Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương
Chương 8: Hôn ước từ bé ?
BooMew
23/09/2019
Sau khi Lâm Thiên Y được Thập Thất và Ngọc Nhi
dìu về , vừa đến cửa phủ, Lâm Thiên Y vốn nhắm nghiền mắt đứng dậy đi
vào. Ngọc Nho há mồm to nhìn tiểu thư nhà mình thầm nói " Không phải lúc nảy người bất tỉnh sao !!??? " còn Thập Thất mặt không cảm xúc gì, vốn
lúc nảy hắn đã biết tiểu thư mình giả vờ rồi, tuy không biết vì nguyên
do gì nhưng miễn sau tiểu thư muốn thì hắn sẵn sàng giả ngu theo.
Lâm Thiên Y bước vào trong viện mình, đi đi lại lại, ánh mắt trở nên lạnh lẽo cực điểm. Chuyện gì đang xảy ra thế này ? Tại sao lại cái gì mà nàng thành vương phi của tên Huyết Vương sắp đoản mệnh kia ? Không lẽ khi nàng được trở về nên mọi chuyện có một số chuyện thay đổi sao ?
Ngọc Nhi vừa đi phòng bếp về, lấy bánh hoa quế mà tiểu thư thích nhất qua, vừa vào thì thấy tiểu thư cứ đi qua đi lại nàng lo lắng không thôi. Phải biết tiểu thư khó khăn lắm mới khỏe mạnh, tuy có võ nhưng năm nào tiểu thư cũng chỉ vì trời trở lạnh tý là bị nhiễm phong hàn. Nàng đi vào, kéo tay Lâm Thiên Y.
" Tiểu thư người đừng đi đi lại lại nữa, như vậy sẽ đau đầu đó! Hôm nay em có dặn nhà bếp chuẩn bị bánh hoa quế mà người thích nhaasdf cho người nè " vừa nói vừa kéo tay Lâm Thiên Y ngồi xuống,cầm bánh nhét vào tay Lâm Thiên Y, ánh mắt sáng lấp lánh đầy mong chờ.
Lâm Thiên Y nhìn thấy ánh sáng của Ngọc Nhi không khỏi buồn cười, nàng cầm bánh lên cắn một miếng. Hư .... Hương vị đúng là không tệ, đời này hay đời trước nàng luôn thích nhất món bánh này, ngọt mà không ngấy, dễ ăn lại dễ làm.
" Ngon không tiểu thư ? " Ngọc Nhi nhìn thấy Lâm Thiên Y ăn, vui mừng hỏi!
" ngon lắm nha " Lâm Thiên Y cười tít cả mắt mà trả lời.
Lúc đó trong phòng của mẫu thân Lâm Thiên Y, Lâm Chí Thiên cũng không bình tĩnh được, chuyện sáng hôm nay ông đã nghe, nhưng chuyện đó không quan trọng bằng chuyện con gái cưng của ông lại trở thành Vương Phi ? Chuyện này là làm sau đây !? Tại sao không đợi thêm vài năm nữa ? Mà nhất định năm nay lại nói với con bé, con bé mới hơn mười một tuổi.
" Chàng đừng đi qua qua lại lại nữa, chuyện gì cũng có cách giải thưởng " Lư Doãn Y nhìn chồng mình sốt ruột khẽ nhắc nhở, tuy lòng bà cũng bối rối nhưng không thể nào không giữ bình tĩnh.
Lâm Chí Thiên nhìn vợ mình, đi qua ngồi cạnh nắm tay bà nói : " Y Nhi của chúng ta vẫn còn nhỏ! Tại sao trên đó lại gấp rút như vậy? ".
Lư Doãn Y nhìn thấy chồng mình lo lắng, trong lòng cực vui sướng, nhầm người nghe có con được gả cho vương gia hay tướng quân đều vui mừng lên còn chàng, không những không vui lại còn lo lắng! Bà nhìn chồng bà, nắm tay ông vỗ vỗ khẽ an ủi : " chúng ta sau này sẽ già, không bên cạnh Y Nhi được nữa, Y Nhi cũng cần người chăm sóc yêu thương, tuy bên trên gấp rút hơn dự tính của chúng ta, nhưng phụ thân thiếp có viết thư nói là Huyết Vương không giống những người khác là một người chính trực, ông còn nói, nếu sau này thật sự có chuyện thì bên nhà Lư Gia sẽ không để yên! Nên bây giờ chúng ta cần lo lắng là làm sau giải thích với Y Nhi kìa " .
Lâm Chí Thiên nghe vợ mình nói, ông mím môi lại, thầm nghĩ nhà mẹ của vợ, có thể tin nhưng những người kia là vua là vương gia, làm sau dám giao hạnh phúc cả đời con ông cho họ !? Haizzz nhưng mọi chuyện đã định không thay đổi được!
Lư Doãn Y nhận được thư của phụ thân bà lúc sáng, vì bà đi chùa lễ về mới đọc được, phụ thân cũng lo cho cháu ngoại Lâm Thiên Y này mới khi vừa nghe tin liền truyền thư qua nhanh như vậy.
Lư Doãn Y và Lâm Chí Thiên nói thêm vài chuyện bàn tính kỹ càng đã tối mịt. Bà đi qua Y Các viện của con bà đang ngự hiện tại.
" cốc Cốc Cốc " Lâm Thiên Y đang xem sách độc y mà sư phụ để lại nghiên cứu thì nghe có người gõ cửu bỏ sách xuống nói.
" Mẫu thân ?... " Lâm Thiên Y chưa nói đã bị Lư Doãn Y chặn miệng lại.
" Hôm nay mẫu thân đến là có chuyện muốn nói với con " Lư Doãn Y nhìn đứa con gái mới mười một tuổi cực hiểu chuyện của mình, thầm than thở.
" Vâng, người nói đi "
" Chắc con biết chuyện của con và Huyết Vương rồi ? " Lư Doãn Y hỏi Lâm Thiên Y.
" Vâng, hắn ta đang trêu con đúng chứ ? "
" Không phải đâu ... Thật ra hai đứa đã có hôn ước từ nhỏ "
" Sao ? Hôn ước lúc nhỏ ? "
Lâm Thiên Y bước vào trong viện mình, đi đi lại lại, ánh mắt trở nên lạnh lẽo cực điểm. Chuyện gì đang xảy ra thế này ? Tại sao lại cái gì mà nàng thành vương phi của tên Huyết Vương sắp đoản mệnh kia ? Không lẽ khi nàng được trở về nên mọi chuyện có một số chuyện thay đổi sao ?
Ngọc Nhi vừa đi phòng bếp về, lấy bánh hoa quế mà tiểu thư thích nhất qua, vừa vào thì thấy tiểu thư cứ đi qua đi lại nàng lo lắng không thôi. Phải biết tiểu thư khó khăn lắm mới khỏe mạnh, tuy có võ nhưng năm nào tiểu thư cũng chỉ vì trời trở lạnh tý là bị nhiễm phong hàn. Nàng đi vào, kéo tay Lâm Thiên Y.
" Tiểu thư người đừng đi đi lại lại nữa, như vậy sẽ đau đầu đó! Hôm nay em có dặn nhà bếp chuẩn bị bánh hoa quế mà người thích nhaasdf cho người nè " vừa nói vừa kéo tay Lâm Thiên Y ngồi xuống,cầm bánh nhét vào tay Lâm Thiên Y, ánh mắt sáng lấp lánh đầy mong chờ.
Lâm Thiên Y nhìn thấy ánh sáng của Ngọc Nhi không khỏi buồn cười, nàng cầm bánh lên cắn một miếng. Hư .... Hương vị đúng là không tệ, đời này hay đời trước nàng luôn thích nhất món bánh này, ngọt mà không ngấy, dễ ăn lại dễ làm.
" Ngon không tiểu thư ? " Ngọc Nhi nhìn thấy Lâm Thiên Y ăn, vui mừng hỏi!
" ngon lắm nha " Lâm Thiên Y cười tít cả mắt mà trả lời.
Lúc đó trong phòng của mẫu thân Lâm Thiên Y, Lâm Chí Thiên cũng không bình tĩnh được, chuyện sáng hôm nay ông đã nghe, nhưng chuyện đó không quan trọng bằng chuyện con gái cưng của ông lại trở thành Vương Phi ? Chuyện này là làm sau đây !? Tại sao không đợi thêm vài năm nữa ? Mà nhất định năm nay lại nói với con bé, con bé mới hơn mười một tuổi.
" Chàng đừng đi qua qua lại lại nữa, chuyện gì cũng có cách giải thưởng " Lư Doãn Y nhìn chồng mình sốt ruột khẽ nhắc nhở, tuy lòng bà cũng bối rối nhưng không thể nào không giữ bình tĩnh.
Lâm Chí Thiên nhìn vợ mình, đi qua ngồi cạnh nắm tay bà nói : " Y Nhi của chúng ta vẫn còn nhỏ! Tại sao trên đó lại gấp rút như vậy? ".
Lư Doãn Y nhìn thấy chồng mình lo lắng, trong lòng cực vui sướng, nhầm người nghe có con được gả cho vương gia hay tướng quân đều vui mừng lên còn chàng, không những không vui lại còn lo lắng! Bà nhìn chồng bà, nắm tay ông vỗ vỗ khẽ an ủi : " chúng ta sau này sẽ già, không bên cạnh Y Nhi được nữa, Y Nhi cũng cần người chăm sóc yêu thương, tuy bên trên gấp rút hơn dự tính của chúng ta, nhưng phụ thân thiếp có viết thư nói là Huyết Vương không giống những người khác là một người chính trực, ông còn nói, nếu sau này thật sự có chuyện thì bên nhà Lư Gia sẽ không để yên! Nên bây giờ chúng ta cần lo lắng là làm sau giải thích với Y Nhi kìa " .
Lâm Chí Thiên nghe vợ mình nói, ông mím môi lại, thầm nghĩ nhà mẹ của vợ, có thể tin nhưng những người kia là vua là vương gia, làm sau dám giao hạnh phúc cả đời con ông cho họ !? Haizzz nhưng mọi chuyện đã định không thay đổi được!
Lư Doãn Y nhận được thư của phụ thân bà lúc sáng, vì bà đi chùa lễ về mới đọc được, phụ thân cũng lo cho cháu ngoại Lâm Thiên Y này mới khi vừa nghe tin liền truyền thư qua nhanh như vậy.
Lư Doãn Y và Lâm Chí Thiên nói thêm vài chuyện bàn tính kỹ càng đã tối mịt. Bà đi qua Y Các viện của con bà đang ngự hiện tại.
" cốc Cốc Cốc " Lâm Thiên Y đang xem sách độc y mà sư phụ để lại nghiên cứu thì nghe có người gõ cửu bỏ sách xuống nói.
" Mẫu thân ?... " Lâm Thiên Y chưa nói đã bị Lư Doãn Y chặn miệng lại.
" Hôm nay mẫu thân đến là có chuyện muốn nói với con " Lư Doãn Y nhìn đứa con gái mới mười một tuổi cực hiểu chuyện của mình, thầm than thở.
" Vâng, người nói đi "
" Chắc con biết chuyện của con và Huyết Vương rồi ? " Lư Doãn Y hỏi Lâm Thiên Y.
" Vâng, hắn ta đang trêu con đúng chứ ? "
" Không phải đâu ... Thật ra hai đứa đã có hôn ước từ nhỏ "
" Sao ? Hôn ước lúc nhỏ ? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.