vờ cái gì nữa?
Phương Anh muốn điên. Tên này….người ta đã giả vờ thì lơ luôn đi bóc trần sự thận làm gì? Rõ là cô mới là người bị chiếm tiện nghi kia mà
-Phó tổng thật tinh tườm…
-Còn phải nói sao? Cái con bé này đã dặn dò như thế rồi. Giờ khổ chưa, vào bệnh viện như đi chợ ý. Thích lắm mà còn cười
Có loài vật nào đáng ghét như thế không cơ chứ…mắng như tạt nước vào mặt vẫn nhe nhởn cười
Còn xán lại ôm người ta chứ…
Nhưng mà Khoai thích à nha
-Phó tổng. Tôi biết anh sẽ tới cứu tôi mà!
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.