Chương 43: . Ngày Nào Cũng Muốn Ăn Thịt Thiên Nga (1)
Khai Hoang
21/04/2021
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lý Hiên thừa dịp mọi người vung quyền uống rượu không ngừng ăn ngấu ăn nghiến, ước chừng xử lý chừng bảy cái cánh gà, một con gà quay, mười hai con cua đồng, nhưng hắn vẫn không nỡ đặt đôi đũa trong tay xuống.
Đầu bếp nhà Hứa quốc công gia thật sự rất cao siêu, hơn xa bếp trưởng của nhà hàng năm sao, điều khiến Lý Hiên vô cùng hối hận là lúc trước sao mình lại tham ăn háo uống. Chỉ vì đồ ngon thật sự, giống như thịt Trư Long, Phong Linh điểu những loại sơn hào hải vị chỉ có thế giới này mới có, lại được người hầu bưng lên sau cùng.
Nhưng lúc này, bao tử của Lý Hiên đã căng ra hết cỡ rồi. Hắn chỉ có thể cố hết sức duỗi người ra, dùng cách này thoáng giảm bớt áp lực vùng bụng, sau đó từ từ nhét đồ ăn vào miệng mình.
Mãi đến lúc thị nữ bên cạnh mẫu thân Lưu thị đi tới bên cạnh hắn thì thầm vài câu, Lý Hiên mới không tình nguyện rời bữa tiệc. Trong mắt hắn tràn đầy tiếc nuối, đối với một tên tham ăn mà nói, bỏ qua mỹ thực đúng là chuyện đau khổ không gì sánh được.
Lúc này sắc trời đã tối, thị nữ cầm một chiếc đèn lồng dẫn đường đi trước, Lý Hiên nhắm mắt theo sát phía sau, đồng thời nhìn xung quanh không ngừng đánh giá.
Quy mô của Hứa Quốc Công phủ rất là to, bên trong lâm viên phong cách thanh lịch tinh xảo đã có rất nhiều thiếu nữ đang đi lại du ngoạn ở trong đó. Liếc mắt một cái, quả nhiên là oanh oanh yến yến, mỹ nữ như mây.
Một vài cô gái to gan thậm chí còn dám nhìn trộm hắn bên này, sau đó cười vui vẻ xoi mói hắn.
Có điều lực chú ý của Lý Hiên, bị lời nói của thị nữ hấp dẫn rất nhanh: "Người mà công tử đi gặp lần này, chính là thứ nữ của danh nho Giang Nam, Tả Phó Đô Ngự Sử đương triều - Tịch Ứng, phương danh là Tuyết Nhi. Mẫu thân của nàng, Tịch phu nhân là bạn tốt của phu nhân nhà chúng ta, quan hệ thân thiết đã vài chục năm nay. Cho nên phu nhân còn có dặn dò, công tử người không thể làm giai nhân kinh sợ. Nếu không trong vài năm nữa công tử người đừng mong lấy được chút tiền tiêu vặt nào từ chỗ phu nhân ấy."
Tả Phó Đô Ngự Sử - -
Lý Hiên không khỏi thất thần, nghĩ thầm đây là cái mà Lưu thị gọi là mưu đồ đại sự? Muốn hắn kết thân với con gái của Tả Phó Đô Ngự Sử?
Như vậy, hành động lần này có liên quan tới việc phụ thân bị dính vào vụ án hoàng tử bị tập kích mất tích không? Trong nhà là đang có ý định muốn nhờ vị phó hiến đại nhân này giúp đỡ?
Chợt hắn nghĩ tới tính cách Lưu thị, sau đó lập tức lắc đầu bật cười, nhận ra được là mình suy nghĩ nhiều, sao mẫu thân của hắn có thể có suy tính sâu xa như vậy được? Vị này chắc chỉ muốn tìm cho hắn một phiếu cơm dài kì mà thôi.
Mà Lý Hiên biết vị Tả Phó Đô Ngự Sử kia, cũng không chỉ là phó chủ quản Đô Sát viện phụ trách giám sát đủ loại quan lại, mà còn là một vị danh nho thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Tới đây không thể không nhắc tới Nho môn - nho sinh của thế giới này cũng không phải hạng thư sinh yếu ớt tay trói gà không chặt, trong số này cũng có người nắm giữ tinh nghĩa của Nho gia, học nho học tới mức đại thành, cũng tự có sức mạnh siêu phàm. Thực lực của bọn họ cũng không kém Võ tu và Thuật tu cao cấp, thậm chí còn mạnh mẽ hơn.
Cho nên rất nhiều người cho rằng cái gọi là Nho gia, kỳ thật là một trong những biến chủng của luyện khí sĩ thời cổ đại.
Trong Lục Đạo Ty của bọn họ cũng có có rất nhiều nho sinh nắm giữ lực lượng siêu phàm, còn là chủ lực trấn áp yêu ma.
"Vậy việc hôn sự đã định rồi sao?"
Lý Hiên có phần xoắn xuýt, trong lòng hắn là rất là phản cảm kiểu hôn nhân lệnh của cha mẹ, lời của mối mai này, nghĩ thầm lỡ như hôn sự này đã được quyết định rồi, vậy phải làm sao? Mình phải từ chối hôn sự này như thế nào?
Người ta đã không để ý Lý Hiên trước kia là một tên vô dụng, hoang đường, cũng không ngại việc bây giờ nhà bọn họ đang gặp rủi ro, cho nên thật sự rất khó nói lời cự tuyệt.
Chuyện khiến hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi là, thị nữ kia hơi lắc đầu: "Không có, Tịch phu nhân vốn đồng ý. Nhưng gần đây vị phu nhân này còn nói trước kia Tịch đại nhân đồng ý cho con gái của ông tự lựa chọn hôn sự, cho nên chủ mẫu mới sắp xếp cho ngài gặp mặt nàng một lần."
Lý Hiên thừa dịp mọi người vung quyền uống rượu không ngừng ăn ngấu ăn nghiến, ước chừng xử lý chừng bảy cái cánh gà, một con gà quay, mười hai con cua đồng, nhưng hắn vẫn không nỡ đặt đôi đũa trong tay xuống.
Đầu bếp nhà Hứa quốc công gia thật sự rất cao siêu, hơn xa bếp trưởng của nhà hàng năm sao, điều khiến Lý Hiên vô cùng hối hận là lúc trước sao mình lại tham ăn háo uống. Chỉ vì đồ ngon thật sự, giống như thịt Trư Long, Phong Linh điểu những loại sơn hào hải vị chỉ có thế giới này mới có, lại được người hầu bưng lên sau cùng.
Nhưng lúc này, bao tử của Lý Hiên đã căng ra hết cỡ rồi. Hắn chỉ có thể cố hết sức duỗi người ra, dùng cách này thoáng giảm bớt áp lực vùng bụng, sau đó từ từ nhét đồ ăn vào miệng mình.
Mãi đến lúc thị nữ bên cạnh mẫu thân Lưu thị đi tới bên cạnh hắn thì thầm vài câu, Lý Hiên mới không tình nguyện rời bữa tiệc. Trong mắt hắn tràn đầy tiếc nuối, đối với một tên tham ăn mà nói, bỏ qua mỹ thực đúng là chuyện đau khổ không gì sánh được.
Lúc này sắc trời đã tối, thị nữ cầm một chiếc đèn lồng dẫn đường đi trước, Lý Hiên nhắm mắt theo sát phía sau, đồng thời nhìn xung quanh không ngừng đánh giá.
Quy mô của Hứa Quốc Công phủ rất là to, bên trong lâm viên phong cách thanh lịch tinh xảo đã có rất nhiều thiếu nữ đang đi lại du ngoạn ở trong đó. Liếc mắt một cái, quả nhiên là oanh oanh yến yến, mỹ nữ như mây.
Một vài cô gái to gan thậm chí còn dám nhìn trộm hắn bên này, sau đó cười vui vẻ xoi mói hắn.
Có điều lực chú ý của Lý Hiên, bị lời nói của thị nữ hấp dẫn rất nhanh: "Người mà công tử đi gặp lần này, chính là thứ nữ của danh nho Giang Nam, Tả Phó Đô Ngự Sử đương triều - Tịch Ứng, phương danh là Tuyết Nhi. Mẫu thân của nàng, Tịch phu nhân là bạn tốt của phu nhân nhà chúng ta, quan hệ thân thiết đã vài chục năm nay. Cho nên phu nhân còn có dặn dò, công tử người không thể làm giai nhân kinh sợ. Nếu không trong vài năm nữa công tử người đừng mong lấy được chút tiền tiêu vặt nào từ chỗ phu nhân ấy."
Tả Phó Đô Ngự Sử - -
Lý Hiên không khỏi thất thần, nghĩ thầm đây là cái mà Lưu thị gọi là mưu đồ đại sự? Muốn hắn kết thân với con gái của Tả Phó Đô Ngự Sử?
Như vậy, hành động lần này có liên quan tới việc phụ thân bị dính vào vụ án hoàng tử bị tập kích mất tích không? Trong nhà là đang có ý định muốn nhờ vị phó hiến đại nhân này giúp đỡ?
Chợt hắn nghĩ tới tính cách Lưu thị, sau đó lập tức lắc đầu bật cười, nhận ra được là mình suy nghĩ nhiều, sao mẫu thân của hắn có thể có suy tính sâu xa như vậy được? Vị này chắc chỉ muốn tìm cho hắn một phiếu cơm dài kì mà thôi.
Mà Lý Hiên biết vị Tả Phó Đô Ngự Sử kia, cũng không chỉ là phó chủ quản Đô Sát viện phụ trách giám sát đủ loại quan lại, mà còn là một vị danh nho thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Tới đây không thể không nhắc tới Nho môn - nho sinh của thế giới này cũng không phải hạng thư sinh yếu ớt tay trói gà không chặt, trong số này cũng có người nắm giữ tinh nghĩa của Nho gia, học nho học tới mức đại thành, cũng tự có sức mạnh siêu phàm. Thực lực của bọn họ cũng không kém Võ tu và Thuật tu cao cấp, thậm chí còn mạnh mẽ hơn.
Cho nên rất nhiều người cho rằng cái gọi là Nho gia, kỳ thật là một trong những biến chủng của luyện khí sĩ thời cổ đại.
Trong Lục Đạo Ty của bọn họ cũng có có rất nhiều nho sinh nắm giữ lực lượng siêu phàm, còn là chủ lực trấn áp yêu ma.
"Vậy việc hôn sự đã định rồi sao?"
Lý Hiên có phần xoắn xuýt, trong lòng hắn là rất là phản cảm kiểu hôn nhân lệnh của cha mẹ, lời của mối mai này, nghĩ thầm lỡ như hôn sự này đã được quyết định rồi, vậy phải làm sao? Mình phải từ chối hôn sự này như thế nào?
Người ta đã không để ý Lý Hiên trước kia là một tên vô dụng, hoang đường, cũng không ngại việc bây giờ nhà bọn họ đang gặp rủi ro, cho nên thật sự rất khó nói lời cự tuyệt.
Chuyện khiến hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi là, thị nữ kia hơi lắc đầu: "Không có, Tịch phu nhân vốn đồng ý. Nhưng gần đây vị phu nhân này còn nói trước kia Tịch đại nhân đồng ý cho con gái của ông tự lựa chọn hôn sự, cho nên chủ mẫu mới sắp xếp cho ngài gặp mặt nàng một lần."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.