Chương 10: Vợ tương lai
Tuyết Ngân (Celina)
22/06/2022
Sự thật con người chỉ duy nhất một thứ không thể thay đổi đó chính là trái tim đã trao trọn cho ai đó rồi. Con tim một khi đóng lại liệu có dũng mãnh để mở cửa đón chào thêm một người mới nữa không? Thời gian sẽ nói cho chúng ta biết. Người ta yêu có yêu ta không? Gặp em là duyên, yêu em là phận, và đến với nhau là vì tình. Cái duyên đến thật đúng lúc, cảm ơn em đã bước vào cuộc sống tẻ nhạt của anh, sự sắp đặt của tạo hóa đã ban cho anh người con gái mà cả đời anh không bao giờ muốn rời xa. Tô Niên bé nhỏ của anh...
___________________
Vương Kim chết vì nguyên do gì? Điều gì khiến ông ta đi đến mức đường này, kẻ đằng sau muốn nhắm vào ai? Đây là những câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu anh. Con đường đêm khuya không bóng đèn, rất tối. Âu Nhã rất tập trung lái xe qua lớp gương chiếu hậu hắn thấy anh đang nhắm mắt ngủ rồi. Con đường này vốn ít xe nên việc chạy rất thuận tiện nhưng lại rất dễ gặp tai nạn vì nơi này không có đèn đường. Âu Nhã đi theo anh cũng đã mười mấy năm, hắn cũng từng là cậu bé nhút nhát và rất yếu đuối. Nhưng từ ngày được chính tay Lãnh Hoành Dục thu nhận và chỉ giáo Âu Nhã hoàn toàn có thể làm được nhiều việc hơn thế. Dù theo anh nhiều năm nhưng tâm tư khó đoán của anh hắn cũng rất khó hiểu với những quyết định của anh. Việc kết hôn đây có lẽ là việc mà anh đã cân nhắc rất lâu nên mới quyết định.
Chiếc xe Ferrari dần tiến thẳng đến cổng lớn của biệt thự Lan Viên Sơn. Nơi này đúng như trên mơ, đẹp như lâu đài của đức vua và hoàng hậu. Từ đường chạm khắc rất tinh tế, những mảnh kính pha lê phát sáng. Giữa khuôn viên của Lan Sơn Viên là một đài phun nước cỡ lớn. Những dòng nước thay phiên nhau chảy mãi chẳng ngưng, khi gần đến 10h đài sẽ ngừng hoạt động tất cả những ánh đèn hoa lệ cũng đồng thời tắt hết. Hiện tại căn biệt thự lộng lẫy nay đang chìm vào trong một màu tối đen. Âu Nhã chậm rãi nhấn ga đi vào. Hoạt động của xe mới là lợi hại, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều.
Đến khi chiếc xe dừng lại Âu Nhã cũng không nói gì phóng đi đến hầm đậu xe. Bên trong đúng là quá mức kinh người rồi đó, từng hãng xe nổi tiếng đều được Lãnh Hoàng Dục mua về cho đến hiện tại phải xây thêm một nơi đậu xe thể thao cho anh. Âu Nhã cũng hơi ngạc nhiên, đâu phải lần đầu nhìn thấy nhưng mà hình như đã nhiều lên thì phải.
Sau khi cất xe vào hầm. Âu Nhã chào hỏi anh vài câu sau đó đi bắt taxi về. Huhu khóc đó..
Lãnh Hoành Dục đau đầu như búa gõ, bước chân nặng nề đi lên lầu. Hiện tại bây giờ đã 5h sáng. Anh mới được chợp mắt được một lúc thì Âu Nhã gọi đến. Hiện tại đầu anh rất đau, có lẽ những ngày trước anh thường hay thức khuya làm văn kiện đến sáng thì đi đến Lãnh thị làm tiếp. Bảo không đau đầu mới lạ..
Cánh cửa nhẹ nhàng mở. Hình ảnh Tô Niên ngủ rất ngoan vì do men rượu vẫn còn nên trên gương mặt cô còn chút đo đỏ. Di chuyển những bước chân đi đến phía giường chậm rãi nằm xuống bên cô. Tô Niên như đã tìm được hơi ấm, cô liền gục vào lồng ngực chắc khỏe của anh mà ngủ ngon lành. Bàn tay kéo cô lại gần, rất gần chỉ một chút thôi có lẽ môi sẽ chạm môi. Bàn tay nắm lấy tay cô vuốt ve sau đó hôn nhẹ một cái, cũng không có ý định buông ra mà hai lồng bàn tay một nhỏ một lớn đan chặt vào nhau. Không biết vì sao chỉ khi bên cô anh lại cảm giác thoải mái rất an tâm đi vào giấc ngủ mà không một chút phòng bị gì đối phương cả.
Cảm giác bình yên này, thật muốn như vậy mãi...
Sáng sớm..
Căn biệt thự như thắp sáng, vẻ đẹp hài hòa...Tô Niên vươn tay, bỗng nhiên phần bụng như bị ai đó đè nặng lên. Đôi mắt lấp lánh bật mở. Kinh ngạc hơn đây không phải nhà cô và người đàn ông xa lạ này là ai? Cô và anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bỗng chốc đầu cô đau nhức nhói, tay khẽ và trán. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra??
Cô hốt hoảng la hét chói tai. Anh cũng không hề quát mắng mà còn dung túng cho hành vi la lối vừa rồi của cô..
- Aaa. Tên biến thái, anh đã làm gì tôi..?
- Biến thái??
Anh đen mặt nhìn cô, anh còn chưa ăn thịt cô nữa mà...cơ mà cô lại bảo anh biến thái. Cô hoảng loạn đén mức giơ tay đánh loạn xạ. Lãnh Hoành Dục không biết vì sao cái tát trời giáng kia lại bay thẳng vào má anh. Lực ra tay cũng không nhẹ đâu đó, hắn ôm má bộ dạng biến thành chú mèo ngoan ngoãn..
- Tô Niên. Em là cô gái đầu tiên dám tát tôi...
- Đây là đâu? Còn nữa anh là ai?
Tô Niên khó hiểu, nhìn anh bằng ánh mắt dò xét. Người đàn ông này... ma lực này và còn cả mùi long đản hương có trên người anh không biết sao cô lại run nhẹ một cái. Anh cũng không lên tiếng, chỉ nằm dựa lưng lên thành giường chờ xem cô gái nhỏ này sẽ nói những gì tiếp theo...
- Đây là nhà tôi. Tôi là Lãnh Hoàng Dục ông xã tương lai của em. Em sẽ là Lãnh phu nhân..
Lãnh Hoàng Dục....?
Cái tên này nghe thật quen. Hình như cô đã hoàn toàn lưu vào bộ nhớ của mình rồi. Người đàn ông này đã có đến buổi sinh nhật của cô... món quà cô còn nhớ hiện tại đang được đeo trên của cổ cô bỗng truyền cảm giác lạnh lẽo. Cô cố gắng ghép nối từng chuỗi sự việc, món quà... lời đề nghị kết hôn... rốt cuộc người đàn ông này muốn gì ở cô? Anh đã có mục đích từ trước? Nghĩ đến đây Tô Niên đưa mắt nhìn anh. Đôi mắt thâm sâu này anh như biết được suy nghĩ của cô cũng không nói gì chỉ nhàn rỗi nhắm mắt nghỉ ngơi..
- Lãnh Hoàng Dục tôi từ trước đến giờ chỉ làm những việc có lợi cho bản thân. Vả lại tôi cũng đang rất cần một người vợ..
- Anh..
- Vợ tương lai, cũng thông báo cho em biết rằng là một tháng sau chúng ta sẽ kết hôn.
- Anh chưa hỏi qua ý kiến của tôi. Anh có xem tôi là vợ anh không?
- Đương nhiên em là vợ tôi. Là mẹ của các con tôi. Quyết định vậy đi nhé vợ tương lai..
- Anh....tôi..
Từ miệng anh phát ra ba chữ vợ tương lai bỗng chốc lại khiến Tô Niên nổi da gà..
***Còn tiếp....
P/s: Thi xong rồi nên tập trung ra chap cho mn nha
Iu mn
_TuyetNgann***
___________________
Vương Kim chết vì nguyên do gì? Điều gì khiến ông ta đi đến mức đường này, kẻ đằng sau muốn nhắm vào ai? Đây là những câu hỏi liên tục xuất hiện trong đầu anh. Con đường đêm khuya không bóng đèn, rất tối. Âu Nhã rất tập trung lái xe qua lớp gương chiếu hậu hắn thấy anh đang nhắm mắt ngủ rồi. Con đường này vốn ít xe nên việc chạy rất thuận tiện nhưng lại rất dễ gặp tai nạn vì nơi này không có đèn đường. Âu Nhã đi theo anh cũng đã mười mấy năm, hắn cũng từng là cậu bé nhút nhát và rất yếu đuối. Nhưng từ ngày được chính tay Lãnh Hoành Dục thu nhận và chỉ giáo Âu Nhã hoàn toàn có thể làm được nhiều việc hơn thế. Dù theo anh nhiều năm nhưng tâm tư khó đoán của anh hắn cũng rất khó hiểu với những quyết định của anh. Việc kết hôn đây có lẽ là việc mà anh đã cân nhắc rất lâu nên mới quyết định.
Chiếc xe Ferrari dần tiến thẳng đến cổng lớn của biệt thự Lan Viên Sơn. Nơi này đúng như trên mơ, đẹp như lâu đài của đức vua và hoàng hậu. Từ đường chạm khắc rất tinh tế, những mảnh kính pha lê phát sáng. Giữa khuôn viên của Lan Sơn Viên là một đài phun nước cỡ lớn. Những dòng nước thay phiên nhau chảy mãi chẳng ngưng, khi gần đến 10h đài sẽ ngừng hoạt động tất cả những ánh đèn hoa lệ cũng đồng thời tắt hết. Hiện tại căn biệt thự lộng lẫy nay đang chìm vào trong một màu tối đen. Âu Nhã chậm rãi nhấn ga đi vào. Hoạt động của xe mới là lợi hại, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều.
Đến khi chiếc xe dừng lại Âu Nhã cũng không nói gì phóng đi đến hầm đậu xe. Bên trong đúng là quá mức kinh người rồi đó, từng hãng xe nổi tiếng đều được Lãnh Hoàng Dục mua về cho đến hiện tại phải xây thêm một nơi đậu xe thể thao cho anh. Âu Nhã cũng hơi ngạc nhiên, đâu phải lần đầu nhìn thấy nhưng mà hình như đã nhiều lên thì phải.
Sau khi cất xe vào hầm. Âu Nhã chào hỏi anh vài câu sau đó đi bắt taxi về. Huhu khóc đó..
Lãnh Hoành Dục đau đầu như búa gõ, bước chân nặng nề đi lên lầu. Hiện tại bây giờ đã 5h sáng. Anh mới được chợp mắt được một lúc thì Âu Nhã gọi đến. Hiện tại đầu anh rất đau, có lẽ những ngày trước anh thường hay thức khuya làm văn kiện đến sáng thì đi đến Lãnh thị làm tiếp. Bảo không đau đầu mới lạ..
Cánh cửa nhẹ nhàng mở. Hình ảnh Tô Niên ngủ rất ngoan vì do men rượu vẫn còn nên trên gương mặt cô còn chút đo đỏ. Di chuyển những bước chân đi đến phía giường chậm rãi nằm xuống bên cô. Tô Niên như đã tìm được hơi ấm, cô liền gục vào lồng ngực chắc khỏe của anh mà ngủ ngon lành. Bàn tay kéo cô lại gần, rất gần chỉ một chút thôi có lẽ môi sẽ chạm môi. Bàn tay nắm lấy tay cô vuốt ve sau đó hôn nhẹ một cái, cũng không có ý định buông ra mà hai lồng bàn tay một nhỏ một lớn đan chặt vào nhau. Không biết vì sao chỉ khi bên cô anh lại cảm giác thoải mái rất an tâm đi vào giấc ngủ mà không một chút phòng bị gì đối phương cả.
Cảm giác bình yên này, thật muốn như vậy mãi...
Sáng sớm..
Căn biệt thự như thắp sáng, vẻ đẹp hài hòa...Tô Niên vươn tay, bỗng nhiên phần bụng như bị ai đó đè nặng lên. Đôi mắt lấp lánh bật mở. Kinh ngạc hơn đây không phải nhà cô và người đàn ông xa lạ này là ai? Cô và anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Bỗng chốc đầu cô đau nhức nhói, tay khẽ và trán. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra??
Cô hốt hoảng la hét chói tai. Anh cũng không hề quát mắng mà còn dung túng cho hành vi la lối vừa rồi của cô..
- Aaa. Tên biến thái, anh đã làm gì tôi..?
- Biến thái??
Anh đen mặt nhìn cô, anh còn chưa ăn thịt cô nữa mà...cơ mà cô lại bảo anh biến thái. Cô hoảng loạn đén mức giơ tay đánh loạn xạ. Lãnh Hoành Dục không biết vì sao cái tát trời giáng kia lại bay thẳng vào má anh. Lực ra tay cũng không nhẹ đâu đó, hắn ôm má bộ dạng biến thành chú mèo ngoan ngoãn..
- Tô Niên. Em là cô gái đầu tiên dám tát tôi...
- Đây là đâu? Còn nữa anh là ai?
Tô Niên khó hiểu, nhìn anh bằng ánh mắt dò xét. Người đàn ông này... ma lực này và còn cả mùi long đản hương có trên người anh không biết sao cô lại run nhẹ một cái. Anh cũng không lên tiếng, chỉ nằm dựa lưng lên thành giường chờ xem cô gái nhỏ này sẽ nói những gì tiếp theo...
- Đây là nhà tôi. Tôi là Lãnh Hoàng Dục ông xã tương lai của em. Em sẽ là Lãnh phu nhân..
Lãnh Hoàng Dục....?
Cái tên này nghe thật quen. Hình như cô đã hoàn toàn lưu vào bộ nhớ của mình rồi. Người đàn ông này đã có đến buổi sinh nhật của cô... món quà cô còn nhớ hiện tại đang được đeo trên của cổ cô bỗng truyền cảm giác lạnh lẽo. Cô cố gắng ghép nối từng chuỗi sự việc, món quà... lời đề nghị kết hôn... rốt cuộc người đàn ông này muốn gì ở cô? Anh đã có mục đích từ trước? Nghĩ đến đây Tô Niên đưa mắt nhìn anh. Đôi mắt thâm sâu này anh như biết được suy nghĩ của cô cũng không nói gì chỉ nhàn rỗi nhắm mắt nghỉ ngơi..
- Lãnh Hoàng Dục tôi từ trước đến giờ chỉ làm những việc có lợi cho bản thân. Vả lại tôi cũng đang rất cần một người vợ..
- Anh..
- Vợ tương lai, cũng thông báo cho em biết rằng là một tháng sau chúng ta sẽ kết hôn.
- Anh chưa hỏi qua ý kiến của tôi. Anh có xem tôi là vợ anh không?
- Đương nhiên em là vợ tôi. Là mẹ của các con tôi. Quyết định vậy đi nhé vợ tương lai..
- Anh....tôi..
Từ miệng anh phát ra ba chữ vợ tương lai bỗng chốc lại khiến Tô Niên nổi da gà..
***Còn tiếp....
P/s: Thi xong rồi nên tập trung ra chap cho mn nha
Iu mn
_TuyetNgann***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.