Yêu Phải Tổ Tiên

Chương 52: Sài Gòn năm 2021

Mangan24

15/05/2022

Tô Uyển Nhi còn chưa hoàn hồn thì ngoài của phòng tắm có ngưởi mở cửa bước vào. Một người con trai trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm che thân dưới để lộ ra thân trên body 6 múi.

Hai người 4 mắt nhìn nhau cùng thét lên Aaaaaaaaaaaaaaaaaa

Tô Uyển Nhi : Biếи ŧɦái, sao anh ở đâu ???

Tên con trai cũng vội che ngực " Tô Uyển Nhi em mới biếи ŧɦái đó, đây là nhà anh bồn tắm cũng là của anh đó ".

Tô Uyển Nhi ngơ ngác nhìn xung quanh, ờ đúng he đây không phải phòng tắm nhà cô. Nhưng tại sao cô lại từ sông Hậu xuyên qua bồn tắm được kia cháo... Thật vô lý mà .

Tô Uyển Nhi : Anh la cái gì, đâu phải không mặc gì. Hơn nữa con sâu đốm vài centi của anh chắc em mươn nhìn.

Nguyễn Chính Cần tái mặt " Vài centi... Tô Uyển Nhi em đừng sỉ nhục anh nha. Anh rất tự tin về người anh em của mình ".

Tô Uyển Nhi khinh bỉ " Cần Ca... Bớt bốc phét ".

Nói xong cô bước ra khỏi bồn tắm, trên người còn mặc y xì bộ bà ba Hải Lam mai cho cô. Ăn mặc như vầy giống y hệt lúc cô mặc cái đầm thiếu vải xuyên về năm 1861 vậy .

Nguyễn Chính Cần trố mắt nhìn cô, lần đầu tiên anh thấy cô ăn mặc thục nữ như vầy, thật lạ mắt anh thú vị hỏi cô .

Nguyễn Chính Cần : Ái chà, hôm nay đóng vai thục nữ thời hội đồng hả em gái, định cưa cẩm vị công tử nào đây ???

Tô Uyển Nhi liết mắt nhìn anh. Cái tên này là anh họ của cô anh ta là con trai độc nhất của dì cậu 2 anh trai ruột của mẹ cô.

Bình thường mẹ cô hay gọi bọn cô là Cá Mè... Vì bọn cô đều hư hỏng như nhau.

Tô Uyển Nhi : Bớt nói nhảm mau ra ngoài cho em tắm.



Nguyễn Chính Cần : Vô lý đây là nhà anh, anh cũng đang định đi tắm.

Tô Uyển Nhi không để ý " Em mặc kệ, anh không ra ngoài thì con sâu đốm của anh không còn chỗ sài đâu nhá ".

Nguyễn Chính Cần : Con gái họ Tô thiệt ngang ngược.

Vừa nói anh vừa đi ra ngoài, Tô Uyển Nhi nói với theo " Anh đừng để cô gái còn lại của nhà hộ Tô nghe được nếu không hậu quả anh tự gánh nhé ".

Nguyễn Chính Cần ra phòng khách ngồi trên sofa khi trên người chỉ có cái khăn tắm. Đây là căn biệt thự ở trung tâm thành phố mà anh mua để tận hưởng cuộc sống độc thân. Nào ngờ luôn bị 2 cô em họ chiếm làm căn cứ khi họ nhàm chán hoặc khi hị phụ huynh than vãn chuyện lấy chồng.

Năm trước khi anh nghe tin Tô Uyển Nhi sắp đính hôn đã vội vàng sắp xếp công việc để bay từ Mỹ trở về tham dự. Ai ngờ về tới nơi thì nghe được em ấy đã bỏ trốn trước khi buổi lễ diễn ra.

Anh cứ nghĩ em ấy đi vài ngày thôi, nào ngờ trốn một lần là hơn một năm, cắt đứt tất cả mọi thông tin liên lạc như biến mất khỏi thế gian. Kể cả Cao Văn cũng vậy, thật khó hiểu.

Đang suy tư thì nghe tiếng Tô Uyển Nhi lên tiếng " Anh về nước khi nào ? "

Tô Uyển Nhi đã tắm xong tóc còn ướt trên người mặc bộ đồ ngủ quyến rũ. Nếu anh không nhìn cô từ nhỏ đến lớn thì cũng bị cô hút hồn rồi.

Nguyễn Chính Cần : Trước lễ đính hôn của em 2 ngày. Nào ngờ....

Tô Uyển Nhi sửng sờ, anh không nói cô cũng quên mất là mình đã đào hôn. Suốt 1 năm nay tâm trí cô toàn là Hải Lam, nhắc tới cô lại thêm lo không biết em ở đó sẽ lo lắng đến mức nào nữa. Đang ngẩn người thì nghe Nguyễn Chính Cần hỏi " Em sao vậy ?".

Tô Uyển Nhi : Không sao .

Nguyễn Chính Cần : À đúng rồi, em vào nhà anh bằng cách nào ?

Tô Uyển Nhi : Em kể anh nghe sau. Giờ anh mau đi tắm xong chờ em đến một nơi.

Nguyễn Chính Cần : Nơi nào ?



Tô Uyển Nhi : Đi rồi anh sẽ biết.

Cô thật sự nôn nóng, muốn đến quán bar lúc trước xem có manh mối hay có thể trở về năm 1862 được không , cô lo cho em quá. Lúc này cô bước vào phòng của mình, hơn 1 năm không trở về nhìn vừa lạ vừa quen. Vội mở tủ quần áo thay một chiếc váy màu đỏ ôm sát đường cong, trang điểm thật xinh đẹp. Ôi hình tượng badgirl này đã lâu không gặp.

0.....0

Nguyễn Chính Cần chở cô trên con xe mui trần màu đen sang trọng của anh. Anh mặc trên người áo sơ mi trắng kết hợp quần tây xanh cách kểu ôm sát độ dài trên mắc cá chân. Cả 2 cùng đeo vào kính râm một đôi nam thanh nữ tú.

Nguyễn Chính Cần : Đi đâu đây Tô đại tiểu thư ?

Tô Uyển Nhi : Bar Paris...

Nguyễn Chính Cần : En thật không hổ là bad girl. Vừa trở về đã vội đi đến chốn ăn chơi đó rồi.

Tô Uyển Nhi : Bớt nói nhảm đi. Láy xe...

Nguyễn Chính Cần : Ok ... Go !!!!

Xa cách 1 năm Sài Gòn vẫn không thay đổi gì mấy, chỉ là cô đi ghe xuống với xe ngựa cũng quen rỗi bây giờ nhìn thấy xe hơi, xe gắn máy rồi đèn xanh đèn đỏ noai thật còn hơi bỡ ngỡ.

Vì cùng nằm ở trung tâm thành phố nên láy xe tầm 10 phút đã đến nơi. 2 người vừa bước vào đã thu hút mọi ánh nhìn, lúc trước tuy Tô Uyển Nhi vừa về nước không lâu nhưng với gia thế , học thức, vẻ bề ngoài và đặt biệt là độ tra nữ của cô đã nhanh chóng nổi tiếng trong giới tiểu thư công tử nhà giàu chốn Sài Gòn.

Có nhiều người đã nhận ra cô, định đến bắt chuyện nhưng cô không để ý đến ai liền đi vào toilet. Cô muốn thử xem mình có thể một lần nữa đi đến đó không.

Nguyễn Chính Cần cũng thật khó hiểu [ Em ấy mắc toilet sao ở nh àkhông giải quyết, này anh đi đến đây mới chỉ 10 phút thôi mà ].

Tô Uyển Nhi vào từng phòng teong toilet tầm 5 phút khi trở ra, vẫn là khung cảnh cũ, mọi người vẫn ăn mặc rất hiện đại. Còn có cả anh họ Cần Ca của cô. Chưa bao giờ cô ghét cái bản mặt đẹp trai của anh ấy như bây giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Phải Tổ Tiên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook