Yêu Phải Anh Vợ

Chương 1

Tiểu trân Bảo

07/10/2015

Paris.

Thủ đô của Pháp, thành phố của sự lãng mạn, các trung tâm mua sắm đẳng cấp và cả những góc phố bình yên trở nên đẹp lạ lùng mỗi lúc bình minh lên hay những lúc hoàng hôn buông rèm, ánh đèn nơi đây rực sáng khiến Paris trở nên rực rỡ và đầy kiêu kỳ. Về đêm nơi đây mang vẻ đẹp mỹ miều, quyến rũ tuyệt vời đến khó diễn tả thành lời.

Nơi đây lại trở nên náo nhiệt khi các câu lạc bộ giải trí sáng đèn, tất cả đều hoà mình vào thế giới riêng của bản thân, ngoài vẻ đẹp cổ kính thì paris còn được biết đến như một thành phố của sự xa hoa, và quả thật không sai chút nào khi ở đây có hàng trăm câu lạc bộ giải trí đêm mà một trong số đó chính là Wonder Club, đây là một trong những club lớn nhất ở Paris, nó thuộc quyền sở hữu của tập đoàn đá quý Y&Y. Bên trong, tiếng nhạc sôi động làm ù cả tai, tất cả hoà quyện bản thân vào những điệu nhạc sôi động mà quên cả thế giới bên ngoài, nơi này nổi tiếng là một nơi xa hoa với những hoạt động ăn chơi khá ‘bạo’, đến đây bạn có thể tham gia những màn đua xe mạo hiểm của thế giới ngầm và rất nhiều màn bắn súng điêu luyện trong phòng tập, bên cạnh có cũng có các phi vụ của hắc đạo trong bóng đêm, và vô số cuộc tình cuộc tình 419 đầy hưng phấn, những cô gái có vẻ bề ngoài gợi tình, những quý công tử hào hoa…

Cứ thế, nơi đây là một nơi xa hoa nhưng cũng khiến con người ta sa đọa theo những cám dỗ mà người thường không thể chống lại.

Góc nhỏ trong club, một đám người vui đùa quên cả thời gian, bọn họ đều là những thiếu gia của công ty lớn. Trong số đó có một nhân vật đặc biết kể cả về gia thế lẫn ngoại hình, đó chính là Hạ Giang, đại thiếu gia của tập đoàn Y&Y cũng chính là chủ nhân của nơi đây.

Ngồi chung với Hạ Giang có rất nhiều thiếu gia nhà giàu nhưng đa số các cô gái tiểu thư đỏng đảnh mắt chỉ ngước lên trời này chỉ tập trung về phía ‘anh’. Một cô gái diện một bộ váy màu đen ngắn đến không thể ngắn hơn, phần ngực chiếc váy xẻ sâu khiến bộ ngực đầy đặn của cô ta gần như được phơi bày trước mặt công chúng, cô ta ngồi xuống kế bên Hạ Giang, ôm cánh tay của ‘anh’, khiến bộ ngực kia dính chặt vào cơ thể của ‘anh’, giọng nói gợi tình của cô ta vang lên bên tai anh:

“Giang, nghe danh anh đã lâu hôm nay mới được gặp, có thể làm quen được không?”

Hạ Giang nở mộ nụ cười mờ ám, nhưng lại cực kì đẹp: “Vậy sao? Người đẹp, em đã nghe đồn về anh như thế nào?”

Cô gái kia dường như bị nụ cười của Hạ Giang mê hoặc, một lúc sau mới có thể tìm lại ngôn ngữ lại: “Em nghe nói, anh rất đẹp trai.”

Hạ Giang nhếch miệng cười, ‘anh’ dùng tay nâng cằm cô ta lên: “Em cũng không tệ.”

Lời khen của Hạ Giang như thúc đẩy sự tự tin của cô gái kia: “ Nghe phát âm của anh hình như không phải người Pháp?”

Hạ Giang gật đầu: “Anh là người Việt nhưng cũng qua đây được nhiều năm rồi, nhưng thật ra vẫn chưa rành đường cho lắm, em có phiền không nếu làm hướng dẫn viên cho anh?”

Cô gái kia lập tức gật đầu: “Anh muốn đi đâu?”

Hạ Giang im lặng như đang suy nghĩ, đôi mắt nhìn từng đường nét quyến rũ của cô gái kia: "Em có thể chỉ đường giúp anh đến một số nơi như khách sạn, nếu là nhà của em thì càng tốt.”



Cô gái như vớ được mồi ngon nhưng vẫn giả vờ thẹn thùng sau đó bị Ha Giang kéo ra ngoài: “Người đẹp, em không nên chần chừ, đi thôi.” Hạ Giang ôm eo cô ta đi ra ngoài thì gặp một đám người đi vào, dẫn đầu là một người có gương mặt lạnh lùng, cực kì anh tuấn, hắn hai tay ôm hai cô bước vào, Hạ Giang chỉ lướt qua nhưng lại ấn tượng với mùi hương bạc hà trên người hắn, ‘anh’ quay qua hỏi cô gái kia, “Biết ai không?”

Cô ta nhìn theo bóng lưng của hắn sau đó lên tiếng: “À, đó là chủ tịch của tập đoàn công nghệ phần mềm D&B, anh ấy tên Đăng Khoa. Người của tập đoàn đó điều là những kĩ sư IT hàng đầu thế giới nên rất lớn mạnh.”

Hạ Giang nhíu mày nhìn cô ta: “Anh rất không thích phụ nữ bên cạnh mình mà lại hiểu rõ người đàn ông khác như vậy.”

Cô ta ríu rít: “Không có, em vẫn hiểu rõ anh hơn mà.”

Chiếc xe nhanh chóng dừng tại khách sạn YO đây là một trong những sản nghiệp của Y&Y và tất nhiên, Hạ Giang chính là chủ nhân của tập đoàn này.

Vừa đến cửa phòng cô gái kia đã gấp gáp đến cả thân thể dính vào Hạ Giang, ‘anh’ chỉ mỉm cười rồi chỉ về phía phòng tắm: “Anh thích sạch sẽ.”

Sau khi cô ta vào trong phòng tắm, Hạ Giang chậm rãi lấy từ quầy bar ra hai ly rượu sau đó bỏ một gói bột màu trắng vào, chất bột kia nhanh chóng hoà vào trong dòng chất lỏng màu đỏ kia.

Cửa phòng tắm mở ra, cô gái kia trong bộ đồ tắm càng làm lộ ra những đường nét quyến rũ của cô ta, Hạ Giang mỉm cười: “Lại đây.”

Chỉ một tiếng, như là mệnh lệnh, cô ta lập tức đến bên Hạ Giang, ‘anh’ đưa ly rượu cho cô ta: “Uống một chút đi, anh thích sự kích thích.”

Cô ta ngoan ngoãn uống hết ly rượu sau đó mỉm cười: “Anh thật rất đẹp trai, cũng rất dịu dàng, anh đã dịu dàng như thế này với ai chưa?”

“Em là người đầu tiên, tin không?” - Hạ Giang vuốt mái tóc dài của cô ta.

“Ma mới tin anh.” Đột nhiên đôi mắt cô gái kia trở nên đờ đẫn và sau đó cô ta ngủ trong lòng của Hạ Giang, lúc này Hạ Giang mới nhíu mày khó chịu mà đẩy cô ta ra, ‘anh’ thu lại tất cả những nụ cười mờ ám kia, sau đó vỗ tay hai cái, tức thì một người đàn ông cao lớn bước vào cung kính cuối đầu: “Đại thiếu gia.”

Hạ Giang gật đầu chỉ vào cô gái đang ngủ kia: “Giao cho anh, hàng tốt đó, size không nhỏ đâu.”



Nói xong ‘anh’ bước ra khỏi phòng, căn phòng thoáng chốc im lặng rồi lại vang lên những âm thanh kiều mị mờ ám của người con gái.

Hạ Giang lên xe chạy thẳng đến một ngôi biệt thự lớn, quản gia nhanh chóng ra mở cửa, trong biệt thự khoảng chừng hai mươi người hầu bận trang phục màu trắng xếp thành hai hàng cung kính cúi chào: “Chào mừng đại thiếu gia trở về.”

Hạ Giang bước xuống xe, ‘anh’ mỉm cười gật đầu sau đó bước vào mệt mỏi ngồi trên sofa, quản gia nhanh chóng đem trà lên.

Những người hầu nữ cứ len lén nhìn về phía Hạ Giang, từng động tác cử chỉ của ‘anh’ cũng đủ khiến tim họ xao xuyến, mỗi khi Hạ Giang quay về nhà thì y như rằng hầu nữ trong nhà điều mặt kệ lời nói của quản gia mà mất hồn mất vía, chàng đại thiếu gia của bọn họ có làn da trắng hơn cả con gái, đôi mắt như biết cười đa tình mà phong lưu, thân hình tuy có hơi nhỏ con nhưng lại là ‘gu’ của các cô gái, không thể thừa nhận, ‘anh’ có vẻ bề ngoài khiến cả con gái cũng phải tự ti khi nhìn thấy.

“Hum” Tiếng ho của người phụ nữ từ trên lầu đi xuống khiến hồn phách vốn đã lơ lững của mọi người trở về thân chủ, tất cả người hầu cung kính cúi chào: “Nhị phu nhân.”

Người phụ nữ này chính là vợ lẻ thứ hai của chủ tịch tập đoàn Y&Y, bà ta là Thiên Lý, nhìn bề ngoài còn khá trẻ, không ai nghĩ rằng bà ấy đã 40 tuổi.

Thiên Lý gật đầu sau đó nghiêm giọng: “Các người tụ họp ở đây làm gì? Muốn tôi đuổi việc hết phải không?”

Đám người hầu hoảng sợ mà di tản đi chỗ khác, khắp phòng khách chỉ còn Thiên Lý và Hạ Giang, bà ta đến bên cạnh Hạ Giang ngồi xuống: “Con đi đâu? Sao về trễ như vậy?”

Hạ Giang từ nãy giờ nhắm mắt dưỡng thần cuối cùng cũng mở mắt ra: “Đi wonder.”

“Giang, mẹ đã mua cho con một số vật dụng cá nhân, mẹ để trên phòng con, tuyệt đối đừng để người khác thấy.”- Thiên Lý mỉm cười.

Hạ Giang chỉ thở dài rồi đáp lại ngắn gọn: “Đã biết”

Rồi đi lên phòng, Thiên Lý nhìn theo, ánh mắt bà ta ánh lên vẻ bi thương nhưng rất nhanh đã biến mất.

Hạ Giang bước vào phòng, khoá trái cửa lại, mệt mỏi thả mình xuống giường, nhìn qua bên tay trái của mình thì thấy một túi đồ, ‘anh’ mở ra thì ra đó toàn là vật dụng của con gái, Hạ Giang đến trước gương, từng bước cởi bỏ chiếc áo của mình, lộ ra bộ ngực đầy đặn và làn da tự nhiên không chút chất hoá học nào của bản thân. Nếu bây giờ các cô gái ngoài kia nhìn thấy cảnh tượng này chắc chắn trái tim sẽ tựa hồ bị rơi từ tầng mười sáu xuống tầng một mất.

Thì ra… đại thiếu gia của bọn họ…là con gái, hơn nữa còn là một cô gái cực kì xinh đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Phải Anh Vợ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook