Chương 2
Hoàng Chi
05/04/2021
Xe dừng lại, cô gái trả tiền rồi bước xuống, ngước nhìn lên, trước mắt cô là tấm biển to cùng với ánh đèn led đủ màu chớp tắt liên tục, làm nổi bật dòng chữ "Bar Thiên Đường".Cô thản nhiên đi vào bên trong, vừa bước qua cánh cửa chắn có hai người bảo vệ cao to lực lượng canh giữ.Tiếng nhạc xập xình sôi động dội mạnh vào tai cô, ánh đèn đủ sắc đang quay tròn trong không gian ồn ào thiếu ánh sáng, làm cô có phần khó chịu, đưa mắt dáo dác nhìn quanh, dừng lại nơi góc bàn có một cô gái đang ngồi đợi sẵn, lúc này cô gái đang ngồi cũng đã phát hiện ra sự có mặt cô, liền đưa tay lên vẫy vẫy, vui mừng reo to.
-Tú An ! Tao ở đây này
Tú An liền cười đi đến phía bàn, ngồi lên ghế cô nói khá lớn, vì nơi đây quá ồn ào sợ bạn mình không nghe.
-Sao mày hẹn tao đến đây ?Từ bao giờ sở thích của mày lại mạnh đến vậy hả Tuệ Minh
Tuệ Minh là bạn thân từ nhỏ của Tú An, gia cảnh của cô cũng rất thuộc dạng trung lưu, gia đình kinh doanh cũng có tiếng.Từ lúc Tú An đi du học cả hai cũng lâu rồi không gặp nhau, có không thì chỉ nhắn tin trò chuyện qua chiếc điện thoại, được tin hôm nay cô về nên Tuệ Minh đã hẹn cô đến đây để hợp mặt.
Tuệ Minh nhìn Tú An cười nói :
-Thì tao muốn chúc mừng mày trở về đó
Lắc đầu với ý nghĩ của cô bạn mà Tú An cười nói :
-Bộ hết chỗ để chúc mừng rồi hay sao mà mày hẹn tao đến đây, ồn ào mệt chết đi được
Tú An có phần khó chịu mà nhăn mặt, Tuệ Minh liền nói :
-Mày không biết đó thôi, tao dẫn mày đến đây để xem soái ca
Tú An không ngờ bao năm rồi cô bạn mình vẫn còn cái bản tính mê trai như vậy.
-Mày uống gì ? whisky nha
Tuệ Minh lên tiếng hỏi, Tú An hờ hững trả lời.
-Ừm cũng được
Tuệ Minh đưa tay vẫy người phục vụ đi đến, cô nói :
-Phiền anh đem đến chai whisky
Người phục vụ gật đầu đi vào trong, tầm lát say thì đem ra chai rượu đặt lên bàn.Sau đó lui vào trong.Tuệ Minh rót rượu ra hai ly, bản thân cầm lấy một ly, đưa qua cho Tú An một ly nói :
-Nào...cụng ly mừng ngày họp mặt
Tú An cầm lấy, định đưa lên miệng mình uống thì bất ngờ từ phía sau lưng cô bị một lực mạnh va vào, ly rượu văng đổ lên ngực cô, làm ướt một khoảng, người vừa va vào không thèm nói đi mà đi thẳng vào trong, tiếp sau anh ta lại thêm một toán người đang đi vào, mặt mày ai cũng bặm trợn, chứng tỏ không phải dạng tốt lành gì.
-Bọn mày nhanh tìm ra nó cho tao, nó đã bị thương không chạy nhanh vậy đâu
Một tên trong số đó lên tiếng nói lớn, cả bọn nghe xong liền tảng ra đi khắp nơi, dường như bọn họ đang tìm ai đó.Tú An không để tâm nữa, phần rượu ướt làm cô khó chịu, Tuệ Minh thấy vậy liền hỏi :
-Mày có sao không ?
Tú An đưa tay phủi phủi nói :
-Không sao, thôi tao đi vào nhà vệ sinh tý
Cô đứng lên, hướng đến toilet mà đi vào.Đứng trước vòi nước cô đưa tay hứng nước để rửa đi vết rượu trên ngực mình, cảm thấy đã xong cô đang định quay trở ra thì bất ngờ có một thân hình cao lớn áp sát cô vào tường, chưa kịp định thần thì môi cô đã bị môi anh ta bao phủ, cô bất động mà tròn xoe mắt vì sự việc diễn ra quá bất ngờ, cánh môi mềm mát lạnh chà xát môi cô, có chút vụng về cứng đờ, nhăn răng ngậm nhắm cứ như đang ăn một cái gì đó lạ lẫm lắm, không có kỹ thuật chỉ có sức mạnh, làm môi môi có chút đau, thoáng bừng tỉnh cô đưa tay chống cự, người đàn ông đã kịp đưa bàn tay to lớn đè chặt hai tay cô lại.Cùng lúc cánh cửa vang lên một tiếng "Rầm" rất lớn, cứ như bị người dùng sức đá tung, một giọng nói lớn vang lên.
- Lục soát thật kỹ cho tao, hắn nhất định đang trốn đâu đó trong đây thôi
Hai ba tên thản nhiên đi vào toilet nữ lục tung từ phòng một, bọn họ nhìn đến cô ánh mắt có hơi chậm lại, nhưng nhanh chóng lướt qua.Không tìm thấy thứ mình muốn tìm cả bọn nhanh chóng đi ra, lúc này người đàn ông mới rời khỏi môi cô, giọng nói khàn đục, nhưng cô cảm nhận rất nó rất lạnh.
-Cảm ơn cô, lần sau gặp lại tôi nhất định sẽ báo đáp
Đôi môi có chút sưng đỏ vì sự tùy tiện của người đàn ông lạ mặt, Tú An đưa tay lên môi chà chà, cô nhìn về phía anh ta, khuôn mặt đã bị che đi một nửa vì chiếc mặt nạ hình chim ưng, nhưng cô thấy rõ ánh mắt màu hổ phách sâu như biển, cả một màn lạnh bao trùm, thoáng có chút e dè, người đàn ông quay lưng định đi thì cô với gọi theo.
-Lời anh nói làm sao tôi tin được, trong khi mặt anh tôi cũng không biết
Người đàn ông dừng bước chân mình lại, không chút do dự, tháo chiếc nhẫn hình đầu chim ưng được đeo trên ngón trỏ mình ra, đưa về phía cô lạnh giọng nói :
-Cầm lấy, coi như đây là vật làm tin tôi đưa cho cô, chỉ cần điều cô yêu cầu tôi đều sẽ thực hiện
Nói xong người đàn ông nhanh chóng rời đi, nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, ngước lên bóng lưng đã dần khuất, một cảm giác lạ lẫm nảy lên trong lòng cô, nhớ đến nụ hôn lúc nãy Tú An đưa tay lên môi mình, mọi chuyện quá nhanh, đến nỗi cô không dám tin, lời nói lúc nảy chỉ là vu vơ nhưng cô không ngờ anh ta lại đưa tính vật làm tin cho mình, nhìn chiếc nhẫn lấp lánh, phía trên là hình đầu chim ưng hung mãnh, nó cứ như là chúa tể của bóng đêm, cô nghĩ chủ nhân của chiếc nhẫn này cũng không phải tầm thường, có phần tò mò, cô đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cái trên bàn tay trái tay của mình, vì chiếc nhẫn hơi to so với ngón tay cô.Sau đó cô rời khỏi nhà vệ sinh.Trở ra, đi đến bàn Tuệ Minh vẫn còn ngồi đợi cô, thấy cô ra liền hỏi :
-Mày làm gì ở trong đó lâu vậy ?
Nhớ đến nụ hôn lúc nảy Tú An cảm thấy lòng mình có chút xốn xao, hai má chút phiếm hồng.
-Coi mày kìa bộ gặp anh nào trong đó rồi à ?
Tuệ Minh lại nói tiếp, Tú An bừng tỉnh nhìn bạn lúng túng nói :
-Làm gì có anh nào ? Mày chỉ giỏi đoán lung tung
Tuệ Minh cười nói :
-Coi mày kia, tao nói giỡn thôi mà, nhìn mày cứ như bị tao nói trúng không bằng
Chột dạ Tú An nhanh chóng đổi chủ đề.
-Thôi mày đừng tào lao nữa, thôi trễ rồi tao phải về đây, nếu không ông ngoại sẽ mắng tao một trận, hẹn mày dịp khác tám tiếp nha
-Ừm vậy thôi tao cũng về luôn.
Nói xong cả hai cùng nhau rời khỏi quán bar. Từ trên cao có ánh mắt lóe sáng giống như vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm, tà mị, dõi theo bóng lưng của họ
-Tú An ! Tao ở đây này
Tú An liền cười đi đến phía bàn, ngồi lên ghế cô nói khá lớn, vì nơi đây quá ồn ào sợ bạn mình không nghe.
-Sao mày hẹn tao đến đây ?Từ bao giờ sở thích của mày lại mạnh đến vậy hả Tuệ Minh
Tuệ Minh là bạn thân từ nhỏ của Tú An, gia cảnh của cô cũng rất thuộc dạng trung lưu, gia đình kinh doanh cũng có tiếng.Từ lúc Tú An đi du học cả hai cũng lâu rồi không gặp nhau, có không thì chỉ nhắn tin trò chuyện qua chiếc điện thoại, được tin hôm nay cô về nên Tuệ Minh đã hẹn cô đến đây để hợp mặt.
Tuệ Minh nhìn Tú An cười nói :
-Thì tao muốn chúc mừng mày trở về đó
Lắc đầu với ý nghĩ của cô bạn mà Tú An cười nói :
-Bộ hết chỗ để chúc mừng rồi hay sao mà mày hẹn tao đến đây, ồn ào mệt chết đi được
Tú An có phần khó chịu mà nhăn mặt, Tuệ Minh liền nói :
-Mày không biết đó thôi, tao dẫn mày đến đây để xem soái ca
Tú An không ngờ bao năm rồi cô bạn mình vẫn còn cái bản tính mê trai như vậy.
-Mày uống gì ? whisky nha
Tuệ Minh lên tiếng hỏi, Tú An hờ hững trả lời.
-Ừm cũng được
Tuệ Minh đưa tay vẫy người phục vụ đi đến, cô nói :
-Phiền anh đem đến chai whisky
Người phục vụ gật đầu đi vào trong, tầm lát say thì đem ra chai rượu đặt lên bàn.Sau đó lui vào trong.Tuệ Minh rót rượu ra hai ly, bản thân cầm lấy một ly, đưa qua cho Tú An một ly nói :
-Nào...cụng ly mừng ngày họp mặt
Tú An cầm lấy, định đưa lên miệng mình uống thì bất ngờ từ phía sau lưng cô bị một lực mạnh va vào, ly rượu văng đổ lên ngực cô, làm ướt một khoảng, người vừa va vào không thèm nói đi mà đi thẳng vào trong, tiếp sau anh ta lại thêm một toán người đang đi vào, mặt mày ai cũng bặm trợn, chứng tỏ không phải dạng tốt lành gì.
-Bọn mày nhanh tìm ra nó cho tao, nó đã bị thương không chạy nhanh vậy đâu
Một tên trong số đó lên tiếng nói lớn, cả bọn nghe xong liền tảng ra đi khắp nơi, dường như bọn họ đang tìm ai đó.Tú An không để tâm nữa, phần rượu ướt làm cô khó chịu, Tuệ Minh thấy vậy liền hỏi :
-Mày có sao không ?
Tú An đưa tay phủi phủi nói :
-Không sao, thôi tao đi vào nhà vệ sinh tý
Cô đứng lên, hướng đến toilet mà đi vào.Đứng trước vòi nước cô đưa tay hứng nước để rửa đi vết rượu trên ngực mình, cảm thấy đã xong cô đang định quay trở ra thì bất ngờ có một thân hình cao lớn áp sát cô vào tường, chưa kịp định thần thì môi cô đã bị môi anh ta bao phủ, cô bất động mà tròn xoe mắt vì sự việc diễn ra quá bất ngờ, cánh môi mềm mát lạnh chà xát môi cô, có chút vụng về cứng đờ, nhăn răng ngậm nhắm cứ như đang ăn một cái gì đó lạ lẫm lắm, không có kỹ thuật chỉ có sức mạnh, làm môi môi có chút đau, thoáng bừng tỉnh cô đưa tay chống cự, người đàn ông đã kịp đưa bàn tay to lớn đè chặt hai tay cô lại.Cùng lúc cánh cửa vang lên một tiếng "Rầm" rất lớn, cứ như bị người dùng sức đá tung, một giọng nói lớn vang lên.
- Lục soát thật kỹ cho tao, hắn nhất định đang trốn đâu đó trong đây thôi
Hai ba tên thản nhiên đi vào toilet nữ lục tung từ phòng một, bọn họ nhìn đến cô ánh mắt có hơi chậm lại, nhưng nhanh chóng lướt qua.Không tìm thấy thứ mình muốn tìm cả bọn nhanh chóng đi ra, lúc này người đàn ông mới rời khỏi môi cô, giọng nói khàn đục, nhưng cô cảm nhận rất nó rất lạnh.
-Cảm ơn cô, lần sau gặp lại tôi nhất định sẽ báo đáp
Đôi môi có chút sưng đỏ vì sự tùy tiện của người đàn ông lạ mặt, Tú An đưa tay lên môi chà chà, cô nhìn về phía anh ta, khuôn mặt đã bị che đi một nửa vì chiếc mặt nạ hình chim ưng, nhưng cô thấy rõ ánh mắt màu hổ phách sâu như biển, cả một màn lạnh bao trùm, thoáng có chút e dè, người đàn ông quay lưng định đi thì cô với gọi theo.
-Lời anh nói làm sao tôi tin được, trong khi mặt anh tôi cũng không biết
Người đàn ông dừng bước chân mình lại, không chút do dự, tháo chiếc nhẫn hình đầu chim ưng được đeo trên ngón trỏ mình ra, đưa về phía cô lạnh giọng nói :
-Cầm lấy, coi như đây là vật làm tin tôi đưa cho cô, chỉ cần điều cô yêu cầu tôi đều sẽ thực hiện
Nói xong người đàn ông nhanh chóng rời đi, nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, ngước lên bóng lưng đã dần khuất, một cảm giác lạ lẫm nảy lên trong lòng cô, nhớ đến nụ hôn lúc nãy Tú An đưa tay lên môi mình, mọi chuyện quá nhanh, đến nỗi cô không dám tin, lời nói lúc nảy chỉ là vu vơ nhưng cô không ngờ anh ta lại đưa tính vật làm tin cho mình, nhìn chiếc nhẫn lấp lánh, phía trên là hình đầu chim ưng hung mãnh, nó cứ như là chúa tể của bóng đêm, cô nghĩ chủ nhân của chiếc nhẫn này cũng không phải tầm thường, có phần tò mò, cô đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cái trên bàn tay trái tay của mình, vì chiếc nhẫn hơi to so với ngón tay cô.Sau đó cô rời khỏi nhà vệ sinh.Trở ra, đi đến bàn Tuệ Minh vẫn còn ngồi đợi cô, thấy cô ra liền hỏi :
-Mày làm gì ở trong đó lâu vậy ?
Nhớ đến nụ hôn lúc nảy Tú An cảm thấy lòng mình có chút xốn xao, hai má chút phiếm hồng.
-Coi mày kìa bộ gặp anh nào trong đó rồi à ?
Tuệ Minh lại nói tiếp, Tú An bừng tỉnh nhìn bạn lúng túng nói :
-Làm gì có anh nào ? Mày chỉ giỏi đoán lung tung
Tuệ Minh cười nói :
-Coi mày kia, tao nói giỡn thôi mà, nhìn mày cứ như bị tao nói trúng không bằng
Chột dạ Tú An nhanh chóng đổi chủ đề.
-Thôi mày đừng tào lao nữa, thôi trễ rồi tao phải về đây, nếu không ông ngoại sẽ mắng tao một trận, hẹn mày dịp khác tám tiếp nha
-Ừm vậy thôi tao cũng về luôn.
Nói xong cả hai cùng nhau rời khỏi quán bar. Từ trên cao có ánh mắt lóe sáng giống như vì sao lấp lánh trên bầu trời đêm, tà mị, dõi theo bóng lưng của họ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.