Chương 105: Chuyện Thần Bí
Mangan24
15/05/2022
Ngô Thanh Nhu được Hải Lam đồng ý lời mời đi ăn cùng thì vô cùng vui vẻ , xem ra sự kiên trì của cô đã có kết quả. Chỉ có điều em ấy không để cô
đến nhà đón mà là tự mình đến, không sau còn nhiều cơ hội mà.
Cô đang ở một nhà hàng nằm ở trung tâm quận 1 nơi này cô đã đi rất nhiều lần. Mấy lần trước hẹn chác cô bạn gái của cô điều rất thích, cô nghĩ Hải Lam cũng không ngoại lệ, dù sao em ấy cũng chỉ là cô bé 20 tuổi.
Hải Lam cũng không bất ngờ với nơi này vì nó là chuỗi nhà hàng thuộc quản lý của tập đoàn The Word. Là một nhà hàng dàn cho các cặp tình nhân do vị kia nhà cô đưa ra ý tưởng.
So độ galang thì Ngô Thanh Nhu tự nhận mình không thua kém bất kỳ ai. Cô luôn biết cách ghi điểm với phái nữ cộng thêm vẻ ngoài soái khí thì khá nhiều em đổ.
Tuy nhiên Hải Lam miễn dịch với vẻ đẹp này, tuy cô đã sống ở hiện đại khá lâu nhưng con người và tư tưởng vẫn mang đậm nét cổ xưa nhất là lối suy nghĩ chung thủy một lòng một dạ với chồng.
Hải Lam : Cô Nhu tới lâu chưa ?
Ngô Thanh Nhu lại phát hiện nét đẹp khác của Hải Lam,bình thường trên lớp là một cô bé trẻ trung tràn đầy năng lượng thanh xuân, bây giờ trước mắt cô là một cô gái nhã nhặn cử chỉ nhẹ nhàng khoan thai. Thật đẹp.....
Ngô Thanh Nhu : Tôi vừa tới. Em chọn món đi.
Ăn được phân nữa cả 2 mới bắt đầu trò chuyện, trong suốt quá trình Ngô Thanh Nhu luôn nhìn cô say mê.
Hải Lam môi hơi cong tạo nên độ cong nhẹ, ánh mắt như này cô vẫn hay bắt gặp ở người đối diện.
Ngô Thanh Nhu : Em cứ gọi tôi là chị, bây giờ không phải là đang trên lớp.
Hải Lam cười xem như đồng ý, như đối với những người khác cách xưng hô với cô không vấn đề gì.
Ngô Thanh Nhu : Nghe nói em đang vừa đi học vừa đi làm hả ?
Hải Lam : Dạ. Em làm cũng đã lâu.
Ngô Thanh Nhu : Tôi nghĩ em nên tập trung học thôi đi làm sẽ làm em phân tâm.
Hải Lam : Công ty luôn tạo điều kiện tốt nhất cho em với lại đi làm sẽ tạo thêm kinh nghiệm thực tiễn cần cho sau này.
Ngô Thanh Nhu : Tôi có quen với chủ quản của một số công ty mếu cần tôi sẽ giúp em tìm việc nhẹ nhàng hơn.
Ngô Thanh Nhu nghĩ con gái bây giờ ngoài vẻ bề ngoài thì cubgx thích một người yêu có nhiều mối quan hệ có thể giúp đỡ mình.
Hải Lam nhẹ lắc đầu " Cám ơn chị, công việc hiện tại em rất hài lòng".
Cô nghĩ nếu Nhi mà biết có người muốn đưa cô ra khỏi công ty chắc chị ấy sẽ phát hỏa thiệc lớn đó đa.
0.........0
Hôm nay là một ngày đẹp trời, Nguyễn Chính Cần vẫn còn đang say giấc thì đã bị tiếng chuông điện thoại phá vỡ mộng đẹp. Mọi người quen biết kể cả gia đình đều hiểu thói quen sinh hoạt của anh sẽ không gọi giờ này.
Chỉ có 4 người con gái sẽ không kiên nể mà gọi anh bất kể thời gian hay bất chấp lúc đó anh đang làm gì.
Cầm điện thoại lên quả thật là một trong bốn người họ " Alo, Uyển Thư sao gọi anh sớm vậy ? "
Chỉ cần là tên của 4 người họ thì anh dù có đang đi toilet cũng phải bắt máy. Uyển Thư bên này cũng còn giọng ngáy ngủ " Anh, mau đến nhà em, Tô Uyển Nhi có chuyện nhờ ".
Nguyễn Chính Cần : Tại sao em ấy không gọi mà để em ?
Uyển Thư : 2 phút trước chị ấy xông vào phòng em bắt em thức rồi còn bắt em gọi anh , bảo anh đến nhanh.
Nguyễn Chính Cần vùng vẫy khỏi chăn ngồi dậy " Mới sáng ra nó phát điên gì vậy không biết ".
Uyển Thư : Anh mau đến sẽ rõ thôi.
Sài 20 phút Nguyễn Chính Cần cũng có mặt ở Dinh Thự Tô Gia, vào nhà đã thấy có mặt đầy đủ 4 cô gái oan gia của cuộc đời anh. Ngồi xuống ghế anh liền thắc mắc " Rốt cuộc là có chuyện gì ? Anh còn chưa ăn sáng đây ".
Cao Văn : Đâu chỉ mình anh, tụi em còn chưa kịp trang điểm đây.
Hạ Yên : Tô Uyển Nhi nói nhanh đi một hai gọi tụi này tới đây làm gì ?
Tô Uyển Nhi làm ra vẻ thần bì rồi mới đem chệch hộp từ túi áo ra để lên bàn. Hôm nay cô nhân lúc Hải Lam đi học mà tập trung mọi người lại để giúp cô sắp xếp quá trình và chuẩn bị cho kế hoạch cầu hôn.
Uyển Thư : Đây là gì ? Nhẫn sao ?
Tô Uyển Nhi : That right !!!
Hạ Yên : Tiểu Bạch đừng nói với mình là cậu định cầu hôn nha ?!!!
Tô Uyển Nhi gật gật đầu. Bốn con người 8 ánh mắt đều mở to đồng loạt nhìn về cô. Tô Uyển Nhi bật cười " Sao vậy, bất ngờ đến vậy sao ?
Cả 4 người gật đầu, họ không tin được con ngựa hoang chán ghét cuộc sống trói buộc như cô lại tự nguyện mua dây buộc mình.
Tô Uyển Nhi : Ý định này đã có lâu rồi, đến hôm nay mới thực hiện thôi. Cưới vợ phải cưới liền tay....
Nguyễn Chính Cần .: Em gái, cũng đâu cần nhanh đến vậy ?!
Uyển Thư : Chị gái, suy nghĩ kỉ rồi ???
Cao Văn : Cô gái , không hối hận ???
Hạ Yên : Bạn gái, tôi phục cậu....
Tô Uyển Nhi cười nghiêng ngả trên ghế sofa " Mọi người thôi đi, ăn sáng rồi cùng tui bàn kế hoạch ".
0..........0
Hải Lam ngồi trên lớp tâm trí cứ không yên, mấy nay Nhi luôn bận rộn thấy đầu không thấy đuôi tuy ở chung nhà nhưng chị luôn đi đến khuya mới trở về, về là liền nằm bẹp xuống giường ngủ quần áo cũng không thay. Trên người đôi khi có mùi rượu thậm chí là mùi nước hoa lạ.
Có đôi lần cô rặn hỏi thì Nhi luôn trả lời qua lo cho qua chuyện. Cứ như vậy đã tiếp diễn một tuần, cô lo sợ sợ Nhi đã chán đã không còn yêu cô như xưa hay có chăng đã thay lòng mà yêu người khác . Cứ suy nghĩ như vậy làm c ôkhông thể nào tập trung vào học hành hay làm việc được.
Nếu thật sự như vậy cô cũng không biết mình phải làm gì.
Đến khi tan học buổi chiều bạn cùng bàn mới lay lay tay cô cười nói " Lam nè, tối nay là sinh nhật cô Nhu cậu biết không ?
Hải Lam lắc đầu, cô cũng không để ý nên không biết.
Ra đến hành lang dãy phòng đã thấy Ngô Thanh Nhu đứng đó chờ cô. Thỉnh thoảng c ósinh viên đi ngang sẽ chào hỏi cô ấy vài câu cô ấy đều mỉm cười đáp lại.
Ngô Thanh Nhu nhì thấy cô đi ra thì liền đi đến tươi cười nói " Tối nay là sinh nhật tôi , em có thời gian không tôi mời em đi ăn nha !!!
Hải Lam ngại ngùng cười cười cô còn chưa nói lời chúc mừng mà cô ấy là chủ động mời mình đi ăn. Cô không tiện từ chối hơn nữa dạo này Nhi cũng hay đi đến tận khuya mới về, cô tranh thủ về sớm một chút là được.
Hải Lam : Sinh nhật cô sao lại để cô mời, hôm nay để em mời .
Ngô Thanh Nhu vui vẻ " Không sao, em đi là được. Tối nay tôi đến đón em ".
Hải Lam lắc đầu, cô cũng không muốn ai biết nơi cô ở " Cô cho em địa chỉ, em tự đến ".
Sau đó cô về nhà, Nhi cũng vẫn chưa về. Nhắn cho chị ấy một tin nhắn rồi bắt xe đi đến địa điểm Ngô Thanh Nhu nhắn.
Cô đang ở một nhà hàng nằm ở trung tâm quận 1 nơi này cô đã đi rất nhiều lần. Mấy lần trước hẹn chác cô bạn gái của cô điều rất thích, cô nghĩ Hải Lam cũng không ngoại lệ, dù sao em ấy cũng chỉ là cô bé 20 tuổi.
Hải Lam cũng không bất ngờ với nơi này vì nó là chuỗi nhà hàng thuộc quản lý của tập đoàn The Word. Là một nhà hàng dàn cho các cặp tình nhân do vị kia nhà cô đưa ra ý tưởng.
So độ galang thì Ngô Thanh Nhu tự nhận mình không thua kém bất kỳ ai. Cô luôn biết cách ghi điểm với phái nữ cộng thêm vẻ ngoài soái khí thì khá nhiều em đổ.
Tuy nhiên Hải Lam miễn dịch với vẻ đẹp này, tuy cô đã sống ở hiện đại khá lâu nhưng con người và tư tưởng vẫn mang đậm nét cổ xưa nhất là lối suy nghĩ chung thủy một lòng một dạ với chồng.
Hải Lam : Cô Nhu tới lâu chưa ?
Ngô Thanh Nhu lại phát hiện nét đẹp khác của Hải Lam,bình thường trên lớp là một cô bé trẻ trung tràn đầy năng lượng thanh xuân, bây giờ trước mắt cô là một cô gái nhã nhặn cử chỉ nhẹ nhàng khoan thai. Thật đẹp.....
Ngô Thanh Nhu : Tôi vừa tới. Em chọn món đi.
Ăn được phân nữa cả 2 mới bắt đầu trò chuyện, trong suốt quá trình Ngô Thanh Nhu luôn nhìn cô say mê.
Hải Lam môi hơi cong tạo nên độ cong nhẹ, ánh mắt như này cô vẫn hay bắt gặp ở người đối diện.
Ngô Thanh Nhu : Em cứ gọi tôi là chị, bây giờ không phải là đang trên lớp.
Hải Lam cười xem như đồng ý, như đối với những người khác cách xưng hô với cô không vấn đề gì.
Ngô Thanh Nhu : Nghe nói em đang vừa đi học vừa đi làm hả ?
Hải Lam : Dạ. Em làm cũng đã lâu.
Ngô Thanh Nhu : Tôi nghĩ em nên tập trung học thôi đi làm sẽ làm em phân tâm.
Hải Lam : Công ty luôn tạo điều kiện tốt nhất cho em với lại đi làm sẽ tạo thêm kinh nghiệm thực tiễn cần cho sau này.
Ngô Thanh Nhu : Tôi có quen với chủ quản của một số công ty mếu cần tôi sẽ giúp em tìm việc nhẹ nhàng hơn.
Ngô Thanh Nhu nghĩ con gái bây giờ ngoài vẻ bề ngoài thì cubgx thích một người yêu có nhiều mối quan hệ có thể giúp đỡ mình.
Hải Lam nhẹ lắc đầu " Cám ơn chị, công việc hiện tại em rất hài lòng".
Cô nghĩ nếu Nhi mà biết có người muốn đưa cô ra khỏi công ty chắc chị ấy sẽ phát hỏa thiệc lớn đó đa.
0.........0
Hôm nay là một ngày đẹp trời, Nguyễn Chính Cần vẫn còn đang say giấc thì đã bị tiếng chuông điện thoại phá vỡ mộng đẹp. Mọi người quen biết kể cả gia đình đều hiểu thói quen sinh hoạt của anh sẽ không gọi giờ này.
Chỉ có 4 người con gái sẽ không kiên nể mà gọi anh bất kể thời gian hay bất chấp lúc đó anh đang làm gì.
Cầm điện thoại lên quả thật là một trong bốn người họ " Alo, Uyển Thư sao gọi anh sớm vậy ? "
Chỉ cần là tên của 4 người họ thì anh dù có đang đi toilet cũng phải bắt máy. Uyển Thư bên này cũng còn giọng ngáy ngủ " Anh, mau đến nhà em, Tô Uyển Nhi có chuyện nhờ ".
Nguyễn Chính Cần : Tại sao em ấy không gọi mà để em ?
Uyển Thư : 2 phút trước chị ấy xông vào phòng em bắt em thức rồi còn bắt em gọi anh , bảo anh đến nhanh.
Nguyễn Chính Cần vùng vẫy khỏi chăn ngồi dậy " Mới sáng ra nó phát điên gì vậy không biết ".
Uyển Thư : Anh mau đến sẽ rõ thôi.
Sài 20 phút Nguyễn Chính Cần cũng có mặt ở Dinh Thự Tô Gia, vào nhà đã thấy có mặt đầy đủ 4 cô gái oan gia của cuộc đời anh. Ngồi xuống ghế anh liền thắc mắc " Rốt cuộc là có chuyện gì ? Anh còn chưa ăn sáng đây ".
Cao Văn : Đâu chỉ mình anh, tụi em còn chưa kịp trang điểm đây.
Hạ Yên : Tô Uyển Nhi nói nhanh đi một hai gọi tụi này tới đây làm gì ?
Tô Uyển Nhi làm ra vẻ thần bì rồi mới đem chệch hộp từ túi áo ra để lên bàn. Hôm nay cô nhân lúc Hải Lam đi học mà tập trung mọi người lại để giúp cô sắp xếp quá trình và chuẩn bị cho kế hoạch cầu hôn.
Uyển Thư : Đây là gì ? Nhẫn sao ?
Tô Uyển Nhi : That right !!!
Hạ Yên : Tiểu Bạch đừng nói với mình là cậu định cầu hôn nha ?!!!
Tô Uyển Nhi gật gật đầu. Bốn con người 8 ánh mắt đều mở to đồng loạt nhìn về cô. Tô Uyển Nhi bật cười " Sao vậy, bất ngờ đến vậy sao ?
Cả 4 người gật đầu, họ không tin được con ngựa hoang chán ghét cuộc sống trói buộc như cô lại tự nguyện mua dây buộc mình.
Tô Uyển Nhi : Ý định này đã có lâu rồi, đến hôm nay mới thực hiện thôi. Cưới vợ phải cưới liền tay....
Nguyễn Chính Cần .: Em gái, cũng đâu cần nhanh đến vậy ?!
Uyển Thư : Chị gái, suy nghĩ kỉ rồi ???
Cao Văn : Cô gái , không hối hận ???
Hạ Yên : Bạn gái, tôi phục cậu....
Tô Uyển Nhi cười nghiêng ngả trên ghế sofa " Mọi người thôi đi, ăn sáng rồi cùng tui bàn kế hoạch ".
0..........0
Hải Lam ngồi trên lớp tâm trí cứ không yên, mấy nay Nhi luôn bận rộn thấy đầu không thấy đuôi tuy ở chung nhà nhưng chị luôn đi đến khuya mới trở về, về là liền nằm bẹp xuống giường ngủ quần áo cũng không thay. Trên người đôi khi có mùi rượu thậm chí là mùi nước hoa lạ.
Có đôi lần cô rặn hỏi thì Nhi luôn trả lời qua lo cho qua chuyện. Cứ như vậy đã tiếp diễn một tuần, cô lo sợ sợ Nhi đã chán đã không còn yêu cô như xưa hay có chăng đã thay lòng mà yêu người khác . Cứ suy nghĩ như vậy làm c ôkhông thể nào tập trung vào học hành hay làm việc được.
Nếu thật sự như vậy cô cũng không biết mình phải làm gì.
Đến khi tan học buổi chiều bạn cùng bàn mới lay lay tay cô cười nói " Lam nè, tối nay là sinh nhật cô Nhu cậu biết không ?
Hải Lam lắc đầu, cô cũng không để ý nên không biết.
Ra đến hành lang dãy phòng đã thấy Ngô Thanh Nhu đứng đó chờ cô. Thỉnh thoảng c ósinh viên đi ngang sẽ chào hỏi cô ấy vài câu cô ấy đều mỉm cười đáp lại.
Ngô Thanh Nhu nhì thấy cô đi ra thì liền đi đến tươi cười nói " Tối nay là sinh nhật tôi , em có thời gian không tôi mời em đi ăn nha !!!
Hải Lam ngại ngùng cười cười cô còn chưa nói lời chúc mừng mà cô ấy là chủ động mời mình đi ăn. Cô không tiện từ chối hơn nữa dạo này Nhi cũng hay đi đến tận khuya mới về, cô tranh thủ về sớm một chút là được.
Hải Lam : Sinh nhật cô sao lại để cô mời, hôm nay để em mời .
Ngô Thanh Nhu vui vẻ " Không sao, em đi là được. Tối nay tôi đến đón em ".
Hải Lam lắc đầu, cô cũng không muốn ai biết nơi cô ở " Cô cho em địa chỉ, em tự đến ".
Sau đó cô về nhà, Nhi cũng vẫn chưa về. Nhắn cho chị ấy một tin nhắn rồi bắt xe đi đến địa điểm Ngô Thanh Nhu nhắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.