Chương 89: Em Vẫn Là Cô 3
Mangan24
15/05/2022
Hải Lam càng kinh ngạc hơn, cô thật không ngờ Nhi lại là con của dì
Nhàn. Nguyễn Thư Nhàn liết mắt xem thường 2 con của mình, gặp ở công ty
hàng ngày có gì mà kinh ngạc.
Nguyễn Thư Nhàn : Có gì mà ngạc nhiên không phải các con là đồng nghiệp sao ?!
Hải Lam : Dì, dì biết ???
Nguyễn Thư Nhàn : Cấp dưới ưu tú như con dì sao không biết cho được. Hơn nữa phân nữa cổ phần tập đoàn là của dì mà.
Tô Uyển Nhi : Mẹ biết em ấy khi nào ?
Nguyễn Thư Nhàn : Vừa mới.
Lúc này Tô An từ phòng sách bước ra thấy mọi người còn đang đứng nói chuyện ông mới lên tiếng " Làm gì đứng đó hết vậy, ăn cơm thôi ".
Mọi người ngồi ngay ngắn vào bàn, Tô An vẫn ngồi oqr vị trí chủ tọa còn lại thì ngồi đối xứng ở bàn cơm dài rồng lớn.
Tô An : Hải Lam Dự án lần này hiệu quả tiến triển rất tốt , ban quản trị rất hài lòng.
Hải Lam : Do mọi người cùng dốc sức thôi ạ.
Nguyễn Thư Nhàn : Hôm nay tui mời Lam Lam đến ăn com không phải để ông bàn công việc. Muốn bàn thì về công ty mà bàn.
Nguyễn Chính Cần : Đúng đúng, dì út nói là đúng nhất. Dượn con kính dượn ly trà .
Uyển Thư : Mẹ ăn món này đi, món sở trường của dì Trương đó.
Nguyễn Thư Nhàn : Lam Lam ăn thử đi, tay nghề đầu bếp nhà dì rất tốt. Đợi hôm nào có thời gian dì sẽ tự tay xuống bếp cho con thưởng thức tay nghề của dì.
Cả 4 người còn lại không hẹn mà đồng loạt nhìn về hướng nhà vệ sinh. Lần trước bà ấy cũng xuống bếp ngay dịp đoàn tụ năm mới thế là cả gia đình liền tranh nhau toilet suốt đêm.
Cũng may nhà họ đủ lớn toilet nhiều nêu không phải mất mặt chết rồi, kể từ đó họ không dám cho bà cuống bếp lần nữa.
Hải Lam thấy phản ứng của 4 người cũng đưa mắt nhìn theo liền cười trộm, Nguyễn Thư Nhàn tức chính cả mặt đám người này còn không cho bà chút mặt mũi nào.
Nguyễn Thư Nhàn : Ăn cơm.
Tô Uyển Nhi liết nhìn Hải Lam không ngừng cảm thán, vợ cô cũng thật giỏi đi ngay cả bà mẹ sư tử nhà cô cũng thu phục được.
Uyển Thư : Lúc nãy 2 người định nói gì với em ?
Tô Uyển Nhi nghe vậy liền bật cười " Bảo Bối em không biết đâu lúc nãy chị và Cần Ca vừa gặp lại một người ".
Uyển Thư : Tình cũ của chị hay anh ?
Tô Uyển Nhi : Em đúng là thông minh nha !!!
Tô An : Ngoại trừ yêu đương ra 2 đứa còn biết làm gì đâu.
Tô Uyển Nhi, Nguyễn Chính Cần : Ba.... Dượn
Tô An : Ba nói có sai....
Uyển Thư : Được rồi ba tình cũ của 2 người họ kể đến năm sau vẫn không hết đâu đa .
Nguyễn Chính Cần : Ây cha... Uyển Thư lần này tranh cúp sao rồi ?
Uyển Thư : Đừng nhắc nữa.....
Sau bữa ăn Tô Uyển Nhi cùng Hải Lam đi dạo sau khuôn viên nhà. Sân vườn nhà cô rất rộng, rộng y như đúc vườn trái cây hồi trước sau nhà Hải Lam vậy.
Tô Uyển Nhi : Em xem giữa chúng ta có phải là duyên tiền định không, tui ngược thời gian trở về quá khứ vô tình đi đến miệt Vĩnh Long cứu được em. Sau đó em vì chấp nhiệm mà tìm mọi cách đến hiện đại gặp tui, vậy mà tui còn chưa kịp ra mắt em với người nhà thì em đã thân thiết với họ hơn cả tui rồi.
Cô vừa nói vừa nắm tay em đi dạo, cảm giác này như hồi còn ở Vĩnh Long năm 1861 vậy.
Hải Lam chợt đứng lại , ánh mắt thâm tình nhìn cô.
Hải Lam : Thật may mắn người em gặp được là Nhi, thật may khi chúng ta yêu thương lẫn nhau. Cũng cảm ơn ông trời cho em thêm một cơ hội.
Tô Uyển Nhi : Em cũng thật giỏi đó đa thu phục được cả mẫu thân của tui.
Hải Lam : Em là cô 3 Lam đó đa.
Tô Uyển Nhi ôm lấy em nhẹ hôn lên tóc em " Mình à, vậy khi nào em mới chịu làm vợ tui đây ?".
Hải Lam : Còn tùy thuộc vào Nhi nha ! Ai bảo tình cũ của Nhi nhiều quá mần chi.
Tô Uyển Nhi : Nhưng họ đã cũ hết rồi. Sẽ không ảnh hưởng chúng ta đâu.
Hải Lam : Em vẫn còn muốn khảo nghiệm Nhi.
0..........0
Tháng 6 trung tuần mọi người gồm Tô Uyển Nhi, Hải Lam, Hạ Yên và Nguyễn Chính Cần cùng nhau đi đến phòng thiết kế của Alistar xem duyệt bộ thiết kế mới.
Tô Uyển Nhi : Alistar giới thiệu với anh đây là Hải Lam giám đốc phụ trách trong dự án lần này của chúng tôi.
Alistar đang nhìn chầm chầm Nguyễn Chính Cần. Lần này anh nhất định phải bắt con người này giải thích rõ vì sao năm xưa lại bỏ rơi anh.
Tô Uyển Nhi : Alistar... Alistar...
Alistar : Chào .
Tô Uyển Nhi liết nhìn Nguyễn Chính Cần một cái, nợ tình cảm này tránh không khỏi rồi.
Alistar : Vậy còn người mẫu đâu ?
Tô Uyển Nhi nắm tay Hải Lam bước đến tươi cười nói " Em ấy sẽ là người đại diện cho lần này ".
Hải Lam : Em ????
Tô Uyển Nhi : Cô 3 không lẽ không tin vào mình ?
Cô dí dỏm nháy mắt với em. Alistar nhìn nhìn Hải Lam rồi gật đầu " Khí chất này rất phù hợp ".
Hải Lam vào trong thay quần áo Hạ Yên cũng vào thay theo. Khi cả 2 cùng bước ra mọi ánh mắt đều tập trung về họ.
Tô Uyển Nhi há hốc mồm cô như nhìn thấy lại cô 3 Lam của năm nào, lần đầu gặp em cũng xinh xắn như thế này. Tóc dài bóng mượt chưa từng nhuộm hóa chất dài đến tận eo thả bồng bềnh trong gió.
Môi vẫn không dính son, mặt không phấn. Trong trắng hồng tự nhiên đôi mắt màu đen tuyền ngấn nước, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ làm si mê mọi ánh nhìn.
Tô Uyển Nhi : Thật xinh đẹp đó đa.
Nguyễn Chính Cần : Đúng đó.
Hải Lam cuối đầu thẹn thùng má ửng hồng. Hạ Yên cũng bước đến chờ cô nhận xét.
Tô Uyển Nhi và Nguyễn Chính Cần nhìn thấy cô thì liền bật cười nghiêng ngả. Ai đời mặc đồ bà ba mà đầu tóc thì màu đỏ chân mang giày Converse, style thật lạ mà.
Nguyễn Chính Cần : Nhìn em cứ , cứ như là.... Anh cũng không biết như thế nào.
Tô Uyển Nhi : Người ra người đồ ra đồ. Không dính với nhau.
Nguyễn Thư Nhàn : Có gì mà ngạc nhiên không phải các con là đồng nghiệp sao ?!
Hải Lam : Dì, dì biết ???
Nguyễn Thư Nhàn : Cấp dưới ưu tú như con dì sao không biết cho được. Hơn nữa phân nữa cổ phần tập đoàn là của dì mà.
Tô Uyển Nhi : Mẹ biết em ấy khi nào ?
Nguyễn Thư Nhàn : Vừa mới.
Lúc này Tô An từ phòng sách bước ra thấy mọi người còn đang đứng nói chuyện ông mới lên tiếng " Làm gì đứng đó hết vậy, ăn cơm thôi ".
Mọi người ngồi ngay ngắn vào bàn, Tô An vẫn ngồi oqr vị trí chủ tọa còn lại thì ngồi đối xứng ở bàn cơm dài rồng lớn.
Tô An : Hải Lam Dự án lần này hiệu quả tiến triển rất tốt , ban quản trị rất hài lòng.
Hải Lam : Do mọi người cùng dốc sức thôi ạ.
Nguyễn Thư Nhàn : Hôm nay tui mời Lam Lam đến ăn com không phải để ông bàn công việc. Muốn bàn thì về công ty mà bàn.
Nguyễn Chính Cần : Đúng đúng, dì út nói là đúng nhất. Dượn con kính dượn ly trà .
Uyển Thư : Mẹ ăn món này đi, món sở trường của dì Trương đó.
Nguyễn Thư Nhàn : Lam Lam ăn thử đi, tay nghề đầu bếp nhà dì rất tốt. Đợi hôm nào có thời gian dì sẽ tự tay xuống bếp cho con thưởng thức tay nghề của dì.
Cả 4 người còn lại không hẹn mà đồng loạt nhìn về hướng nhà vệ sinh. Lần trước bà ấy cũng xuống bếp ngay dịp đoàn tụ năm mới thế là cả gia đình liền tranh nhau toilet suốt đêm.
Cũng may nhà họ đủ lớn toilet nhiều nêu không phải mất mặt chết rồi, kể từ đó họ không dám cho bà cuống bếp lần nữa.
Hải Lam thấy phản ứng của 4 người cũng đưa mắt nhìn theo liền cười trộm, Nguyễn Thư Nhàn tức chính cả mặt đám người này còn không cho bà chút mặt mũi nào.
Nguyễn Thư Nhàn : Ăn cơm.
Tô Uyển Nhi liết nhìn Hải Lam không ngừng cảm thán, vợ cô cũng thật giỏi đi ngay cả bà mẹ sư tử nhà cô cũng thu phục được.
Uyển Thư : Lúc nãy 2 người định nói gì với em ?
Tô Uyển Nhi nghe vậy liền bật cười " Bảo Bối em không biết đâu lúc nãy chị và Cần Ca vừa gặp lại một người ".
Uyển Thư : Tình cũ của chị hay anh ?
Tô Uyển Nhi : Em đúng là thông minh nha !!!
Tô An : Ngoại trừ yêu đương ra 2 đứa còn biết làm gì đâu.
Tô Uyển Nhi, Nguyễn Chính Cần : Ba.... Dượn
Tô An : Ba nói có sai....
Uyển Thư : Được rồi ba tình cũ của 2 người họ kể đến năm sau vẫn không hết đâu đa .
Nguyễn Chính Cần : Ây cha... Uyển Thư lần này tranh cúp sao rồi ?
Uyển Thư : Đừng nhắc nữa.....
Sau bữa ăn Tô Uyển Nhi cùng Hải Lam đi dạo sau khuôn viên nhà. Sân vườn nhà cô rất rộng, rộng y như đúc vườn trái cây hồi trước sau nhà Hải Lam vậy.
Tô Uyển Nhi : Em xem giữa chúng ta có phải là duyên tiền định không, tui ngược thời gian trở về quá khứ vô tình đi đến miệt Vĩnh Long cứu được em. Sau đó em vì chấp nhiệm mà tìm mọi cách đến hiện đại gặp tui, vậy mà tui còn chưa kịp ra mắt em với người nhà thì em đã thân thiết với họ hơn cả tui rồi.
Cô vừa nói vừa nắm tay em đi dạo, cảm giác này như hồi còn ở Vĩnh Long năm 1861 vậy.
Hải Lam chợt đứng lại , ánh mắt thâm tình nhìn cô.
Hải Lam : Thật may mắn người em gặp được là Nhi, thật may khi chúng ta yêu thương lẫn nhau. Cũng cảm ơn ông trời cho em thêm một cơ hội.
Tô Uyển Nhi : Em cũng thật giỏi đó đa thu phục được cả mẫu thân của tui.
Hải Lam : Em là cô 3 Lam đó đa.
Tô Uyển Nhi ôm lấy em nhẹ hôn lên tóc em " Mình à, vậy khi nào em mới chịu làm vợ tui đây ?".
Hải Lam : Còn tùy thuộc vào Nhi nha ! Ai bảo tình cũ của Nhi nhiều quá mần chi.
Tô Uyển Nhi : Nhưng họ đã cũ hết rồi. Sẽ không ảnh hưởng chúng ta đâu.
Hải Lam : Em vẫn còn muốn khảo nghiệm Nhi.
0..........0
Tháng 6 trung tuần mọi người gồm Tô Uyển Nhi, Hải Lam, Hạ Yên và Nguyễn Chính Cần cùng nhau đi đến phòng thiết kế của Alistar xem duyệt bộ thiết kế mới.
Tô Uyển Nhi : Alistar giới thiệu với anh đây là Hải Lam giám đốc phụ trách trong dự án lần này của chúng tôi.
Alistar đang nhìn chầm chầm Nguyễn Chính Cần. Lần này anh nhất định phải bắt con người này giải thích rõ vì sao năm xưa lại bỏ rơi anh.
Tô Uyển Nhi : Alistar... Alistar...
Alistar : Chào .
Tô Uyển Nhi liết nhìn Nguyễn Chính Cần một cái, nợ tình cảm này tránh không khỏi rồi.
Alistar : Vậy còn người mẫu đâu ?
Tô Uyển Nhi nắm tay Hải Lam bước đến tươi cười nói " Em ấy sẽ là người đại diện cho lần này ".
Hải Lam : Em ????
Tô Uyển Nhi : Cô 3 không lẽ không tin vào mình ?
Cô dí dỏm nháy mắt với em. Alistar nhìn nhìn Hải Lam rồi gật đầu " Khí chất này rất phù hợp ".
Hải Lam vào trong thay quần áo Hạ Yên cũng vào thay theo. Khi cả 2 cùng bước ra mọi ánh mắt đều tập trung về họ.
Tô Uyển Nhi há hốc mồm cô như nhìn thấy lại cô 3 Lam của năm nào, lần đầu gặp em cũng xinh xắn như thế này. Tóc dài bóng mượt chưa từng nhuộm hóa chất dài đến tận eo thả bồng bềnh trong gió.
Môi vẫn không dính son, mặt không phấn. Trong trắng hồng tự nhiên đôi mắt màu đen tuyền ngấn nước, chỉ cần nhìn thôi cũng đủ làm si mê mọi ánh nhìn.
Tô Uyển Nhi : Thật xinh đẹp đó đa.
Nguyễn Chính Cần : Đúng đó.
Hải Lam cuối đầu thẹn thùng má ửng hồng. Hạ Yên cũng bước đến chờ cô nhận xét.
Tô Uyển Nhi và Nguyễn Chính Cần nhìn thấy cô thì liền bật cười nghiêng ngả. Ai đời mặc đồ bà ba mà đầu tóc thì màu đỏ chân mang giày Converse, style thật lạ mà.
Nguyễn Chính Cần : Nhìn em cứ , cứ như là.... Anh cũng không biết như thế nào.
Tô Uyển Nhi : Người ra người đồ ra đồ. Không dính với nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.