Chương 4
Huỳnh Thông
10/07/2014
_Người tao lắm lem như vậy là do hắn ta gây ra đó, gây ra rồi mà còn không có một lời xin lỗi còn nhe răng cười ngây ngô như mình là người vô tội vậy, thật là đáng ghét
Nó lại tròn mắt nhìn tôi.
_Thật sao?
Bực bội tôi nói.
_Tức nhiên rồi, đừng bao giờ để cho tao gặp lại hắn ta nếu không tao sẽ…
Nói đến đây bỗng dưng tôi ngập ngừng, thấy vậy nó vội tiếp lời.
_Mày sẽ làm gì?
Tôi ngập ngừng.
_Ờ…tao cũng không biết làm gì nữa, có lẽ là sẽ bắt hắn ta bồi thường thiệt hại
Vừa lúc đó tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ ra chơi đầu tiên, nó đứng dậy nói.
_Thôi, kệ hắn ta đi người bất lịch sự như hắn ta thế nào rồi cũng sẽ gặp quả báo thôi, tao với mày xuống căn tin kiếm cái gì ăn đi, đói quá rồi
Mĩm cười tôi đứng dậy đi cùng nó, đi ngang qua nhà vệ sinh tôi ghé vào làm sạch cơ thể mình một lúc rồi nhanh chống bước về phía căn tin một cảnh tượng hãi hùng chưa bao giờ tôi nhìn thấy, đó là một căn tin nhỏ bé nhưng không biết có bao nhiêu con người đang chen lấn lẫn nhau mà vào, và theo sự quan sát của tôi thì phần đông là nữ sinh mà hình như họ không có ý định vào căn tin để mua thứ gì đò mà là đang tìm cách tiếp cận một người.
Đang ngu ngơ không biết chuyện gì làm náo loạn căn tin vào sáng sớm thì đột ngột nhỏ Nhã Quyên kéo tôi chạy thẳng vào phía đám đông.
_Làm gì vậy?
Tôi hỏi.
_Hotboy Kỳ Quân đang ở trong đó, tao nhìn thấy anh ta rồi
Nó đáp.
Nghe đến hai từ hotboy và nhìn thấy sức ảnh hưởng của anh chàng này quá lớn gây cho tôi sức tò mò mãnh liệt, ham vui tôi cũng nhanh chống tìm chỗ đứng để được nhìn thấy mặt chàng hotboy.
Đám đông quá lớn, tôi thì nhỏ con nên không tài nào có thể chen chân vào được nhưng tôi vẫn cố gắng thử sức mình một lần và dường như sự cố gắng của tôi đã được đền bù xứng đáng, tôi nhanh chống tìm được một chỗ đứng ngay sau lưng chàng hotboy, có tiếp cận được anh ta ở cự ly không thể gần hơn được nữa mới thấy anh ta quả thật xứng đáng với danh hiệu hotboy, anh ta có một chiều cao quá lý tưởng, người anh ta phát ra một mùi hương sang trọng thơm phức, đúng là mùi nhà giàu có khác.
Loay hoay một hồi mà tôi vẫn chỉ đứng được ở phía sau lưng anh ta, không tài nào có thể nhìn thấy được mặt mũi anh ta ra sao, tức quá tôi làm liều, tôi nhanh tay bắt lấy bờ vài anh ta dùng hết sức lực trong cơ thể còn xót lại chút ít xoay anh ta lại trước mặt mình, thật không ngờ là tôi có một sức mạnh tìm ẩn chỉ với một cái xoay tôi đã có thể làm anh ta quay về phía mình, tất cả mọi người rất đổi ngạc nhiên và kinh ngạc không ngờ tôi dám ra tay làm như thế với một hotboy nổi tiếng của trường, còn tôi chỉ biết tròn mắt nhìn anh ta mà không nói được một lời, anh ta thì chỉ nhìn tôi ngạc nhiên một chút rồi mĩm cười rất xinh, quả thật lời đồn không sai anh ta rất đẹp trai nhưng lúc này đây nét đẹp của anh ta không còn tác dụng gì với tôi khi tôi phát hiện ra anh ta chính là người mà sáng sớm này đã biến tôi thành một con vịt xấu xí, và cũng kể từ giây phút này với tôi từ anh đã quá xa vời, với một người kém lịch sự như vậy thì dùng từ hắn sẽ gần gủi hơn rất nhiều.
Mắt chữ O miệng A tôi chỉ vào mặt hắn nói không nên lời.
_Anh…anh…chính là…người mà sáng nay tôi gặp đó sao?
Hắn nhìn tôi nheo mày đáp.
_Tôi không biết là cô đang nói gì nữa?
Câu trả lời của hắn làm tôi thêm phần tức giận, tôi quát.
_Cái đồ đáng ghét, anh có biết là anh hại tôi thê thảm đến mức độ nào không?
Tiếp tục nheo mày hắn nhìn tôi một lượt từ đầu đến chân rồi nói.
_Xin lỗi, tôi rảnh để nói chuyện với cô
Dứt lời hắn bước đi ngay lập tức rồi đám đông cũng dần bước theo để lại mình tôi với mối hận lòng đã tức càng thêm tức.
Nhỏ Nhã Quyên không biết đi đâu từ nảy tới giờ vừa nhìn thấy tôi sau đám đông nó chạy tới hỏi tới hấp tấp.
_Sao rồi, mày đã nhìn thấy được anh chàng đó chưa? Anh ta đẹp trai lắm có phải không? Tao đã nói rồi mà anh ta đẹp trai lắm, anh ta là người đẹp trai nhất mà tao từng thấy đó
Đợi nó dừng lại tôi lập tức nói.
_Đẹp trai gì chứ, tao nói cho mày biết hắn ta chính là người làm cho tao ra nông nổi này đó
_Hả? Giởn chơi hả?
Nó kinh ngạc.
_Đúng đó
Tôi đáp rồi tức giận bỏ đi về lớp, tôi xin thề thù này không trả thề không làm người.
Quay trở về lớp học tôi ngồi một mình ủ rủ chẳng biết phải trả thù cái tên đáng ghét mà mọi người gọi là hotboy đó như thế nào, nằm dài xuống bàn nhìn về phía cửa sổ lặng thầm ngắm những đàn se sẻ ríu ra ríu rít trên những ngọn cây cao trí tưởng tượng phong phú của tôi lại được dịp nỗi dậy mạnh mẽ, cái tên đáng ghét chảnh chọe đó phải là như thế này.
Vào một ngày đẹp trời không nắng không mưa, hắn không phải là ca sĩ hay diễn viên nổi tiếng nào nhưng hắn lại có một lực lượng fan hâm mộ hùng hậu, và vào một ngày đẹp trời như thế hắn đã có một cuộc họp mặt nho nhỏ gọi là để tỏ lòng cám ơn đến những người nào đã từng một lần yêu mến hắn, buổi họp mặt được diễn ra ngay tại sân trường bên dưới những táng cây bàng, cây phượng che mát cho cả một khoảng sân rộng, hắn đang say sưa cười đùa vui vẻ, nói chuyện, bắt tay chụp ảnh, ký tên cho fan hâm mộ thì bất ngờ một tai họa ập xuống đầu hắn, từ trên cành cao một chú chim se sẻ đi đại tiện vô tình đánh rơi toàn bộ chất thải của mình vào người hắn, đám đông tròn mắt nhìn hắn không dám chớp, rồi không hẹn trước mà tất cả mọi người cùng nhau bỏ chạy làm cho hắn không biết là nên giữ gương mặt méo hay mặt cười, và cuối cùng thì hắn cũng bị bỏ rơi chỉ biết kêu lên thảm thiết.
_Đừng bỏ tôi mà, làm ơn đi mọi người ơi huhuhu…
Còn tôi thì sẽ cười như thế này.
_Kakaka….
_Cười gì vậy?
Hoán Phi bất ngờ lên tiếng.
Giật mình tôi bật dậy nhìn Hoán Phi rồi nhìn dọc nhìn ngang hỏi lại.
_Ủa, hồi nảy tới giờ chỉ là mơ thôi hả?
Nghe tôi hỏi vậy Hoán Phi nhún vai nhẹ nhàng hỏi.
_Cậu đang mơ sao?
Gượng gạo cười là những gì tôi biết mình phải làm vào lúc này nếu không muốn để người khác biết tôi đang tưởng tượng bậy bạ.
_Ờ…đâu có mơ gì…tại buồn quá thì cười vậy thôi…hizz…zz
Im lặng một lúc trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh tên hotboy đáng ghét kia, lập tức tôi mở cuộc điều tra về hắn từ Hoán Phi, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
_Hoán Phi nè, cậu có biết gì về cái tên hotboy mà mọi người thường hay nói không?
Gật gù Hoán Phi đáp.
_Cũng biết sơ sơ
Tôi vui mừng ra mặt vội vàng hỏi.
_Hắn ta là người như thế nào?
Hoán Phi gãi đầu rồi nói.
_Anh ta rất đẹp trai và được rất nhiều nữ sinh ngưỡng mộ nam sinh ghanh tỵ
Tôi thở dài chán chường đáp.
_Không phải là những chuyện này, ý của mình là lai lịch của hắn đó
Không dấu giếm Hoán Phi thành thật trình bày.
_Anh ta là con trai một, nhà rất giàu, ba mẹ anh ta làm to lắm nhưng tính tình anh ta hình như không được tốt cho lắm
_Về chuyện này thì khỏi phải nói, gia đình hắn như vậy tính tình hắn tốt mới là chuyện lạ đó
Tôi khẳng định.
Hoán Phi nhìn tôi một lúc khẽ hỏi.
_Mà sao cậu lại muốn biết về anh ta vậy?
Tôi mĩm cười cho qua chuyện.
_Đâu có gì, để biết thôi, mà sao cậu biết rõ về hắn ta vậy?
Không cần suy nghĩ Hoán Phi dứt khoát.
_Tại vì mình ở gần nhà anh ta mà
Woa thật không ngờ nha, nếu thật sự là như vậy thì tốt rồi, tôi sẽ điều tra hắn ta từ Hoán Phi tìm những thói hư tât xấu của hắn ta và sẽ làm cho cả trường biết để xem lúc đó có còn ai ngưỡng mộ hắn nữa hay không?, hãy đợi đấy.
Kế hoạch A bắt đầu!
Hôm nay đến lớp dường như tôi chẳng học hành được gì cả mà suốt ngày chỉ mong chờ tiếng chuông báo hiệu kết thúc một ngày vang lên để tôi có thể bắt đầu kế hoạch của mình, rồi tiếng chuông cũng vang lên tôi nhanh chân lao khỏi lớp chạy thẳng về phía nhà xe rất may mắn khi tôi vừa xuống nhà xe thì cũng vừa lúc nhìn thấy hắn đang đội mũ bảo hiễm và đeo khẩu trang lại mặc thêm áo khoát, đúng là hắn dưỡng da còn kỉ hơn cả con gái hèn chi da hắn trắng gì mà sáng thế.
Vậy là tôi cũng biết được xe của hắn, hôm sau tôi bắt tay ngay vào thực hiện kế hoạch A của mình, nhìn đồng hồ còn khoảng mười phút nữa là hết giờ tôi xin ra sớm và một mạch chạy xuống nhà xe tìm đúng xe hắn, chiêu đầu tiên mà tôi chơi hắn chỉ đơn giản là xì bánh xe, nhìn xung quanh không thấy ai tôi lập tức ra tay và kế hoạch thành công ngoài sức tưởng tượng.
Tôi ngồi ở một góc nhà xe âm thầm quan sát thấy hắn dẫn chiếc SH sang trọng mà không chạy được trong lòng tôi cảm thấy rất thõa mãn, cuối cùng thì tôi cũng trả được thù xưa nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, hắn vừa dẫn xe ra khỏi cổng nhà xe đã có một nhóm người tình nguyện giúp hắn đi bơm nó lại, điều này làm cho tôi hơi bất mãn nhưng vẫn tự nhủ với lòng, không sao còn nhiều trò khác hay ho hơn ngày mai sẽ biết.
Rồi ngày mai cũng đến, cũng như hôm qua tôi xin về trước mười phút và chạy xuống tìm xe của hắn, lần này thì tôi không xì bánh xe hắn nữa cũng không tìm một vật gì đó cưng cứng đâm vào, mà lần này tôi dùng mắc mèo bôi trét đầy yên xe của hắn và cả tay ga, công dụng của mắc mèo thì không cần quảng cáo ai cũng có thể dễ dàng biết được, hãy thử tưởng tượng mà xem hắn vừa chạy xe giữa dòng người đông đúc mà cứ liên tục đưa tay gãi mông thì thật là tức cười làm sao.
Theo đúng như kế hoạch đã lên tôi kêu nhỏ Nhã Quyên bám sát theo xe hắn để quan sát xem tình hình sẽ diễn chiến theo chiều hướng ra sao, nhưng làm sao mà có thể bám theo chiếc SH sang trọng của hắn bằng một chiếc xe lỗi thời của nhỏ Nhã Quyên cho được, vậy là coi như xong, kế hoạch trả thù đã được thực hiện nhưng chẳng nhìn thấy được kết quả, buồn ơi là sầu.
Nó lại tròn mắt nhìn tôi.
_Thật sao?
Bực bội tôi nói.
_Tức nhiên rồi, đừng bao giờ để cho tao gặp lại hắn ta nếu không tao sẽ…
Nói đến đây bỗng dưng tôi ngập ngừng, thấy vậy nó vội tiếp lời.
_Mày sẽ làm gì?
Tôi ngập ngừng.
_Ờ…tao cũng không biết làm gì nữa, có lẽ là sẽ bắt hắn ta bồi thường thiệt hại
Vừa lúc đó tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ ra chơi đầu tiên, nó đứng dậy nói.
_Thôi, kệ hắn ta đi người bất lịch sự như hắn ta thế nào rồi cũng sẽ gặp quả báo thôi, tao với mày xuống căn tin kiếm cái gì ăn đi, đói quá rồi
Mĩm cười tôi đứng dậy đi cùng nó, đi ngang qua nhà vệ sinh tôi ghé vào làm sạch cơ thể mình một lúc rồi nhanh chống bước về phía căn tin một cảnh tượng hãi hùng chưa bao giờ tôi nhìn thấy, đó là một căn tin nhỏ bé nhưng không biết có bao nhiêu con người đang chen lấn lẫn nhau mà vào, và theo sự quan sát của tôi thì phần đông là nữ sinh mà hình như họ không có ý định vào căn tin để mua thứ gì đò mà là đang tìm cách tiếp cận một người.
Đang ngu ngơ không biết chuyện gì làm náo loạn căn tin vào sáng sớm thì đột ngột nhỏ Nhã Quyên kéo tôi chạy thẳng vào phía đám đông.
_Làm gì vậy?
Tôi hỏi.
_Hotboy Kỳ Quân đang ở trong đó, tao nhìn thấy anh ta rồi
Nó đáp.
Nghe đến hai từ hotboy và nhìn thấy sức ảnh hưởng của anh chàng này quá lớn gây cho tôi sức tò mò mãnh liệt, ham vui tôi cũng nhanh chống tìm chỗ đứng để được nhìn thấy mặt chàng hotboy.
Đám đông quá lớn, tôi thì nhỏ con nên không tài nào có thể chen chân vào được nhưng tôi vẫn cố gắng thử sức mình một lần và dường như sự cố gắng của tôi đã được đền bù xứng đáng, tôi nhanh chống tìm được một chỗ đứng ngay sau lưng chàng hotboy, có tiếp cận được anh ta ở cự ly không thể gần hơn được nữa mới thấy anh ta quả thật xứng đáng với danh hiệu hotboy, anh ta có một chiều cao quá lý tưởng, người anh ta phát ra một mùi hương sang trọng thơm phức, đúng là mùi nhà giàu có khác.
Loay hoay một hồi mà tôi vẫn chỉ đứng được ở phía sau lưng anh ta, không tài nào có thể nhìn thấy được mặt mũi anh ta ra sao, tức quá tôi làm liều, tôi nhanh tay bắt lấy bờ vài anh ta dùng hết sức lực trong cơ thể còn xót lại chút ít xoay anh ta lại trước mặt mình, thật không ngờ là tôi có một sức mạnh tìm ẩn chỉ với một cái xoay tôi đã có thể làm anh ta quay về phía mình, tất cả mọi người rất đổi ngạc nhiên và kinh ngạc không ngờ tôi dám ra tay làm như thế với một hotboy nổi tiếng của trường, còn tôi chỉ biết tròn mắt nhìn anh ta mà không nói được một lời, anh ta thì chỉ nhìn tôi ngạc nhiên một chút rồi mĩm cười rất xinh, quả thật lời đồn không sai anh ta rất đẹp trai nhưng lúc này đây nét đẹp của anh ta không còn tác dụng gì với tôi khi tôi phát hiện ra anh ta chính là người mà sáng sớm này đã biến tôi thành một con vịt xấu xí, và cũng kể từ giây phút này với tôi từ anh đã quá xa vời, với một người kém lịch sự như vậy thì dùng từ hắn sẽ gần gủi hơn rất nhiều.
Mắt chữ O miệng A tôi chỉ vào mặt hắn nói không nên lời.
_Anh…anh…chính là…người mà sáng nay tôi gặp đó sao?
Hắn nhìn tôi nheo mày đáp.
_Tôi không biết là cô đang nói gì nữa?
Câu trả lời của hắn làm tôi thêm phần tức giận, tôi quát.
_Cái đồ đáng ghét, anh có biết là anh hại tôi thê thảm đến mức độ nào không?
Tiếp tục nheo mày hắn nhìn tôi một lượt từ đầu đến chân rồi nói.
_Xin lỗi, tôi rảnh để nói chuyện với cô
Dứt lời hắn bước đi ngay lập tức rồi đám đông cũng dần bước theo để lại mình tôi với mối hận lòng đã tức càng thêm tức.
Nhỏ Nhã Quyên không biết đi đâu từ nảy tới giờ vừa nhìn thấy tôi sau đám đông nó chạy tới hỏi tới hấp tấp.
_Sao rồi, mày đã nhìn thấy được anh chàng đó chưa? Anh ta đẹp trai lắm có phải không? Tao đã nói rồi mà anh ta đẹp trai lắm, anh ta là người đẹp trai nhất mà tao từng thấy đó
Đợi nó dừng lại tôi lập tức nói.
_Đẹp trai gì chứ, tao nói cho mày biết hắn ta chính là người làm cho tao ra nông nổi này đó
_Hả? Giởn chơi hả?
Nó kinh ngạc.
_Đúng đó
Tôi đáp rồi tức giận bỏ đi về lớp, tôi xin thề thù này không trả thề không làm người.
Quay trở về lớp học tôi ngồi một mình ủ rủ chẳng biết phải trả thù cái tên đáng ghét mà mọi người gọi là hotboy đó như thế nào, nằm dài xuống bàn nhìn về phía cửa sổ lặng thầm ngắm những đàn se sẻ ríu ra ríu rít trên những ngọn cây cao trí tưởng tượng phong phú của tôi lại được dịp nỗi dậy mạnh mẽ, cái tên đáng ghét chảnh chọe đó phải là như thế này.
Vào một ngày đẹp trời không nắng không mưa, hắn không phải là ca sĩ hay diễn viên nổi tiếng nào nhưng hắn lại có một lực lượng fan hâm mộ hùng hậu, và vào một ngày đẹp trời như thế hắn đã có một cuộc họp mặt nho nhỏ gọi là để tỏ lòng cám ơn đến những người nào đã từng một lần yêu mến hắn, buổi họp mặt được diễn ra ngay tại sân trường bên dưới những táng cây bàng, cây phượng che mát cho cả một khoảng sân rộng, hắn đang say sưa cười đùa vui vẻ, nói chuyện, bắt tay chụp ảnh, ký tên cho fan hâm mộ thì bất ngờ một tai họa ập xuống đầu hắn, từ trên cành cao một chú chim se sẻ đi đại tiện vô tình đánh rơi toàn bộ chất thải của mình vào người hắn, đám đông tròn mắt nhìn hắn không dám chớp, rồi không hẹn trước mà tất cả mọi người cùng nhau bỏ chạy làm cho hắn không biết là nên giữ gương mặt méo hay mặt cười, và cuối cùng thì hắn cũng bị bỏ rơi chỉ biết kêu lên thảm thiết.
_Đừng bỏ tôi mà, làm ơn đi mọi người ơi huhuhu…
Còn tôi thì sẽ cười như thế này.
_Kakaka….
_Cười gì vậy?
Hoán Phi bất ngờ lên tiếng.
Giật mình tôi bật dậy nhìn Hoán Phi rồi nhìn dọc nhìn ngang hỏi lại.
_Ủa, hồi nảy tới giờ chỉ là mơ thôi hả?
Nghe tôi hỏi vậy Hoán Phi nhún vai nhẹ nhàng hỏi.
_Cậu đang mơ sao?
Gượng gạo cười là những gì tôi biết mình phải làm vào lúc này nếu không muốn để người khác biết tôi đang tưởng tượng bậy bạ.
_Ờ…đâu có mơ gì…tại buồn quá thì cười vậy thôi…hizz…zz
Im lặng một lúc trong đầu tôi lại hiện lên hình ảnh tên hotboy đáng ghét kia, lập tức tôi mở cuộc điều tra về hắn từ Hoán Phi, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
_Hoán Phi nè, cậu có biết gì về cái tên hotboy mà mọi người thường hay nói không?
Gật gù Hoán Phi đáp.
_Cũng biết sơ sơ
Tôi vui mừng ra mặt vội vàng hỏi.
_Hắn ta là người như thế nào?
Hoán Phi gãi đầu rồi nói.
_Anh ta rất đẹp trai và được rất nhiều nữ sinh ngưỡng mộ nam sinh ghanh tỵ
Tôi thở dài chán chường đáp.
_Không phải là những chuyện này, ý của mình là lai lịch của hắn đó
Không dấu giếm Hoán Phi thành thật trình bày.
_Anh ta là con trai một, nhà rất giàu, ba mẹ anh ta làm to lắm nhưng tính tình anh ta hình như không được tốt cho lắm
_Về chuyện này thì khỏi phải nói, gia đình hắn như vậy tính tình hắn tốt mới là chuyện lạ đó
Tôi khẳng định.
Hoán Phi nhìn tôi một lúc khẽ hỏi.
_Mà sao cậu lại muốn biết về anh ta vậy?
Tôi mĩm cười cho qua chuyện.
_Đâu có gì, để biết thôi, mà sao cậu biết rõ về hắn ta vậy?
Không cần suy nghĩ Hoán Phi dứt khoát.
_Tại vì mình ở gần nhà anh ta mà
Woa thật không ngờ nha, nếu thật sự là như vậy thì tốt rồi, tôi sẽ điều tra hắn ta từ Hoán Phi tìm những thói hư tât xấu của hắn ta và sẽ làm cho cả trường biết để xem lúc đó có còn ai ngưỡng mộ hắn nữa hay không?, hãy đợi đấy.
Kế hoạch A bắt đầu!
Hôm nay đến lớp dường như tôi chẳng học hành được gì cả mà suốt ngày chỉ mong chờ tiếng chuông báo hiệu kết thúc một ngày vang lên để tôi có thể bắt đầu kế hoạch của mình, rồi tiếng chuông cũng vang lên tôi nhanh chân lao khỏi lớp chạy thẳng về phía nhà xe rất may mắn khi tôi vừa xuống nhà xe thì cũng vừa lúc nhìn thấy hắn đang đội mũ bảo hiễm và đeo khẩu trang lại mặc thêm áo khoát, đúng là hắn dưỡng da còn kỉ hơn cả con gái hèn chi da hắn trắng gì mà sáng thế.
Vậy là tôi cũng biết được xe của hắn, hôm sau tôi bắt tay ngay vào thực hiện kế hoạch A của mình, nhìn đồng hồ còn khoảng mười phút nữa là hết giờ tôi xin ra sớm và một mạch chạy xuống nhà xe tìm đúng xe hắn, chiêu đầu tiên mà tôi chơi hắn chỉ đơn giản là xì bánh xe, nhìn xung quanh không thấy ai tôi lập tức ra tay và kế hoạch thành công ngoài sức tưởng tượng.
Tôi ngồi ở một góc nhà xe âm thầm quan sát thấy hắn dẫn chiếc SH sang trọng mà không chạy được trong lòng tôi cảm thấy rất thõa mãn, cuối cùng thì tôi cũng trả được thù xưa nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, hắn vừa dẫn xe ra khỏi cổng nhà xe đã có một nhóm người tình nguyện giúp hắn đi bơm nó lại, điều này làm cho tôi hơi bất mãn nhưng vẫn tự nhủ với lòng, không sao còn nhiều trò khác hay ho hơn ngày mai sẽ biết.
Rồi ngày mai cũng đến, cũng như hôm qua tôi xin về trước mười phút và chạy xuống tìm xe của hắn, lần này thì tôi không xì bánh xe hắn nữa cũng không tìm một vật gì đó cưng cứng đâm vào, mà lần này tôi dùng mắc mèo bôi trét đầy yên xe của hắn và cả tay ga, công dụng của mắc mèo thì không cần quảng cáo ai cũng có thể dễ dàng biết được, hãy thử tưởng tượng mà xem hắn vừa chạy xe giữa dòng người đông đúc mà cứ liên tục đưa tay gãi mông thì thật là tức cười làm sao.
Theo đúng như kế hoạch đã lên tôi kêu nhỏ Nhã Quyên bám sát theo xe hắn để quan sát xem tình hình sẽ diễn chiến theo chiều hướng ra sao, nhưng làm sao mà có thể bám theo chiếc SH sang trọng của hắn bằng một chiếc xe lỗi thời của nhỏ Nhã Quyên cho được, vậy là coi như xong, kế hoạch trả thù đã được thực hiện nhưng chẳng nhìn thấy được kết quả, buồn ơi là sầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.