Chương 47: Tắm !!!
Mangan24
15/05/2022
Hôm nay vết thương của Tô Uyển Nhi đã tạm ổn, cô có thể xuống giường đi
lại, vết dao đâm miệng hẹp nên cũng không sợ rách miệng vết thương.
Nhưng Hải Lam vẫn lo lắng ảnh hưởng đến sức khỏe của cô nên vẫn chưa cho cô ra ngoài, chỉ cho hoạt động trong phòng. Cô chán sắp phát điên rồi, cô là người không thể ở yên lâu đươc vậy mà suốt 1 tuần đã ở trong phòng.
Lúc này Hải Lam đang gọt cam cho cô, cô chu chu môi muốn nói lại thôi.
Hải Lam : Hong cần xin em, khi nào Nhi khỏe em sẽ cho Nhi ra ngoài.
Tô Uyển Nhi : Nhưng tui krô rồi đa, tui sợ chưa chết vì bị thương đã chết vì chán rồi.
Hải Lam : Đừng nói gỡ. Há miếng ra....
Tô Uyển Nhi nghe lời há miệng, Hải Lam đúc cho cô một miếng cam.
Hải Lam : Ngọt hong ?
Tô Uyển Nhi tươi cười dù miếng cam chua muốn chãy nước ... mắt
Tô Uyển Nhi : Ngọt lắm.
Cao Văn đẩy cửa bước vào trên tay còn cầm khây cháo . Khuôn mặt tươi cười.
Cao Văn : Ay dui, cô Nhi đói chưa đa. Tui có nấu cháo đây nè.
Tô Uyển Nhi : Có món khác hong, suốt tuần nay ăn cháo ngán quá rồi.
Cao Văn : Đợi cô khỏi hẳn tui mỗi ngày đều cho cô ăn GÀ nhe.
Cao Văn đúng là thù dai, vẫn nhớ đến món ăn yêu thích Tô Uyển Nhi căn dặn lúc sắp đi gặp diêm vương.
Tô Uyển Nhi : Cậu 2 Ân, tui thèm HẢO HẢO chua cay.
Cao Văn giật thoát tim thèm cái gì vậy trời. Thời này mỳ gói còn chưa có ở đâu ra HẢO HẢO chua cay cho nó.
Cao Văn : Được rồi. Đợi cô khỏe tui mần cho cô ăn đa.
Hải Lam : Đó là món gì vậy đa ??????
Tô Uyển Nhi : Món ăn gia truyền.
Hải Lam : Lát nữa em dẫn Nhi đi tắm nhen.
Tô Uyển Nhi hết hồn, cô lớn từng này chưa từng để ai tắm thay. À không lúc còn nhỏ thì có.
Tô Uyển Nhi : Không cần đâu đa, tui khỏe rồi có thể tự tắm được rồi.
Hải Lam : Không được, em sợ một mình Nhi sẽ động tới vết thương.
Cao Văn : Đúng đó, cô để Hải Lam tắm giúp đi đa.
[ Được người đẹp tắm cho sướng nhất mày rồi nhen ].
Tô Uyển Nhi đành cam chịu số phận, nếu còn không tắm nữa cô nghĩ mình có thể gia nhập là ban chủ cái bang được rồi.
Nhà tắm thời này rất đơn sơ được xây bằng gạch nun, lộp lá dưới sàn lót gạch tàu, do là cô chủ nên Hải Lam có riêng một nhà tắm chỉ mình cô sử dụng. Bên trong có một bồn tắm bằng gỗ thao lao diện tích khá lớn, kế bên có cái kệ nhỏ để đựng xà bông phía trên treo cái gương đồng, còn có giá treo quần áo bằng gỗ. Đơn sơ nhưng rất sạch sẽ, kín đáo.
Nhà hội đồng giàu có mới được vậy thôi chứ là tá điền thì chỉ xây bằng lá dừa nước chỗ kín chỗ hở, còn không có lộp mái luôn đó đa. Đang tắm mà có khi người ngoài có thể nhìn thấy ấy chứ.
Hải Lam dìu Tô Uyển Nhi vào nhà tắm riêng của mình, treo đồ lên xào quần áo. Nước ấm đã được người hầu xách vào đầy bồn phía trên còn có cánh hoa hồng. Bình thường khi tắm Hải Lam thích được tắm với cánh hoa. Xà bông cũng đã được thay cục mới, thời này gội đầu bằng bồ kết và tấm với xà bông cục.
Sao em tắm đơn giản vậy mà vẫn thơm ngút ngàn nhở. Tô Uyển Nhi nhìn Hải Lam vẫn đứng đó cô ngượng chính mặt, sao em còn chưa ra ngoài tui phải cởi đồ đó đa.
Tô Uyển Nhi : Em ra ngoài đợi tui được rồi, tui tự tắm được đa.
Hải Lam nhìn cô cười cười, cô ấy cũng biết ngại.
Hải Lam : Nhi ngại hả đa. Trước đây khi ngủ còn không chịu mặc đồ vào mà đa.z
Tô Uyển Nhi thật không biết trả lời như thế nào, cô thích ngủ nude đó là sự thật.
Tô Uyển Nhi: Nhưng đó là lúc ngủ mà, bây giờ đâu có ngủ.
Hải Lam lấy tay thử nước, cảm thấy nước đã vừa vặn liền thúc dục " Nhi mau cởϊ qυầи áo tắm đi, không kẻo nước nguội đó đa".
[ Em là người xưa mà còn không ngại, mang danh tra nừ như mình thì ngại cái gì, dù sao cũng đã bị em ăn sạch sẽ rồi còn gì ].
Hải Lam : Suy nghĩ gì đó đa, đâu phải em chưa từng thấy.
Tô Uyển Nhi thật hết cách, được rồi em muốn xem thì cô cởi. Suy nghĩ xong cô cởi từng nút áo ra sau đó đến cái yếm, định khom người cởϊ qυầи thì hết thương lại đau khiến cô nhăn mặt. Hải Lam thấy vậy biết cô bị động vết thương nên đã đi đến " Để em cởi giúp".
Nói xong khom người cởϊ qυầи Tô Uyển Nhi cởi luôn cái tiết khố của cô. Bây giờ Tô Uyển Nhi hoàn toàn khỏa thân.
Hải Lam : Nhi Vào bồn đi kẻo lạnh.
Tô Uyển Nhi nghe lời bước vào bồn. Nước ấm nao lấy cơ thể cô, cả tuần chỉ toàn lau người làm cô hết sứ khó chịu bây giờ cô như Việt Nam được giải phóng năm 75 vậy.
Đang nhắm mắt hưởng thụ thì nghe tiếng chạm nước bước vào bồn. Mở mắt đã thấy Hải Lam ngồi trước mặt cô.
Tô Uyển Nhi : Em mần gì đó đa ????
Hải Lam : Tắm giúp Nhi.
Tô Uyển Nhi : Vậy sao em cũng cởi đồ, còn vào đây nữa ?
Hải Lam : Em cũng tắm, một công đôi việc.
Tô Uyển Nhi câm nín..... Cô cảm thấy mình mới là người cổ đại, còn em mới là người của thế kỉ 21.
Tay em nhẹ nhàng tẩy rửa cho cô lướt nhẹ từ trên xuống dưới. Cảm giác này thật khó chịu mà, đừng trêu ghẹo cô như vậy có được không ?
Cô ăn chay đã lâu rồi, chỉ cần tiếp xúc một chút phản ứng cơ thể đã có. Cô vội quay mặt đi nén hô hấp dồn dập của mình lại. Không được, không được.
Hải Lam đột nhiên tiến sát vào người cô, nhẹ nhàng để mặt nà trên vai cô " Nhi có phản ứng ".
Tô Uyển Nhi : Được rồi, tay em đừng làm loạn nữa tui đang bị thương mà đa.
Hải Lam : Nhưng em đâu có bị thương.
Tô Uyển Nhi : Mau tắm nhanh đi, nước bắt đầu nguội rồi.
Hải Lam mỉm cười cầm lấy tay Tô Uyển Nhi đặt lên nơi mềm mại trên ngực, tay kia kéo xuống để trên eo em. Kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá mức rồ, sao cô chịu nổi đây...
Tô Uyển Nhi nuốt nước bọt ắt nhìn chăm chú em, bổng em nói khẻ vào tai " Em muốn ..."
Ông trời làm chứng cô tu không nổi rồi.
Cô nhẹ nhàng tiếng đến hôn khẻ môi em đầu lưỡi tiến thẳng vào trong tham lam hút không khi trong khoan miệng nhau. Tay ở ngực nhẹ hoạt động xoa nắn ôm eo kéo người em sát vào để em ngồi trên đùi mình.
Cô cuối đầu hôn một bên ngực khẻ liếm điểm hồng non mịn kia. Vừa chạm nhẹ nó đã căng cứng lên, cô chơi đùa một lúc rồi chuyển sang chăm sóc bên còn lại.
Hải Lam bây giờ đã ướt lắm rồi, cô cảm nhận được chất dịch từ thân dưới chãy ra ngày càng nhiều vừa khó chịu vừa thích thú. Cô cạ cạ chân mình lên đùi Tô Uyển Nhi để tìm chút giải thoát, Tô Uyển Nhi nhẹ run lên cô để em đúng dậy đặt em ngồi lên thành bồn tắm, người dựa vách tường cũng may thành bồn đủ rộng để ngồi.
Cô ngồi xổm xuống đặt 2 chân em lên vai mình, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ xung quanh hai bên chân. Sau đó nhẹ nhàng liếm hạt đầu đã căng lên kia, vừa liếm vừa mút tay không ngừng xoa xoa bầu ngực. Sự chờ đợi đã lâu khiến Hải Lam không kiềm được mà rêи ɾỉ, tiếng rên thật khêu khích người mà. Sau một lúc cô nghe thấy em rên lên một tiếng như kɦoáı ƈảʍ cực cao, thân thể căn cứng run run thật lâu rồi mới xìu xuống, cô làm cho em lên cao chiều nhưng c ũngnhư lần đầu không làm mất trinh tiết của cô. Tô Uyển Nhi đứng lên ôm em vào lòng sau đó đặt em vào nước nóng tắm rửa lại cho em.
Hải Lam ôm chặt lấy cô tựa đầu vào vai cô hít thở , sau một lúc lâu 2 người mới rời bồn tắm. Nhẹ nhàng lai người cho nhau, một buổi tắm thật lâu thật khoái hoạt.
Nhưng Hải Lam vẫn lo lắng ảnh hưởng đến sức khỏe của cô nên vẫn chưa cho cô ra ngoài, chỉ cho hoạt động trong phòng. Cô chán sắp phát điên rồi, cô là người không thể ở yên lâu đươc vậy mà suốt 1 tuần đã ở trong phòng.
Lúc này Hải Lam đang gọt cam cho cô, cô chu chu môi muốn nói lại thôi.
Hải Lam : Hong cần xin em, khi nào Nhi khỏe em sẽ cho Nhi ra ngoài.
Tô Uyển Nhi : Nhưng tui krô rồi đa, tui sợ chưa chết vì bị thương đã chết vì chán rồi.
Hải Lam : Đừng nói gỡ. Há miếng ra....
Tô Uyển Nhi nghe lời há miệng, Hải Lam đúc cho cô một miếng cam.
Hải Lam : Ngọt hong ?
Tô Uyển Nhi tươi cười dù miếng cam chua muốn chãy nước ... mắt
Tô Uyển Nhi : Ngọt lắm.
Cao Văn đẩy cửa bước vào trên tay còn cầm khây cháo . Khuôn mặt tươi cười.
Cao Văn : Ay dui, cô Nhi đói chưa đa. Tui có nấu cháo đây nè.
Tô Uyển Nhi : Có món khác hong, suốt tuần nay ăn cháo ngán quá rồi.
Cao Văn : Đợi cô khỏi hẳn tui mỗi ngày đều cho cô ăn GÀ nhe.
Cao Văn đúng là thù dai, vẫn nhớ đến món ăn yêu thích Tô Uyển Nhi căn dặn lúc sắp đi gặp diêm vương.
Tô Uyển Nhi : Cậu 2 Ân, tui thèm HẢO HẢO chua cay.
Cao Văn giật thoát tim thèm cái gì vậy trời. Thời này mỳ gói còn chưa có ở đâu ra HẢO HẢO chua cay cho nó.
Cao Văn : Được rồi. Đợi cô khỏe tui mần cho cô ăn đa.
Hải Lam : Đó là món gì vậy đa ??????
Tô Uyển Nhi : Món ăn gia truyền.
Hải Lam : Lát nữa em dẫn Nhi đi tắm nhen.
Tô Uyển Nhi hết hồn, cô lớn từng này chưa từng để ai tắm thay. À không lúc còn nhỏ thì có.
Tô Uyển Nhi : Không cần đâu đa, tui khỏe rồi có thể tự tắm được rồi.
Hải Lam : Không được, em sợ một mình Nhi sẽ động tới vết thương.
Cao Văn : Đúng đó, cô để Hải Lam tắm giúp đi đa.
[ Được người đẹp tắm cho sướng nhất mày rồi nhen ].
Tô Uyển Nhi đành cam chịu số phận, nếu còn không tắm nữa cô nghĩ mình có thể gia nhập là ban chủ cái bang được rồi.
Nhà tắm thời này rất đơn sơ được xây bằng gạch nun, lộp lá dưới sàn lót gạch tàu, do là cô chủ nên Hải Lam có riêng một nhà tắm chỉ mình cô sử dụng. Bên trong có một bồn tắm bằng gỗ thao lao diện tích khá lớn, kế bên có cái kệ nhỏ để đựng xà bông phía trên treo cái gương đồng, còn có giá treo quần áo bằng gỗ. Đơn sơ nhưng rất sạch sẽ, kín đáo.
Nhà hội đồng giàu có mới được vậy thôi chứ là tá điền thì chỉ xây bằng lá dừa nước chỗ kín chỗ hở, còn không có lộp mái luôn đó đa. Đang tắm mà có khi người ngoài có thể nhìn thấy ấy chứ.
Hải Lam dìu Tô Uyển Nhi vào nhà tắm riêng của mình, treo đồ lên xào quần áo. Nước ấm đã được người hầu xách vào đầy bồn phía trên còn có cánh hoa hồng. Bình thường khi tắm Hải Lam thích được tắm với cánh hoa. Xà bông cũng đã được thay cục mới, thời này gội đầu bằng bồ kết và tấm với xà bông cục.
Sao em tắm đơn giản vậy mà vẫn thơm ngút ngàn nhở. Tô Uyển Nhi nhìn Hải Lam vẫn đứng đó cô ngượng chính mặt, sao em còn chưa ra ngoài tui phải cởi đồ đó đa.
Tô Uyển Nhi : Em ra ngoài đợi tui được rồi, tui tự tắm được đa.
Hải Lam nhìn cô cười cười, cô ấy cũng biết ngại.
Hải Lam : Nhi ngại hả đa. Trước đây khi ngủ còn không chịu mặc đồ vào mà đa.z
Tô Uyển Nhi thật không biết trả lời như thế nào, cô thích ngủ nude đó là sự thật.
Tô Uyển Nhi: Nhưng đó là lúc ngủ mà, bây giờ đâu có ngủ.
Hải Lam lấy tay thử nước, cảm thấy nước đã vừa vặn liền thúc dục " Nhi mau cởϊ qυầи áo tắm đi, không kẻo nước nguội đó đa".
[ Em là người xưa mà còn không ngại, mang danh tra nừ như mình thì ngại cái gì, dù sao cũng đã bị em ăn sạch sẽ rồi còn gì ].
Hải Lam : Suy nghĩ gì đó đa, đâu phải em chưa từng thấy.
Tô Uyển Nhi thật hết cách, được rồi em muốn xem thì cô cởi. Suy nghĩ xong cô cởi từng nút áo ra sau đó đến cái yếm, định khom người cởϊ qυầи thì hết thương lại đau khiến cô nhăn mặt. Hải Lam thấy vậy biết cô bị động vết thương nên đã đi đến " Để em cởi giúp".
Nói xong khom người cởϊ qυầи Tô Uyển Nhi cởi luôn cái tiết khố của cô. Bây giờ Tô Uyển Nhi hoàn toàn khỏa thân.
Hải Lam : Nhi Vào bồn đi kẻo lạnh.
Tô Uyển Nhi nghe lời bước vào bồn. Nước ấm nao lấy cơ thể cô, cả tuần chỉ toàn lau người làm cô hết sứ khó chịu bây giờ cô như Việt Nam được giải phóng năm 75 vậy.
Đang nhắm mắt hưởng thụ thì nghe tiếng chạm nước bước vào bồn. Mở mắt đã thấy Hải Lam ngồi trước mặt cô.
Tô Uyển Nhi : Em mần gì đó đa ????
Hải Lam : Tắm giúp Nhi.
Tô Uyển Nhi : Vậy sao em cũng cởi đồ, còn vào đây nữa ?
Hải Lam : Em cũng tắm, một công đôi việc.
Tô Uyển Nhi câm nín..... Cô cảm thấy mình mới là người cổ đại, còn em mới là người của thế kỉ 21.
Tay em nhẹ nhàng tẩy rửa cho cô lướt nhẹ từ trên xuống dưới. Cảm giác này thật khó chịu mà, đừng trêu ghẹo cô như vậy có được không ?
Cô ăn chay đã lâu rồi, chỉ cần tiếp xúc một chút phản ứng cơ thể đã có. Cô vội quay mặt đi nén hô hấp dồn dập của mình lại. Không được, không được.
Hải Lam đột nhiên tiến sát vào người cô, nhẹ nhàng để mặt nà trên vai cô " Nhi có phản ứng ".
Tô Uyển Nhi : Được rồi, tay em đừng làm loạn nữa tui đang bị thương mà đa.
Hải Lam : Nhưng em đâu có bị thương.
Tô Uyển Nhi : Mau tắm nhanh đi, nước bắt đầu nguội rồi.
Hải Lam mỉm cười cầm lấy tay Tô Uyển Nhi đặt lên nơi mềm mại trên ngực, tay kia kéo xuống để trên eo em. Kíƈɦ ŧɦíƈɦ quá mức rồ, sao cô chịu nổi đây...
Tô Uyển Nhi nuốt nước bọt ắt nhìn chăm chú em, bổng em nói khẻ vào tai " Em muốn ..."
Ông trời làm chứng cô tu không nổi rồi.
Cô nhẹ nhàng tiếng đến hôn khẻ môi em đầu lưỡi tiến thẳng vào trong tham lam hút không khi trong khoan miệng nhau. Tay ở ngực nhẹ hoạt động xoa nắn ôm eo kéo người em sát vào để em ngồi trên đùi mình.
Cô cuối đầu hôn một bên ngực khẻ liếm điểm hồng non mịn kia. Vừa chạm nhẹ nó đã căng cứng lên, cô chơi đùa một lúc rồi chuyển sang chăm sóc bên còn lại.
Hải Lam bây giờ đã ướt lắm rồi, cô cảm nhận được chất dịch từ thân dưới chãy ra ngày càng nhiều vừa khó chịu vừa thích thú. Cô cạ cạ chân mình lên đùi Tô Uyển Nhi để tìm chút giải thoát, Tô Uyển Nhi nhẹ run lên cô để em đúng dậy đặt em ngồi lên thành bồn tắm, người dựa vách tường cũng may thành bồn đủ rộng để ngồi.
Cô ngồi xổm xuống đặt 2 chân em lên vai mình, vươn đầu lưỡi liếm nhẹ xung quanh hai bên chân. Sau đó nhẹ nhàng liếm hạt đầu đã căng lên kia, vừa liếm vừa mút tay không ngừng xoa xoa bầu ngực. Sự chờ đợi đã lâu khiến Hải Lam không kiềm được mà rêи ɾỉ, tiếng rên thật khêu khích người mà. Sau một lúc cô nghe thấy em rên lên một tiếng như kɦoáı ƈảʍ cực cao, thân thể căn cứng run run thật lâu rồi mới xìu xuống, cô làm cho em lên cao chiều nhưng c ũngnhư lần đầu không làm mất trinh tiết của cô. Tô Uyển Nhi đứng lên ôm em vào lòng sau đó đặt em vào nước nóng tắm rửa lại cho em.
Hải Lam ôm chặt lấy cô tựa đầu vào vai cô hít thở , sau một lúc lâu 2 người mới rời bồn tắm. Nhẹ nhàng lai người cho nhau, một buổi tắm thật lâu thật khoái hoạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.