Chương 7
Hoàng Chi
05/04/2021
Tiếng loa vang lên cuộc thi đấu đã bắt đầu,kéo Tú An khỏi suy nghĩ trong đầu mình,cô không quan tâm đến người vừa đi qua nữa.Ở trên đường đua các đấu thủ đã ngồi yên trên lưng những chú ngựa của mình.Lúc này Tú An khá bất ngờ khi chú bạch mã của cô chọn,kỵ mã lại là một người con gái,vóc dáng nhỏ bé nhưng khí chất toát ra từ trên người lại vô cùng mạnh mẽ,điều đó lại càng thu hút Tú An.
"..Quýt.."
Tiếng còi của người trọng tài vang lên,tất cả các kỵ mã đã giật dây cương cho chú ngựa của mình lao vút về phía trước.Trên đường đua là sự cạnh tranh quyết liệt,họ liên tục quất roi vào mông chú ngựa của mình để thúc chạy nhanh hơn,không khí lại càng trở lên căng thẳng trước sự cố vũ reo hò của khán giả bên dưới kháng đại.Tú An thấy vị kỵ mã của chú ngựa cô chọn lại rất thong thả,không có gì là gấp gáp,không cần phải dùng roi quất mạnh bạo như những người đang đua khác,ngược lại, Tú An thấy người đó lại rất nhẹ nhàng vỗ vỗ tay mình lên đầu chú ngựa,cơ miệng không ngừng chuyển động,dường như đang nói chuyện với chú ngựa.Lạ thay Tú An thấy chú ngựa chạy nhanh hơn,thoáng chốc đã dẫn đầu cả đàn,vì quá phấn khích mà Tú An đã đứng lên mà hô to.
-Bạch mã cố lên,bạch mã sẽ chiến thắng
Chí Bình thấy cô như vậy cũng bật cười.Tú An không biết tất cả hình ảnh của mình đã được thu vào một đáy mắt sắc bén lạnh lẽo,giống như một tầng sâu lạnh dưới đại dương xanh thẳm,hiện lên tia thú vị,đôi môi mỏng khẽ nhếch lên vẻ thích thú.
Tú An tiếp tục vỗ tay cổ vũ không ngừng,do cô đang ngồi trên dãy bàn vip nên có không ít ánh mắt đổ dồn về phía cô.Bên dưới đường đua trận đấu sắp vào giai đoạn nước rút,ai cũng muốn dẫn đầu mà liên tục quất roi vào mông chú ngựa của mình,thật mạnh,không ngưng nghỉ,chỉ để dùng sự đau đớn để vực dậy sức mạnh của chú ngựa.Con bạch mã số ba vẫn giữ phong độ dẫn đầu,dù có hơi ốm yếu hơn so với những đối thủ khác,nhưng chú bạch mã lại có sức mạnh khá kinh người,chú chạy lao vút như lướt gió,trong khi vị chủ nhân ngồi trên lưng cũng nhẹ nhàng thong thả.
Cuối cùng chú ngựa về đích đầu tiên đã thuộc về chú ngựa số ba của Tú An chọn,cô vui mừng mà nhảy cẫng lên nói với Chí Bình.
-Anh thấy chưa,bạch mã của em chọn đã chiến thắng rồi đó
Chí Bình nhìn cô cười nói :
-Anh thấy rồi
Tú An bĩu môi nói :
-Thế anh còn nghi ngờ vào sự lựa chọn của em nữa không ?
-Không hề,anh biết đại tiểu thư của anh giỏi mà.Với số tiền đặt cược lúc nảy là em được một con số không hề nhỏ đâu.
Tú An cười vui vẻ,không phải vì số tiền lớn mà cô thắng được từ vụ đánh cược,với cô thiếu gì có thể chứ riêng tiền thì không.Cô vui vì sự lựa chọn của mình đã đúng,Tú An quay lại hướng đường đua thì không thấy chú bạch mã cùng vị chủ nhân của nó nữa,cô mới lên tiếng hỏi :
-Họ đi đâu cả rồi
Chí Bình lên tiếng trả lời lại cô :
-Chắc họ vào bên trong làm thủ tục lãnh thưởng rồi
Nghe xong,cô nhanh chóng xoay người đi,thì Chí Bình cất lời hỏi :
-Em định đi đâu ?
-Em muốn vào bên trong xem chú ngựa
Cô cất bước đi nhanh về phía bên trong khu quản lý của trường đua,Chí Bình thấy vậy cũng chạy nhanh,với gọi theo.
-Chờ anh theo với
[...]
Bên trong khu vực dành riêng cho các kỵ mã nghĩ ngơi và cũng là nơi quản lý trường đua trao phần thưởng cho người chiến thắng cùng chức mã vương,A Tuân vóc người cao lớn,gương mặt có phần nghiêm nghị đang ngồi trên ghế nhìn về hướng cô gái nhỏ nhắn nói :
-Bích Hà !Tuy cô đã thắng trong cuộc đua lần này nhưng số tiền ba cô đã nợ ở đây rất nhiều,chỉ có nhiêu đó vốn không thể trả đủ.Bây giờ tôi nể tình cô đã cố gắng tham gia cuộc thi,tôi sẽ trừ hết số nợ mà ba cô đã nợ,với điều kiện là cô giao mã vương cho trường đua Thiên Mã của chúng tôi.
Bích Hà là con gái của Lý Sơn,một trong những con nghiện của trường đua,ông ta vì cá cược thua mà mượn rất nhiều tiền ở trường đua,còn Bích Hà từ nhỏ đã có niềm đam mê với ngựa,chú bạch mã được cô nhặt trong rừng về lúc còn nhỏ,chính tay cô nuôi lớn xem như một người bạn của mình.Lần này do bất đắc dĩ vì sự thúc ép của A Tuân mà cô đem bạch mã đến đây tham dự chỉ mong chiến thắng có tiền để trả bớt số nợ của ba cô,nhưng cô không ngờ số tiền lại lớn như vậy,điều a Tuân nói cô không thể đồng ý được,nên cô thẳng thừng nói :
-Tiền nợ từ từ tôi sẽ trả chỉ mong Tuân lão đại cho tôi thời gian,còn việc giao bạch mã thì xin lỗi cho tôi không thể làm được
Một tên đàn em đứng kế bên A Tuân liền lên giọng nói lớn.
-Mày là ai là dám kì kèo với đại ca Tuân hả ?
A Tuân đưa mắt trừng lấy tên đàn em nói :
-Im,ai cho mày lên tiếng hả ?
Tên đàn em cụt mặt lại im phăng phắc,A Tuân nhìn về Bích Hà nói :
-Bây giờ cô không có việc đặt điều kiện với tôi,bạch mã nhất định phải thuộc về Thiên Mã
Bích Hà một mực không chịu,cô khóc mà năn nỉ.
-Tôi xin anh mà Tuân lão đại,bạch mã là bạn của tôi,nên tôi không thể giao nó cho các người được
"..Quýt.."
Tiếng còi của người trọng tài vang lên,tất cả các kỵ mã đã giật dây cương cho chú ngựa của mình lao vút về phía trước.Trên đường đua là sự cạnh tranh quyết liệt,họ liên tục quất roi vào mông chú ngựa của mình để thúc chạy nhanh hơn,không khí lại càng trở lên căng thẳng trước sự cố vũ reo hò của khán giả bên dưới kháng đại.Tú An thấy vị kỵ mã của chú ngựa cô chọn lại rất thong thả,không có gì là gấp gáp,không cần phải dùng roi quất mạnh bạo như những người đang đua khác,ngược lại, Tú An thấy người đó lại rất nhẹ nhàng vỗ vỗ tay mình lên đầu chú ngựa,cơ miệng không ngừng chuyển động,dường như đang nói chuyện với chú ngựa.Lạ thay Tú An thấy chú ngựa chạy nhanh hơn,thoáng chốc đã dẫn đầu cả đàn,vì quá phấn khích mà Tú An đã đứng lên mà hô to.
-Bạch mã cố lên,bạch mã sẽ chiến thắng
Chí Bình thấy cô như vậy cũng bật cười.Tú An không biết tất cả hình ảnh của mình đã được thu vào một đáy mắt sắc bén lạnh lẽo,giống như một tầng sâu lạnh dưới đại dương xanh thẳm,hiện lên tia thú vị,đôi môi mỏng khẽ nhếch lên vẻ thích thú.
Tú An tiếp tục vỗ tay cổ vũ không ngừng,do cô đang ngồi trên dãy bàn vip nên có không ít ánh mắt đổ dồn về phía cô.Bên dưới đường đua trận đấu sắp vào giai đoạn nước rút,ai cũng muốn dẫn đầu mà liên tục quất roi vào mông chú ngựa của mình,thật mạnh,không ngưng nghỉ,chỉ để dùng sự đau đớn để vực dậy sức mạnh của chú ngựa.Con bạch mã số ba vẫn giữ phong độ dẫn đầu,dù có hơi ốm yếu hơn so với những đối thủ khác,nhưng chú bạch mã lại có sức mạnh khá kinh người,chú chạy lao vút như lướt gió,trong khi vị chủ nhân ngồi trên lưng cũng nhẹ nhàng thong thả.
Cuối cùng chú ngựa về đích đầu tiên đã thuộc về chú ngựa số ba của Tú An chọn,cô vui mừng mà nhảy cẫng lên nói với Chí Bình.
-Anh thấy chưa,bạch mã của em chọn đã chiến thắng rồi đó
Chí Bình nhìn cô cười nói :
-Anh thấy rồi
Tú An bĩu môi nói :
-Thế anh còn nghi ngờ vào sự lựa chọn của em nữa không ?
-Không hề,anh biết đại tiểu thư của anh giỏi mà.Với số tiền đặt cược lúc nảy là em được một con số không hề nhỏ đâu.
Tú An cười vui vẻ,không phải vì số tiền lớn mà cô thắng được từ vụ đánh cược,với cô thiếu gì có thể chứ riêng tiền thì không.Cô vui vì sự lựa chọn của mình đã đúng,Tú An quay lại hướng đường đua thì không thấy chú bạch mã cùng vị chủ nhân của nó nữa,cô mới lên tiếng hỏi :
-Họ đi đâu cả rồi
Chí Bình lên tiếng trả lời lại cô :
-Chắc họ vào bên trong làm thủ tục lãnh thưởng rồi
Nghe xong,cô nhanh chóng xoay người đi,thì Chí Bình cất lời hỏi :
-Em định đi đâu ?
-Em muốn vào bên trong xem chú ngựa
Cô cất bước đi nhanh về phía bên trong khu quản lý của trường đua,Chí Bình thấy vậy cũng chạy nhanh,với gọi theo.
-Chờ anh theo với
[...]
Bên trong khu vực dành riêng cho các kỵ mã nghĩ ngơi và cũng là nơi quản lý trường đua trao phần thưởng cho người chiến thắng cùng chức mã vương,A Tuân vóc người cao lớn,gương mặt có phần nghiêm nghị đang ngồi trên ghế nhìn về hướng cô gái nhỏ nhắn nói :
-Bích Hà !Tuy cô đã thắng trong cuộc đua lần này nhưng số tiền ba cô đã nợ ở đây rất nhiều,chỉ có nhiêu đó vốn không thể trả đủ.Bây giờ tôi nể tình cô đã cố gắng tham gia cuộc thi,tôi sẽ trừ hết số nợ mà ba cô đã nợ,với điều kiện là cô giao mã vương cho trường đua Thiên Mã của chúng tôi.
Bích Hà là con gái của Lý Sơn,một trong những con nghiện của trường đua,ông ta vì cá cược thua mà mượn rất nhiều tiền ở trường đua,còn Bích Hà từ nhỏ đã có niềm đam mê với ngựa,chú bạch mã được cô nhặt trong rừng về lúc còn nhỏ,chính tay cô nuôi lớn xem như một người bạn của mình.Lần này do bất đắc dĩ vì sự thúc ép của A Tuân mà cô đem bạch mã đến đây tham dự chỉ mong chiến thắng có tiền để trả bớt số nợ của ba cô,nhưng cô không ngờ số tiền lại lớn như vậy,điều a Tuân nói cô không thể đồng ý được,nên cô thẳng thừng nói :
-Tiền nợ từ từ tôi sẽ trả chỉ mong Tuân lão đại cho tôi thời gian,còn việc giao bạch mã thì xin lỗi cho tôi không thể làm được
Một tên đàn em đứng kế bên A Tuân liền lên giọng nói lớn.
-Mày là ai là dám kì kèo với đại ca Tuân hả ?
A Tuân đưa mắt trừng lấy tên đàn em nói :
-Im,ai cho mày lên tiếng hả ?
Tên đàn em cụt mặt lại im phăng phắc,A Tuân nhìn về Bích Hà nói :
-Bây giờ cô không có việc đặt điều kiện với tôi,bạch mã nhất định phải thuộc về Thiên Mã
Bích Hà một mực không chịu,cô khóc mà năn nỉ.
-Tôi xin anh mà Tuân lão đại,bạch mã là bạn của tôi,nên tôi không thể giao nó cho các người được
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.