Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu
Chương 133: Chua xót không nói nên lời
Moon
16/03/2021
Trần Kiệt mở di động, gửi tin nhắn cho đám vệ sĩ: "Dùng vệ tinh của nhà họ Mạc điều tra vị trí chiếc xe kia của nhà họ Hạ!”
Có lẽ hôm nay anh Kiêu sẽ làm nên chuyện lớn, xe và mạng của tên kia đều có thể gặp bất trắc cũng không biết chừng.
Mọi người nhanh chóng đuổi kịp xe của nhà họ Hạ, quyết không thể mất dấu!"
Không nghĩ tới phía sau truyền tới giọng nói sâu
xa: “Về nhà.”
“À... Hả? Về nhà? Không đi bắt Lâm Khiết Vy nữa hả?” Ở trong khái niệm của Trần Kiệt, chỉ cần Lâm Khiết Vy đơn độc ở riêng với bất cứ người đàn ông nào sau lưng anh Kiêu, Lâm Khiết Vy đều thuộc loại ngoại tình...
Mạc Lâm Kiêu cầm văn kiện ở bên cạnh mở ra, nghiêm túc nhìn, thản nhiên nói: "Về nhà đi."
Đôi mắt Trần Kiệt trợn to, quan sát Mạc Lâm Kiêu qua gương chiếu hậu, không nhìn ra được cảm xúc gì, nhưng giác quan thứ sáu có thể cảm nhận được chính xác trong xe có dòng khí áp suất thấp áp N lực chảy theo dòng không thể nói rõ, vì thế anh ta vô cùng thông minh duy trì im lặng, chỉ nhanh chóng gửi tin nhắn cho Nam Cung Hào.
"Lão hồ ly, nhanh chóng về biệt thự Mạc Vũ, hôm nay có tình hình mới chia sẻ!” Dọc theo đường đi Lâm Khiết Vy còn có chút lo sợ bất an, e sợ tài xế đợi ở cửa bệnh viện gọi điện cho cô, may mà điện thoại vẫn luôn rất yên tĩnh, tâm trạng Lâm Khiết Vy mới dần tốt hơn.
Hạ Dịch Sâm dẫn theo Lâm Khiết Vy đi tới phòng thiết kế thời trang “Hải Mai”, Lâm Khiết Vy cảm thấy có hứng thú với cái tên này, còn có tên là Hải Mai sao?
Bà chủ của phòng thiết kế là một người phụ nữ khoảng hai sáu hai mươi bảy tuổi, tóc ngắn, bộ dạng giỏi giang lại thông minh lanh lợi, đôi mắt như dao mang theo vài phần sắc bén, vừa nhìn là biết thuộc kiểu người phụ nữ tinh anh.
"Dịch Sâm, anh đến rồi đấy hả, hôm nay em đã từ chối mấy lời mời đi ăn tối, tổn thất này anh bồi thường nhé” Người phụ nữ mỉm cười, thần thái tự nhiên khéo léo, trong đôi mắt nhìn Lâm Khiết Vy tràn ngập đánh giá.
Hạ Dịch Sâm cười ấm áp giới thiệu: “Nào, Khiết Vy, để anh giới thiệu cho em, vị này là bà chủ của phòng thiết kế Hải Mai, cũng là nhà thiết kế chính ở đây, Đồng Hải Mai Đồng Hải Mai, đây là đàn em mà anh từng nói với em, Lâm Khiết Vy”
Lâm Khiết Vy nở nụ cười xán lạn với Đồng Hải Mai, trong tươi cười đều là kính nể, vươn tay ra nắm lấy tay Đồng Hải Mai. So sánh một lát, Đồng Hải Mai phát hiện tay Lâm Khiết Vy nhỏ hơn mình không chỉ một cỡ, giống như tay đứa bé, vừa trắng vừa nhỏ. Trong lòng không nhịn được hơi than thở, quả nhiên người đàn ông kiệt xuất đều thích loại phụ nữ nhu nhược cần được bảo vệ như vậy.
Ánh mắt Đồng Hải Mai nhìn về phía Lâm Khiết Vy có chút phức tạp, sau đó dùng ánh mắt sùng bái nhìn Hạ Dịch Sâm, dịu dàng nói: “Tôi và Dịch Sâm quen nhau trong đám du học sinh ở nước ngoài, bình thường thường xuyên qua lại, nghe anh ấy nhắc tới cô rất nhiều lần, xem như chỉ nghe danh mà chưa từng gặp mặt, cuối cùng hôm nay cũng được gặp rồi. Dịch Sâm, quả nhiên là đàn em của anh rất đẹp”
Hạ Dịch Sâm rất tự nhiên khoác tay lên vai Lâm Khiết Vy, giống như anh cả, đắc ý nói: “Đó là đương nhiên, Khiết Vy là hoa khôi đứng đầu trường đại học bọn anh đấy! Quan trọng nhất là, tính cách của em ấy rất tốt."
Đồng Hải Mai lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn lướt qua Lâm Khiết Vy.
Lâm Khiết Vy thuộc loại chậm chạp, vẫn cảm thấy Đồng Hải Mai đối với cô không thân thiện lắm, nhưng cũng không rõ ràng lắm. Tóm lại là khiến cô có chút không quá thoải mái.
"Nhà thiết kế Mai, cô đúng là lợi hại, còn trẻ tuổi như vậy đã có phòng làm việc của riêng mình, sự nghiệp thành công, tôi rất bội phục cô." Vừa thấy trên tường đầy ảnh chụp Đồng Hải Mai nhận được giải thưởng ở trong và ngoài nước, Lâm Khiết Vy lập tức quên đi nghi ngờ trong lòng, tiến tới ảnh chụp trước mặt, khen ngợi từ tận đáy lòng: "Người phụ nữ theo đuổi sự nghiệp, mới là người có mị lực nhất!”
"Vậy sao? Hình như bạn bè bên cạnh không cảm thấy tôi có mị lực gì..” Đồng Hải Mai cười chua xót, lén liếc mắt nhìn Hạ Dịch Sâm một cái. Đáng tiếc, ánh mắt Hạ Dịch Sâm vẫn luôn nhìn Lâm Khiết Vy, từ đầu tới cuối đều không để ý tới cô ta.
Ở phương diện thiết kế thời trang Đồng Hải Mai vô cùng ưu tú, đạt được rất nhiều giải thưởng trên quốc tế, ở Milan còn mở triển lãm thiết kế của mình. Rất trâu bò! Đột nhiên trong lúc này, Lâm Khiết Vy cảm thấy người phụ nữ ưu tú cố gắng như vậy, thật sự rất xứng đôi với đàn anh Sâm! Hai người đứng chung một chỗ, hẳn là trời đất tạo thành rồi!
Hạ Dịch Sâm đi tới phía sau Lâm Khiết Vy, trầm thấp cười nói: “Anh cũng nhận được rất nhiều giải thưởng ở nước ngoài, sao anh không thấy em sùng bái anh?" Trong giọng nói tràn ngập cưng chiều và đùa giỡn, nhất là nói xong mấy chữ cuối cùng, nhu tình trong mắt Hạ Dịch Sâm gần như có thể hóa thành nước.
Cơ thể Đồng Hải Mai không nhịn được cứng đờ lại, trong lòng chua xót khôn cùng.
Hữu tình vô tình, chỉ cần liếc mắt một cái có thể nhìn ra được.
Những năm tháng làm bạn với nhau ở nước ngoài, đều bằng không rồi!
Vẻ mặt Lâm Khiết Vy hơi đổi nhìn Hạ Dịch Sâm, trong đôi mắt to ngập nước tràn ngập chân thành: "Đương nhiên là em cũng rất sùng bái đàn anh mà! Sùng bái rất nhiều năm rồi! Không tin anh đi hỏi Hứa Tịnh xem”
Đều nói phụ nữ thích đàn ông bắt đầu từ sùng bái.
Nghe thấy những lời này, Hạ Dịch Sâm cảm thấy ngọt ngào và vui sướng không nói nên lời, anh ta hơi cúi người, cách mặt cô càng gần hơn một chút, giọng nói khàn khàn: “Nghe nói phụ nữ sùng bái đàn ông, đều coi người đó là tình nhân trong em có như vậy hay không? Hửm?”
Đồng Hải Mai xấu hổ hơi xoay người, không thể nhìn tiếp nữa. Người đàn ông cô ta thích, đã thích người khác, loại tư vị này... Thật sự chua xót không nói nên lời.
Lâm Khiết Vy ngây ngốc, gương mặt nhỏ nhắn hơi đỏ lên, lúng túng nói: “Không có đâu ạ, dù sao em cũng không dám, đàn anh Sâm, anh là nam thần trong cảm nhận của em”
Hạ Dịch Sâm mim cười: “Có gì không dám, nói không chừng suy nghĩ một chút sẽ thành hiện thực?”
Hả? Lâm Khiết Vy trợn to mắt, có chút mơ hồ. Những lời này của đàn anh Sâm... Là có ý gì? Hạ Dịch Sam đi tới cho Đông al Mal, thao luận với cô ta bản thảo mấy bộ đồ cô ta mới thiết kế. Anh ta nhìn trúng một bộ lễ phục trong đó, đang bàn bạc với Đồng Hải Mai, Lâm Khiết Vy mặc vào sẽ có hiệu quả thế nào.
Tuy Đồng Hải Mai không quá thích Lâm Khiết Vy, nhưng vẫn nghiêm túc nói: “Dáng người của Khiết Vy hoàn mỹ, làn da lại trắng, không kén chọn màu, mấy bộ này cô ấy mặc vào đều vô cùng xinh đẹp”
Hạ Dịch Sâm lộ ra nụ cười vô cùng đắc ý, giống như người khác đang khen ngợi vợ của anh ta đẹp, anh ta có cảm giác như mình rất có mắt nhìn.
"Đẹp là chắc chắn, mà anh muốn lần này cô ấy sẽ nổi bật nhất!”
Tươi cười trên mặt Đồng Hải Mai hơi cứng đờ. Cô ta quen Hạ Dịch Sâm nhiều năm như vậy, lại cùng học ở nước ngoài nhiều năm như thế, đã vô cùng quen thuộc anh ta, cảm thấy anh ta là người có hàm dưỡng lại nội liễm, bình thường rất ít nói, cho dù cô ta giúp anh ta vài lần, anh ta cũng chỉ xa cách khách sáo, tuyệt đối không lộ ra một chút cảm xúc chân thật. Mà bây giờ, đối mặt với cô gái tên Lâm Khiết Vy kia, cảm xúc của anh đậm đà như rượu!
Hạ Dịch Sâm không chú ý tới vẻ mặt Đồng Hải
Mai thay đổi, thúc giục hỏi: "Còn thiết kế càng tốt hơn không?" Đồng Hải Mai âm thầm thở hắt ra, có chút thản nhiên nói: “Nói thật, còn có bản thiết kế càng kinh diễm hơn, nhưng mà hơi hở hang...”
"Quyết định như vậy đi, anh không muốn cô ấy ăn mặc quá hở, vậy thì bộ này đi.” Hạ Dịch Sâm vội vàng phủ quyết.
Đồng Hải Mai nghe thấy anh ta nói vậy, càng mất hứng hơn.
Có lẽ hôm nay anh Kiêu sẽ làm nên chuyện lớn, xe và mạng của tên kia đều có thể gặp bất trắc cũng không biết chừng.
Mọi người nhanh chóng đuổi kịp xe của nhà họ Hạ, quyết không thể mất dấu!"
Không nghĩ tới phía sau truyền tới giọng nói sâu
xa: “Về nhà.”
“À... Hả? Về nhà? Không đi bắt Lâm Khiết Vy nữa hả?” Ở trong khái niệm của Trần Kiệt, chỉ cần Lâm Khiết Vy đơn độc ở riêng với bất cứ người đàn ông nào sau lưng anh Kiêu, Lâm Khiết Vy đều thuộc loại ngoại tình...
Mạc Lâm Kiêu cầm văn kiện ở bên cạnh mở ra, nghiêm túc nhìn, thản nhiên nói: "Về nhà đi."
Đôi mắt Trần Kiệt trợn to, quan sát Mạc Lâm Kiêu qua gương chiếu hậu, không nhìn ra được cảm xúc gì, nhưng giác quan thứ sáu có thể cảm nhận được chính xác trong xe có dòng khí áp suất thấp áp N lực chảy theo dòng không thể nói rõ, vì thế anh ta vô cùng thông minh duy trì im lặng, chỉ nhanh chóng gửi tin nhắn cho Nam Cung Hào.
"Lão hồ ly, nhanh chóng về biệt thự Mạc Vũ, hôm nay có tình hình mới chia sẻ!” Dọc theo đường đi Lâm Khiết Vy còn có chút lo sợ bất an, e sợ tài xế đợi ở cửa bệnh viện gọi điện cho cô, may mà điện thoại vẫn luôn rất yên tĩnh, tâm trạng Lâm Khiết Vy mới dần tốt hơn.
Hạ Dịch Sâm dẫn theo Lâm Khiết Vy đi tới phòng thiết kế thời trang “Hải Mai”, Lâm Khiết Vy cảm thấy có hứng thú với cái tên này, còn có tên là Hải Mai sao?
Bà chủ của phòng thiết kế là một người phụ nữ khoảng hai sáu hai mươi bảy tuổi, tóc ngắn, bộ dạng giỏi giang lại thông minh lanh lợi, đôi mắt như dao mang theo vài phần sắc bén, vừa nhìn là biết thuộc kiểu người phụ nữ tinh anh.
"Dịch Sâm, anh đến rồi đấy hả, hôm nay em đã từ chối mấy lời mời đi ăn tối, tổn thất này anh bồi thường nhé” Người phụ nữ mỉm cười, thần thái tự nhiên khéo léo, trong đôi mắt nhìn Lâm Khiết Vy tràn ngập đánh giá.
Hạ Dịch Sâm cười ấm áp giới thiệu: “Nào, Khiết Vy, để anh giới thiệu cho em, vị này là bà chủ của phòng thiết kế Hải Mai, cũng là nhà thiết kế chính ở đây, Đồng Hải Mai Đồng Hải Mai, đây là đàn em mà anh từng nói với em, Lâm Khiết Vy”
Lâm Khiết Vy nở nụ cười xán lạn với Đồng Hải Mai, trong tươi cười đều là kính nể, vươn tay ra nắm lấy tay Đồng Hải Mai. So sánh một lát, Đồng Hải Mai phát hiện tay Lâm Khiết Vy nhỏ hơn mình không chỉ một cỡ, giống như tay đứa bé, vừa trắng vừa nhỏ. Trong lòng không nhịn được hơi than thở, quả nhiên người đàn ông kiệt xuất đều thích loại phụ nữ nhu nhược cần được bảo vệ như vậy.
Ánh mắt Đồng Hải Mai nhìn về phía Lâm Khiết Vy có chút phức tạp, sau đó dùng ánh mắt sùng bái nhìn Hạ Dịch Sâm, dịu dàng nói: “Tôi và Dịch Sâm quen nhau trong đám du học sinh ở nước ngoài, bình thường thường xuyên qua lại, nghe anh ấy nhắc tới cô rất nhiều lần, xem như chỉ nghe danh mà chưa từng gặp mặt, cuối cùng hôm nay cũng được gặp rồi. Dịch Sâm, quả nhiên là đàn em của anh rất đẹp”
Hạ Dịch Sâm rất tự nhiên khoác tay lên vai Lâm Khiết Vy, giống như anh cả, đắc ý nói: “Đó là đương nhiên, Khiết Vy là hoa khôi đứng đầu trường đại học bọn anh đấy! Quan trọng nhất là, tính cách của em ấy rất tốt."
Đồng Hải Mai lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn lướt qua Lâm Khiết Vy.
Lâm Khiết Vy thuộc loại chậm chạp, vẫn cảm thấy Đồng Hải Mai đối với cô không thân thiện lắm, nhưng cũng không rõ ràng lắm. Tóm lại là khiến cô có chút không quá thoải mái.
"Nhà thiết kế Mai, cô đúng là lợi hại, còn trẻ tuổi như vậy đã có phòng làm việc của riêng mình, sự nghiệp thành công, tôi rất bội phục cô." Vừa thấy trên tường đầy ảnh chụp Đồng Hải Mai nhận được giải thưởng ở trong và ngoài nước, Lâm Khiết Vy lập tức quên đi nghi ngờ trong lòng, tiến tới ảnh chụp trước mặt, khen ngợi từ tận đáy lòng: "Người phụ nữ theo đuổi sự nghiệp, mới là người có mị lực nhất!”
"Vậy sao? Hình như bạn bè bên cạnh không cảm thấy tôi có mị lực gì..” Đồng Hải Mai cười chua xót, lén liếc mắt nhìn Hạ Dịch Sâm một cái. Đáng tiếc, ánh mắt Hạ Dịch Sâm vẫn luôn nhìn Lâm Khiết Vy, từ đầu tới cuối đều không để ý tới cô ta.
Ở phương diện thiết kế thời trang Đồng Hải Mai vô cùng ưu tú, đạt được rất nhiều giải thưởng trên quốc tế, ở Milan còn mở triển lãm thiết kế của mình. Rất trâu bò! Đột nhiên trong lúc này, Lâm Khiết Vy cảm thấy người phụ nữ ưu tú cố gắng như vậy, thật sự rất xứng đôi với đàn anh Sâm! Hai người đứng chung một chỗ, hẳn là trời đất tạo thành rồi!
Hạ Dịch Sâm đi tới phía sau Lâm Khiết Vy, trầm thấp cười nói: “Anh cũng nhận được rất nhiều giải thưởng ở nước ngoài, sao anh không thấy em sùng bái anh?" Trong giọng nói tràn ngập cưng chiều và đùa giỡn, nhất là nói xong mấy chữ cuối cùng, nhu tình trong mắt Hạ Dịch Sâm gần như có thể hóa thành nước.
Cơ thể Đồng Hải Mai không nhịn được cứng đờ lại, trong lòng chua xót khôn cùng.
Hữu tình vô tình, chỉ cần liếc mắt một cái có thể nhìn ra được.
Những năm tháng làm bạn với nhau ở nước ngoài, đều bằng không rồi!
Vẻ mặt Lâm Khiết Vy hơi đổi nhìn Hạ Dịch Sâm, trong đôi mắt to ngập nước tràn ngập chân thành: "Đương nhiên là em cũng rất sùng bái đàn anh mà! Sùng bái rất nhiều năm rồi! Không tin anh đi hỏi Hứa Tịnh xem”
Đều nói phụ nữ thích đàn ông bắt đầu từ sùng bái.
Nghe thấy những lời này, Hạ Dịch Sâm cảm thấy ngọt ngào và vui sướng không nói nên lời, anh ta hơi cúi người, cách mặt cô càng gần hơn một chút, giọng nói khàn khàn: “Nghe nói phụ nữ sùng bái đàn ông, đều coi người đó là tình nhân trong em có như vậy hay không? Hửm?”
Đồng Hải Mai xấu hổ hơi xoay người, không thể nhìn tiếp nữa. Người đàn ông cô ta thích, đã thích người khác, loại tư vị này... Thật sự chua xót không nói nên lời.
Lâm Khiết Vy ngây ngốc, gương mặt nhỏ nhắn hơi đỏ lên, lúng túng nói: “Không có đâu ạ, dù sao em cũng không dám, đàn anh Sâm, anh là nam thần trong cảm nhận của em”
Hạ Dịch Sâm mim cười: “Có gì không dám, nói không chừng suy nghĩ một chút sẽ thành hiện thực?”
Hả? Lâm Khiết Vy trợn to mắt, có chút mơ hồ. Những lời này của đàn anh Sâm... Là có ý gì? Hạ Dịch Sam đi tới cho Đông al Mal, thao luận với cô ta bản thảo mấy bộ đồ cô ta mới thiết kế. Anh ta nhìn trúng một bộ lễ phục trong đó, đang bàn bạc với Đồng Hải Mai, Lâm Khiết Vy mặc vào sẽ có hiệu quả thế nào.
Tuy Đồng Hải Mai không quá thích Lâm Khiết Vy, nhưng vẫn nghiêm túc nói: “Dáng người của Khiết Vy hoàn mỹ, làn da lại trắng, không kén chọn màu, mấy bộ này cô ấy mặc vào đều vô cùng xinh đẹp”
Hạ Dịch Sâm lộ ra nụ cười vô cùng đắc ý, giống như người khác đang khen ngợi vợ của anh ta đẹp, anh ta có cảm giác như mình rất có mắt nhìn.
"Đẹp là chắc chắn, mà anh muốn lần này cô ấy sẽ nổi bật nhất!”
Tươi cười trên mặt Đồng Hải Mai hơi cứng đờ. Cô ta quen Hạ Dịch Sâm nhiều năm như vậy, lại cùng học ở nước ngoài nhiều năm như thế, đã vô cùng quen thuộc anh ta, cảm thấy anh ta là người có hàm dưỡng lại nội liễm, bình thường rất ít nói, cho dù cô ta giúp anh ta vài lần, anh ta cũng chỉ xa cách khách sáo, tuyệt đối không lộ ra một chút cảm xúc chân thật. Mà bây giờ, đối mặt với cô gái tên Lâm Khiết Vy kia, cảm xúc của anh đậm đà như rượu!
Hạ Dịch Sâm không chú ý tới vẻ mặt Đồng Hải
Mai thay đổi, thúc giục hỏi: "Còn thiết kế càng tốt hơn không?" Đồng Hải Mai âm thầm thở hắt ra, có chút thản nhiên nói: “Nói thật, còn có bản thiết kế càng kinh diễm hơn, nhưng mà hơi hở hang...”
"Quyết định như vậy đi, anh không muốn cô ấy ăn mặc quá hở, vậy thì bộ này đi.” Hạ Dịch Sâm vội vàng phủ quyết.
Đồng Hải Mai nghe thấy anh ta nói vậy, càng mất hứng hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.