Chương 204: Lão lươn lẹo thu thập tiểu lươn lẹo
Sài Kê Đản
10/08/2016
Khương Tiểu Soái mặc áo ngủ rộng rãi, ngồi khoanh gối trên giường, nhìn chằm chằm tivi không chuyển mắt.
Quách Thành Vũ nhìn chằm chằm Khương Tiểu Soái không chuyển mắt.
Cuối cùng, Quách Thành Vũ chịu không nổi, gương mặt tuấn tú ghé sát vào cổ Khương Tiểu Soái.
“Đừng ồn, đừng ồn, còn hai mươi phút nữa là xong rồi.” Khương Tiểu Soái nói.
Trong mắt Quách Thành Vũ bốc ra ngọn lửa đỏ hồng.
“Thích vậy à?”
Khương Tiểu Soái gật đầu, “Bộ phim này tôi xem không sót tập nào.”
Nếu đạo diễn của bộ phim truyền hình đó thấy cảnh này, chắc sẽ rất cảm động! Mắt thấy hai người sắp tu thành chính quả, thời khắc thần thánh biết bao, thế mà lại vì bộ phim còn hai mươi mấy phút mà liều mạng nhịn xuống.
Cuối cùng, nhạc hết phim vang lên.
Quách Thành Vũ cười dữ tợn, kéo Khương Tiểu Soái vào lòng.
Kết quả, vừa muốn hôn lên, Khương Tiểu Soái lại nói: “Đợi một chút đã, tôi phải xem giới thiệu tập tiếp theo, chỉ một phút, một phút…” Dựng một ngón tay lên, khẩn cầu nhìn Quách Thành Vũ.
Bỏ đi, hai mươi mấy phút còn nhịn được, cũng không ngại thêm một phút.
Khương Tiểu Soái lại dời mắt sang màn hình tivi, hưng phấn theo dõi.
Quách Thành Vũ cảm thấy chua xót, cậu không để tâm chuyện phòng the của hai chúng ta đến thế sao?!
Mắt thấy phần giới thiệu cũng sắp hết, Khương Tiểu Soái không biết nhìn thấy cái gì, đột ngột vỗ lên giường một cái, cười ha ha.
“Tôi quên mất, hôm nay là thứ sáu, còn một tập nữa!”
“…”
Cuối cùng Quách Thành Vũ cũng nhìn ra, Khương Tiểu Soái xem phim là giả, tránh né mới là thật.
Chẳng qua Khương Tiểu Soái càng thế, Quách Thành Vũ càng hưng phấn khó hiểu, vì Khương Tiểu Soái nín nhịn càng lâu, chứng minh thời gian hắn sống không có tính phúc càng dài, trong lòng cũng càng khẩn trương.
Nghĩ thế, Quách Thành Vũ cũng không vội, lại đợi Khương Tiểu Soái thêm một tập.
Chẳng qua lần này hắn không ngồi cạnh Khương Tiểu Soái đợi, mà đi tới đi lui trong phòng, làm công tác chuẩn bị.
Khương Tiểu Soái ngoài mặt thì đang xem tivi, nhưng thực tế ánh mắt luôn nhìn lén Quách Thành Vũ, thấy hắn lấy gel bôi trơn, lòng vang lộp bộp. Thấy hắn chọn bao, lòng lại lộp bộp. Thấy hắn chuẩn bị một đống thuốc, tim sắp vọt lên cổ họng lên mắt luôn rồi.
Đúng lúc này, nhạc hết phim lại vang lên.
Khương Tiểu Soái run giọng nói: “Để tôi xem giới thiệu tập tiếp theo.”
Quách Thành Vũ rất dịu dàng: “Cậu xem đi.”
Hắn càng ôn nhu, Khương Tiểu Soái càng sợ hãi.
Không ngoài dự liệu của Quách Thành Vũ, phần giới thiệu tập kế tiếp vừa hết, Khương Tiểu Soái lại giả đò hưng phấn vỗ giường.
“Trời ạ! Không ngờ chiếu liền mười tập!”
Quách Thành Vũ nhìn qua, Khương Tiểu Soái cố rặn ra một nụ cười, muốn khó coi thế nào thì khó coi thế đó.
Bụp, tivi tắt, cả căn phòng cũng tối đen.
“A a… chuyện gì vậy?” Khương Tiểu Soái cuối cùng cũng bại lộ nỗi sợ hãi của mình.
Quách Thành Vũ thờ ơ đáp: “Cúp điện rồi.”
“Có phải anh cố ý cúp cầu dao không?” Khương Tiểu Soái hỏi.
Quách Thành Vũ giả vờ rất giống: “Tôi ra ngoài xem thử, có phải bị nổ đường điện không.”
Khương Tiểu Soái nôn nóng mở miệng: “Anh đừng ra ngoài! Tôi ở trong nhà một mình càng sợ.”
“Vậy tôi đốt mấy cây nến lên.” Quách Thành Vũ nói.
Cuối cùng, tách một tiếng, bật lửa sáng lên, chiếu sáng gương mặt của Quách Thành Vũ.
Hắn đốt một cây, đi một vòng quanh tường thắp sáng mấy cây nến.
So với chùm đèn treo thủy tinh xa xỉ, ánh nến đơn giản lộ ra không khí mờ ám, mang đến một cảm giác chân thật, hơn nữa nến còn có mùi hương nhàn nhạt, có thể thả lỏng tinh thần, hòa hoãn cảm giác căng thẳng.
“Yên tâm, tôi sẽ rất dịu dàng.” Quách Thành Vũ nói.
Khương Tiểu Soái không nói gì, gương mặt được ánh nến chiếu lên mang lực dụ hoặc kinh người.
Quách Thành Vũ không thể tiếp tục nhẫn nại khát cầu trong lòng, cúi người hôn xuống.
Hai đầu lưỡi kích động quấn lấy nhau, hơi thở càng lúc càng nặng, tay Quách Thành Vũ trượt vào từ cổ áo ngủ của Khương Tiểu Soái, cổ họng lập tức siết chặt. Trong đời hắn từng tiếp xúc qua rất nhiều làn da, nhưng không ai có cảm giác trơn mịn như Khương Tiểu Soái, cho dù ở những chỗ dễ bị chai sần, đều trơn mịn đến không giống thật.
Mới sờ vài cái, Khương Tiểu Soái đã kêu ưm ưm kháng nghị.
Quách Thành Vũ thả miệng hắn ra, để hắn tự do phát ra tiếng.
Sau đó, đầu lưỡi xuôi theo mặt, liếm thẳng lên tai.
Kết quả, Quách Thành Vũ vừa mới mút vài cái trên tai Khương Tiểu Soái, Khương Tiểu Soái đã kêu lên một tiếng cực độ khó nén.
“Đừng… ngứa… ngứa…”
Quách Thành Vũ biết độ mẫn cảm của Khương Tiểu Soái, nhưng hắn không ngờ lại mẫn cảm đến mức này.
Quách Thành Vũ không bận tâm sự phản kháng của Khương Tiểu Soái, mạnh bạo mút lỗ tai của hắn, đầu lưỡi thò vào trong tai, Khương Tiểu Soái vừa rên rỉ kịch liệt vừa liều mạng né tránh, Quách Thành Vũ truy đuổi không tha, thân thể Khương Tiểu Soái giãy dụa vặn vẹo trên giường, cực kỳ kích thích thần kinh bên dưới của Quách Thành Vũ.
“Cậu thật lẳng lơ.” Quách Thành Vũ nói.
Khương Tiểu Soái thở dốc phì phò, mặt hưng phấn đến đỏ hồng.
Quách Thành Vũ cố ý chọc hắn: “Lẳng lơ thế này, mấy năm nay làm sao nhịn được vậy? Bình thường chắc tự chơi không ít đúng không?”
“Anh bận tâm làm gì!” Khương Tiểu Soái gõ lên đầu Quách Thành Vũ một cái.
Quách Thành Vũ cười mút ngón tay Khương Tiểu Soái, dùng răng nhẹ gặm đầu ngón tay hắn, bàn tay thì ve vuốt trên ngực hắn, lòng bàn tay ma sát đầu nhũ, Khương Tiểu Soái run rẩy không thể khống chế.
Quách Thành Vũ cởi áo ngủ của Khương Tiểu Soái ra, dùng hàm râu ngắn ngủn cọ lên làn da mẫn cảm của hắn, dùng chiếc cằm cương nghị đùa nghịch đầu nhũ của hắn, ánh mắt trắng trợn quan sát phản ứng của Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái ngửa cổ, hai tay nắm chặt ra giường, có vẻ như đang chịu đựng đau khổ cực lớn.
“A…”
Quách Thành Vũ ngậm lấy đầu nhũ của Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái run rẩy kịch liệt, tay ra sức đẩy đầu Quách Thành Vũ, liên tục nói không được không được, kết quả Quách Thành Vũ vẫn ngậm không buông, mút đến mức Khương Tiểu Soái rên rỉ không ngừng.
“Quách tử… chịu không nổi rồi…”
Cái miệng luôn kiêu ngạo của Khương Tiểu Soái cũng phát ra tiếng cầu xin khó nhịn.
Quách Thành Vũ hung tợn ấn hai tay quơ loạn của Khương Tiểu Soái xuống hai bên người, dùng miệng xé quần lót của hắn, thưởng thức tiểu quái vật giấu giữa lùm cỏ, lúc này đang phấn chấn tinh thần.
Quách Thành Vũ vẫn chưa chạm vào, chỉ dùng mắt nhìn, đã thấy Khương Tiểu Soái rung lên.
“Cũng không nhỏ đâu!” Quách Thành Vũ dùng tay đo một chút.
Kết quả, ngón trỏ trong lúc vô ý chạm vào phần đỉnh mềm phía trên, Khương Tiểu Soái lập tức kêu lên, kẹp chặt chân lật người qua, mông run rẩy một hồi.
Quách Thành Vũ không cần được Khương Tiểu Soái chạm vào, chỉ nhìn phản ứng của hắn, thứ to lớn bên dưới đã kích động nhảy ra.
“Từ đâu nhặt được tiểu lẳng lơ cực phẩm như cậu chứ.” Quách Thành Vũ trêu chọc.
Lúc này, hắn mới ý thức được, thời gian chờ đợi trước đó đáng giá biết bao. Muốn lật người Khương Tiểu Soái lại, Khương Tiểu Soái sống chết không cho, Quách Thành Vũ liền dùng ngón tay vạch theo đường cong mềm mại trên mông hắn, Khương Tiểu Soái liền tê dại như bị điện giật, thoáng chốc kích động quay người lại.
Quách Thành Vũ thuận thế tách hai chân Khương Tiểu Soái ra, không nói tiếng nào cúi người xuống hôn.
Khi bị hôn lên vách trong đùi, Khương Tiểu Soái liền ngứa chịu không nổi, Quách Thành Vũ cách trung tâm mẫn cảm của hắn càng gần, tiếng rên rỉ của hắn càng cao. Đợi đến lúc Quách Thành Vũ dời lên phần lông, mắt thấy sắp chạm vào mệnh căn của Khương Tiểu Soái, thì bất chợt dừng lại.
Cực có thâm ý nhìn Khương Tiểu Soái một cái.
Da gà da vịt toàn thân Khương Tiểu Soái đều nổi lên.
Sau đó, Quách Thành Vũ lại cúi đầu xuống.
Một dòng điện mạnh mẽ kích thích vào bụng dưới.
Khương Tiểu Soái kêu oa oa hai tiếng, vì kích động quá độ mà bắn đầy miệng Quách Thành Vũ.
Miệng Quách Thành Vũ ngậm đầy dịch thể của Khương Tiểu Soái, tiếp tục trêu chọc phía trên yếu ớt của hắn, nếp nhăn bị kéo phẳng, đầu lưỡi liếm quanh lỗ nhỏ, chiêu đùa nghịch tăng gấp bội.
Khương Tiểu Soái túm tóc Quách Thành Vũ, cả người như bị điện giật, co giật không thể xoa dịu.
“Đừng… không được rồi… Quách tử…”
Quách Thành Vũ xoa mạnh lên hai cánh mông của Khương Tiểu Soái, cưỡng ép hắn nầm sấp lại.
“Để tôi nhìn lỗ nhỏ của cậu.”
Khương Tiểu Soái sợ mất mặt: “Đừng nhìn, trực tiếp đến đi.”
Cho dù nói thế, Quách Thành Vũ vẫn tách ra, ghé đầu vào, tỉ mỉ thưởng thức.
Khương Tiểu Soái lấy tay cản lại.
Quách Thành Vũ kéo tay hắn ra, nói: “Đẹp như thế, làm sao phải che?”
“Đẹp cái đầu anh!” Khương Tiểu Soái cuối cùng nhịn hết nổi phẫn hận mở miệng.
Hơi thở của Quách Thành Vũ vừa phả vào trong rãnh mông Khương Tiểu Soái, Khương Tiểu Soái đã điên cuồng giãy dụa.
“Không được, không được.”
Đối với Quách Thành Vũ, chỗ không được nhất, chính là chỗ nên giày vò nhất.
Bất chấp sự giãy dụa của Khương Tiểu Soái, đầu lưỡi chạm vào cửa cúc của Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái lập tức phát ra tiếng kêu dâm dãng mang âm khóc, nhấp nhô chìm nổi theo lực độ lớn nhỏ của Quách Thành Vũ, vô cùng gợi cảm. Vì chịu không nổi kích thích mãnh liệt mà cố gắng leo lên trước, mỗi lần đều bị Quách Thành Vũ kéo về tiếp tục chơi.
“A a a… bắn rồi…”
Khương Tiểu Soái kích động đến mức mặt mũi vặn vẹo, run rẩy một hồi mới dừng lại.
Quách Thành Vũ còn chưa làm gì, Khương Tiểu Soái đã bắn liền hai lần, Quách Thành Vũ cuối cùng cũng nhìn ra được, đối đãi với dạng lẳng lơ thì không thể khách sáo. Nêu thực hiện màn quan trọng trước, nếu không lát nữa thể lực của Khương Tiểu Soái sẽ tiêu hao sạch.
Lấy gel bôi trơn ra, đổ một chút lên tay.
Khương Tiểu Soái muốn tránh, bị Quách Thành Vũ ấn lại, một ngón chen vào thăm dò.
“Chặt quá.” Quách Thành Vũ thở dốc, “Mông còn rất có lực.”
Chỉ mới nghĩ đến lát nữa sẽ được nó bao chặt lấy, bên dưới của Quách Thành Vũ đã hưng phấn tăng vọt một vòng.
Cho đến bây giờ, Khương Tiểu Soái cũng không dám nhìn vào mắt Quách Thành Vũ.
Ba ngón tay miễn cưỡng chen vào, Quách Thành Vũ kéo Khương Tiểu Soái lên người mình, để hắn dán lưng vào ngực mình, hai tay kẹp hai chân hắn, để mông hắn hơi nâng lên, sau đó vật to lớn từ dưới đâm vào.
“Không được, đau, đau.” Khương Tiểu Soái kêu gào.
Quách Thành Vũ dừng lại một chút, dịu giọng dỗ dành: “Thả lỏng một chút.”
Khương Tiểu Soái chậm rãi thả lỏng thần kinh, sư phụ chính là sư phụ, đau cũng nhịn, không giống Ngô Sở Úy liều mạng kêu khóc, ngược lại kích thích dục vọng bạo ngược của ai kia.
Cuối cùng, vùi vào hơn nửa cây, Quách Thành Vũ yên lặng chờ một lát, đợi Khương Tiểu Soái đủ thích ứng, mới chậm rãi cử động eo.
Ban đầu, Khương Tiểu Soái còn đau đến mức chịu không nổi, qua chưa đến hai phút, cảm giác đau giảm đi rất nhiều như kỳ tích.
Thật ra, kỹ thật của Quách Thành Vũ rất tốt, hắn không thô bạo và mãnh liệt như Trì Sính, hắn dùng kỷ xảo, mỗi lần đều vừa chuẩn vừa hung. Bất kể tình trạng thân thể ra sao, chỉ cần lên giường Quách Thành Vũ, đều có thể được sướng một trận tận hứng.
Quách Thành Vũ mở hết toàn bộ hỏa lực, động tác nhanh chóng tăng cao.
Khoái cảm như nước lũ mãnh thú, cắn xé mỗi sợi thần kinh của Quách Thành Vũ.
“A… sao lại có cảm giác như thế… thật thoải mái… a a….”
Khương Tiểu Soái quả thật không cách nào tin nổi, vì trải nghiệm tình sự của hắn vẫn dừng lại ở mấy năm trước, ấn tượng duy nhất chính là đau.
Hắn vẫn luôn cho rằng, khoái cảm của bên thừa nhận chủ yếu là mặt tâm lý, thoải mái cũng là do suy nghĩ chủ quan mà ra. Vì hắn và Mạnh Thao đã làm rất nhiều lần, cho đến lần cuối cùng, vẫn là cảm giác đau đớn khó thể kháng cự.
Hiện tại, nơi đã rất lâu chưa tiếp xúc còn chặt hơn năm đó, mà thứ đó của Quách Thành Vũ còn lớn hơn tên cặn bã kia cả một vòng, vậy mà lại sướng, hơn nữa thật sự thoải mái, sướng đến mức Khương Tiểu Soái cũng tìm không ra phương hướng nữa.
Quách Thành Vũ nhìn chằm chằm Khương Tiểu Soái không chuyển mắt.
Cuối cùng, Quách Thành Vũ chịu không nổi, gương mặt tuấn tú ghé sát vào cổ Khương Tiểu Soái.
“Đừng ồn, đừng ồn, còn hai mươi phút nữa là xong rồi.” Khương Tiểu Soái nói.
Trong mắt Quách Thành Vũ bốc ra ngọn lửa đỏ hồng.
“Thích vậy à?”
Khương Tiểu Soái gật đầu, “Bộ phim này tôi xem không sót tập nào.”
Nếu đạo diễn của bộ phim truyền hình đó thấy cảnh này, chắc sẽ rất cảm động! Mắt thấy hai người sắp tu thành chính quả, thời khắc thần thánh biết bao, thế mà lại vì bộ phim còn hai mươi mấy phút mà liều mạng nhịn xuống.
Cuối cùng, nhạc hết phim vang lên.
Quách Thành Vũ cười dữ tợn, kéo Khương Tiểu Soái vào lòng.
Kết quả, vừa muốn hôn lên, Khương Tiểu Soái lại nói: “Đợi một chút đã, tôi phải xem giới thiệu tập tiếp theo, chỉ một phút, một phút…” Dựng một ngón tay lên, khẩn cầu nhìn Quách Thành Vũ.
Bỏ đi, hai mươi mấy phút còn nhịn được, cũng không ngại thêm một phút.
Khương Tiểu Soái lại dời mắt sang màn hình tivi, hưng phấn theo dõi.
Quách Thành Vũ cảm thấy chua xót, cậu không để tâm chuyện phòng the của hai chúng ta đến thế sao?!
Mắt thấy phần giới thiệu cũng sắp hết, Khương Tiểu Soái không biết nhìn thấy cái gì, đột ngột vỗ lên giường một cái, cười ha ha.
“Tôi quên mất, hôm nay là thứ sáu, còn một tập nữa!”
“…”
Cuối cùng Quách Thành Vũ cũng nhìn ra, Khương Tiểu Soái xem phim là giả, tránh né mới là thật.
Chẳng qua Khương Tiểu Soái càng thế, Quách Thành Vũ càng hưng phấn khó hiểu, vì Khương Tiểu Soái nín nhịn càng lâu, chứng minh thời gian hắn sống không có tính phúc càng dài, trong lòng cũng càng khẩn trương.
Nghĩ thế, Quách Thành Vũ cũng không vội, lại đợi Khương Tiểu Soái thêm một tập.
Chẳng qua lần này hắn không ngồi cạnh Khương Tiểu Soái đợi, mà đi tới đi lui trong phòng, làm công tác chuẩn bị.
Khương Tiểu Soái ngoài mặt thì đang xem tivi, nhưng thực tế ánh mắt luôn nhìn lén Quách Thành Vũ, thấy hắn lấy gel bôi trơn, lòng vang lộp bộp. Thấy hắn chọn bao, lòng lại lộp bộp. Thấy hắn chuẩn bị một đống thuốc, tim sắp vọt lên cổ họng lên mắt luôn rồi.
Đúng lúc này, nhạc hết phim lại vang lên.
Khương Tiểu Soái run giọng nói: “Để tôi xem giới thiệu tập tiếp theo.”
Quách Thành Vũ rất dịu dàng: “Cậu xem đi.”
Hắn càng ôn nhu, Khương Tiểu Soái càng sợ hãi.
Không ngoài dự liệu của Quách Thành Vũ, phần giới thiệu tập kế tiếp vừa hết, Khương Tiểu Soái lại giả đò hưng phấn vỗ giường.
“Trời ạ! Không ngờ chiếu liền mười tập!”
Quách Thành Vũ nhìn qua, Khương Tiểu Soái cố rặn ra một nụ cười, muốn khó coi thế nào thì khó coi thế đó.
Bụp, tivi tắt, cả căn phòng cũng tối đen.
“A a… chuyện gì vậy?” Khương Tiểu Soái cuối cùng cũng bại lộ nỗi sợ hãi của mình.
Quách Thành Vũ thờ ơ đáp: “Cúp điện rồi.”
“Có phải anh cố ý cúp cầu dao không?” Khương Tiểu Soái hỏi.
Quách Thành Vũ giả vờ rất giống: “Tôi ra ngoài xem thử, có phải bị nổ đường điện không.”
Khương Tiểu Soái nôn nóng mở miệng: “Anh đừng ra ngoài! Tôi ở trong nhà một mình càng sợ.”
“Vậy tôi đốt mấy cây nến lên.” Quách Thành Vũ nói.
Cuối cùng, tách một tiếng, bật lửa sáng lên, chiếu sáng gương mặt của Quách Thành Vũ.
Hắn đốt một cây, đi một vòng quanh tường thắp sáng mấy cây nến.
So với chùm đèn treo thủy tinh xa xỉ, ánh nến đơn giản lộ ra không khí mờ ám, mang đến một cảm giác chân thật, hơn nữa nến còn có mùi hương nhàn nhạt, có thể thả lỏng tinh thần, hòa hoãn cảm giác căng thẳng.
“Yên tâm, tôi sẽ rất dịu dàng.” Quách Thành Vũ nói.
Khương Tiểu Soái không nói gì, gương mặt được ánh nến chiếu lên mang lực dụ hoặc kinh người.
Quách Thành Vũ không thể tiếp tục nhẫn nại khát cầu trong lòng, cúi người hôn xuống.
Hai đầu lưỡi kích động quấn lấy nhau, hơi thở càng lúc càng nặng, tay Quách Thành Vũ trượt vào từ cổ áo ngủ của Khương Tiểu Soái, cổ họng lập tức siết chặt. Trong đời hắn từng tiếp xúc qua rất nhiều làn da, nhưng không ai có cảm giác trơn mịn như Khương Tiểu Soái, cho dù ở những chỗ dễ bị chai sần, đều trơn mịn đến không giống thật.
Mới sờ vài cái, Khương Tiểu Soái đã kêu ưm ưm kháng nghị.
Quách Thành Vũ thả miệng hắn ra, để hắn tự do phát ra tiếng.
Sau đó, đầu lưỡi xuôi theo mặt, liếm thẳng lên tai.
Kết quả, Quách Thành Vũ vừa mới mút vài cái trên tai Khương Tiểu Soái, Khương Tiểu Soái đã kêu lên một tiếng cực độ khó nén.
“Đừng… ngứa… ngứa…”
Quách Thành Vũ biết độ mẫn cảm của Khương Tiểu Soái, nhưng hắn không ngờ lại mẫn cảm đến mức này.
Quách Thành Vũ không bận tâm sự phản kháng của Khương Tiểu Soái, mạnh bạo mút lỗ tai của hắn, đầu lưỡi thò vào trong tai, Khương Tiểu Soái vừa rên rỉ kịch liệt vừa liều mạng né tránh, Quách Thành Vũ truy đuổi không tha, thân thể Khương Tiểu Soái giãy dụa vặn vẹo trên giường, cực kỳ kích thích thần kinh bên dưới của Quách Thành Vũ.
“Cậu thật lẳng lơ.” Quách Thành Vũ nói.
Khương Tiểu Soái thở dốc phì phò, mặt hưng phấn đến đỏ hồng.
Quách Thành Vũ cố ý chọc hắn: “Lẳng lơ thế này, mấy năm nay làm sao nhịn được vậy? Bình thường chắc tự chơi không ít đúng không?”
“Anh bận tâm làm gì!” Khương Tiểu Soái gõ lên đầu Quách Thành Vũ một cái.
Quách Thành Vũ cười mút ngón tay Khương Tiểu Soái, dùng răng nhẹ gặm đầu ngón tay hắn, bàn tay thì ve vuốt trên ngực hắn, lòng bàn tay ma sát đầu nhũ, Khương Tiểu Soái run rẩy không thể khống chế.
Quách Thành Vũ cởi áo ngủ của Khương Tiểu Soái ra, dùng hàm râu ngắn ngủn cọ lên làn da mẫn cảm của hắn, dùng chiếc cằm cương nghị đùa nghịch đầu nhũ của hắn, ánh mắt trắng trợn quan sát phản ứng của Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái ngửa cổ, hai tay nắm chặt ra giường, có vẻ như đang chịu đựng đau khổ cực lớn.
“A…”
Quách Thành Vũ ngậm lấy đầu nhũ của Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái run rẩy kịch liệt, tay ra sức đẩy đầu Quách Thành Vũ, liên tục nói không được không được, kết quả Quách Thành Vũ vẫn ngậm không buông, mút đến mức Khương Tiểu Soái rên rỉ không ngừng.
“Quách tử… chịu không nổi rồi…”
Cái miệng luôn kiêu ngạo của Khương Tiểu Soái cũng phát ra tiếng cầu xin khó nhịn.
Quách Thành Vũ hung tợn ấn hai tay quơ loạn của Khương Tiểu Soái xuống hai bên người, dùng miệng xé quần lót của hắn, thưởng thức tiểu quái vật giấu giữa lùm cỏ, lúc này đang phấn chấn tinh thần.
Quách Thành Vũ vẫn chưa chạm vào, chỉ dùng mắt nhìn, đã thấy Khương Tiểu Soái rung lên.
“Cũng không nhỏ đâu!” Quách Thành Vũ dùng tay đo một chút.
Kết quả, ngón trỏ trong lúc vô ý chạm vào phần đỉnh mềm phía trên, Khương Tiểu Soái lập tức kêu lên, kẹp chặt chân lật người qua, mông run rẩy một hồi.
Quách Thành Vũ không cần được Khương Tiểu Soái chạm vào, chỉ nhìn phản ứng của hắn, thứ to lớn bên dưới đã kích động nhảy ra.
“Từ đâu nhặt được tiểu lẳng lơ cực phẩm như cậu chứ.” Quách Thành Vũ trêu chọc.
Lúc này, hắn mới ý thức được, thời gian chờ đợi trước đó đáng giá biết bao. Muốn lật người Khương Tiểu Soái lại, Khương Tiểu Soái sống chết không cho, Quách Thành Vũ liền dùng ngón tay vạch theo đường cong mềm mại trên mông hắn, Khương Tiểu Soái liền tê dại như bị điện giật, thoáng chốc kích động quay người lại.
Quách Thành Vũ thuận thế tách hai chân Khương Tiểu Soái ra, không nói tiếng nào cúi người xuống hôn.
Khi bị hôn lên vách trong đùi, Khương Tiểu Soái liền ngứa chịu không nổi, Quách Thành Vũ cách trung tâm mẫn cảm của hắn càng gần, tiếng rên rỉ của hắn càng cao. Đợi đến lúc Quách Thành Vũ dời lên phần lông, mắt thấy sắp chạm vào mệnh căn của Khương Tiểu Soái, thì bất chợt dừng lại.
Cực có thâm ý nhìn Khương Tiểu Soái một cái.
Da gà da vịt toàn thân Khương Tiểu Soái đều nổi lên.
Sau đó, Quách Thành Vũ lại cúi đầu xuống.
Một dòng điện mạnh mẽ kích thích vào bụng dưới.
Khương Tiểu Soái kêu oa oa hai tiếng, vì kích động quá độ mà bắn đầy miệng Quách Thành Vũ.
Miệng Quách Thành Vũ ngậm đầy dịch thể của Khương Tiểu Soái, tiếp tục trêu chọc phía trên yếu ớt của hắn, nếp nhăn bị kéo phẳng, đầu lưỡi liếm quanh lỗ nhỏ, chiêu đùa nghịch tăng gấp bội.
Khương Tiểu Soái túm tóc Quách Thành Vũ, cả người như bị điện giật, co giật không thể xoa dịu.
“Đừng… không được rồi… Quách tử…”
Quách Thành Vũ xoa mạnh lên hai cánh mông của Khương Tiểu Soái, cưỡng ép hắn nầm sấp lại.
“Để tôi nhìn lỗ nhỏ của cậu.”
Khương Tiểu Soái sợ mất mặt: “Đừng nhìn, trực tiếp đến đi.”
Cho dù nói thế, Quách Thành Vũ vẫn tách ra, ghé đầu vào, tỉ mỉ thưởng thức.
Khương Tiểu Soái lấy tay cản lại.
Quách Thành Vũ kéo tay hắn ra, nói: “Đẹp như thế, làm sao phải che?”
“Đẹp cái đầu anh!” Khương Tiểu Soái cuối cùng nhịn hết nổi phẫn hận mở miệng.
Hơi thở của Quách Thành Vũ vừa phả vào trong rãnh mông Khương Tiểu Soái, Khương Tiểu Soái đã điên cuồng giãy dụa.
“Không được, không được.”
Đối với Quách Thành Vũ, chỗ không được nhất, chính là chỗ nên giày vò nhất.
Bất chấp sự giãy dụa của Khương Tiểu Soái, đầu lưỡi chạm vào cửa cúc của Khương Tiểu Soái.
Khương Tiểu Soái lập tức phát ra tiếng kêu dâm dãng mang âm khóc, nhấp nhô chìm nổi theo lực độ lớn nhỏ của Quách Thành Vũ, vô cùng gợi cảm. Vì chịu không nổi kích thích mãnh liệt mà cố gắng leo lên trước, mỗi lần đều bị Quách Thành Vũ kéo về tiếp tục chơi.
“A a a… bắn rồi…”
Khương Tiểu Soái kích động đến mức mặt mũi vặn vẹo, run rẩy một hồi mới dừng lại.
Quách Thành Vũ còn chưa làm gì, Khương Tiểu Soái đã bắn liền hai lần, Quách Thành Vũ cuối cùng cũng nhìn ra được, đối đãi với dạng lẳng lơ thì không thể khách sáo. Nêu thực hiện màn quan trọng trước, nếu không lát nữa thể lực của Khương Tiểu Soái sẽ tiêu hao sạch.
Lấy gel bôi trơn ra, đổ một chút lên tay.
Khương Tiểu Soái muốn tránh, bị Quách Thành Vũ ấn lại, một ngón chen vào thăm dò.
“Chặt quá.” Quách Thành Vũ thở dốc, “Mông còn rất có lực.”
Chỉ mới nghĩ đến lát nữa sẽ được nó bao chặt lấy, bên dưới của Quách Thành Vũ đã hưng phấn tăng vọt một vòng.
Cho đến bây giờ, Khương Tiểu Soái cũng không dám nhìn vào mắt Quách Thành Vũ.
Ba ngón tay miễn cưỡng chen vào, Quách Thành Vũ kéo Khương Tiểu Soái lên người mình, để hắn dán lưng vào ngực mình, hai tay kẹp hai chân hắn, để mông hắn hơi nâng lên, sau đó vật to lớn từ dưới đâm vào.
“Không được, đau, đau.” Khương Tiểu Soái kêu gào.
Quách Thành Vũ dừng lại một chút, dịu giọng dỗ dành: “Thả lỏng một chút.”
Khương Tiểu Soái chậm rãi thả lỏng thần kinh, sư phụ chính là sư phụ, đau cũng nhịn, không giống Ngô Sở Úy liều mạng kêu khóc, ngược lại kích thích dục vọng bạo ngược của ai kia.
Cuối cùng, vùi vào hơn nửa cây, Quách Thành Vũ yên lặng chờ một lát, đợi Khương Tiểu Soái đủ thích ứng, mới chậm rãi cử động eo.
Ban đầu, Khương Tiểu Soái còn đau đến mức chịu không nổi, qua chưa đến hai phút, cảm giác đau giảm đi rất nhiều như kỳ tích.
Thật ra, kỹ thật của Quách Thành Vũ rất tốt, hắn không thô bạo và mãnh liệt như Trì Sính, hắn dùng kỷ xảo, mỗi lần đều vừa chuẩn vừa hung. Bất kể tình trạng thân thể ra sao, chỉ cần lên giường Quách Thành Vũ, đều có thể được sướng một trận tận hứng.
Quách Thành Vũ mở hết toàn bộ hỏa lực, động tác nhanh chóng tăng cao.
Khoái cảm như nước lũ mãnh thú, cắn xé mỗi sợi thần kinh của Quách Thành Vũ.
“A… sao lại có cảm giác như thế… thật thoải mái… a a….”
Khương Tiểu Soái quả thật không cách nào tin nổi, vì trải nghiệm tình sự của hắn vẫn dừng lại ở mấy năm trước, ấn tượng duy nhất chính là đau.
Hắn vẫn luôn cho rằng, khoái cảm của bên thừa nhận chủ yếu là mặt tâm lý, thoải mái cũng là do suy nghĩ chủ quan mà ra. Vì hắn và Mạnh Thao đã làm rất nhiều lần, cho đến lần cuối cùng, vẫn là cảm giác đau đớn khó thể kháng cự.
Hiện tại, nơi đã rất lâu chưa tiếp xúc còn chặt hơn năm đó, mà thứ đó của Quách Thành Vũ còn lớn hơn tên cặn bã kia cả một vòng, vậy mà lại sướng, hơn nữa thật sự thoải mái, sướng đến mức Khương Tiểu Soái cũng tìm không ra phương hướng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.