Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương
Chương 12: Haha đánh hắn đã thiệt
BooMew
27/09/2019
Lâm Thiên Y nghe xong câu này, trong lòng cười
thầm nói : " Ngài phải để ta đánh ngài ! Nhưng ngài không được dùng nội
lực chống đỡ. Được không ? "
Lâm Chí Thiên : " ... "
Ngọc Nhi : " ... "
Thập Thất : " ... "
Linh Đàm : " ... "
Tất cả mọi người đều há hốc mồm trợn to mắt bất ngờ khi Lâm Thiên Y đòi đánh Vương Gia!
Linh Đàm : " Vương Gia ... " hắn sợ chủ tử nổi giận, từ trước đến nay chưa bao giờ có ai đòi đánh ngài... Còn trước mặt nhiều người như vậy...
Lâm Thiên Y bày ra gương mặt ngây thơ vô tội chớp chớp mắt nhìn chằm chằm Huyết Vương, thầm nói nếu có việc đánh ngươi thôi mà ngươi cũng không cho chứng tỏ ngươi đang tính toán gì đó kết hôn với ta ... Chưa suy hết lại nghe người trong cuộc nói.
Huyết Vương mặt không biểu cảm, khiến người nhìn không biết hắn nghĩ gì : " Được, nhưng da ta dày nên nàng phải cẩn thận nha ! " giọng điệu giống như đang khuyên nhủ ' bảo bối phải cẩn thận nha ' .
Lâm Thiên Y khóe miệng giương độ cong cực xinh đẹp ở trong mắt Huyết Vương. " Được ngài yên tâm, Y Nhi sẽ cẩn thận. "
Huyết Vương bị đơ khi không được ăn gần kg đường trong đầu toàn ' Y Nhi , Y Nhi ' thầm nói bảo bối thật đáng yêu.
Sự đáng yêu chưa bao lâu " Y Nhi đánh ngài đây ! " dứt lời dùng bàn tay nhỏ bé của nàng, đấm thẳng lên mặt tuấn tú của Huyết Vương.
Huyết Vương thở sâu cái! Hắn nghĩ bé con đánh sẽ không đau, nhưng không ngờ lại đau như vậy! ><
Một đấm, hai đấm, ba đấm! Lâm Thiên Y cuối cùng cũng dừng. Người xung quanh há hốc mồm to. Còn Lâm Chí Thiên đang cố nhịn cười, ông nào đâu nghĩ tới con gái ông lại phúc hắc bá đạo như thế, sức con bé khá lớn do rèn luyện mà ra, tuy không dùng nội lực nhưng đã thương người không chống đỡ là dễ như trở bàn tay, hôm nay Huyết Vương bị đánh cũng đáng.
Huyết Vương ngơ ngác mấy giây, Linh Đàm thì mím môi nhịn cười, bây giờ mặt vương gia bầm giập tứ tung, hắn nào dám trước mặt ngài ấy cười, thầm nói Vương Gia rốt cuộc cũng bị tiểu Vương Phi thu phục, cuộc sống trong phủ thêm thú vị đây!
Huyết Vương bị ăn đòn, tuy rất đau, nhưng rấ thích. Hắn luôn muốn bạn đời là một người mạnh mẽ, không cần bảo vệ bản thân chỉ cần có thể chống đỡ vài phút khi xảy ra chuyện, lúc biết bản thân có hôn ước với nàng, hắn đã bác bỏ nhưng phụ hoàng một mực bắt còn nói " Đời trước chúng ta nợ họ, đời này nhất định phải trả, đừng phụ lòng hoàng tổ phụ con trên trời, nàng bé sẽ không khiến con thất vọng. "
Đến bây giờ hắn mới hiểu ' không thất vọng ' là gì! Hắn bị cuốn vào nàng khi lúc ngoài đường trong thấy nàng cư xử với người kia, hắn bị cuốn bởi bị oan bị uy hiếp vẫn không nhận tội. Đến bây giờ hắn bị cuốn bởi nhưng nắm đấm từ bàn tay bé nhỏ của nàng. Được tốt lắm, người như nàng cả đời này phải thuộc về hắn.
" Tay nàng không đau chứ ? " mặt mày bầm giập nhưng không để ý bằng bàn tay bé nhỏ kia.
" Y Nhi nghĩ Vương Gia nên về bôi thuốc thì hơn, ngày sau gặp lại. Y Nhi xin lui trước. " Đánh xong rồi chạy !? Haha Huyết Vương không khỏi buồn cười vật nhỏ bảo lui mà hai bước thành một nhanh thế kia.
Lâm Chí Thiên dù rất muốn mặt kệ vị Vương Gia này nhưng dù sao đánh người là con hắn hắn đành dẫn Huyết Vương đi bôi thuốc.
Về tới phòng, nụ cười của Lâm Thiên Y càng sâu, nàng không nghĩ vị Huyết Vương này lại dễ thương đến như vậy, chỉ là quá đoản mệnh.... Được lắm nếu ngươi đã là người của ta, ta không ngại giúp ngươi tính toán đối sách tới đó!
Haha Thiên Y đã từ bao giờ nhận định Huyết Vương là của nàng thế kia!
Nhưng Lâm Thiên Y không khỏi cười to : " Ha ha ha đánh hắn đã thiệt "
Thập Thất : " .... "
Ngọc Nhi : " .... "
Trong một phủ nọ, Linh Đàm đi sau Huyết Vương cách gần 5 bước chân. Hắn không muốn chết đâu nha, vương phi có thể làm nhưng hắn quên ngoài vương phi những người khác đối với chủ tử chẳng là gì.
Một canh giờ trước.
Linh Đàm vốn im lặng nhưng lại : " Haha "
Huyết Vương liếc nhìn người đang cười, phóng một luồng nội lực về phía Linh Đàm là Linh Đàm mím môi luôn.
" Ngươi không nên cười, cười lên rất xấu. " Huyết Vương nào thừa nhận hắn xấu hổ khi bị người cười, dù rất yêu thích tiểu Vương Phi nhưng sau này rước về phải hảo hảo dạy dỗ mới được, muốn đánh cho đánh ai đâu lại đánh mặt phu quân mình. Haizzz
Linh Đàm : " Vương Phi như vậy, chủ tử, người thích không ? "
" Thích " dứt bỏ một câu, Huyết Vương biến mất, Linh Đàm ngơ ngác suy nghĩ gì đó một lúc cũng biến mất.
Lâm Chí Thiên : " ... "
Ngọc Nhi : " ... "
Thập Thất : " ... "
Linh Đàm : " ... "
Tất cả mọi người đều há hốc mồm trợn to mắt bất ngờ khi Lâm Thiên Y đòi đánh Vương Gia!
Linh Đàm : " Vương Gia ... " hắn sợ chủ tử nổi giận, từ trước đến nay chưa bao giờ có ai đòi đánh ngài... Còn trước mặt nhiều người như vậy...
Lâm Thiên Y bày ra gương mặt ngây thơ vô tội chớp chớp mắt nhìn chằm chằm Huyết Vương, thầm nói nếu có việc đánh ngươi thôi mà ngươi cũng không cho chứng tỏ ngươi đang tính toán gì đó kết hôn với ta ... Chưa suy hết lại nghe người trong cuộc nói.
Huyết Vương mặt không biểu cảm, khiến người nhìn không biết hắn nghĩ gì : " Được, nhưng da ta dày nên nàng phải cẩn thận nha ! " giọng điệu giống như đang khuyên nhủ ' bảo bối phải cẩn thận nha ' .
Lâm Thiên Y khóe miệng giương độ cong cực xinh đẹp ở trong mắt Huyết Vương. " Được ngài yên tâm, Y Nhi sẽ cẩn thận. "
Huyết Vương bị đơ khi không được ăn gần kg đường trong đầu toàn ' Y Nhi , Y Nhi ' thầm nói bảo bối thật đáng yêu.
Sự đáng yêu chưa bao lâu " Y Nhi đánh ngài đây ! " dứt lời dùng bàn tay nhỏ bé của nàng, đấm thẳng lên mặt tuấn tú của Huyết Vương.
Huyết Vương thở sâu cái! Hắn nghĩ bé con đánh sẽ không đau, nhưng không ngờ lại đau như vậy! ><
Một đấm, hai đấm, ba đấm! Lâm Thiên Y cuối cùng cũng dừng. Người xung quanh há hốc mồm to. Còn Lâm Chí Thiên đang cố nhịn cười, ông nào đâu nghĩ tới con gái ông lại phúc hắc bá đạo như thế, sức con bé khá lớn do rèn luyện mà ra, tuy không dùng nội lực nhưng đã thương người không chống đỡ là dễ như trở bàn tay, hôm nay Huyết Vương bị đánh cũng đáng.
Huyết Vương ngơ ngác mấy giây, Linh Đàm thì mím môi nhịn cười, bây giờ mặt vương gia bầm giập tứ tung, hắn nào dám trước mặt ngài ấy cười, thầm nói Vương Gia rốt cuộc cũng bị tiểu Vương Phi thu phục, cuộc sống trong phủ thêm thú vị đây!
Huyết Vương bị ăn đòn, tuy rất đau, nhưng rấ thích. Hắn luôn muốn bạn đời là một người mạnh mẽ, không cần bảo vệ bản thân chỉ cần có thể chống đỡ vài phút khi xảy ra chuyện, lúc biết bản thân có hôn ước với nàng, hắn đã bác bỏ nhưng phụ hoàng một mực bắt còn nói " Đời trước chúng ta nợ họ, đời này nhất định phải trả, đừng phụ lòng hoàng tổ phụ con trên trời, nàng bé sẽ không khiến con thất vọng. "
Đến bây giờ hắn mới hiểu ' không thất vọng ' là gì! Hắn bị cuốn vào nàng khi lúc ngoài đường trong thấy nàng cư xử với người kia, hắn bị cuốn bởi bị oan bị uy hiếp vẫn không nhận tội. Đến bây giờ hắn bị cuốn bởi nhưng nắm đấm từ bàn tay bé nhỏ của nàng. Được tốt lắm, người như nàng cả đời này phải thuộc về hắn.
" Tay nàng không đau chứ ? " mặt mày bầm giập nhưng không để ý bằng bàn tay bé nhỏ kia.
" Y Nhi nghĩ Vương Gia nên về bôi thuốc thì hơn, ngày sau gặp lại. Y Nhi xin lui trước. " Đánh xong rồi chạy !? Haha Huyết Vương không khỏi buồn cười vật nhỏ bảo lui mà hai bước thành một nhanh thế kia.
Lâm Chí Thiên dù rất muốn mặt kệ vị Vương Gia này nhưng dù sao đánh người là con hắn hắn đành dẫn Huyết Vương đi bôi thuốc.
Về tới phòng, nụ cười của Lâm Thiên Y càng sâu, nàng không nghĩ vị Huyết Vương này lại dễ thương đến như vậy, chỉ là quá đoản mệnh.... Được lắm nếu ngươi đã là người của ta, ta không ngại giúp ngươi tính toán đối sách tới đó!
Haha Thiên Y đã từ bao giờ nhận định Huyết Vương là của nàng thế kia!
Nhưng Lâm Thiên Y không khỏi cười to : " Ha ha ha đánh hắn đã thiệt "
Thập Thất : " .... "
Ngọc Nhi : " .... "
Trong một phủ nọ, Linh Đàm đi sau Huyết Vương cách gần 5 bước chân. Hắn không muốn chết đâu nha, vương phi có thể làm nhưng hắn quên ngoài vương phi những người khác đối với chủ tử chẳng là gì.
Một canh giờ trước.
Linh Đàm vốn im lặng nhưng lại : " Haha "
Huyết Vương liếc nhìn người đang cười, phóng một luồng nội lực về phía Linh Đàm là Linh Đàm mím môi luôn.
" Ngươi không nên cười, cười lên rất xấu. " Huyết Vương nào thừa nhận hắn xấu hổ khi bị người cười, dù rất yêu thích tiểu Vương Phi nhưng sau này rước về phải hảo hảo dạy dỗ mới được, muốn đánh cho đánh ai đâu lại đánh mặt phu quân mình. Haizzz
Linh Đàm : " Vương Phi như vậy, chủ tử, người thích không ? "
" Thích " dứt bỏ một câu, Huyết Vương biến mất, Linh Đàm ngơ ngác suy nghĩ gì đó một lúc cũng biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.