Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương
Chương 1: Bi Kịch của Lâm Thiên Y
BooMew
23/09/2019
“Con của ta. . . Con của ta. . . A a a ” nàng
nhìn chằm chằm vào đứa bé người đầy máu trên sàn ẩm ướt mùi mốc bốc lên
kia, nước mắt máu chảy xuống, con ngươi đỏ vốn tóc che lại bị cơn gió
thổi hất lên khiến người nhìn người sợ.
Nàng nhìn đứa bé mới một tuổi kia, thường ngày hay gọi nàng bằng giọng non nớt của mình là “ Ma Ma” bây giờ đang nằm trên sàn gỗ dơ bẩn kia trên người vô số vết thương gây nên. Đứa bé vốn hoạt bát giờ đây lại nằm im nhắm nghiền mắt, có kêu ra sau cũng không phản ứng kia. Đứa bé là con của nàng và hắn, thế mà chính tay hắn lại đánh con mình, chính tay hắn lại bóp chết con mình trước mặt nàng.
“ Tại sao ? ” nàng nhìn bé con hồi lâu ngẩng đầu lên đối diện mắt hắn hỏi. Tại sao lại đối xử với nàng như vậy? Tại sao lại giết chết đứa bé cốt nhục của mình? Tại sao lại phản bội tình yêu của nàng? Tại sao lại giết hại cả gia đình nàng? Chỉ cần hỏi một câu tại sao, hắn đương nhiên biết rõ tất cả câu hỏi của nàng là gì .
Hắn bước đi một vòng, ngồi xuống cái bàn thường ngày hắn ngồi nhìn nàng bị tra tấn kia. Hắn nhìn nàng rồi cười to: “ Ha Ha Ha, ngươi hỏi tại sao ư? Ha ha ha thôi thì dù gì người cũng sắp chết nên ta bố thí tý cho người biết để có chết cũng không oan ức vậy ” .
Hắn nhấp môi lên ly trà bên cạnh rồi nói: “ Ta vốn đã không yêu ngươi, nhưng vì tài sản mà nhà họ Lâm của người đang có. Ta phải hy sinh tình cảm của mình để cưới người. Ngươi thử nhìn lại bộ dạng thối nát của mình xem, độc nhãn thôi dù có đẹp đến đâu cũng không bằng một nữa Kiều Nhi của ta, hằng đêm bên người ta vốn không chịu nổi, nhưng vì để được như ý ta phải chịu thôi, hahaha ông trời có mắt giúp ta, ta không ngờ ngươi lại tin tưởng ta như vậy trong một năm giao hết toàn bộ mọi thứ cho ta tiếp quản.
Vốn ta nghĩ phải mất năm năm hoặc mười năm không ngờ nhanh như vậy ! Hahaha, chuyện giết cha mẹ người thì vốn dĩ là chỉ tình cơ thôi, ai mượn họ định gả Kiều Nhi của ta cho người khác chi ? Chỉ tại họ chê sống lâu nên ta mới giúp họ toại nguyện thôi . ”
“ Còn con của chúng ta? Tại sao ngươi lại giết nó ? " nàng hận hắn, hận đến không gì bằng nổi chữ hận này. Nam nhân nàng yêu, nam nhân nàng thương, nam nhân nàng tin tưởng vậy mà lại đối xử với nàng như vậy? Haha nàng có mắt như mù, CÓ MẮT NHƯ MÙ .
“ Nghiệt chủng mà thôi, ta chỉ chấp nhận đứa con của ta và Kiều Nhi còn ngươi ” hắn đi ra khỏi cửa xoay lại nói “ chỉ là đồ Lợi Dụng thôi ha ha ha ” hắn đi xa vẫn vang giọng cười của hắn đến bên tai nàng.
Nàng ráng bò qua cạnh con trai, nhìn nó, nước mắt máu chảy xuống trên khuôn mặt non nớt kia. Đây là con của nàng, haha thế mà giờ thành như vậy. Đứa bé không rên la tiếng nào dù nàng cố kêu gào. Nó chết rồi, chết thật rồi.
“ Nếu có kiếp sau, mẹ hứa sẽ bù đắp cho con, không để con phải chịu những chuyện như hiện tại nữa đâu. Con hãy yên nghĩ nhé, mẹ sẽ sớm theo con thôi, mẹ yêu con, yêu nhiều lắm ” nàng nhìn con, thủ thỉ bên tay của con, nhẹ hát bài ru con ngủ . . .
Ngủ. . . Ngủ đi con
Mẹ ru là ru con ngủ . . .
. . . Nàng hát như thế một hồi. Cởi áo khoác toàn máu me đắp cho con. Nàng đứng dậy, ráng chống thành tường đi ra ngoài phòng giam. Vì bọn họ nghĩ nàng đã sớm chết, nên không ai canh gác. Vừa đi trong đầu cô vừa hiện nhưng hình ảnh ngọt ngào hạnh phúc trước kia, vừa hiện tình tỷ muội kia, đến bây giờ cô mới biết tất cả đều là giả dối. Nàng đi dọc men tường đến phòng của ả tiện nhân Tuyết Như Kiều kia.
Haha con của ta là nghiệt chủng, được hay hay lắm, ta sẽ làm cho người cả đời này cả con cũng không có.
Nàng mở cửu bước vào phòng, Tuyết Như Kiều không biết tưởng cô là hắn, Âu Dương Chí nên nói chuyện bằng thanh âm cực điệu đà.
“ Người ta nhớ huynh lắm đó ” ả nói người mặt xoay vô, nhưng vốn không mặt đồ nên nếu tên nam nhân nào nhìn thấy đều bị mê hoặc, huống chi tên tra nam kia. Ả ráng ưỡn mông lên cho hiện lên khe hở kia.
Nàng nhìn ả, không khỏi thấy ghê tởm. Ả thấy người sau lưng không phản ứng vừa định xoay lại thì kiếm trên tay nàng đâm thẳng vào lưng xuyên tim ả ra ngoài. Trước khi ả chết còn nghe rất rõ câu nói của nàng “ Nếu có kiếp sau, ta sẽ khiến người muốn chết không được mà sống cũng không được ”. Rồi nàng rút kiếm ra. Ả chết.
Nàng chưa đi mà đợi tên nam nhân Âu Dương Chí kia, khoảng một canh giờ sau cửa mở ra, nàng núp sau tấm rèm cửa. Hắn vừa vào vừa cởi đồ, cái nơi nam tính đã dựng thẳng lên, nàng cười khấy thì ra tên này hắn không bị yếu, lúc cưới nhau vì không muốn ngủ chung nàng nên mới mướn đại phu nói thận hắn yếu không tiện chuyện phòng the, nàng cũng tin vốn chả quan tâm gì nhưng nếu cô quan tâm thì chắc bây giờ sẽ không đến nổi cả gia đình đều mất.
Hắn đang định hướng giường phát tiết vừa đi vừa kêu " Kiều Nhi, phu quân đến đây " nàng xong ra vơ kiếm cắt tận góc vật nam tính kia của hắn.
Hắn thét lên, thị vệ vào đâm kiếm ngay tim cô. Trước khi nàng trút hơi thở cuối cùng nàng nói "Ta sẽ khiến người cả đời này không có nổi một đứa con ” . Trước khi tắt thở, một tia ý chí cuối cùng của nàng mong “ nếu có kiếp sau, xin hãy cho con về bên cha mẹ, con sẽ bảo vệ họ hết sức có thể , sẽ khiến những người vốn nên chết phải chết, những người hại con phải sống không yên chết không xong"
#BooMew
#Boo có lời muốn nói: Tình yêu vốn là con dao hai lưỡi. Yêu vốn không sai, chỉ sai ở chỗ Yêu quá mù quán.
Nàng nhìn đứa bé mới một tuổi kia, thường ngày hay gọi nàng bằng giọng non nớt của mình là “ Ma Ma” bây giờ đang nằm trên sàn gỗ dơ bẩn kia trên người vô số vết thương gây nên. Đứa bé vốn hoạt bát giờ đây lại nằm im nhắm nghiền mắt, có kêu ra sau cũng không phản ứng kia. Đứa bé là con của nàng và hắn, thế mà chính tay hắn lại đánh con mình, chính tay hắn lại bóp chết con mình trước mặt nàng.
“ Tại sao ? ” nàng nhìn bé con hồi lâu ngẩng đầu lên đối diện mắt hắn hỏi. Tại sao lại đối xử với nàng như vậy? Tại sao lại giết chết đứa bé cốt nhục của mình? Tại sao lại phản bội tình yêu của nàng? Tại sao lại giết hại cả gia đình nàng? Chỉ cần hỏi một câu tại sao, hắn đương nhiên biết rõ tất cả câu hỏi của nàng là gì .
Hắn bước đi một vòng, ngồi xuống cái bàn thường ngày hắn ngồi nhìn nàng bị tra tấn kia. Hắn nhìn nàng rồi cười to: “ Ha Ha Ha, ngươi hỏi tại sao ư? Ha ha ha thôi thì dù gì người cũng sắp chết nên ta bố thí tý cho người biết để có chết cũng không oan ức vậy ” .
Hắn nhấp môi lên ly trà bên cạnh rồi nói: “ Ta vốn đã không yêu ngươi, nhưng vì tài sản mà nhà họ Lâm của người đang có. Ta phải hy sinh tình cảm của mình để cưới người. Ngươi thử nhìn lại bộ dạng thối nát của mình xem, độc nhãn thôi dù có đẹp đến đâu cũng không bằng một nữa Kiều Nhi của ta, hằng đêm bên người ta vốn không chịu nổi, nhưng vì để được như ý ta phải chịu thôi, hahaha ông trời có mắt giúp ta, ta không ngờ ngươi lại tin tưởng ta như vậy trong một năm giao hết toàn bộ mọi thứ cho ta tiếp quản.
Vốn ta nghĩ phải mất năm năm hoặc mười năm không ngờ nhanh như vậy ! Hahaha, chuyện giết cha mẹ người thì vốn dĩ là chỉ tình cơ thôi, ai mượn họ định gả Kiều Nhi của ta cho người khác chi ? Chỉ tại họ chê sống lâu nên ta mới giúp họ toại nguyện thôi . ”
“ Còn con của chúng ta? Tại sao ngươi lại giết nó ? " nàng hận hắn, hận đến không gì bằng nổi chữ hận này. Nam nhân nàng yêu, nam nhân nàng thương, nam nhân nàng tin tưởng vậy mà lại đối xử với nàng như vậy? Haha nàng có mắt như mù, CÓ MẮT NHƯ MÙ .
“ Nghiệt chủng mà thôi, ta chỉ chấp nhận đứa con của ta và Kiều Nhi còn ngươi ” hắn đi ra khỏi cửa xoay lại nói “ chỉ là đồ Lợi Dụng thôi ha ha ha ” hắn đi xa vẫn vang giọng cười của hắn đến bên tai nàng.
Nàng ráng bò qua cạnh con trai, nhìn nó, nước mắt máu chảy xuống trên khuôn mặt non nớt kia. Đây là con của nàng, haha thế mà giờ thành như vậy. Đứa bé không rên la tiếng nào dù nàng cố kêu gào. Nó chết rồi, chết thật rồi.
“ Nếu có kiếp sau, mẹ hứa sẽ bù đắp cho con, không để con phải chịu những chuyện như hiện tại nữa đâu. Con hãy yên nghĩ nhé, mẹ sẽ sớm theo con thôi, mẹ yêu con, yêu nhiều lắm ” nàng nhìn con, thủ thỉ bên tay của con, nhẹ hát bài ru con ngủ . . .
Ngủ. . . Ngủ đi con
Mẹ ru là ru con ngủ . . .
. . . Nàng hát như thế một hồi. Cởi áo khoác toàn máu me đắp cho con. Nàng đứng dậy, ráng chống thành tường đi ra ngoài phòng giam. Vì bọn họ nghĩ nàng đã sớm chết, nên không ai canh gác. Vừa đi trong đầu cô vừa hiện nhưng hình ảnh ngọt ngào hạnh phúc trước kia, vừa hiện tình tỷ muội kia, đến bây giờ cô mới biết tất cả đều là giả dối. Nàng đi dọc men tường đến phòng của ả tiện nhân Tuyết Như Kiều kia.
Haha con của ta là nghiệt chủng, được hay hay lắm, ta sẽ làm cho người cả đời này cả con cũng không có.
Nàng mở cửu bước vào phòng, Tuyết Như Kiều không biết tưởng cô là hắn, Âu Dương Chí nên nói chuyện bằng thanh âm cực điệu đà.
“ Người ta nhớ huynh lắm đó ” ả nói người mặt xoay vô, nhưng vốn không mặt đồ nên nếu tên nam nhân nào nhìn thấy đều bị mê hoặc, huống chi tên tra nam kia. Ả ráng ưỡn mông lên cho hiện lên khe hở kia.
Nàng nhìn ả, không khỏi thấy ghê tởm. Ả thấy người sau lưng không phản ứng vừa định xoay lại thì kiếm trên tay nàng đâm thẳng vào lưng xuyên tim ả ra ngoài. Trước khi ả chết còn nghe rất rõ câu nói của nàng “ Nếu có kiếp sau, ta sẽ khiến người muốn chết không được mà sống cũng không được ”. Rồi nàng rút kiếm ra. Ả chết.
Nàng chưa đi mà đợi tên nam nhân Âu Dương Chí kia, khoảng một canh giờ sau cửa mở ra, nàng núp sau tấm rèm cửa. Hắn vừa vào vừa cởi đồ, cái nơi nam tính đã dựng thẳng lên, nàng cười khấy thì ra tên này hắn không bị yếu, lúc cưới nhau vì không muốn ngủ chung nàng nên mới mướn đại phu nói thận hắn yếu không tiện chuyện phòng the, nàng cũng tin vốn chả quan tâm gì nhưng nếu cô quan tâm thì chắc bây giờ sẽ không đến nổi cả gia đình đều mất.
Hắn đang định hướng giường phát tiết vừa đi vừa kêu " Kiều Nhi, phu quân đến đây " nàng xong ra vơ kiếm cắt tận góc vật nam tính kia của hắn.
Hắn thét lên, thị vệ vào đâm kiếm ngay tim cô. Trước khi nàng trút hơi thở cuối cùng nàng nói "Ta sẽ khiến người cả đời này không có nổi một đứa con ” . Trước khi tắt thở, một tia ý chí cuối cùng của nàng mong “ nếu có kiếp sau, xin hãy cho con về bên cha mẹ, con sẽ bảo vệ họ hết sức có thể , sẽ khiến những người vốn nên chết phải chết, những người hại con phải sống không yên chết không xong"
#BooMew
#Boo có lời muốn nói: Tình yêu vốn là con dao hai lưỡi. Yêu vốn không sai, chỉ sai ở chỗ Yêu quá mù quán.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.