Chương 50: Lựa Chọn Của Lý Ngọc.
Vinh Tiểu Vinh
02/02/2024
Hứa Khuynh Tâm mỉm cười và nói: “Chúng ta cũng đi thôi.”
Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền bay lên trên linh thuyền, linh thuyền từ từ bay lên trời. Hai người đứng ở mũi thuyền nhìn Bạch Vân Quán thu nhỏ lại thành một dấu chấm nhỏ, cuối cùng biến mất trong mây mù.
Bên trong Bạch Vân Quán, mười mấy đệ tử ngẩng đầu nhìn lên trời, giương mắt đưa tiễn nhóm người của Lý Ngọc đi xa. Trong lòng bọn họ biết, những đồng môn cùng tu luyện năm xưa, sẽ không còn bất kỳ giao điểm nào với bọn họ nữa.
Chuyến đi này là khoảng cách giữa người bất tử và người phàm.
…
Phía trên bầu trời.
Lý Ngọc đứng ở mũi thuyền, phía dưới mây mù dày đặc, độ cao khi bay của linh thuyền xem ra còn cao hơn cả phi thuyền. Phi thuyền bình thường bay ở độ cao hơn trăm mét, cao nhất cũng là mấy trăm mét, còn linh phương bay ở độ cao ít nhất cũng phải hơn vạn mét trở lên.
Luồng không khí ở đây vô cùng ổn định, tốc độ bay của linh thuyền cực nhanh, quanh thân thuyền dường như có một tấm bình phong vô hình. Đứng ở mũi thuyền, Lý Ngọc không cảm giác được bất kỳ luồng khí nào, chung quanh nhiệt độ cũng rất phù hợp.
Khi so sánh với linh thuyền này, Lý Ngọc lập tức cảm thấy phi thuyền của Tôn trưởng lão không còn tuyệt nữa.
Lý Ngọc đưa mắt đánh giá linh thuyền, hắn phát hiện quanh thân thuyền có khắc một số hoa văn phức tạp và đẹp mắt, còn cắm một ít lá cờ nhỏ, giữa hoa văn và lá cờ nhỏ có linh quang lưu chuyển, cực kỳ hoa lệ.
Nếu như hắn đoán không lầm, đây hẳn là một trận pháp, hơn nữa trận pháp này còn là một thể cùng với linh thuyền.
Ngoài những thứ này, Lý Ngọc còn phát hiện một biểu tượng tương tự như một tháp bảo trên thành tàu.
Trong khi Lý Ngọc đang nhìn chằm chằm vào biểu tượng, Hứa Khuynh Tâm đã đi tới và giải thích: “Chiếc linh thuyền này chính là do phái Thanh Thành tạo ra, tháp bảo này cũng chính là biểu tượng của phái Thanh Thành.”
Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền tu luyện ở Bạch Vân Quán suốt thời gian qua nên không tiếp xúc với quá nhiều người, Tôn trưởng lão cũng không nói nhiều nên biết rất ít về thế giới tu tiên.
Từ Bạch Vân Quán đến Côn Lôn, dù với tốc độ của chiếc linh thuyền này, cũng phải mất đến hai canh giờ. Vì cũng đang nhàn rỗi, Hứa Khuynh Tâm giới thiệu đơn giản với họ về thế giới tu tiên.
“Phương pháp luyện binh của phái Thanh Thành đứng đầu trong thế giới tu tiên. Hầu hết các pháp khí mạnh mẽ đều đến từ phái Thanh Thành. Côn Lôn của chúng ta rất giỏi về luyện đan, vì vậy biểu tượng của Côn Lôn là một lò đan…”
Lý Ngọc nhìn vào ngực của Hứa Khuynh Tâm, ngay vị trí đang nhấp nhô ở phía ngực trái, có một dấu ấn lò đan nhỏ xíu.
Điều này khiến Lý Ngọc nhớ tới dấu ấn trên ngực hắn, hắn luôn cho rằng đó là một cái lư hương, nhưng lúc này hắn đột nhiên phát hiện, nó giống lò đan hơn.
Nói như vậy, xem ra hắn với phái Côn Lôn rất có duyên.
“Trong mười giáo phái của Đạo giáo, Côn Lôn giỏi luyện đan, Thanh Thành giỏi luyện binh khí, Mao Sơn giỏi bùa chú, Hoa Sơn trấn pháp vô song, Thiên Cơ kế thừa các kỹ thuật cơ chế cổ xưa và Ngự Thú có phương pháp thuần hóa và tu luyện linh thú độc đáo. Ngoài những phái trên, còn có Thiên m Môn, Thục Sơn, Nga Mi, Thiên Đạo Tông… những thứ này thì sau khi hai người vào tông môn sẽ từ từ hiểu thôi.”
“Đúng rồi, còn có một việc quan trọng, đệ tử mới sau khi gia nhập vào môn phái, cần phải lựa chọn phương hướng tu hành sau này. Như là luyện đan, luyện vũ khí, bùa chú, điều chế thuốc v.v.. ta sẽ giới thiệu sơ lược cho hai người một chút…”
…
Lý Ngọc cẩn thận lắng nghe lời giới thiệu của Hứa sư tỷ, và dần dần hiểu rõ về Côn Lôn bí ẩn trong lòng mình.
Phái Côn Lôn là giáo phái lớn trong giới tu tiên, có hàng vạn đệ tử, một giáo phái lớn như vậy cần rất nhiều nhân lực để duy trì hoạt động thường ngày. Trong số đó có những người chịu trách nhiệm tu luyện và bảo vệ môn phái, còn có một số người phụ trách đối ngoại, phát triển nghiệp vụ ngoại môn, hay những việc như luyện đan, luyện vũ khí, trồng trọt linh thảo, chăm sóc linh thú, tất cả đều cần có người làm.
Hầu hết tất cả đệ tử sau khi gia nhập vào môn phái cần lựa chọn phương hướng, tông môn mỗi tháng sẽ căn cứ vào đóng góp của bọn họ và phát cho bọn họ một ít linh tệ. Linh tệ có thể ở trong môn phái đổi lấy tài nguyên tu luyện như đan dược, pháp bảo, phù văn…
Hứa Khuynh Tâm rất kiên nhẫn, nàng phân tích chi tiết những ưu điểm và nhược điểm của từng phương pháp tu hành cho Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền.
Sau khi trở thành đệ tử của Côn Lôn, bọn họ có thể lựa chọn tu hành, không nhất thiết phải làm những việc phức tạp như luyện đan, luyện binh khí. Tuy nhiên, nếu là như vậy, điểm cống hiến cho tông môn sẽ không đủ, bọn họ chỉ có thể nhận được linh tệ bằng cách ra ngoài làm thêm nhiệm vụ.
Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền bay lên trên linh thuyền, linh thuyền từ từ bay lên trời. Hai người đứng ở mũi thuyền nhìn Bạch Vân Quán thu nhỏ lại thành một dấu chấm nhỏ, cuối cùng biến mất trong mây mù.
Bên trong Bạch Vân Quán, mười mấy đệ tử ngẩng đầu nhìn lên trời, giương mắt đưa tiễn nhóm người của Lý Ngọc đi xa. Trong lòng bọn họ biết, những đồng môn cùng tu luyện năm xưa, sẽ không còn bất kỳ giao điểm nào với bọn họ nữa.
Chuyến đi này là khoảng cách giữa người bất tử và người phàm.
…
Phía trên bầu trời.
Lý Ngọc đứng ở mũi thuyền, phía dưới mây mù dày đặc, độ cao khi bay của linh thuyền xem ra còn cao hơn cả phi thuyền. Phi thuyền bình thường bay ở độ cao hơn trăm mét, cao nhất cũng là mấy trăm mét, còn linh phương bay ở độ cao ít nhất cũng phải hơn vạn mét trở lên.
Luồng không khí ở đây vô cùng ổn định, tốc độ bay của linh thuyền cực nhanh, quanh thân thuyền dường như có một tấm bình phong vô hình. Đứng ở mũi thuyền, Lý Ngọc không cảm giác được bất kỳ luồng khí nào, chung quanh nhiệt độ cũng rất phù hợp.
Khi so sánh với linh thuyền này, Lý Ngọc lập tức cảm thấy phi thuyền của Tôn trưởng lão không còn tuyệt nữa.
Lý Ngọc đưa mắt đánh giá linh thuyền, hắn phát hiện quanh thân thuyền có khắc một số hoa văn phức tạp và đẹp mắt, còn cắm một ít lá cờ nhỏ, giữa hoa văn và lá cờ nhỏ có linh quang lưu chuyển, cực kỳ hoa lệ.
Nếu như hắn đoán không lầm, đây hẳn là một trận pháp, hơn nữa trận pháp này còn là một thể cùng với linh thuyền.
Ngoài những thứ này, Lý Ngọc còn phát hiện một biểu tượng tương tự như một tháp bảo trên thành tàu.
Trong khi Lý Ngọc đang nhìn chằm chằm vào biểu tượng, Hứa Khuynh Tâm đã đi tới và giải thích: “Chiếc linh thuyền này chính là do phái Thanh Thành tạo ra, tháp bảo này cũng chính là biểu tượng của phái Thanh Thành.”
Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền tu luyện ở Bạch Vân Quán suốt thời gian qua nên không tiếp xúc với quá nhiều người, Tôn trưởng lão cũng không nói nhiều nên biết rất ít về thế giới tu tiên.
Từ Bạch Vân Quán đến Côn Lôn, dù với tốc độ của chiếc linh thuyền này, cũng phải mất đến hai canh giờ. Vì cũng đang nhàn rỗi, Hứa Khuynh Tâm giới thiệu đơn giản với họ về thế giới tu tiên.
“Phương pháp luyện binh của phái Thanh Thành đứng đầu trong thế giới tu tiên. Hầu hết các pháp khí mạnh mẽ đều đến từ phái Thanh Thành. Côn Lôn của chúng ta rất giỏi về luyện đan, vì vậy biểu tượng của Côn Lôn là một lò đan…”
Lý Ngọc nhìn vào ngực của Hứa Khuynh Tâm, ngay vị trí đang nhấp nhô ở phía ngực trái, có một dấu ấn lò đan nhỏ xíu.
Điều này khiến Lý Ngọc nhớ tới dấu ấn trên ngực hắn, hắn luôn cho rằng đó là một cái lư hương, nhưng lúc này hắn đột nhiên phát hiện, nó giống lò đan hơn.
Nói như vậy, xem ra hắn với phái Côn Lôn rất có duyên.
“Trong mười giáo phái của Đạo giáo, Côn Lôn giỏi luyện đan, Thanh Thành giỏi luyện binh khí, Mao Sơn giỏi bùa chú, Hoa Sơn trấn pháp vô song, Thiên Cơ kế thừa các kỹ thuật cơ chế cổ xưa và Ngự Thú có phương pháp thuần hóa và tu luyện linh thú độc đáo. Ngoài những phái trên, còn có Thiên m Môn, Thục Sơn, Nga Mi, Thiên Đạo Tông… những thứ này thì sau khi hai người vào tông môn sẽ từ từ hiểu thôi.”
“Đúng rồi, còn có một việc quan trọng, đệ tử mới sau khi gia nhập vào môn phái, cần phải lựa chọn phương hướng tu hành sau này. Như là luyện đan, luyện vũ khí, bùa chú, điều chế thuốc v.v.. ta sẽ giới thiệu sơ lược cho hai người một chút…”
…
Lý Ngọc cẩn thận lắng nghe lời giới thiệu của Hứa sư tỷ, và dần dần hiểu rõ về Côn Lôn bí ẩn trong lòng mình.
Phái Côn Lôn là giáo phái lớn trong giới tu tiên, có hàng vạn đệ tử, một giáo phái lớn như vậy cần rất nhiều nhân lực để duy trì hoạt động thường ngày. Trong số đó có những người chịu trách nhiệm tu luyện và bảo vệ môn phái, còn có một số người phụ trách đối ngoại, phát triển nghiệp vụ ngoại môn, hay những việc như luyện đan, luyện vũ khí, trồng trọt linh thảo, chăm sóc linh thú, tất cả đều cần có người làm.
Hầu hết tất cả đệ tử sau khi gia nhập vào môn phái cần lựa chọn phương hướng, tông môn mỗi tháng sẽ căn cứ vào đóng góp của bọn họ và phát cho bọn họ một ít linh tệ. Linh tệ có thể ở trong môn phái đổi lấy tài nguyên tu luyện như đan dược, pháp bảo, phù văn…
Hứa Khuynh Tâm rất kiên nhẫn, nàng phân tích chi tiết những ưu điểm và nhược điểm của từng phương pháp tu hành cho Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền.
Sau khi trở thành đệ tử của Côn Lôn, bọn họ có thể lựa chọn tu hành, không nhất thiết phải làm những việc phức tạp như luyện đan, luyện binh khí. Tuy nhiên, nếu là như vậy, điểm cống hiến cho tông môn sẽ không đủ, bọn họ chỉ có thể nhận được linh tệ bằng cách ra ngoài làm thêm nhiệm vụ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.