Yêu Nữ Vương Phi Của Huyết Vương
Chương 21: Vương Phi Uy Vũ
BooMew
27/09/2019
Theo sau cô là Thập Thất và mười người tinh anh trong Thiên Y Các. Đây chính là điều kiện mà Lâm Chí Thiên đưa ra.
" Nếu con muốn đi, ta không cấm chỉ có đều ngoài thập Thất ra, con phải đem theo mười ngươi trong Thiên Y Các theo. "
Lâm Thiên Y trợn to mắt không tin nhìn phụ thân cô, cái gì đem tận mười một người, nếu đem một mình Thập Thất còn được dù sao cái mặt than đó lúc nào nàng cũng gặp còn đằng này, bắt đem mười khúc than nữa, phụ thân là sợ cô ít nói hay sợ cô bị làm ồn đây ?
Lâm Thiên Y mất gần cả buổi cũng không lung lay ý chí cương quyết của phụ thân mình, nên nàng đành chấp nhận đem theo mười một khúc than vậy.
Thay vì ngồi xe ngựa, cô và mười một người này đều dùng khinh công để bay, bay so ra đi xe nhanh hơn, lúc này trong lòng cô toàn Huyết Vương, cô lo cho hắn lắm, nếu như giống kiếp trước... Càng nghĩ cô càng sợ nên vận tốc cũng nhanh hơn, ngoài Thập Thất ra thì mười người còn lại vô cùng kinh ngạc vì tốc độ của Lâm Thiên Y so ra không kém với bọn họ, lúc đầu nghe Lâm Chí Thiên triệu tập đi bảo vệ Lâm tiểu thư, trong lòng bọn họ vô cùng khó chịu, một cái nhóc con còn cần mười người giỏi gian như bọn họ, sau này dù cô có là Các chủ bọn họ cũng không phục nhưng hôm nay được mở rộng tầm mắt không khỏi thầm khen ngợi.
Thập Thất chậm rì rì phi tới nhìn gương mặt đủ biểu hiện của đám huynh đệ trong ban không khỏi cười nhạo, thầm nói đừng vội cười nhạo, tiểu thư chỉ mới sử dụng 4 phần công lực thôi. Nếu không phải sợ bị người ta để ý tiểu thư cũng không chậm như vậy.
Cuối cùng cũng đến doanh trại, từ xa nhìn vào thấy rõ cảnh chém giết, máu me đầy rẫy, Lâm Thiên Y nhíu chặt mày nói : " Sao lại hổn độn như vậy ? "
Mười người tinh anh này gồm : giỏi võ, giỏi độc, giỏi giải, giỏi nắm bắt tình hình, giỏi mưu kế. Sáu người võ công cao cường, bốn người còn lại thì ngoài võ ra còn giỏi thứ riêng.
Thập Nhị người giỏi suy đoán, nắm bắt tình hình nói : " Theo như chúng ta thấy, có lẽ có phản bội, nên quân địch mới vào được để đánh. "
Nghe đến hai từ Phản Bội, mày Lâm Thiên Y nhíu chặt trong lòng thầm nói : Triết Minh, nếu chàng xảy ra chuyện gì đừng trách lão nương tái giá. " nói xong phóng xuống như tên, mười một người còn lại cũng lao theo sau.
Mỗi người chia nhau ra từng khu vực, xử lí nhanh gọn lẹ giúp được rất nhiều binh sĩ đang bị độc không khỏi mừng rỡ.
Lâm Thiên Y đi đến đâu tay vơ ra đến đó, binh lính địch nằm la liệt dưới đất, mặt mày dần dần tái môi tím than rồi chết đi.
Hỏi Lâm Thiên Y làm gì thì một lúc sau biết haha.
Xử lý xong hết, đám quân phe ta tự động gian ra hai hàng nhường đường cho Lâm Thiên Y bước vào.
Vừa đi sâu vào, mùi độc càng nặng, đã thế còn mùi máu, mùi da thịt lở loét, mày Lâm Thiên Y nhíu chặt, đi tới bên cạnh Linh Đàm còn đang đứng há to miệng muốn nói " Vương Phi thật Uy Vũ " nhưng nói không được.
" Đã xảy ra chuyện gì ? " Mắt quét xung quanh, không thấy Huyết Vương, tay cô nắm chặt lại, rồi nhìn Linh Đàm.
Linh Đàm khụ tiếng nói : " Hai ngay qua nhận được bước thư của phía Tây Bắc, gia đã rời đi đến nay chưa về! Rồi sao đó bên địch ùa ùa chạy qua đánh tới, quân ta hơn hai vạn nhưng họ dương đông kích tây, một số qua kia trụ một số ở lại, cũng không nghĩ tới họ lại dùng độc. " nói tới đây ánh mắt Linh Đàm trở nên sắc bén lại nói : " Thuộc hạ đang lo không biết gia có xảy ra chuyện gì không ? "
Lâm Thiên Y hỏi : " Lo sao không đi xem ? " Giọng điệu lạnh nhạt kèm chút nóng nảy nói.
" Thuộc hạ muốn đi nhưng không được, trước khi đi gia có nói nhất định không được để địch chiếm thành. " Linh Đàm nói xong rũ mắt xuống che giấu sự đau lòng của mình.
Nhìn đám tướng sĩ binh sĩ không ngừng rũ mắt xuống tự trách trong lòng Lâm Chí Thiên càng khó chịu, kiếp trước tại do các người quá nghe lời nên gia các người mới chết oan uổng! Nhưng kiếp này Lâm Thiên Y ta nếu đã là vợ của hắn, ta cũng sẽ không để những tên khác giết hắn dễ dàng như vậy đâu.
Lâm Thiên Y cùng với Thập Nhất đi xem bệnh trạng của nhưng người bị độc, những người không bị, một số đi hái thuốc, một số đi nấu thuốc cứ thế đến tận gần tối, cuối cùng cũng tra đưa thuốc hơn hai ngàn người bị trúng độc.
Lúc này này, cả đám từng tốp từng tốp tụm lại ăn còn Lâm Thiên Y mày nhíu chặt nhìn hướng trại bên kia thầm nghĩ nhất định phải sớm đến đó.
Cùng lúc đó trong địa lao, Nhuệ Thừa Minh bị Nhuệ Thừa Đoàn hung hăng vung roi xuống, trên người anh đã hơn trăm ngàn vết roi, Nhuệ Thừa Minh mày nhíu chặt không rên một tiếng càng làm Nhuệ Thừa Đoàn hưng phấn đánh, vừa đánh miệng không ngừng nói.
" Nhuệ Thừa Minh, nếu người đau ngươi cứ la, ta sẽ đánh nhẹ tay còn nếu không " Chát Chát Chát " ta cũng sẽ không nhẹ tay đâu. " vừa đánh vừa hung hăng đánh thẳng vào vết thương cũ,nhưng Nhuệ Thừa Minh vẫn không rên rỉ câu nào.
" Nếu con muốn đi, ta không cấm chỉ có đều ngoài thập Thất ra, con phải đem theo mười ngươi trong Thiên Y Các theo. "
Lâm Thiên Y trợn to mắt không tin nhìn phụ thân cô, cái gì đem tận mười một người, nếu đem một mình Thập Thất còn được dù sao cái mặt than đó lúc nào nàng cũng gặp còn đằng này, bắt đem mười khúc than nữa, phụ thân là sợ cô ít nói hay sợ cô bị làm ồn đây ?
Lâm Thiên Y mất gần cả buổi cũng không lung lay ý chí cương quyết của phụ thân mình, nên nàng đành chấp nhận đem theo mười một khúc than vậy.
Thay vì ngồi xe ngựa, cô và mười một người này đều dùng khinh công để bay, bay so ra đi xe nhanh hơn, lúc này trong lòng cô toàn Huyết Vương, cô lo cho hắn lắm, nếu như giống kiếp trước... Càng nghĩ cô càng sợ nên vận tốc cũng nhanh hơn, ngoài Thập Thất ra thì mười người còn lại vô cùng kinh ngạc vì tốc độ của Lâm Thiên Y so ra không kém với bọn họ, lúc đầu nghe Lâm Chí Thiên triệu tập đi bảo vệ Lâm tiểu thư, trong lòng bọn họ vô cùng khó chịu, một cái nhóc con còn cần mười người giỏi gian như bọn họ, sau này dù cô có là Các chủ bọn họ cũng không phục nhưng hôm nay được mở rộng tầm mắt không khỏi thầm khen ngợi.
Thập Thất chậm rì rì phi tới nhìn gương mặt đủ biểu hiện của đám huynh đệ trong ban không khỏi cười nhạo, thầm nói đừng vội cười nhạo, tiểu thư chỉ mới sử dụng 4 phần công lực thôi. Nếu không phải sợ bị người ta để ý tiểu thư cũng không chậm như vậy.
Cuối cùng cũng đến doanh trại, từ xa nhìn vào thấy rõ cảnh chém giết, máu me đầy rẫy, Lâm Thiên Y nhíu chặt mày nói : " Sao lại hổn độn như vậy ? "
Mười người tinh anh này gồm : giỏi võ, giỏi độc, giỏi giải, giỏi nắm bắt tình hình, giỏi mưu kế. Sáu người võ công cao cường, bốn người còn lại thì ngoài võ ra còn giỏi thứ riêng.
Thập Nhị người giỏi suy đoán, nắm bắt tình hình nói : " Theo như chúng ta thấy, có lẽ có phản bội, nên quân địch mới vào được để đánh. "
Nghe đến hai từ Phản Bội, mày Lâm Thiên Y nhíu chặt trong lòng thầm nói : Triết Minh, nếu chàng xảy ra chuyện gì đừng trách lão nương tái giá. " nói xong phóng xuống như tên, mười một người còn lại cũng lao theo sau.
Mỗi người chia nhau ra từng khu vực, xử lí nhanh gọn lẹ giúp được rất nhiều binh sĩ đang bị độc không khỏi mừng rỡ.
Lâm Thiên Y đi đến đâu tay vơ ra đến đó, binh lính địch nằm la liệt dưới đất, mặt mày dần dần tái môi tím than rồi chết đi.
Hỏi Lâm Thiên Y làm gì thì một lúc sau biết haha.
Xử lý xong hết, đám quân phe ta tự động gian ra hai hàng nhường đường cho Lâm Thiên Y bước vào.
Vừa đi sâu vào, mùi độc càng nặng, đã thế còn mùi máu, mùi da thịt lở loét, mày Lâm Thiên Y nhíu chặt, đi tới bên cạnh Linh Đàm còn đang đứng há to miệng muốn nói " Vương Phi thật Uy Vũ " nhưng nói không được.
" Đã xảy ra chuyện gì ? " Mắt quét xung quanh, không thấy Huyết Vương, tay cô nắm chặt lại, rồi nhìn Linh Đàm.
Linh Đàm khụ tiếng nói : " Hai ngay qua nhận được bước thư của phía Tây Bắc, gia đã rời đi đến nay chưa về! Rồi sao đó bên địch ùa ùa chạy qua đánh tới, quân ta hơn hai vạn nhưng họ dương đông kích tây, một số qua kia trụ một số ở lại, cũng không nghĩ tới họ lại dùng độc. " nói tới đây ánh mắt Linh Đàm trở nên sắc bén lại nói : " Thuộc hạ đang lo không biết gia có xảy ra chuyện gì không ? "
Lâm Thiên Y hỏi : " Lo sao không đi xem ? " Giọng điệu lạnh nhạt kèm chút nóng nảy nói.
" Thuộc hạ muốn đi nhưng không được, trước khi đi gia có nói nhất định không được để địch chiếm thành. " Linh Đàm nói xong rũ mắt xuống che giấu sự đau lòng của mình.
Nhìn đám tướng sĩ binh sĩ không ngừng rũ mắt xuống tự trách trong lòng Lâm Chí Thiên càng khó chịu, kiếp trước tại do các người quá nghe lời nên gia các người mới chết oan uổng! Nhưng kiếp này Lâm Thiên Y ta nếu đã là vợ của hắn, ta cũng sẽ không để những tên khác giết hắn dễ dàng như vậy đâu.
Lâm Thiên Y cùng với Thập Nhất đi xem bệnh trạng của nhưng người bị độc, những người không bị, một số đi hái thuốc, một số đi nấu thuốc cứ thế đến tận gần tối, cuối cùng cũng tra đưa thuốc hơn hai ngàn người bị trúng độc.
Lúc này này, cả đám từng tốp từng tốp tụm lại ăn còn Lâm Thiên Y mày nhíu chặt nhìn hướng trại bên kia thầm nghĩ nhất định phải sớm đến đó.
Cùng lúc đó trong địa lao, Nhuệ Thừa Minh bị Nhuệ Thừa Đoàn hung hăng vung roi xuống, trên người anh đã hơn trăm ngàn vết roi, Nhuệ Thừa Minh mày nhíu chặt không rên một tiếng càng làm Nhuệ Thừa Đoàn hưng phấn đánh, vừa đánh miệng không ngừng nói.
" Nhuệ Thừa Minh, nếu người đau ngươi cứ la, ta sẽ đánh nhẹ tay còn nếu không " Chát Chát Chát " ta cũng sẽ không nhẹ tay đâu. " vừa đánh vừa hung hăng đánh thẳng vào vết thương cũ,nhưng Nhuệ Thừa Minh vẫn không rên rỉ câu nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.